Thiên Địa Đại Đạo Nhân Sinh Phần 1: Đế Quân Tái Thế Chi Đại Ma Tôn
Chương 171: Gặp nhau
Đông Hoa Thiên Nhạc
10/08/2023
Sát Dực nhìn một quyển công pháp trong tay không khỏi ảo não thở dài. Hắn
muốn tìm được một kẻ có thể tu luyện được hết những thứ này nhưng lại
bất khả thi. Nhiều lần hắn muốn chờ đợi vào thiếu chủ nhưng rồi lại lo
sợ thiếu chủ sẽ không chịu nổi sức nặng của nó. Công pháp của hắn rất dễ tu luyện, nói chung không hẳn là có khó khăn gì nhưng thế hệ bây giờ
đều muốn mạnh lên nhanh chóng, khó tránh khỏi căn cơ không vững, dẫn đến bạo thể mà chết.
Đối với việc tu luyện chậm chạp kéo dài là điều chẳng ai muốn cả nhưng mà hắn cũng chẳng thể làm gì. Thiếu chủ hiện tại có thù với Đế Quân Triệu Đức Hành, liệu sẽ chịu ngồi yên một chỗ để tu luyện cái này sao? Như thế quá nguy hiểm, Sát Dực hắn không thể hại thiếu chủ được. Hay là nhắm đến Độc Mạt Hung Xà truyền thừa. Không, hắn vẫn không có gan đắc tội với Thất Đại Họa Thú.
Tuy Độc Mạt Hung Xà có họ hàng với Long tộc nhưng lại không giống. Độc Mạt Hung Xà giống kiểu thích sự uốn lượn nhẹ nhàng nhưng cũng phải đầy uy lực. Trong đội hình Thất Đại Họa Thú thì nàng nắm giữ vị trí đánh diện rộng. Thần binh của nàng là Sơn Hà Xã Tắc Đồ và Thiên Hà Bút. Thiên Hà Bút lại mạnh hơn vì chỉ cần nghĩ cái gì thì chỉ việc vẽ cái đó ra. Rất thích hợp để đánh với đội quân lớn nhưng nó cũng tiêu hao linh lực tương đương với thứ được vẽ ra.
Đang trăn trở không biết làm gì thì một cánh hoa trắng bay vào. Sát Đực ngạc nhiên bắt lấy. Hắn nhanh chóng nhận ra đây chẳng phải là cánh hoa anh thảo sao? Hắn khá ngạc nhiên khi có kẻ nằm bắt tính cách của hắn nhanh như vậy. Ý nghĩa của hoa anh thảo chính là "thiếu tự tin". Chẳng lẽ muốn nói hắn quả thiếu tự tin khi mãi băng khoăn một vấn đề.
"Không cần phải trốn trong bóng tối đâu. Thiếu chủ đại nhân, ngài không cần làm vậy với kẻ như ta." Sát Dực lạnh giọng nói.
Cánh cửa lớn bật mở, bước vào chính là Ba Ngải Tư cùng Nguyên Thủy Tinh Kiếm. Sát khí xung quanh Ba Ngải Tư khiến Sát Dực khó dịu, đã lâu rồi hắn mới thấy lại sát khí nồng như thế này. Hơn nữa thể chất của thiếu chủ lại là Ma tộc? Phách tiên cốt ma sao? Thật sự lão Minh Vương đó chơi lớn thế này à?
Sát Dực đứng lên, ôm quyền hướng y hành lễ: "Thiếu chủ đại nhân, không biết vì sao lại tới đây. Ngài cũng biết nơi này sẽ không tốt cho bản thân. Huyền Nguyên Cung quanh năm chướng khí mù mịt, chẳng thể nào tan vậy điều gì đã đưa ngài đến đây. Là kỳ trân dị bảo sao?"
Ba Ngải Tư nhún vai: "Cái này ta cũng không biết. Kỳ trân dị bảo? Ta chưa bao giờ nghe qua ở Huyền Nguyên Cung này có bảo bối gì nên không biết. Hơn nữa tại sao Sát Dực thánh quân lại ở đây? Chẳng phải với thực lực của ngươi thì mấy thứ kỳ trân dị bảo ấy chẳng là gì sao?"
"Đúng là như vậy nhưng ta lại mong muốn điều khác. Thiếu chủ cũng biết đấy, ta giờ chỉ là một tàn hồn, sống không được lâu nên kỳ trân dị bảo trên đời cũng không có gì quan trọng nữa. Nếu thiếu chủ không đến đây vị thứ đó thì có lẽ là vì khảo hạch thứ hai của mình?" Dừng một chút, Sát Dực tiến lại gần, đứng trước mặt y, cách mấy trăm bước chân.
"Hừm, đúng là vậy. Ta cũng rất tò mò khảo hạch của ta ở Huyền Nguyên Cung này là gì nên vui lòng Sát Dực thánh quân chỉ dẫn. Nơi này thế nào trông cũng rất ghê rợn nhưng ta không sợ. Có điều ta lại không biết về khảo hạch thứ hai nên muốn thánh quân giúp đỡ." Ba Ngải Tư nói.
Sát Dực nghe câu này nửa vời cảm thấy y đúng là một tiểu tử gian xảo. Nhưng hắn không thể làm các thánh quân mất mặt được. Huyền Nguyên Cung này e là sẽ khó khăn hơn cho y rồi đây.
"Thiếu chủ khéo đùa thật nhưng.... Ta mới chính là lối vào khảo hạch thứ hai!" Sát Dực gào lên rồi rút trường kiếm xông đến.
Ba Ngải Tư ngạc nhiên với tốc độ kinh người của hắn, y nhanh chóng né sang một bên đề phòng. Không thể tin là trên đời lại có một chiến binh thiện chiến như hắn. Lẽ ra y nên nghe lời mẫu thân, đàm phán với hắn lâu chút.
Không chần chừ, Ba Ngải Tư cầm chặt Nguyên Thủy Tinh Kiếm trong tay, một đòn bổ đến chỗ hắn nhưng không gây ra cho hắn một vết thương. Y biết cảnh giới chênh lệch quá lớn nhưng giờ không còn nhiều thời gian để chịu thua mà quay lại vào lần sau như trước nữa.
"Hử? Kinh Phong Kiếm Quyết, mười tám kiếm của ta không ngờ thiếu chủ lại luyện nó thành công như vậy. Nhưng đừng tự mãn quá sớm, ta tạo ra nó thì cũng có cách phá giải được!" Sát Dực càng điên cuồng hơn lao đến tung ra sát chiêu nhắm vào những huyệt hiểm của y.
Tốc độ này của hắn y không thể phản công được mà chỉ có thể phòng thủ. Sát chiêu của hắn tung ra nhanh đến mức như muốn xé rách cả không gian nhưng lại bị hắn kiềm chế lại để trận đấu không kết thúc chóng vánh. Ba Ngải Tư tặc lưỡi, y hoàn toàn không phải đối thủ hắn - một chiến binh thiện chiến được mệnh danh là "Con quái vật có máu thịt" này.
Đối với việc tu luyện chậm chạp kéo dài là điều chẳng ai muốn cả nhưng mà hắn cũng chẳng thể làm gì. Thiếu chủ hiện tại có thù với Đế Quân Triệu Đức Hành, liệu sẽ chịu ngồi yên một chỗ để tu luyện cái này sao? Như thế quá nguy hiểm, Sát Dực hắn không thể hại thiếu chủ được. Hay là nhắm đến Độc Mạt Hung Xà truyền thừa. Không, hắn vẫn không có gan đắc tội với Thất Đại Họa Thú.
Tuy Độc Mạt Hung Xà có họ hàng với Long tộc nhưng lại không giống. Độc Mạt Hung Xà giống kiểu thích sự uốn lượn nhẹ nhàng nhưng cũng phải đầy uy lực. Trong đội hình Thất Đại Họa Thú thì nàng nắm giữ vị trí đánh diện rộng. Thần binh của nàng là Sơn Hà Xã Tắc Đồ và Thiên Hà Bút. Thiên Hà Bút lại mạnh hơn vì chỉ cần nghĩ cái gì thì chỉ việc vẽ cái đó ra. Rất thích hợp để đánh với đội quân lớn nhưng nó cũng tiêu hao linh lực tương đương với thứ được vẽ ra.
Đang trăn trở không biết làm gì thì một cánh hoa trắng bay vào. Sát Đực ngạc nhiên bắt lấy. Hắn nhanh chóng nhận ra đây chẳng phải là cánh hoa anh thảo sao? Hắn khá ngạc nhiên khi có kẻ nằm bắt tính cách của hắn nhanh như vậy. Ý nghĩa của hoa anh thảo chính là "thiếu tự tin". Chẳng lẽ muốn nói hắn quả thiếu tự tin khi mãi băng khoăn một vấn đề.
"Không cần phải trốn trong bóng tối đâu. Thiếu chủ đại nhân, ngài không cần làm vậy với kẻ như ta." Sát Dực lạnh giọng nói.
Cánh cửa lớn bật mở, bước vào chính là Ba Ngải Tư cùng Nguyên Thủy Tinh Kiếm. Sát khí xung quanh Ba Ngải Tư khiến Sát Dực khó dịu, đã lâu rồi hắn mới thấy lại sát khí nồng như thế này. Hơn nữa thể chất của thiếu chủ lại là Ma tộc? Phách tiên cốt ma sao? Thật sự lão Minh Vương đó chơi lớn thế này à?
Sát Dực đứng lên, ôm quyền hướng y hành lễ: "Thiếu chủ đại nhân, không biết vì sao lại tới đây. Ngài cũng biết nơi này sẽ không tốt cho bản thân. Huyền Nguyên Cung quanh năm chướng khí mù mịt, chẳng thể nào tan vậy điều gì đã đưa ngài đến đây. Là kỳ trân dị bảo sao?"
Ba Ngải Tư nhún vai: "Cái này ta cũng không biết. Kỳ trân dị bảo? Ta chưa bao giờ nghe qua ở Huyền Nguyên Cung này có bảo bối gì nên không biết. Hơn nữa tại sao Sát Dực thánh quân lại ở đây? Chẳng phải với thực lực của ngươi thì mấy thứ kỳ trân dị bảo ấy chẳng là gì sao?"
"Đúng là như vậy nhưng ta lại mong muốn điều khác. Thiếu chủ cũng biết đấy, ta giờ chỉ là một tàn hồn, sống không được lâu nên kỳ trân dị bảo trên đời cũng không có gì quan trọng nữa. Nếu thiếu chủ không đến đây vị thứ đó thì có lẽ là vì khảo hạch thứ hai của mình?" Dừng một chút, Sát Dực tiến lại gần, đứng trước mặt y, cách mấy trăm bước chân.
"Hừm, đúng là vậy. Ta cũng rất tò mò khảo hạch của ta ở Huyền Nguyên Cung này là gì nên vui lòng Sát Dực thánh quân chỉ dẫn. Nơi này thế nào trông cũng rất ghê rợn nhưng ta không sợ. Có điều ta lại không biết về khảo hạch thứ hai nên muốn thánh quân giúp đỡ." Ba Ngải Tư nói.
Sát Dực nghe câu này nửa vời cảm thấy y đúng là một tiểu tử gian xảo. Nhưng hắn không thể làm các thánh quân mất mặt được. Huyền Nguyên Cung này e là sẽ khó khăn hơn cho y rồi đây.
"Thiếu chủ khéo đùa thật nhưng.... Ta mới chính là lối vào khảo hạch thứ hai!" Sát Dực gào lên rồi rút trường kiếm xông đến.
Ba Ngải Tư ngạc nhiên với tốc độ kinh người của hắn, y nhanh chóng né sang một bên đề phòng. Không thể tin là trên đời lại có một chiến binh thiện chiến như hắn. Lẽ ra y nên nghe lời mẫu thân, đàm phán với hắn lâu chút.
Không chần chừ, Ba Ngải Tư cầm chặt Nguyên Thủy Tinh Kiếm trong tay, một đòn bổ đến chỗ hắn nhưng không gây ra cho hắn một vết thương. Y biết cảnh giới chênh lệch quá lớn nhưng giờ không còn nhiều thời gian để chịu thua mà quay lại vào lần sau như trước nữa.
"Hử? Kinh Phong Kiếm Quyết, mười tám kiếm của ta không ngờ thiếu chủ lại luyện nó thành công như vậy. Nhưng đừng tự mãn quá sớm, ta tạo ra nó thì cũng có cách phá giải được!" Sát Dực càng điên cuồng hơn lao đến tung ra sát chiêu nhắm vào những huyệt hiểm của y.
Tốc độ này của hắn y không thể phản công được mà chỉ có thể phòng thủ. Sát chiêu của hắn tung ra nhanh đến mức như muốn xé rách cả không gian nhưng lại bị hắn kiềm chế lại để trận đấu không kết thúc chóng vánh. Ba Ngải Tư tặc lưỡi, y hoàn toàn không phải đối thủ hắn - một chiến binh thiện chiến được mệnh danh là "Con quái vật có máu thịt" này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.