Thiên Địa Đại Đạo Nhân Sinh Phần 1: Đế Quân Tái Thế Chi Đại Ma Tôn
Chương 219: Hồi chuông cảnh báo
Đông Hoa Thiên Nhạc
11/08/2023
Vạn Tự Lưu thở dài nhìn tất cả những người ở đây. Hôm nay nàng gọi đến tất
nhiên là có việc phải làm. Nàng đã chọn ra 25 vị Đại Đế xuất sắc nhất để làm nhiệm vụ, chuẩn bị cho Đại Chiến Thiên Ma.
"Các ngươi chắc cũng nghe về Đại Chiến Thiên Ma rồi nhỉ? Trong số các ngươi thì chỉ có mười người từng tham gia và chứng kiến nó khốc liệt thế nào nên ta mong các ngươi hãy cẩn thận trong tương lai." Vạn Tự Lưu nói.
Cổ Đế nhíu mày: "Chủ nhân, tên Triệu Đức Hành đó không phải kẻ mạnh, Đan cảnh còn chưa đột phá thì lấy tư cách gì đối đầu với chúng ta?"
Vô Thiên Đế cười nhạt: "Ở đây không quan tâm đến thực lực nhiều như vậy đâu. Thứ mà bọn ta quan tâm là mầm họa đang phát triển thế nào. Ngươi cũng biết mầm họa vô cùng nguy hiểm, chính thiên sứ Quang gieo xuống thì chắc chắn nó sẽ không tầm thường chút nào. Mỗi Tinh Cầu đều chỉ có một hạt giống nhưng Thiên Hoang Tinh Cầu chúng ta lại có tận bảy cái thì độ nguy hiểm cũng tăng lên."
"Cổ Đế, ngươi chưa từng tham gia thì tốt nhất vẫn nên cảnh giác. Ngày đó khi ta và Hoa Đế kết hợp để đẩy lui từng đợt tấn công của Hấp Huyết Tinh Vương cũng đã nhận lấy không ít trọng thương." Nguyệt Đế nhắc nhở.
Đến đây Cổ Đế đành im lặng nghe các nàng nói. Hắn là một Đại Đế sinh sau đẻ muộn, có nhiều thứ không biết nên hắn không coi thường lời nói của tiền bối. Đại Chiến Thiên Ma vô cùng nguy hiểm nên sẽ không ai dám lấy tính mạng ra cược.
"Lần này có nhiều chuyện khó khăn hơn chính là ta nhìn thấy Triệu Đức Hành có khả năng đột phá Đế cảnh niết bàn." Ánh mắt Vạn Tự Lưu đầy phức tạp.
Nghe câu này, toàn bộ Trường Quan Điện chìm vào im lặng, một bầu không khí nặng nề bao trùm lấy những người có mặt ở đây. Bọn họ nghe lầm phải không? Triệu Đức Hành có khả năng đột phá Đế cảnh niết bàn? Đây chính là hung tin xấu nhất mà cuộc đời bọn họ nghe được.
Đế cảnh niết bàn có thể nói là đỉnh cao của tu luyện, có thể nắm giữ đại đạo nhưng song cũng có nguy hiểm trong quá trình đó. Tái tạo kinh mạch, thiên kiếp và đủ thứ đều xuất hiện cả. Không những nguy hiểm đến tính mạng mà nó còn nguy hiểm đến hồn phách. Nếu niết bàn không thành công, nhẹ là chết, thần hồn bị tổn thương, có thể đi vào luân hồi nhưng nặng hơn thì chính là hồn phi phách tán, vĩnh viễn chẳng có cơ hội làm lại.
Vạn Tự Lưu và Điền Khách phải chịu đựng rất nhiều mới đi được đến đây nên có thể nói cả hai vô cùng may mắn. Không phải vì được thiên địa chọn mới đột phá Đế cảnh niết bàn mà là phải có hồn phách mạnh, một sức chịu đựng tốt lẫn về linh hồn và thân thể trong đó cũng tính cả ý thức. Chỉ cần ý thức mạnh thì sẽ vượt qua, nếu không thì kết quả đã định sẵn. Thế nên không phải muốn thành đạo là thành.
Các Đại Đế bắt đầu xôn xao.
"Cái gì? Đế cảnh niết bàn?!"
"Đây là đang muốn triệt đường sống của chúng ta sao?"
"Chẳng phải chúng ta có hai vị đã niết bàn rồi sao? Còn sợ gì nữa!"
"Vấn đề không phải nằm chỗ đó. Ngươi không biết là Kẻ Đó đầu tư cho hắn bao nhiêu à? Kẻ Đó muốn làm phản thì làm sao hạt giống gieo xuống lại tầm thường được."
"Theo ta thấy Triệu Đức Hành sẽ dùng một thứ Thánh Khí gây khó dễ cho chúng ta nên không được khinh thường."
"Cái gì? Thánh Khí? Ta chỉ mới cầm được Linh Khí mà hắn đã có Thánh Khí rồi!"
"Hử, xem ra Kẻ Đó quyết định diệt Khí Tổ cũng không có sai."
Vạn Tự Lưu nhíu mày, đập mạnh quyền trượng: "Nói đủ rồi thì quay lại việc chính, ta không có nhiều thời gian!"
Các Đại Đế im lặng không dám mở miệng. Bình thường chủ nhân dễ dãi nhưng một khi nổi giận thì hậu quả khó lường.
Vạn Tự Lưu thở dài: "Thời gian tiếp theo ta muốn các ngươi cố gắng tăng tiến tu vi vì chúng ta đang chạy đua với thời gian. Dù kết quả thắng hay thua thì các vị Tổ sẽ không nhúng tay vào nên tốt nhất là đừng nghĩ đến chuyện bọn họ giúp đỡ. Chỉ có bản thân chúng ta mới cứu được mình."
Các Đại Đế gật đầu.
Lúc này Hồng Bích cùng Thanh Nhàn bước lên. Cả hai phất tay, một màn hình hiện ra trước mặt tất cả. Trên màn hình chính là những nơi trong Huyễn Thanh Cốc bị tổn hại. Điều này khiến các Đại Đế hoảng hốt. Huyễn Thanh Cốc là một nơi nằm sâu trong Thiên giới, đến cả Tam Thanh còn không phát hiện được thì kẻ làm ra chuyện này tu vi phải đến mức nào chứ?
Hồng Bích nói: "Đây là những nơi không có Đại Đế trấn giữ nên mới thành ra như vậy nên có thể chắc chắn một điều chúng ta bị lộ rồi. 85 đảo của Huyễn Thanh Cốc bây giờ đang bị nhắm đến nên ta mong các bị hãy cẩn thận."
Huyễn Thanh Cốc không phải là một đảo nổi hoàn chỉnh mà nó còn nhiều đảo nhỏ. Đảo lớn nhất là Thiên Tâm Đảo, là nơi ở của Vạn Tự Lưu, 82 đảo còn lại của các vị Đại Đế, hai đảo còn lại thì là Tổ Điện và Cấm Địa. Tổ Điện là nơi liên kết với đại đạo và các vị Tổ tại Đại Thế Giới. Cấm Địa là nơi chuẩn bị phong ấn Hấp Huyết Tinh Vương và có một Thánh Khí tại đó.
Đây là một hồi chuông cảnh báo cho tất cả.
"Các ngươi chắc cũng nghe về Đại Chiến Thiên Ma rồi nhỉ? Trong số các ngươi thì chỉ có mười người từng tham gia và chứng kiến nó khốc liệt thế nào nên ta mong các ngươi hãy cẩn thận trong tương lai." Vạn Tự Lưu nói.
Cổ Đế nhíu mày: "Chủ nhân, tên Triệu Đức Hành đó không phải kẻ mạnh, Đan cảnh còn chưa đột phá thì lấy tư cách gì đối đầu với chúng ta?"
Vô Thiên Đế cười nhạt: "Ở đây không quan tâm đến thực lực nhiều như vậy đâu. Thứ mà bọn ta quan tâm là mầm họa đang phát triển thế nào. Ngươi cũng biết mầm họa vô cùng nguy hiểm, chính thiên sứ Quang gieo xuống thì chắc chắn nó sẽ không tầm thường chút nào. Mỗi Tinh Cầu đều chỉ có một hạt giống nhưng Thiên Hoang Tinh Cầu chúng ta lại có tận bảy cái thì độ nguy hiểm cũng tăng lên."
"Cổ Đế, ngươi chưa từng tham gia thì tốt nhất vẫn nên cảnh giác. Ngày đó khi ta và Hoa Đế kết hợp để đẩy lui từng đợt tấn công của Hấp Huyết Tinh Vương cũng đã nhận lấy không ít trọng thương." Nguyệt Đế nhắc nhở.
Đến đây Cổ Đế đành im lặng nghe các nàng nói. Hắn là một Đại Đế sinh sau đẻ muộn, có nhiều thứ không biết nên hắn không coi thường lời nói của tiền bối. Đại Chiến Thiên Ma vô cùng nguy hiểm nên sẽ không ai dám lấy tính mạng ra cược.
"Lần này có nhiều chuyện khó khăn hơn chính là ta nhìn thấy Triệu Đức Hành có khả năng đột phá Đế cảnh niết bàn." Ánh mắt Vạn Tự Lưu đầy phức tạp.
Nghe câu này, toàn bộ Trường Quan Điện chìm vào im lặng, một bầu không khí nặng nề bao trùm lấy những người có mặt ở đây. Bọn họ nghe lầm phải không? Triệu Đức Hành có khả năng đột phá Đế cảnh niết bàn? Đây chính là hung tin xấu nhất mà cuộc đời bọn họ nghe được.
Đế cảnh niết bàn có thể nói là đỉnh cao của tu luyện, có thể nắm giữ đại đạo nhưng song cũng có nguy hiểm trong quá trình đó. Tái tạo kinh mạch, thiên kiếp và đủ thứ đều xuất hiện cả. Không những nguy hiểm đến tính mạng mà nó còn nguy hiểm đến hồn phách. Nếu niết bàn không thành công, nhẹ là chết, thần hồn bị tổn thương, có thể đi vào luân hồi nhưng nặng hơn thì chính là hồn phi phách tán, vĩnh viễn chẳng có cơ hội làm lại.
Vạn Tự Lưu và Điền Khách phải chịu đựng rất nhiều mới đi được đến đây nên có thể nói cả hai vô cùng may mắn. Không phải vì được thiên địa chọn mới đột phá Đế cảnh niết bàn mà là phải có hồn phách mạnh, một sức chịu đựng tốt lẫn về linh hồn và thân thể trong đó cũng tính cả ý thức. Chỉ cần ý thức mạnh thì sẽ vượt qua, nếu không thì kết quả đã định sẵn. Thế nên không phải muốn thành đạo là thành.
Các Đại Đế bắt đầu xôn xao.
"Cái gì? Đế cảnh niết bàn?!"
"Đây là đang muốn triệt đường sống của chúng ta sao?"
"Chẳng phải chúng ta có hai vị đã niết bàn rồi sao? Còn sợ gì nữa!"
"Vấn đề không phải nằm chỗ đó. Ngươi không biết là Kẻ Đó đầu tư cho hắn bao nhiêu à? Kẻ Đó muốn làm phản thì làm sao hạt giống gieo xuống lại tầm thường được."
"Theo ta thấy Triệu Đức Hành sẽ dùng một thứ Thánh Khí gây khó dễ cho chúng ta nên không được khinh thường."
"Cái gì? Thánh Khí? Ta chỉ mới cầm được Linh Khí mà hắn đã có Thánh Khí rồi!"
"Hử, xem ra Kẻ Đó quyết định diệt Khí Tổ cũng không có sai."
Vạn Tự Lưu nhíu mày, đập mạnh quyền trượng: "Nói đủ rồi thì quay lại việc chính, ta không có nhiều thời gian!"
Các Đại Đế im lặng không dám mở miệng. Bình thường chủ nhân dễ dãi nhưng một khi nổi giận thì hậu quả khó lường.
Vạn Tự Lưu thở dài: "Thời gian tiếp theo ta muốn các ngươi cố gắng tăng tiến tu vi vì chúng ta đang chạy đua với thời gian. Dù kết quả thắng hay thua thì các vị Tổ sẽ không nhúng tay vào nên tốt nhất là đừng nghĩ đến chuyện bọn họ giúp đỡ. Chỉ có bản thân chúng ta mới cứu được mình."
Các Đại Đế gật đầu.
Lúc này Hồng Bích cùng Thanh Nhàn bước lên. Cả hai phất tay, một màn hình hiện ra trước mặt tất cả. Trên màn hình chính là những nơi trong Huyễn Thanh Cốc bị tổn hại. Điều này khiến các Đại Đế hoảng hốt. Huyễn Thanh Cốc là một nơi nằm sâu trong Thiên giới, đến cả Tam Thanh còn không phát hiện được thì kẻ làm ra chuyện này tu vi phải đến mức nào chứ?
Hồng Bích nói: "Đây là những nơi không có Đại Đế trấn giữ nên mới thành ra như vậy nên có thể chắc chắn một điều chúng ta bị lộ rồi. 85 đảo của Huyễn Thanh Cốc bây giờ đang bị nhắm đến nên ta mong các bị hãy cẩn thận."
Huyễn Thanh Cốc không phải là một đảo nổi hoàn chỉnh mà nó còn nhiều đảo nhỏ. Đảo lớn nhất là Thiên Tâm Đảo, là nơi ở của Vạn Tự Lưu, 82 đảo còn lại của các vị Đại Đế, hai đảo còn lại thì là Tổ Điện và Cấm Địa. Tổ Điện là nơi liên kết với đại đạo và các vị Tổ tại Đại Thế Giới. Cấm Địa là nơi chuẩn bị phong ấn Hấp Huyết Tinh Vương và có một Thánh Khí tại đó.
Đây là một hồi chuông cảnh báo cho tất cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.