Thiên Địa Đại Đạo Nhân Sinh Phần 1: Đế Quân Tái Thế Chi Đại Ma Tôn
Chương 147: Nhẹ lòng
Đông Hoa Thiên Nhạc
10/08/2023
Nguyên Ly như bỏ xuống tảng đá trong lòng, nàng theo Tống Mao Bàng ra ngoài
hội tụ với Mâu Thành Vũ. Nhìn thấy nàng, Mâu Thành Vũ trong lòng cảm
thấy không vui khi hai tỷ muội này hồ nháo quá mức cho phép. Hắn không
muốn tương lai đen tối đó xuất hiện lần nào nữa và cũng không muốn nhìn
thấy ai chết nhưng khả năng khôi phục của tương lai vẫn là không nên coi thường.
"Lần sau nếu ngươi cãi nhau với tỷ tỷ mình thì đừng có chạy lung tung ra ngoài mà hãy chạy đến nơi nào đó trong hoa viên hay đến chỗ ta và nhị ca. Ngươi thấy kết quả của việc chạy loạn chưa? Nhưng cũng may nhờ có ngươi chạy loạn mà mới phát có thể giải quyết được chuyện này." Mâu Thành Vũ trách móc nàng nhưng nửa câu nàng cũng đều không nghe lấy một chữ.
_ _ _ _ _
Thiên giới, Huyễn Thanh Cốc, Tuyên Dương Cung.
Vạn Tự Lưu hôm nay lại nhận thêm một cái bất ngờ nữa. Nàng ta biết dù cho Ba Ngải Tư cố gắng thay đổi tương lai thế nào thì tương lai cũng không thay đổi được hoàn toàn. Có điều lần này không có Ba Ngải Tư nhưng bọn nhóc kia vẫn có thể tự lo liệu vậy phần tiếp theo nàng cũng không cần lo lắng.
"Như thế này cũng không phải là cách hay đâu mẫu thân. Người thử nghĩ xem, tại sao chuyện này lại có nhiều thứ quá nhức đầu như vậy?" Hồng Bích ngồi bên cạnh, rót cho nàng chén trà, cười nói.
"Bích nhi, con có bao giờ nghĩ đến chuyện này nếu như không có Thánh Hoàng Đức Mẫu nhúng tay vào thì nó có thành công như ngày hôm nay không? Lực lượng của bà ta rất bí ẩn và cũng rất mạnh. Thời kỳ hoàng kim của tam giới chính là do bà ta một tay thống trị. Dưới trướng bà ta ngoài ba vị chủ nhân tam giới thì còn năm mươi Thiên La Thánh Quân Đại Cường Giả uy lực vô cùng. Kẻ nào cũng là Đế cảnh niết bàn đáng sợ vô cùng." Vạn Tự Lưu xoa thái dương nói.
Ít ai biết Thiên La Thánh Quân Đại Cường Giả chính là những kẻ mà Vạn Tự Lưu kiêng kỵ nhất cũng bởi vì đám đó chẳng có ai bình thường cả, toàn một là yêu nghiệt đoản mệnh chết sớm giống bà ta. Nàng nhớ không lầm thì kẻ đứng đầu bọn chúng tên là Sát Dực thì phải. Đứng sau hắn là Thôn Đằng, Triển Phong, Duyệt Khương và Tiêu Hà. Lũ yêu nghiệt này chính là thứ nàng sợ nhất vì một mình bọn chúng đủ để tàn phá cả Huyễn Thanh Cốc của nàng.
Bất quá Vạn Tự Lưu cũng không có đối sách đánh bại lũ yêu nghiệt kia. Bọn chúng bên ngoài nhìn thư sinh nho nhã, tiểu thư hiền dịu nết na, có vài kẻ phóng khoáng để lộ cá tính của mình cùng lắm người ta nhìn vào chỉ nghĩ bọn này là thiếu niên mới lớn chưa hiểu sự đời. Cái gì?! Thiếu niên mới lớn chưa hiểu sự đời?! Bà khinh bà phỉ! Làm gì có chuyện hoang đường như thế chứ! Bọn chúng chính là một lũ sống nhờ thôn phệ chúng sinh ác niệm, đôi khi bất quá chính là thôn phệ linh hồn vật sống. May mà giờ chẳng còn ai ngoài tàn hồn lưu lạc của bọn chúng.
Sau cuộc chiến với Hấp Huyết Tinh Vương, Thánh Hoàng Đức Mẫu chết, số phận Thiên La Thánh Quân Đại Cường Giả cũng không thể thoát khỏi cái chết. Lúc đó Minh Vương đời thứ tư kia chết, không ai chưởng quản sinh tử thêm tổn thất nặng nề nên không ai ngăn cản được tàn hồn bọn chúng phân tán khắp nơi. Lâu dần bọn chúng cũng không thể duy trì trạng thái này được nữa thì Thánh Hoàng Đức Mẫu nương nương nói là bản thân muốn bọn chúng giúp đỡ những thế hệ tiếp theo nên bọn chúng đồng ý. Đối với chúng thì cuộc sống bất tử bao kẻ thèm muốn giờ không còn quan trọng nữa. Tất cả bọn chúng đều muốn đưa cho hậu bối tiềm năng những thứ tốt nhất rồi biến mất, đi đầu thai bắt đầu một cuộc sống mới không phải tốt sao.
"Vương Giả Chi Thành gần đây có gì mới mẻ không? Tên Điền Khách bị hạ độc Yên Chi Mẫu Đơn kia chết chưa?" Vạn Tự Lưu bất giác hỏi.
Thứ nàng quan tâm không phải là tên Điền Khách đó bị sao mà nàng quan tâm lại là hắn chết hay chưa để còn bảo nàng một tiếng tìm kẻ khác lên thay hắn làm Vương Giả Chi Vương, duy trì phòng tuyến cuối cùng. Nếu như hắn chết thì sẽ chẳng có ai đủ mạnh có thể duy trì song phương mọi cục diện với nàng, giúp đỡ Thất Đại Họa Thú truyền nhân sau này. Vai trò của hắn rất quan trọng nên hắn không thể chết trước khi Thất Đại Họa Thú bảy kẻ tề tựu một chỗ.
Mà Vạn Tự Lưu cũng thật bất ngờ khi nghe tin Thiết Viễn đại lục chia cắt thành bảy đại lục nhỏ hơn là Đông Tinh, Hồng Tinh, Nguyên Tinh, Viễn Tinh, Quang Tinh, Huyền Tinh và Hoàng Tinh. Đúng là thiên mệnh chiều chuộng lũ kia quá mức rồi nhưng nàng lại cảm thấy bọn họ xuất hiện không khác gì cùng nàng chia sẽ công việc.
Quý Giản lật ra một loạt báo cáo nói: "Bẩm chủ nhân, tình hình tại Vương Giả Chi Thành không có gì đáng lo cả. Vương Giả Chi Vương hồi phục rất nhanh, kẻ cứu ngài ấy chính là Ba Ngải Tư."
Nhắc đến Ba Ngải Tư, đây là nằm trong dự đoán của Vạn Tự Lưu nhưng Hồng Bích thì lại khác. Năng không tin là tên Ba Ngải Tư đó có thể phát hiện được Yên Chi Mẫu Đơn được vì đây là loài tiên thảo kịch độc, nguy hiểm. Cho dù ngày đó Lăng Tư Hàn dạy dỗ Ba Ngải Tư cẩn thận nhưng thời điểm đó tìm thấy một cây Yên Chi Mẫu Đơn là rất khó, không khác gì mò kim đáy bể cả.
"Lần sau nếu ngươi cãi nhau với tỷ tỷ mình thì đừng có chạy lung tung ra ngoài mà hãy chạy đến nơi nào đó trong hoa viên hay đến chỗ ta và nhị ca. Ngươi thấy kết quả của việc chạy loạn chưa? Nhưng cũng may nhờ có ngươi chạy loạn mà mới phát có thể giải quyết được chuyện này." Mâu Thành Vũ trách móc nàng nhưng nửa câu nàng cũng đều không nghe lấy một chữ.
_ _ _ _ _
Thiên giới, Huyễn Thanh Cốc, Tuyên Dương Cung.
Vạn Tự Lưu hôm nay lại nhận thêm một cái bất ngờ nữa. Nàng ta biết dù cho Ba Ngải Tư cố gắng thay đổi tương lai thế nào thì tương lai cũng không thay đổi được hoàn toàn. Có điều lần này không có Ba Ngải Tư nhưng bọn nhóc kia vẫn có thể tự lo liệu vậy phần tiếp theo nàng cũng không cần lo lắng.
"Như thế này cũng không phải là cách hay đâu mẫu thân. Người thử nghĩ xem, tại sao chuyện này lại có nhiều thứ quá nhức đầu như vậy?" Hồng Bích ngồi bên cạnh, rót cho nàng chén trà, cười nói.
"Bích nhi, con có bao giờ nghĩ đến chuyện này nếu như không có Thánh Hoàng Đức Mẫu nhúng tay vào thì nó có thành công như ngày hôm nay không? Lực lượng của bà ta rất bí ẩn và cũng rất mạnh. Thời kỳ hoàng kim của tam giới chính là do bà ta một tay thống trị. Dưới trướng bà ta ngoài ba vị chủ nhân tam giới thì còn năm mươi Thiên La Thánh Quân Đại Cường Giả uy lực vô cùng. Kẻ nào cũng là Đế cảnh niết bàn đáng sợ vô cùng." Vạn Tự Lưu xoa thái dương nói.
Ít ai biết Thiên La Thánh Quân Đại Cường Giả chính là những kẻ mà Vạn Tự Lưu kiêng kỵ nhất cũng bởi vì đám đó chẳng có ai bình thường cả, toàn một là yêu nghiệt đoản mệnh chết sớm giống bà ta. Nàng nhớ không lầm thì kẻ đứng đầu bọn chúng tên là Sát Dực thì phải. Đứng sau hắn là Thôn Đằng, Triển Phong, Duyệt Khương và Tiêu Hà. Lũ yêu nghiệt này chính là thứ nàng sợ nhất vì một mình bọn chúng đủ để tàn phá cả Huyễn Thanh Cốc của nàng.
Bất quá Vạn Tự Lưu cũng không có đối sách đánh bại lũ yêu nghiệt kia. Bọn chúng bên ngoài nhìn thư sinh nho nhã, tiểu thư hiền dịu nết na, có vài kẻ phóng khoáng để lộ cá tính của mình cùng lắm người ta nhìn vào chỉ nghĩ bọn này là thiếu niên mới lớn chưa hiểu sự đời. Cái gì?! Thiếu niên mới lớn chưa hiểu sự đời?! Bà khinh bà phỉ! Làm gì có chuyện hoang đường như thế chứ! Bọn chúng chính là một lũ sống nhờ thôn phệ chúng sinh ác niệm, đôi khi bất quá chính là thôn phệ linh hồn vật sống. May mà giờ chẳng còn ai ngoài tàn hồn lưu lạc của bọn chúng.
Sau cuộc chiến với Hấp Huyết Tinh Vương, Thánh Hoàng Đức Mẫu chết, số phận Thiên La Thánh Quân Đại Cường Giả cũng không thể thoát khỏi cái chết. Lúc đó Minh Vương đời thứ tư kia chết, không ai chưởng quản sinh tử thêm tổn thất nặng nề nên không ai ngăn cản được tàn hồn bọn chúng phân tán khắp nơi. Lâu dần bọn chúng cũng không thể duy trì trạng thái này được nữa thì Thánh Hoàng Đức Mẫu nương nương nói là bản thân muốn bọn chúng giúp đỡ những thế hệ tiếp theo nên bọn chúng đồng ý. Đối với chúng thì cuộc sống bất tử bao kẻ thèm muốn giờ không còn quan trọng nữa. Tất cả bọn chúng đều muốn đưa cho hậu bối tiềm năng những thứ tốt nhất rồi biến mất, đi đầu thai bắt đầu một cuộc sống mới không phải tốt sao.
"Vương Giả Chi Thành gần đây có gì mới mẻ không? Tên Điền Khách bị hạ độc Yên Chi Mẫu Đơn kia chết chưa?" Vạn Tự Lưu bất giác hỏi.
Thứ nàng quan tâm không phải là tên Điền Khách đó bị sao mà nàng quan tâm lại là hắn chết hay chưa để còn bảo nàng một tiếng tìm kẻ khác lên thay hắn làm Vương Giả Chi Vương, duy trì phòng tuyến cuối cùng. Nếu như hắn chết thì sẽ chẳng có ai đủ mạnh có thể duy trì song phương mọi cục diện với nàng, giúp đỡ Thất Đại Họa Thú truyền nhân sau này. Vai trò của hắn rất quan trọng nên hắn không thể chết trước khi Thất Đại Họa Thú bảy kẻ tề tựu một chỗ.
Mà Vạn Tự Lưu cũng thật bất ngờ khi nghe tin Thiết Viễn đại lục chia cắt thành bảy đại lục nhỏ hơn là Đông Tinh, Hồng Tinh, Nguyên Tinh, Viễn Tinh, Quang Tinh, Huyền Tinh và Hoàng Tinh. Đúng là thiên mệnh chiều chuộng lũ kia quá mức rồi nhưng nàng lại cảm thấy bọn họ xuất hiện không khác gì cùng nàng chia sẽ công việc.
Quý Giản lật ra một loạt báo cáo nói: "Bẩm chủ nhân, tình hình tại Vương Giả Chi Thành không có gì đáng lo cả. Vương Giả Chi Vương hồi phục rất nhanh, kẻ cứu ngài ấy chính là Ba Ngải Tư."
Nhắc đến Ba Ngải Tư, đây là nằm trong dự đoán của Vạn Tự Lưu nhưng Hồng Bích thì lại khác. Năng không tin là tên Ba Ngải Tư đó có thể phát hiện được Yên Chi Mẫu Đơn được vì đây là loài tiên thảo kịch độc, nguy hiểm. Cho dù ngày đó Lăng Tư Hàn dạy dỗ Ba Ngải Tư cẩn thận nhưng thời điểm đó tìm thấy một cây Yên Chi Mẫu Đơn là rất khó, không khác gì mò kim đáy bể cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.