Thiên Địa Đại Đạo Nhân Sinh Phần 1: Đế Quân Tái Thế Chi Đại Ma Tôn
Chương 100: Rắc rối mới (4)
Đông Hoa Thiên Nhạc
10/08/2023
Chuyện Thiên giới loạn thế nào thân là Minh Vương cũng không thể xen vào được, Ma giới cũng không còn, Thiên giới càng bành trướng thế lực càng không
ổn. Hi vọng duy nhất chỉ có thể dựa vào Ba Ngải Tư thôi.
Trong đại điện ngoài lão ra còn có con trai thứ hai của lão - Quảng Hàn Vinh: "Phụ thân, hiện tại cứ để ta lấy lý do đi lịch luyện rồi sau đó truyền tin đến cho Ba đại nhân."
"Không, đừng ngu ngốc mà làm thế. Triệu Đức Hành đang để ý đến Quảng thị chúng ta, không thể để cảnh máu chảy đầu rơi tái hiện lại nữa. Vinh nhi, con cũng nhìn thấy kết cục của Ma giới thế nào rồi thì chúng ta không nên làm vậy." Minh Vương lắc đầu, xua tay nói.
"Vậy tại sao phụ thân lại đồng ý giúp đỡ Hiền Thanh Đế Quân? Chúng ta có thể tập hợp quân lực rồi đánh lên Thiên giới rồi...." Quảng Hàn Vinh nheo mắt lại. Hắn thật sự muốn biết tại sao phụ thân lại muốn hi sinh nhiều như vậy, thà rằng không làm đi.
"Đây là chuyện ta nhức đầu nhất. Triệu Đức Hành đang có ý định diệt cả Minh giới, như thế thì mọi chuyện sẽ càng loạn hơn. Với những chủng tộc bất tử thì không sao nhưng với Nhân tộc yếu ớt thì sao? Linh hồn của bọn họ sẽ ở dương gian làm loạn rồi sau đó một Thời Kỳ Hắc Ám thứ hai sẽ ra đời." Minh Vương giải thích: "Điều cần làm lúc này là cân bằng lại âm dương, thiện ác, nhân sinh. Nếu Triệu Đức Hành phá vỡ nó thì chúng ta có trách nhiệm khôi phục nó."
_ _ _ _ _
Thiên giới, Huyễn Thanh Cốc, Trường Quan Điện.
Huyễn Thanh Cốc là một nơi bí ẩn nằm ở tận cùng Thiên giới, nơi này chính là nơi của 1001 đứa con gái của Vạn Tự Lưu. Nơi này là một hòn đảo trôi nổi vô định trong không trung nhưng những thứ ở đây đều vô cùng quý hiếm. Thường thì một cây linh thảo bát phẩm rất quý, đem đấu giá còn được xem như cả gia tài nhưng ở đây lại mọc đầy, không cần lo thiếu thốn.
Nơi này có 13 tẩm cung dành cho những tiên nữ và một đại điện lớn dành cho những buổi họp mặt. Quan trọng hơn hết là Vạn Tự Lưu Đức Thánh Hoàng Thánh Mẫu cũng sống ở đây. Đây là đại nhân vật đầu tiên trải qua niết bàn thành công, sau đó đến Hồn Nguyên Tinh Thú và Thẩu Tiên Cự Hoàng Thú.
Sự thật là ai cũng làm to về việc Vạn Tự Lưu có 1001 tiên nữ. Thật ra cùng lắm chỉ có 13 đứa là Hồng Bích, Thanh Nhàn, Trúc Dao, Tuyết Loan, Mộng Diệp, Nguyệt Nương, Tư Trinh, Huyền Lan, Huệ Ly, Lệ Thủy, Dung Trân, Mộc Trâm và Diên Cơ, 1001 tiên tử chỉ là bị đồn thổi lên quá nhiều thôi chứ mấy miếng ngọc hấp thụ linh lực của nàng cũng không nhiều.
Vạn Tự Lưu ngồi trên cao trong đại điện rộng lớn, ánh mắt nàng nhắm nghiền lại, vẻ suy tư hiện rõ trên gương mặt xinh đẹp của nàng. Dung nhan của nàng với những từ "quốc sắc thiên hương" cũng không thể miêu tả hết được. Nàng vận một bộ y phục màu vàng sáng chói, ngồi vắt chân lên. Chợt nàng mở mắt nhìn xuống dưới.
"Làm đến đâu rồi? Chuyện đó nếu không làm được thì đừng có vác mặt đến tìm ta. Tên Triệu Đức Hành đó gan cũng lớn thật, dám diệt cả Ma giới." Vạn Tự Lưu cất giọng lạnh lẽo hỏi.
"Chủ nhân, chuyện ngài giao cho thuộc hạ đều đã làm xong hết. Nhưng có điều là vị Hồng Y tiên tử kia có nên cứu không? Hơn nữa chuyện hiểu lầm....." Quý Giản toát mồ hôi, run rẩy hỏi.
"Ừm, tốt lắm, ta cũng đang muốn xem tên Ba Ngải Tư đó làm được gì. Nói thế nào quê hương của hắn cũng ở Huyễn Thanh Cốc này. Hắn dù sao cũng có chút tích sự nên là quan sát hắn nhiều vào. Thiên giới tiếp theo không biết còn tồn tại nữa hay không thì nên đặt nó vào tay ai đây." Vạn Tự Lưu ra hiệu cho hắn dừng lại.
"Người đang lo cho Thiên giới? Hiếm khi thấy ngài như vậy. Chẳng lẽ ngài dự đoán được gì đó?" Quý Giản tò mò hỏi.
"Tất nhiên là có chứ. Ta nhìn thấy trong tương lai 10 vạn năm sau, Thiên giới rất tệ, Ba Ngải Tư không làm Đế Quân mà trở thành một tên ma đầu bị người người chửi rủa nhưng sự thật thì hắn cũng không hẳn là vậy. Ta còn nhìn thấy Phượng tộc sẽ bị Đế Quân đời tiếp theo diệt tộc. Sau đó chính là một thảm họa xảy ra." Vạn Tự Lưu lạnh lùng nói.
"Vậy chủ nhân không đi ngăn cản sao? Nói thế nào thì Thiên giới cũng là nhà của tất cả chúng ta." Quý Giản hỏi tiếp. Hắn cảm thấy Đức Thánh Hoàng Thánh Mẫu này ít nhất cũng phải ra mặt vì chúng sinh chút chứ không thể thờ ơ được.
"Sao? Tại sao ta lại phản ngăn cản? Chuyện Ba Ngải Tư làm là tìm ra những kẻ sẽ trở thành Thất Đại Họa Thú trong tương lai. Thế cân bằng của âm dương và thiện ác không giữ lâu được nữa. Thất Huyền Tinh đại lục sẽ đặt nền móng cho Thất Đại Họa Thú và các sát cô tinh sau này." Vạn Tự Lưu thờ ơ nói.
Câu này vừa dứt khiến Quý Giản không thể tin vào mắt mình. Thật sự đây là lời của một kẻ bảo hộ chúng sinh nên nói ra sao? Tuy là hiện giờ chủ nhân không muốn liên can thêm đến chuyện nào khác nữa nhưng liệu Hồn Nguyên Tinh Thú và Thấu Tiên Cự Hoàng Thú sẽ chấp nhận? Khoan, hình như hắn quên mất là hai kẻ đó cũng đã biến mất theo Thất Đại Họa Thú và Nguyên Thủy Tiên Trụ rồi.
Trong đại điện ngoài lão ra còn có con trai thứ hai của lão - Quảng Hàn Vinh: "Phụ thân, hiện tại cứ để ta lấy lý do đi lịch luyện rồi sau đó truyền tin đến cho Ba đại nhân."
"Không, đừng ngu ngốc mà làm thế. Triệu Đức Hành đang để ý đến Quảng thị chúng ta, không thể để cảnh máu chảy đầu rơi tái hiện lại nữa. Vinh nhi, con cũng nhìn thấy kết cục của Ma giới thế nào rồi thì chúng ta không nên làm vậy." Minh Vương lắc đầu, xua tay nói.
"Vậy tại sao phụ thân lại đồng ý giúp đỡ Hiền Thanh Đế Quân? Chúng ta có thể tập hợp quân lực rồi đánh lên Thiên giới rồi...." Quảng Hàn Vinh nheo mắt lại. Hắn thật sự muốn biết tại sao phụ thân lại muốn hi sinh nhiều như vậy, thà rằng không làm đi.
"Đây là chuyện ta nhức đầu nhất. Triệu Đức Hành đang có ý định diệt cả Minh giới, như thế thì mọi chuyện sẽ càng loạn hơn. Với những chủng tộc bất tử thì không sao nhưng với Nhân tộc yếu ớt thì sao? Linh hồn của bọn họ sẽ ở dương gian làm loạn rồi sau đó một Thời Kỳ Hắc Ám thứ hai sẽ ra đời." Minh Vương giải thích: "Điều cần làm lúc này là cân bằng lại âm dương, thiện ác, nhân sinh. Nếu Triệu Đức Hành phá vỡ nó thì chúng ta có trách nhiệm khôi phục nó."
_ _ _ _ _
Thiên giới, Huyễn Thanh Cốc, Trường Quan Điện.
Huyễn Thanh Cốc là một nơi bí ẩn nằm ở tận cùng Thiên giới, nơi này chính là nơi của 1001 đứa con gái của Vạn Tự Lưu. Nơi này là một hòn đảo trôi nổi vô định trong không trung nhưng những thứ ở đây đều vô cùng quý hiếm. Thường thì một cây linh thảo bát phẩm rất quý, đem đấu giá còn được xem như cả gia tài nhưng ở đây lại mọc đầy, không cần lo thiếu thốn.
Nơi này có 13 tẩm cung dành cho những tiên nữ và một đại điện lớn dành cho những buổi họp mặt. Quan trọng hơn hết là Vạn Tự Lưu Đức Thánh Hoàng Thánh Mẫu cũng sống ở đây. Đây là đại nhân vật đầu tiên trải qua niết bàn thành công, sau đó đến Hồn Nguyên Tinh Thú và Thẩu Tiên Cự Hoàng Thú.
Sự thật là ai cũng làm to về việc Vạn Tự Lưu có 1001 tiên nữ. Thật ra cùng lắm chỉ có 13 đứa là Hồng Bích, Thanh Nhàn, Trúc Dao, Tuyết Loan, Mộng Diệp, Nguyệt Nương, Tư Trinh, Huyền Lan, Huệ Ly, Lệ Thủy, Dung Trân, Mộc Trâm và Diên Cơ, 1001 tiên tử chỉ là bị đồn thổi lên quá nhiều thôi chứ mấy miếng ngọc hấp thụ linh lực của nàng cũng không nhiều.
Vạn Tự Lưu ngồi trên cao trong đại điện rộng lớn, ánh mắt nàng nhắm nghiền lại, vẻ suy tư hiện rõ trên gương mặt xinh đẹp của nàng. Dung nhan của nàng với những từ "quốc sắc thiên hương" cũng không thể miêu tả hết được. Nàng vận một bộ y phục màu vàng sáng chói, ngồi vắt chân lên. Chợt nàng mở mắt nhìn xuống dưới.
"Làm đến đâu rồi? Chuyện đó nếu không làm được thì đừng có vác mặt đến tìm ta. Tên Triệu Đức Hành đó gan cũng lớn thật, dám diệt cả Ma giới." Vạn Tự Lưu cất giọng lạnh lẽo hỏi.
"Chủ nhân, chuyện ngài giao cho thuộc hạ đều đã làm xong hết. Nhưng có điều là vị Hồng Y tiên tử kia có nên cứu không? Hơn nữa chuyện hiểu lầm....." Quý Giản toát mồ hôi, run rẩy hỏi.
"Ừm, tốt lắm, ta cũng đang muốn xem tên Ba Ngải Tư đó làm được gì. Nói thế nào quê hương của hắn cũng ở Huyễn Thanh Cốc này. Hắn dù sao cũng có chút tích sự nên là quan sát hắn nhiều vào. Thiên giới tiếp theo không biết còn tồn tại nữa hay không thì nên đặt nó vào tay ai đây." Vạn Tự Lưu ra hiệu cho hắn dừng lại.
"Người đang lo cho Thiên giới? Hiếm khi thấy ngài như vậy. Chẳng lẽ ngài dự đoán được gì đó?" Quý Giản tò mò hỏi.
"Tất nhiên là có chứ. Ta nhìn thấy trong tương lai 10 vạn năm sau, Thiên giới rất tệ, Ba Ngải Tư không làm Đế Quân mà trở thành một tên ma đầu bị người người chửi rủa nhưng sự thật thì hắn cũng không hẳn là vậy. Ta còn nhìn thấy Phượng tộc sẽ bị Đế Quân đời tiếp theo diệt tộc. Sau đó chính là một thảm họa xảy ra." Vạn Tự Lưu lạnh lùng nói.
"Vậy chủ nhân không đi ngăn cản sao? Nói thế nào thì Thiên giới cũng là nhà của tất cả chúng ta." Quý Giản hỏi tiếp. Hắn cảm thấy Đức Thánh Hoàng Thánh Mẫu này ít nhất cũng phải ra mặt vì chúng sinh chút chứ không thể thờ ơ được.
"Sao? Tại sao ta lại phản ngăn cản? Chuyện Ba Ngải Tư làm là tìm ra những kẻ sẽ trở thành Thất Đại Họa Thú trong tương lai. Thế cân bằng của âm dương và thiện ác không giữ lâu được nữa. Thất Huyền Tinh đại lục sẽ đặt nền móng cho Thất Đại Họa Thú và các sát cô tinh sau này." Vạn Tự Lưu thờ ơ nói.
Câu này vừa dứt khiến Quý Giản không thể tin vào mắt mình. Thật sự đây là lời của một kẻ bảo hộ chúng sinh nên nói ra sao? Tuy là hiện giờ chủ nhân không muốn liên can thêm đến chuyện nào khác nữa nhưng liệu Hồn Nguyên Tinh Thú và Thấu Tiên Cự Hoàng Thú sẽ chấp nhận? Khoan, hình như hắn quên mất là hai kẻ đó cũng đã biến mất theo Thất Đại Họa Thú và Nguyên Thủy Tiên Trụ rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.