Thiên Địa Đại Đạo Nhân Sinh Phần 1: Đế Quân Tái Thế Chi Đại Ma Tôn
Chương 91: Sát Ngục Địa Trùng (5)
Đông Hoa Thiên Nhạc
10/08/2023
"Ừm, có thể giống một cái bí cảnh nhưng ta chưa bao giờ nghe nói đến. Loại
bí cảnh ở thời của ta sẽ không bao giờ có Khắc Hồn Lang Yêu và mấy u hồn đó đâu." Ba Ngải Tư gật đầu.
"Tại sao lại không có Khắc Hồn Lang Yêu và u hồn?" Nguyên Ly tò mò hỏi.
"Vấn đề nằm ở đặc tính của chủng loài nó. Khắc Hồn Lang Yêu khi còn là yêu thú thì đã mạnh rồi, nó có thể hấp thụ linh hồn của bất kỳ sinh vật nào để tu luyện. Chính vì thể nên ít ai muốn dùng nó, những kẻ dùng nó thường là những kẻ sở hữu Hồn căn quý hiếm. Thêm là Khắc Hồn Lang Yêu dù hấp thụ linh hồn sinh vật khác để tu luyện nhưng khả năng đột phá linh thú lại rất thấp." Ba Ngải Tư giải thích.
"Khả năng đột phá linh thú sao lại thấp? Chẳng phải hấp thụ càng nhiều linh hồn càng mạnh sao?" Tống Mao Bàng khó hiểu nhìn y.
"Đó là vì trong lúc hấp thụ có thể dẫn đến bị phản phệ vì linh hồn chúng hấp thụ đôi khi lại mạnh hơn chúng nhiều. Có vài con lang yếu đột phá linh thú sẽ được gọi là Ám Dạ Huyễn Đàn Lang Yêu. Ba Ngải Tư giải thích.
"Càng đột phá lên cao thì tên gọi sẽ khác à?" Mâu Thành Vũ hỏi.
"Ừ, lúc đột phá hình thái của yêu thú sẽ thay đổi. Còn thay đổi thế nào ta không biết nữa nhưng nó lại rất quan trọng. Nếu không biết nó thay đổi thế nào thì những nguyên liệu dùng luyện đan, luyện khí, chế thủy dược, về trận pháp và nhiều thứ khác quan trọng lắm." Ba Ngải Tư nói.
Dừng lại một chút, Ba Ngải Tư nhìn xung quanh thấy nơi này hình như khá quen. Xung quanh toàn là đá, còn đó một lối đi dẫn đến đâu đó và còn có vài cây thảo dược mọc thành tụ. Y cảm thấy nó hoàn toàn không ổn, thảo dược sẽ rất khó sống được ở nơi này nhưng có vài cây sống được.
"Nơi này có gì kỳ lạ không? Đám u hồn đó không đuổi theo chúng ta à?" Ba Ngải Tư nhìn về phíacây cầu đã sập, hỏi.
"Ai biết được, sau khi qua được thì đám u hồn đó cứ e dè không dám tiến đến. Hình như là khi nhìn thấy Nguyên Thủy Tinh Kiếm thì chúng lại trốn xuống dưới vực nhưng vẫn có vài con ở lại." Nguyên Ngọc nhúng vai nói: "Bổn tiểu thư đây rất muốn giết chúng lắm nhưng không thể duy trì nguyên thần Ô Kháp Nhĩ lâu được."
"Vậy tạm thời nghỉ ngơi vài ngày ở đây đi rồi chúng ta tiếp tục lên đường sau. Nhớ phải tranh thủ thời gian tu luyện đấy, nếu mà gặp thêm mấy con yêu thú lục giai trở lên thì ta cũng không biết có thể bảo vệ mấy nhóc được không." Ba Ngải Tư nói rồi ngồi xếp bằng vận công, không để ý đến thứ khác.
Mâu Thành Vũ nhìn cái tướng y ngồi liền liên tưởng đến một vị hoàng đế uy nghiêm oai phong lẫm liệt. Có điều phải nói những người có cái khí chất ấy đều rất nghèo và.... Khoan, đại ca hắn làm gì nghèo. Đại ca đang nuôi nhị ca, hắn và hai tỷ muội Nguyên gia với số linh thạch thượng phẩm quý giá vài vạn một tháng mà. Hay là đại ca giàu ngầm ấy nhỉ?
Trong thời gian nghỉ ngơi, ai cũng tranh thủ tu luyện. Ba Ngải Tư sau hai ngày đã đột phá Thoát Thai cảnh nhị trọng. May mắn là trong người y có nhiều được liệu quý hiếm, đột phá rồi thì có thể tiến bước thêm một lần nữa. Nhưng như vậy không ổn, đột phá quá nhanh sẽ dẫn đến căn cơ không vững, xem ra nên tạm dừng tu luyện lại một thời gian rồi.
Phía Tống Mao Bàng thì nghiên cứu âm luật. Hắn không muốn dùng Thần Hư Giới quá nhiều vì nó quá tốn hồn lực và long huyết để duy trì. Cây tiêu y cho hắn dùng tốt hơn nhiều, thêm là hắn cũng thích âm nhạc. Ba Ngải Tư mấy tháng trước đã đưa hắn một quyển sách tên là "Mã Tế Điểu Quyền Âm Khúc" có rất nhiều bài trong đó.
Mã Tế Điểu Quyền Âm Khúc vài trang đầu rất dễ học và dễ nhớ nhưng đến trang mười lăm thì bắt đầu khó dần. Tống Mao Bàng không ngờ là lại có thể dùng những câu thơ để thổi, vần điệu nghe rất êm tai. Hắn nhớ là y dặn hắn có thể thổi bài nào cũng được nhưng mười trang cuối thì không thể dùng đến. Mà những bài đó lại rất ngắn và khó chơi, y gọi là Thập Quỷ Diện Âm Khúc.
Còn Mâu Thành Vũ thì lại chọn luyện đan và vẽ chú văn. Dù gì kiếp này hay kiếp nào hắn vẫn giỏi nhất là mấy thứ này, có lẽ trong tương lai nên học thêm nhiều thứ gì đó về thuần thú sư và huyễn hồn sư mới được. Huyễn hồn sư là một nghề tu tiên bắt buộc phải có Hồn căn, nghề này hình như có thể giao tiếp với những linh hồn, gọi hồn, lấy linh hồn, siêu độ cho chúng. Nhìn thì không khác gì đạo sĩ cho lắm nhưng huyễn hồn sư làm gì đơn giản vậy. Công việc chính của huyễn hồn sư chính là lấy linh hồn của yêu thú, yêu trùng, yêu thụ (có thể gọi là yêu mộc) để chế thành một loại nguyên liệu giúp bồi bổ thần hồn.
Hai tỷ muội Nguyên Ngọc và Nguyên Ly thì cũng tu luyện nhưng phần lớn thời gian của bọn họ dành cho A Mẫn. Cả hai quyết định phải nuôi tiểu hùng này trở thành một cái thú tổ vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa còn rất tò mò về hình dáng khi sẽ hóa hình khi đột phá linh thú. Thật mong là một mỹ nhân xinh đẹp giống bọn họ. Dù thế nào thì có sủng vật vẫn là tuyệt vời.
"Tại sao lại không có Khắc Hồn Lang Yêu và u hồn?" Nguyên Ly tò mò hỏi.
"Vấn đề nằm ở đặc tính của chủng loài nó. Khắc Hồn Lang Yêu khi còn là yêu thú thì đã mạnh rồi, nó có thể hấp thụ linh hồn của bất kỳ sinh vật nào để tu luyện. Chính vì thể nên ít ai muốn dùng nó, những kẻ dùng nó thường là những kẻ sở hữu Hồn căn quý hiếm. Thêm là Khắc Hồn Lang Yêu dù hấp thụ linh hồn sinh vật khác để tu luyện nhưng khả năng đột phá linh thú lại rất thấp." Ba Ngải Tư giải thích.
"Khả năng đột phá linh thú sao lại thấp? Chẳng phải hấp thụ càng nhiều linh hồn càng mạnh sao?" Tống Mao Bàng khó hiểu nhìn y.
"Đó là vì trong lúc hấp thụ có thể dẫn đến bị phản phệ vì linh hồn chúng hấp thụ đôi khi lại mạnh hơn chúng nhiều. Có vài con lang yếu đột phá linh thú sẽ được gọi là Ám Dạ Huyễn Đàn Lang Yêu. Ba Ngải Tư giải thích.
"Càng đột phá lên cao thì tên gọi sẽ khác à?" Mâu Thành Vũ hỏi.
"Ừ, lúc đột phá hình thái của yêu thú sẽ thay đổi. Còn thay đổi thế nào ta không biết nữa nhưng nó lại rất quan trọng. Nếu không biết nó thay đổi thế nào thì những nguyên liệu dùng luyện đan, luyện khí, chế thủy dược, về trận pháp và nhiều thứ khác quan trọng lắm." Ba Ngải Tư nói.
Dừng lại một chút, Ba Ngải Tư nhìn xung quanh thấy nơi này hình như khá quen. Xung quanh toàn là đá, còn đó một lối đi dẫn đến đâu đó và còn có vài cây thảo dược mọc thành tụ. Y cảm thấy nó hoàn toàn không ổn, thảo dược sẽ rất khó sống được ở nơi này nhưng có vài cây sống được.
"Nơi này có gì kỳ lạ không? Đám u hồn đó không đuổi theo chúng ta à?" Ba Ngải Tư nhìn về phíacây cầu đã sập, hỏi.
"Ai biết được, sau khi qua được thì đám u hồn đó cứ e dè không dám tiến đến. Hình như là khi nhìn thấy Nguyên Thủy Tinh Kiếm thì chúng lại trốn xuống dưới vực nhưng vẫn có vài con ở lại." Nguyên Ngọc nhúng vai nói: "Bổn tiểu thư đây rất muốn giết chúng lắm nhưng không thể duy trì nguyên thần Ô Kháp Nhĩ lâu được."
"Vậy tạm thời nghỉ ngơi vài ngày ở đây đi rồi chúng ta tiếp tục lên đường sau. Nhớ phải tranh thủ thời gian tu luyện đấy, nếu mà gặp thêm mấy con yêu thú lục giai trở lên thì ta cũng không biết có thể bảo vệ mấy nhóc được không." Ba Ngải Tư nói rồi ngồi xếp bằng vận công, không để ý đến thứ khác.
Mâu Thành Vũ nhìn cái tướng y ngồi liền liên tưởng đến một vị hoàng đế uy nghiêm oai phong lẫm liệt. Có điều phải nói những người có cái khí chất ấy đều rất nghèo và.... Khoan, đại ca hắn làm gì nghèo. Đại ca đang nuôi nhị ca, hắn và hai tỷ muội Nguyên gia với số linh thạch thượng phẩm quý giá vài vạn một tháng mà. Hay là đại ca giàu ngầm ấy nhỉ?
Trong thời gian nghỉ ngơi, ai cũng tranh thủ tu luyện. Ba Ngải Tư sau hai ngày đã đột phá Thoát Thai cảnh nhị trọng. May mắn là trong người y có nhiều được liệu quý hiếm, đột phá rồi thì có thể tiến bước thêm một lần nữa. Nhưng như vậy không ổn, đột phá quá nhanh sẽ dẫn đến căn cơ không vững, xem ra nên tạm dừng tu luyện lại một thời gian rồi.
Phía Tống Mao Bàng thì nghiên cứu âm luật. Hắn không muốn dùng Thần Hư Giới quá nhiều vì nó quá tốn hồn lực và long huyết để duy trì. Cây tiêu y cho hắn dùng tốt hơn nhiều, thêm là hắn cũng thích âm nhạc. Ba Ngải Tư mấy tháng trước đã đưa hắn một quyển sách tên là "Mã Tế Điểu Quyền Âm Khúc" có rất nhiều bài trong đó.
Mã Tế Điểu Quyền Âm Khúc vài trang đầu rất dễ học và dễ nhớ nhưng đến trang mười lăm thì bắt đầu khó dần. Tống Mao Bàng không ngờ là lại có thể dùng những câu thơ để thổi, vần điệu nghe rất êm tai. Hắn nhớ là y dặn hắn có thể thổi bài nào cũng được nhưng mười trang cuối thì không thể dùng đến. Mà những bài đó lại rất ngắn và khó chơi, y gọi là Thập Quỷ Diện Âm Khúc.
Còn Mâu Thành Vũ thì lại chọn luyện đan và vẽ chú văn. Dù gì kiếp này hay kiếp nào hắn vẫn giỏi nhất là mấy thứ này, có lẽ trong tương lai nên học thêm nhiều thứ gì đó về thuần thú sư và huyễn hồn sư mới được. Huyễn hồn sư là một nghề tu tiên bắt buộc phải có Hồn căn, nghề này hình như có thể giao tiếp với những linh hồn, gọi hồn, lấy linh hồn, siêu độ cho chúng. Nhìn thì không khác gì đạo sĩ cho lắm nhưng huyễn hồn sư làm gì đơn giản vậy. Công việc chính của huyễn hồn sư chính là lấy linh hồn của yêu thú, yêu trùng, yêu thụ (có thể gọi là yêu mộc) để chế thành một loại nguyên liệu giúp bồi bổ thần hồn.
Hai tỷ muội Nguyên Ngọc và Nguyên Ly thì cũng tu luyện nhưng phần lớn thời gian của bọn họ dành cho A Mẫn. Cả hai quyết định phải nuôi tiểu hùng này trở thành một cái thú tổ vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa còn rất tò mò về hình dáng khi sẽ hóa hình khi đột phá linh thú. Thật mong là một mỹ nhân xinh đẹp giống bọn họ. Dù thế nào thì có sủng vật vẫn là tuyệt vời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.