Thiên Địa Đại Đạo Nhân Sinh Phần 1: Đế Quân Tái Thế Chi Đại Ma Tôn
Chương 167: Tỉnh lại
Đông Hoa Thiên Nhạc
10/08/2023
Vài ngày sau, Ba Ngải Tư mở mắt ra, cảm nhận được toàn thân bủn rủn như
muốn rụng rời. Y chẳng thể cử động gì được, miệng lưỡi khô khốc, linh
lực trong cơ thể tán loạn nhưng vẫn không quá nguy hiểm đến tính mạng. Y nhớ thì bản thân đã hoàn thành khảo hạch đầu tiên, giết được Dục Hỏa
Tầm Long Xà, có được Vương Giả Bạo Khí, một thứ gần giống như Cuồng Long Bạo Khí của y. Không ngờ chỉ vì một con long xà ngu ngốc mà tiêu hao
nhiều như vậy.
Cuồng Long Bạo Khí giống như là uy áp của rồng phóng xuất để thị uy, ảnh hưởng lớn nhất chính là các yêu thú, đồng tộc sẽ không có tổn hại nhiều. Giống như chỉ cần huyết mạch cao quý thì những yêu thú huyết mạch thấp hơn mấy bậc cũng chẳng đáng để quan tâm. Cuồng Long Bạo Khí này thuộc về căn yêu ma nhưng lại có đến chín phần khả năng thành công dung hợp với Thánh Quang Bạo Khí của mẫu thân. Chuyện này Ba Ngải Tư cũng chẳng biết giải thích thế nào nhưng nếu có thể thì sẽ tạo ra một loại bạo khí mới, sức mạnh của y sẽ tăng lên rất nhiều.
Đang chìm trong dòng suy nghĩ mà không nhận ra có người đang nhìn mình.
Nguyên Thủy Tinh Kiếm nhìn thấy y tỉnh lại, lệ rơi đầy mặt: "Chủ... Chủ nhân, ngài tỉnh rồi..."
Ba Ngải Tư nghe giọng Nguyên Thủy Tinh Kiểm, chỉ quay đầu lại nhìn chứ y không thể nói được chữ nào. Hiện giờ toàn thân hắn đau nhức không thôi, không biết phải làm thế nào để giảm bớt cơn đau nên đành nằm im chịu trận.
Không chậm chạp, Nguyên Thủy Tinh Kiếm chạy lại, nhẹ nhàng đỡ Ba Ngải Tư ngồi dậy, rót cho y một chén nước ấm. Có nước vào miệng, Ba Ngải Tư ho lên vài tiếng, hình như lâu rồi hắn chưa uống nước thì phải.
"A Tinh, thời gian ta không có ở đây ngươi sống tốt chứ?" Ba Ngải Tư hỏi.
"Chủ nhân, thời gian người hôn mê ta sống không ổn chút nào. Hở cứ nghĩ đến cảnh ngài không bao giờ tỉnh lại làm ta sợ muốn chết theo." Nguyên Thủy Tinh Kiếm lúng túng nói.
"Vậy sao? Vậy là tốt rồi, đừng nói mấy câu xui xẻo đó chứ. Ngươi cũng phải hiểu bản thân ngươi là một thần binh, không nên mang qua nhiều cảm xúc đâu. Gọi Điền Khách đến đây, ta muốn nói chuyện với hắn." Giọng Ba Ngải Tư thều thều nói.
Tin y tỉnh lại nhanh chóng đến tai Điền Khách, hắn tức tốc chạy đến. Không ngờ là tỉnh lại sớm hơn hắn dự kiến nhưng không sao, thờ gian hồi phục sẽ khá là lâu nên tỉnh lại sớm cũng bớt một phần thời gian. Nhưng có điều hắn vẫn còn lo lắng Thánh Hoàng Đức Mẫu nương nương đang ở đây rồi biến mất trong chớp mắt. Muốn hỏi Tố Lăng thì nàng ta lại chạy đi đâu mất. Mệt mỏi thật sự!
Hắn nhanh chóng đến phòng y, bước vào thấy y đang ngồi bên giường được Thanh Trúc đút từng muỗng cháo cho. Nhìn thấy cảnh tượng này hắn không khỏi kinh hãi mà xém chút nữa ngất tại chỗ.
Điền Khách: ". ." Con mẹ gì đang diễn ra vậy? Thanh Trúc, ngươi theo ta suốt 63 vạn năm mà sao ta không biết ngươi có khả năng này vậy?
Thanh Trúc nhìn thấy hắn, vội vàng đặt tô cháo xuống, vui vẻ nói: "Chủ nhân, Ba đại nhân và ngài cứ nói chuyện đi, ta xin ra ngoài."
Bỏ qua hàng loạt câu hỏi trong đầu, Điền Khách ngồi xuống bên giường, ánh mắt đầy hoang mang nhìn y. Điền Khách tự hỏi y có gì đâu mà để Thanh Trúc tự thân đút từng muỗng cháo vậy. Đến hẳn - chủ nhân của nàng ta còn không được hưởng đãi ngộ như vậy ngoại trừ tên Lục Đình Kiêu nào đó, vậy mà y lại có thể.
"Ngươi nhìn ta làm gì? Bộ ta giết con Dục Hỏa Tầm Long Xà đó không được à? Ngươi có nhiều linh thú tu luyện Hỏa căn hay Viêm căn thì ném nó vào trong, tự thân ở trong đó sẽ tu luyện gần bằng con long xà đó." Ba Ngải Tư dè dặt nhìn hắn.
"Không, vấn đề không phải ở đó. Làm sao mà ngươi lại được hưởng đãi ngộ tốt hơn cả ta vậy? Thanh Trúc kiêu ngạo đó sẽ không đút cháo cho bất kỳ ai ngoài Lục Đình Kiêu mà ngươi lại được. Wow, không ngờ ngươi có mị lực lớn như vậy." Điền Khách thở dài.
Ba Ngải Tư: "..." Con mẹ ngươi, là Nguyên Thủy Tinh Kiếm nhờ nàng ta đút cho ta ăn trong lúc hắn đi ra ngoài lấy nước chứ lấy đâu ra chuyện nhảm đó.
Điền Khách: "..." Ta không biết...
"Chuyện ngươi giết con long xà đó hay không ta không quan tâm, dù sao thì với ta con long xà đó không có giá trị gì cả. Nửa rồng nửa rắn thì cạo vẩy bán được bao nhiêu lợi ích chứ. Công nhận, trong một thời gian ngắn như vậy ngươi hoàn thành cũng nhanh khiến ta ngạc nhiên lắm đấy." Điền Khách nói.
"Vương Giả Bạo Khí nghĩa là gì? Tác dụng của nó ra làm sao? Nó có giống Cuồng Long Bạo Khí của ta không?" Ba Ngải Tư vào thẳng vấn đề chính.
Điền Khách nghe câu hỏi này không khỏi bật cười: "Không hẳn là giống đi. Các loại bạo khí thường sẽ không giống nhau quá nhiều. Cuồng Long Bạo Khí lại tạo ra áp lực lớn với các lại yêu thú cấp thấp, tác dụng lên Nhân tộc thì lại giảm hai phần mười nhưng Vương Giả Bạo Khí thì khác. Nó có tác dụng rất lớn với Nhân tộc, ngắn gọn chính là giống như nhân hoàng với dân thường."
Cuồng Long Bạo Khí giống như là uy áp của rồng phóng xuất để thị uy, ảnh hưởng lớn nhất chính là các yêu thú, đồng tộc sẽ không có tổn hại nhiều. Giống như chỉ cần huyết mạch cao quý thì những yêu thú huyết mạch thấp hơn mấy bậc cũng chẳng đáng để quan tâm. Cuồng Long Bạo Khí này thuộc về căn yêu ma nhưng lại có đến chín phần khả năng thành công dung hợp với Thánh Quang Bạo Khí của mẫu thân. Chuyện này Ba Ngải Tư cũng chẳng biết giải thích thế nào nhưng nếu có thể thì sẽ tạo ra một loại bạo khí mới, sức mạnh của y sẽ tăng lên rất nhiều.
Đang chìm trong dòng suy nghĩ mà không nhận ra có người đang nhìn mình.
Nguyên Thủy Tinh Kiếm nhìn thấy y tỉnh lại, lệ rơi đầy mặt: "Chủ... Chủ nhân, ngài tỉnh rồi..."
Ba Ngải Tư nghe giọng Nguyên Thủy Tinh Kiểm, chỉ quay đầu lại nhìn chứ y không thể nói được chữ nào. Hiện giờ toàn thân hắn đau nhức không thôi, không biết phải làm thế nào để giảm bớt cơn đau nên đành nằm im chịu trận.
Không chậm chạp, Nguyên Thủy Tinh Kiếm chạy lại, nhẹ nhàng đỡ Ba Ngải Tư ngồi dậy, rót cho y một chén nước ấm. Có nước vào miệng, Ba Ngải Tư ho lên vài tiếng, hình như lâu rồi hắn chưa uống nước thì phải.
"A Tinh, thời gian ta không có ở đây ngươi sống tốt chứ?" Ba Ngải Tư hỏi.
"Chủ nhân, thời gian người hôn mê ta sống không ổn chút nào. Hở cứ nghĩ đến cảnh ngài không bao giờ tỉnh lại làm ta sợ muốn chết theo." Nguyên Thủy Tinh Kiếm lúng túng nói.
"Vậy sao? Vậy là tốt rồi, đừng nói mấy câu xui xẻo đó chứ. Ngươi cũng phải hiểu bản thân ngươi là một thần binh, không nên mang qua nhiều cảm xúc đâu. Gọi Điền Khách đến đây, ta muốn nói chuyện với hắn." Giọng Ba Ngải Tư thều thều nói.
Tin y tỉnh lại nhanh chóng đến tai Điền Khách, hắn tức tốc chạy đến. Không ngờ là tỉnh lại sớm hơn hắn dự kiến nhưng không sao, thờ gian hồi phục sẽ khá là lâu nên tỉnh lại sớm cũng bớt một phần thời gian. Nhưng có điều hắn vẫn còn lo lắng Thánh Hoàng Đức Mẫu nương nương đang ở đây rồi biến mất trong chớp mắt. Muốn hỏi Tố Lăng thì nàng ta lại chạy đi đâu mất. Mệt mỏi thật sự!
Hắn nhanh chóng đến phòng y, bước vào thấy y đang ngồi bên giường được Thanh Trúc đút từng muỗng cháo cho. Nhìn thấy cảnh tượng này hắn không khỏi kinh hãi mà xém chút nữa ngất tại chỗ.
Điền Khách: ". ." Con mẹ gì đang diễn ra vậy? Thanh Trúc, ngươi theo ta suốt 63 vạn năm mà sao ta không biết ngươi có khả năng này vậy?
Thanh Trúc nhìn thấy hắn, vội vàng đặt tô cháo xuống, vui vẻ nói: "Chủ nhân, Ba đại nhân và ngài cứ nói chuyện đi, ta xin ra ngoài."
Bỏ qua hàng loạt câu hỏi trong đầu, Điền Khách ngồi xuống bên giường, ánh mắt đầy hoang mang nhìn y. Điền Khách tự hỏi y có gì đâu mà để Thanh Trúc tự thân đút từng muỗng cháo vậy. Đến hẳn - chủ nhân của nàng ta còn không được hưởng đãi ngộ như vậy ngoại trừ tên Lục Đình Kiêu nào đó, vậy mà y lại có thể.
"Ngươi nhìn ta làm gì? Bộ ta giết con Dục Hỏa Tầm Long Xà đó không được à? Ngươi có nhiều linh thú tu luyện Hỏa căn hay Viêm căn thì ném nó vào trong, tự thân ở trong đó sẽ tu luyện gần bằng con long xà đó." Ba Ngải Tư dè dặt nhìn hắn.
"Không, vấn đề không phải ở đó. Làm sao mà ngươi lại được hưởng đãi ngộ tốt hơn cả ta vậy? Thanh Trúc kiêu ngạo đó sẽ không đút cháo cho bất kỳ ai ngoài Lục Đình Kiêu mà ngươi lại được. Wow, không ngờ ngươi có mị lực lớn như vậy." Điền Khách thở dài.
Ba Ngải Tư: "..." Con mẹ ngươi, là Nguyên Thủy Tinh Kiếm nhờ nàng ta đút cho ta ăn trong lúc hắn đi ra ngoài lấy nước chứ lấy đâu ra chuyện nhảm đó.
Điền Khách: "..." Ta không biết...
"Chuyện ngươi giết con long xà đó hay không ta không quan tâm, dù sao thì với ta con long xà đó không có giá trị gì cả. Nửa rồng nửa rắn thì cạo vẩy bán được bao nhiêu lợi ích chứ. Công nhận, trong một thời gian ngắn như vậy ngươi hoàn thành cũng nhanh khiến ta ngạc nhiên lắm đấy." Điền Khách nói.
"Vương Giả Bạo Khí nghĩa là gì? Tác dụng của nó ra làm sao? Nó có giống Cuồng Long Bạo Khí của ta không?" Ba Ngải Tư vào thẳng vấn đề chính.
Điền Khách nghe câu hỏi này không khỏi bật cười: "Không hẳn là giống đi. Các loại bạo khí thường sẽ không giống nhau quá nhiều. Cuồng Long Bạo Khí lại tạo ra áp lực lớn với các lại yêu thú cấp thấp, tác dụng lên Nhân tộc thì lại giảm hai phần mười nhưng Vương Giả Bạo Khí thì khác. Nó có tác dụng rất lớn với Nhân tộc, ngắn gọn chính là giống như nhân hoàng với dân thường."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.