Thiên Địa Đại Đạo Nhân Sinh Phần 1: Đế Quân Tái Thế Chi Đại Ma Tôn
Chương 183: Vô thức tiến vào
Đông Hoa Thiên Nhạc
10/08/2023
Sát Dực đưa Ba Ngải Tư đến chính đường, hắn đến gần bảo tọa, gõ gõ vài cái. Bảo tọa rung lắc dữ dội rồi hiện ra một thông đạo. Ba Ngải Tư và Nguyên Thủy Tinh Kiếm kinh ngạc nhìn hắn. Tay Sát Dực bùng lên một ngọn lửa
xanh lam nhạt, hắn ra hiệu y đi theo hắn xuống thông đạo.
Ba Ngải Tư không biết hắn đang âm mưu gì nhưng vẫn đi theo. Y không thể tin tưởng hắn dù cho hắn có là thánh quân bên cạnh mẫu thân đi chăng nữa thì cũng không thể tùy tiện tin tưởng.
Cầu thang đi xuống thông đạo vô cùng tối, giống như một bức tranh bị vẩy mực đen tàn bộ. Y không biết phải phản ứng thế nào nhưng cũng tùy cơ ứng biển. Sát Dực rất mạnh nên dã tâm của hắn không chừng cũng rất lớn như Triệu Đức Hành. Hơn nữa hắn giờ nếu muốn thống trị tam giới thì sẽ đoạt xá kẻ khác nhưng lại không làm vậy. Có thể là do thể chất đặc thù tu luyện của hắn nên vẫn chưa ra tay.
"Nơi này trước kia cất giấu rất nhiều cổ thư về vạn vật. Nó rất quý, đến cả một kẻ như ta vốn tự tin về kiến thức của mình cũng cảm thấy thổ thẹn khi đứng trước nơi này. Nơi này giống như những tinh hoa trong vũ trụ đút kết lại vậy." Sát Dực lạnh nhạt nói.
Ba Ngải Tư dường như hiểu ra điều gì đó nhưng y cũng không muốn nói. Nếu nói nơi này là kết tinh của tinh hoa trong vũ trụ này thì sẽ có rất nhiều thứ tốt. Y nghi ngờ tam giới có một đoạn lịch sử bị xóa đi, không chừng là do Hấp Huyết Tinh Vương làm. Hơn nữa y cũng muốn biết rốt cuộc thế giới này hình thành ra sao.
"Vậy thì cảm tạ tiền bối chỉ dẫn ta. Vãn bối sinh sau đẻ muộn, dù địa vị không ai sánh bằng nhưng vẫn không địch nổi tri thức quý báu của tiền bối. Không biết tiền bối đã từng đọc qua những cổ thư ấy hay chưa." Ba Ngải Tư dò hỏi.
"Haiz, ta cùng lắm chỉ đọc qua một ít, còn lại là những kiến thức quá cao siêu, ta không tài nào hiểu hết. Thiên La Thánh Quân Đại Cường Giả bọn ta đều đọc ở đây một ít nhưng vẫn không thể tìm ra ý nghĩa thực sự nên chỉ tự lượng sức mình mà từ bỏ, hy vọng đặt lên thế hệ trẻ tiếp theo." Nói đến đây Sát Dực ngừng chút: "Kết quả thì thiếu chủ cũng thấy rồi đấy. Chẳng có ai đọc được hết cả."
Nghe những lời này, Ba Ngải Tư cũng rơi vào thể khó. Y không biết phải nói thế nào cho đúng. Nếu các thánh quân không thể thì làm sao chắc chắn được. Mẫu thân y thì sao? Y cũng không biết mẫu thân có thể đọc hiểu đến đâu.
Đến trước một cánh cửa lớn cao năm thước, rộng ba thước, điêu khắc hoa văn tinh xảo. Bên trải cánh cửa đại diện cho Tinh La Quang Minh Thánh Hoàng Đức Mẫu Ba Tư Ngạn chắp tay cầu nguyện, bên phải cánh cửa là hình dáng xấu xí của Hấp Huyết Tinh Vương, dang rộng đôi tay dơi, há cái miệng bự như muốn nuốt chửng cả bầu trời.
Sát Dực đặt tay lên cảnh cửa, rót linh khí vào. Cót.... Cánh cửa mở ra, bên trong hiện ra là một nơi cất tàng thư cũ kỹ. Bề ngoài kẻ khác nhìn vào sẽ khinh miệt nơi này nhưng kẻ khôn ngoan thì sẽ hiểu được ý nghĩa của nơi này.
Ba Ngải Tư cảm nhận được có kẻ nào đó đang mời gọi mình, y vô thức tiến lên phía trước. Nguyên Thủy Tinh Kiếm và Sát Dực ngạc nhiên, muốn ngăn y lại nhưng bị một trận pháp ngăn cản không thể tiến vào.
"Thiếu chủ! Đừng để bị.... mê hoặc! Thiếu chủ! ... đang mê hoặc ngài!"
"Chủ nhân! Ngài không thể để.... thao túng ngài!"
Lời nói của hai người đều đề cập đến một thứ gì đó nhưng lại không thể nghe thấy bằng tai như bình thường. Trong vô thức, Ba Ngải Tư vẫn tiến lên, đến gần một kệ sách, y lấy một cuốn ra. Sát Dực nhìn thấy cổ thư đó liền kinh hãi, mặt mày xanh xao, ánh mắt đầy sợ hãi mở to.
Không... Không thể nào là nó được! Không! Không thể nào! Quá vô lý!
Ba Ngải Tư mở ra, từ bên trong những cổ văn trào ra như mưa. Lúc này y mới bàng hoàng tỉnh lại nhưng bị những cổ văn trông như những con rắn đen kịt này quấn lấy như muốn đoạt mạng y. Ba Ngải Tư kinh hãi muốn hô lên nhưng yết hầu y bị một thứ gì đó bóp chặt lại. Không thể tưởng tượng được nơi này lại chứa một thứ khủng bố như thế này.
"Muahahahahahl Lâu lắm rồi mới có kẻ khiến ta hứng thú như vậy! Đã 215 vạn năm sau khi Ba Tư Ngạn mất thì mới có một cơ thể tốt thế này. Khoan, hình như ngươi mang theo một phần ba khí tức của Ba Tư Ngạn. Kukuh, càng tốt. Càng tốt! Hahahahah! Đây là thiên đạo không tuyệt ta!"
"Ngươi... Ngươi là ai?" Nguyên Thủy Tinh Kiếm kinh ngạc nhìn cái bóng đang được cổ văn hình thành. Không.... Không thể nào có chuyện vô lý này được!
"Hử? Giọng này hình như là Nguyên Thủy Tinh Kiếm nhỉ? Ồ, không ngờ sao bao nhiêu năm ngươi vẫn còn sao? Cũng tốt, đúng lúc ta đang cần ngươi. Ngươi biết không, vốn dĩ ngươi không được sinh ra để làm thần binh của Cuồng Ma Tà Long mà vốn dĩ được chọn để làm thần binh của hắn. Năng lực của ngươi không phải cường công giống như Thượng Quan Hàm Dục mặc định mà là cân bằng. Thật đúng là lãng phí!"
Bóng đen quay lại nhìn hắn, nhất thời Nguyên Thủy Tinh Kiếm không biết phản ứng ra sao. Rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra? Hắn không biết? Chẳng lẽ "gã" đang muốn ám chỉ gần cả cuộc đời hắn sống không khác gì công cụ, chỉ cần mặc định theo suy nghĩ kẻ khác thì sẽ là như vậy.
Nguyên Thủy Tinh Kiếm hoàn toàn suy sụp.
Nhập ma.
Ba Ngải Tư không biết hắn đang âm mưu gì nhưng vẫn đi theo. Y không thể tin tưởng hắn dù cho hắn có là thánh quân bên cạnh mẫu thân đi chăng nữa thì cũng không thể tùy tiện tin tưởng.
Cầu thang đi xuống thông đạo vô cùng tối, giống như một bức tranh bị vẩy mực đen tàn bộ. Y không biết phải phản ứng thế nào nhưng cũng tùy cơ ứng biển. Sát Dực rất mạnh nên dã tâm của hắn không chừng cũng rất lớn như Triệu Đức Hành. Hơn nữa hắn giờ nếu muốn thống trị tam giới thì sẽ đoạt xá kẻ khác nhưng lại không làm vậy. Có thể là do thể chất đặc thù tu luyện của hắn nên vẫn chưa ra tay.
"Nơi này trước kia cất giấu rất nhiều cổ thư về vạn vật. Nó rất quý, đến cả một kẻ như ta vốn tự tin về kiến thức của mình cũng cảm thấy thổ thẹn khi đứng trước nơi này. Nơi này giống như những tinh hoa trong vũ trụ đút kết lại vậy." Sát Dực lạnh nhạt nói.
Ba Ngải Tư dường như hiểu ra điều gì đó nhưng y cũng không muốn nói. Nếu nói nơi này là kết tinh của tinh hoa trong vũ trụ này thì sẽ có rất nhiều thứ tốt. Y nghi ngờ tam giới có một đoạn lịch sử bị xóa đi, không chừng là do Hấp Huyết Tinh Vương làm. Hơn nữa y cũng muốn biết rốt cuộc thế giới này hình thành ra sao.
"Vậy thì cảm tạ tiền bối chỉ dẫn ta. Vãn bối sinh sau đẻ muộn, dù địa vị không ai sánh bằng nhưng vẫn không địch nổi tri thức quý báu của tiền bối. Không biết tiền bối đã từng đọc qua những cổ thư ấy hay chưa." Ba Ngải Tư dò hỏi.
"Haiz, ta cùng lắm chỉ đọc qua một ít, còn lại là những kiến thức quá cao siêu, ta không tài nào hiểu hết. Thiên La Thánh Quân Đại Cường Giả bọn ta đều đọc ở đây một ít nhưng vẫn không thể tìm ra ý nghĩa thực sự nên chỉ tự lượng sức mình mà từ bỏ, hy vọng đặt lên thế hệ trẻ tiếp theo." Nói đến đây Sát Dực ngừng chút: "Kết quả thì thiếu chủ cũng thấy rồi đấy. Chẳng có ai đọc được hết cả."
Nghe những lời này, Ba Ngải Tư cũng rơi vào thể khó. Y không biết phải nói thế nào cho đúng. Nếu các thánh quân không thể thì làm sao chắc chắn được. Mẫu thân y thì sao? Y cũng không biết mẫu thân có thể đọc hiểu đến đâu.
Đến trước một cánh cửa lớn cao năm thước, rộng ba thước, điêu khắc hoa văn tinh xảo. Bên trải cánh cửa đại diện cho Tinh La Quang Minh Thánh Hoàng Đức Mẫu Ba Tư Ngạn chắp tay cầu nguyện, bên phải cánh cửa là hình dáng xấu xí của Hấp Huyết Tinh Vương, dang rộng đôi tay dơi, há cái miệng bự như muốn nuốt chửng cả bầu trời.
Sát Dực đặt tay lên cảnh cửa, rót linh khí vào. Cót.... Cánh cửa mở ra, bên trong hiện ra là một nơi cất tàng thư cũ kỹ. Bề ngoài kẻ khác nhìn vào sẽ khinh miệt nơi này nhưng kẻ khôn ngoan thì sẽ hiểu được ý nghĩa của nơi này.
Ba Ngải Tư cảm nhận được có kẻ nào đó đang mời gọi mình, y vô thức tiến lên phía trước. Nguyên Thủy Tinh Kiếm và Sát Dực ngạc nhiên, muốn ngăn y lại nhưng bị một trận pháp ngăn cản không thể tiến vào.
"Thiếu chủ! Đừng để bị.... mê hoặc! Thiếu chủ! ... đang mê hoặc ngài!"
"Chủ nhân! Ngài không thể để.... thao túng ngài!"
Lời nói của hai người đều đề cập đến một thứ gì đó nhưng lại không thể nghe thấy bằng tai như bình thường. Trong vô thức, Ba Ngải Tư vẫn tiến lên, đến gần một kệ sách, y lấy một cuốn ra. Sát Dực nhìn thấy cổ thư đó liền kinh hãi, mặt mày xanh xao, ánh mắt đầy sợ hãi mở to.
Không... Không thể nào là nó được! Không! Không thể nào! Quá vô lý!
Ba Ngải Tư mở ra, từ bên trong những cổ văn trào ra như mưa. Lúc này y mới bàng hoàng tỉnh lại nhưng bị những cổ văn trông như những con rắn đen kịt này quấn lấy như muốn đoạt mạng y. Ba Ngải Tư kinh hãi muốn hô lên nhưng yết hầu y bị một thứ gì đó bóp chặt lại. Không thể tưởng tượng được nơi này lại chứa một thứ khủng bố như thế này.
"Muahahahahahl Lâu lắm rồi mới có kẻ khiến ta hứng thú như vậy! Đã 215 vạn năm sau khi Ba Tư Ngạn mất thì mới có một cơ thể tốt thế này. Khoan, hình như ngươi mang theo một phần ba khí tức của Ba Tư Ngạn. Kukuh, càng tốt. Càng tốt! Hahahahah! Đây là thiên đạo không tuyệt ta!"
"Ngươi... Ngươi là ai?" Nguyên Thủy Tinh Kiếm kinh ngạc nhìn cái bóng đang được cổ văn hình thành. Không.... Không thể nào có chuyện vô lý này được!
"Hử? Giọng này hình như là Nguyên Thủy Tinh Kiếm nhỉ? Ồ, không ngờ sao bao nhiêu năm ngươi vẫn còn sao? Cũng tốt, đúng lúc ta đang cần ngươi. Ngươi biết không, vốn dĩ ngươi không được sinh ra để làm thần binh của Cuồng Ma Tà Long mà vốn dĩ được chọn để làm thần binh của hắn. Năng lực của ngươi không phải cường công giống như Thượng Quan Hàm Dục mặc định mà là cân bằng. Thật đúng là lãng phí!"
Bóng đen quay lại nhìn hắn, nhất thời Nguyên Thủy Tinh Kiếm không biết phản ứng ra sao. Rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra? Hắn không biết? Chẳng lẽ "gã" đang muốn ám chỉ gần cả cuộc đời hắn sống không khác gì công cụ, chỉ cần mặc định theo suy nghĩ kẻ khác thì sẽ là như vậy.
Nguyên Thủy Tinh Kiếm hoàn toàn suy sụp.
Nhập ma.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.