Thiên Địa Đại Đạo Nhân Sinh Phần 1: Đế Quân Tái Thế Chi Đại Ma Tôn
Chương 212: Xuất quan và chuyện bất ngờ
Đông Hoa Thiên Nhạc
11/08/2023
Sau một thời gian, bọn họ đều đã hoàn thành gần hết khảo hạch đưa ra. Trong thời gian này bọn họ cũng ngộ ra đại đạo nhưng phát triển nhanh nhất
vẫn là tỷ muội Nguyên gia. Cả hai được thiên địa tẩy lễ chúc phúc, cơ
thể hoàn hảo vô khuyết có thể so sánh với Ba Ngải Tư.
Chuyện cả hai được thiên địa tẩy lễ không có gì lạ khi sức mạnh của cả hai giờ đây đủ để làm vậy. Cả hai cũng nói chuyện qua với Sát Tử Long Tổ nhưng chỉ là nói bằng ngôn ngữ của bọn họ chứ Đạo Ngữ vẫn là chưa thể chạm tới được.
Lần này xuất quan e là sẽ gây ra không ít biến động nên bọn họ nhất định phải cẩn thận.
Dị Ma Vực.
Lúc này một cột sáng chiếu thẳng lên trời, gây ra thiên địa dị động. Những linh thú nhìn thấy cảnh này không khỏi kinh ngạc, huyết mạch sôi sục như có ai đó đang mời gọi bọn chúng.
Từ trong hang động trên ngọn núi cao nhất, Ba Ngải Tư bước ra, thở ra một ngụm nọc khí, ánh mắt bình thản nhìn xung quanh. Thời gian qua y đã ngộ ra nhiều thứ, thành tựu cũng không ít nhưng nói chung vẫn là yếu ớt. Sau tất cả y cảm thấy bản thân vẫn nên cố gắng hơn nữa.
"Chủ nhân, tiếp theo chúng ta làm gì?" Nguyên Thủy Tinh Kiếm lúc này trong hình dạng một cái khuyên tai tò mò hỏi.
"À, ta cũng đang suy nghĩ tiếp theo nên làm gì. Ta đang nghĩ có nên quay về hay không. Thời gian 500 năm đúng là nhiều không thể kể hết." Ba Ngải Tư cười.
Thời gian bế quan cũng không lâu với y nhưng đó cũng là thời gian mà con người đẻ được mấy lứa rồi. Tính ra nếu y kết hôn thì giờ cháu chắt chút chít chắc cũng có mấy đứa rồi.
Đang hít thở không khí thì bỗng nhiên Ba Ngải Tư cảm nhận được điều gì đó không đúng ở đây. Tà áo y bị thứ gì đó kéo liên tục. Y nhíu mày nhìn theo thì phát hiện ba cái hài tử nhìn giống y chín phần đang nhìn y.
Ba Ngải Tư: ".." Không lẽ ta có đệ muội?
Cái hài tử lớn thứ hai là nữ khoảng 7 tuổi tươi cười nhìn hắn: "Phụ thân!"
Nghe xong Ba Ngải Tư muốn học máu mà nhảy dựng lên. Cả đời hắn còn chưa động vào nữ nhân mà đã có con rồi?! Hắn không chấp nhận! Hơn nữa nơi này là Dị Ma Vực, đến một cường giả Nhân tộc hiện tại còn không thể ở đây lâu chứ nói gì đến ba cái hài tử nhỏ này?
Nữ hài nhìn phản ứng của y tưởng y không thích nàng liền òa khóc: "Oaoaoaoa, phụ thân không thích con sao?"
Ba Ngải Tư biết hành động của mình dọa sợ bọn nhỏ nên vội vàng dỗ dành: "Không, không phải. Ta không có ghét con. Ta chỉ... cảm thấy hơi ngạc nhiên khi biết bản thân có nhi tử thôi."
Sau đó y bị kéo vào một không gian khác. Trong không gian y nhìn thấy Sát Tử Long Tổ cùng một vị khác trông tương đương đứng trên cao nhìn y. Không, không phải là vậy vì cơ thể cả hai quá lớn.
Sát Tử Long Tổ dùng Đạo Ngữ nói: "Ba hài tử kia chính là con ngươi. Ta cảm thấy số mệnh của ngươi vô cùng hiểm trở, không thành đạo được nên đã lấy bản nguyên sinh mệnh của ngươi ra để tạo ra bọn chúng. Mỗi người bọn chúng đều có sứ mệnh riêng nên hãy giữ lại."
"Đúng, nếu ngươi không thành đạo được thì bọn chúng sẽ thành đạo. Ta rất mong chờ vào ngươi đấy Ba Ngải Tư." Thanh Hàn Long Tổ nói.
Nói rồi y bị kéo về thực tại. Thời gian trong cuộc nói chuyện diễn ra chưa lâu và cũng không có nhiều khúc mắc gì. Nhìn ba cái hài tử nhỏ nhắn y cũng không nỡ từ chối bọn chúng. Dù sao cũng là y nên khoan nhượng một chút.
"Các con gọi là gì?" Ba Ngải Tư hỏi.
Cả ba hài tử lắc đầu không biết. Đến đây y mới ngờ ngợ ra chuyện cần làm chính là đặt tên cho ba đứa nhóc này. Cái tên của mỗi người rất quan trọng, mỗi người sinh ra đều có sứ mệnh riêng và cái tên là để minh chứng cho điều đó nên không để đặt bừa bãi được.
Để xem, ba cái hài tử này là hai nam một nữ, đứa lớn nhất là nam và đứa nhỏ nhất là nam. Y cũng không giỏi trong chuyện đặt tên nhưng hiểu được cái tên quan trọng thế nào.
Ba Ngải Tư nhìn đứa lớn nhất: "Từ nay con gọi Ba Thiên Ngạo. Ta mong con có thể kiêu ngạo đứng giữa trời đất."
Ngay lập tức thiên địa tự động lưu lại.
Xong rồi Ba Ngải Tư nhìn sang hai đứa còn lại: "Con là nữ nhi nên ta gọi con là Ba Tây Lạc. Mong con có thể vui vẻ và đạt nhiều thành tựu. Con là Ba Tất Kiệt . Ta mong con làm gì đều kiệt xuất."
Thiên địa lưu lại.
Thật ra Ba Ngải Tư cũng không mong con mình đạt nhiều thành tựu cho lắm vì như thế sẽ không tốt cho những đứa trẻ mới lớn nên y đặt tên như vậy cho qua thôi nhưng y lại không biết bản thân đã gây họa. Ba cái tên này sau này sẽ khiến cho cả tam giới, tứ hải, vạn vật đều sợ hãi.
Một kẻ thiên phú tuyệt thế ngạo nghễ không coi trời đất ra gì, một kẻ mang sức mạnh có thể chém đứt không gian, đầm nát sông núi, một kẻ kiệt xuất trong mọi lĩnh vực.
Vạn vật đều không dám gọi tên ra vì sợ thiên phạt và cũng là sự tức giận của các chủng tộc bị áp bức nổi loạn.
Dù là ma, quỷ nhưng thiên địa vui mừng đón nhận thì cũng không thể xóa đi.
Chuyện cả hai được thiên địa tẩy lễ không có gì lạ khi sức mạnh của cả hai giờ đây đủ để làm vậy. Cả hai cũng nói chuyện qua với Sát Tử Long Tổ nhưng chỉ là nói bằng ngôn ngữ của bọn họ chứ Đạo Ngữ vẫn là chưa thể chạm tới được.
Lần này xuất quan e là sẽ gây ra không ít biến động nên bọn họ nhất định phải cẩn thận.
Dị Ma Vực.
Lúc này một cột sáng chiếu thẳng lên trời, gây ra thiên địa dị động. Những linh thú nhìn thấy cảnh này không khỏi kinh ngạc, huyết mạch sôi sục như có ai đó đang mời gọi bọn chúng.
Từ trong hang động trên ngọn núi cao nhất, Ba Ngải Tư bước ra, thở ra một ngụm nọc khí, ánh mắt bình thản nhìn xung quanh. Thời gian qua y đã ngộ ra nhiều thứ, thành tựu cũng không ít nhưng nói chung vẫn là yếu ớt. Sau tất cả y cảm thấy bản thân vẫn nên cố gắng hơn nữa.
"Chủ nhân, tiếp theo chúng ta làm gì?" Nguyên Thủy Tinh Kiếm lúc này trong hình dạng một cái khuyên tai tò mò hỏi.
"À, ta cũng đang suy nghĩ tiếp theo nên làm gì. Ta đang nghĩ có nên quay về hay không. Thời gian 500 năm đúng là nhiều không thể kể hết." Ba Ngải Tư cười.
Thời gian bế quan cũng không lâu với y nhưng đó cũng là thời gian mà con người đẻ được mấy lứa rồi. Tính ra nếu y kết hôn thì giờ cháu chắt chút chít chắc cũng có mấy đứa rồi.
Đang hít thở không khí thì bỗng nhiên Ba Ngải Tư cảm nhận được điều gì đó không đúng ở đây. Tà áo y bị thứ gì đó kéo liên tục. Y nhíu mày nhìn theo thì phát hiện ba cái hài tử nhìn giống y chín phần đang nhìn y.
Ba Ngải Tư: ".." Không lẽ ta có đệ muội?
Cái hài tử lớn thứ hai là nữ khoảng 7 tuổi tươi cười nhìn hắn: "Phụ thân!"
Nghe xong Ba Ngải Tư muốn học máu mà nhảy dựng lên. Cả đời hắn còn chưa động vào nữ nhân mà đã có con rồi?! Hắn không chấp nhận! Hơn nữa nơi này là Dị Ma Vực, đến một cường giả Nhân tộc hiện tại còn không thể ở đây lâu chứ nói gì đến ba cái hài tử nhỏ này?
Nữ hài nhìn phản ứng của y tưởng y không thích nàng liền òa khóc: "Oaoaoaoa, phụ thân không thích con sao?"
Ba Ngải Tư biết hành động của mình dọa sợ bọn nhỏ nên vội vàng dỗ dành: "Không, không phải. Ta không có ghét con. Ta chỉ... cảm thấy hơi ngạc nhiên khi biết bản thân có nhi tử thôi."
Sau đó y bị kéo vào một không gian khác. Trong không gian y nhìn thấy Sát Tử Long Tổ cùng một vị khác trông tương đương đứng trên cao nhìn y. Không, không phải là vậy vì cơ thể cả hai quá lớn.
Sát Tử Long Tổ dùng Đạo Ngữ nói: "Ba hài tử kia chính là con ngươi. Ta cảm thấy số mệnh của ngươi vô cùng hiểm trở, không thành đạo được nên đã lấy bản nguyên sinh mệnh của ngươi ra để tạo ra bọn chúng. Mỗi người bọn chúng đều có sứ mệnh riêng nên hãy giữ lại."
"Đúng, nếu ngươi không thành đạo được thì bọn chúng sẽ thành đạo. Ta rất mong chờ vào ngươi đấy Ba Ngải Tư." Thanh Hàn Long Tổ nói.
Nói rồi y bị kéo về thực tại. Thời gian trong cuộc nói chuyện diễn ra chưa lâu và cũng không có nhiều khúc mắc gì. Nhìn ba cái hài tử nhỏ nhắn y cũng không nỡ từ chối bọn chúng. Dù sao cũng là y nên khoan nhượng một chút.
"Các con gọi là gì?" Ba Ngải Tư hỏi.
Cả ba hài tử lắc đầu không biết. Đến đây y mới ngờ ngợ ra chuyện cần làm chính là đặt tên cho ba đứa nhóc này. Cái tên của mỗi người rất quan trọng, mỗi người sinh ra đều có sứ mệnh riêng và cái tên là để minh chứng cho điều đó nên không để đặt bừa bãi được.
Để xem, ba cái hài tử này là hai nam một nữ, đứa lớn nhất là nam và đứa nhỏ nhất là nam. Y cũng không giỏi trong chuyện đặt tên nhưng hiểu được cái tên quan trọng thế nào.
Ba Ngải Tư nhìn đứa lớn nhất: "Từ nay con gọi Ba Thiên Ngạo. Ta mong con có thể kiêu ngạo đứng giữa trời đất."
Ngay lập tức thiên địa tự động lưu lại.
Xong rồi Ba Ngải Tư nhìn sang hai đứa còn lại: "Con là nữ nhi nên ta gọi con là Ba Tây Lạc. Mong con có thể vui vẻ và đạt nhiều thành tựu. Con là Ba Tất Kiệt . Ta mong con làm gì đều kiệt xuất."
Thiên địa lưu lại.
Thật ra Ba Ngải Tư cũng không mong con mình đạt nhiều thành tựu cho lắm vì như thế sẽ không tốt cho những đứa trẻ mới lớn nên y đặt tên như vậy cho qua thôi nhưng y lại không biết bản thân đã gây họa. Ba cái tên này sau này sẽ khiến cho cả tam giới, tứ hải, vạn vật đều sợ hãi.
Một kẻ thiên phú tuyệt thế ngạo nghễ không coi trời đất ra gì, một kẻ mang sức mạnh có thể chém đứt không gian, đầm nát sông núi, một kẻ kiệt xuất trong mọi lĩnh vực.
Vạn vật đều không dám gọi tên ra vì sợ thiên phạt và cũng là sự tức giận của các chủng tộc bị áp bức nổi loạn.
Dù là ma, quỷ nhưng thiên địa vui mừng đón nhận thì cũng không thể xóa đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.