Quyển 3 - Chương 69: Tiến vào vụ cốc.
Tâm Mộng Vô Ngân
02/04/2013
Thiên Vũ bình thản theo sát sau lưng, cầm nhẹ cánh tay Hoa Thanh, nụ cười trên mặt tràn đầy tự tin.
Xế chiều giờ Thân, Thiên Vũ và Hoa Thanh đi tới phụ cận Ngưng Vụ Cốc, chứng kiến sơn cốc phía trước mây mù mênh mông lộ ra vài phần thần bí.
Sau khi Đinh Linh rời khỏi, Thiên Vũ tiếp tục một đường tu luyện, đoạn đường này hắn lại hấp thụ sáu khối Vân Tinh Thạch, giá trị Tâm Hỏa thẳng tắp bay lên tới 1010 điểm, trực tiếp tấn cấp Võ sĩ sơ cấp Hoàng cấp trung giai.
So sánh với thực lực Thiên Vũ nhanh chóng phi thăng, Hoa Thanh có vẻ bình thản hơn nhiều, trên đường cũng ăn vào hai viên Hỏa Linh Đan gia tăng được mười điểm giá trị Tâm Hỏa.
Hỏa Linh Đan là đan dược Hoàng cấp thượng phẩm, giá cả mỗi viên là 350 kim tệ, có thể trợ giúp gia tăng năm mươi điểm giá trị Tâm Hỏa, nếu đổi thành công pháp Đại Nhật Quyết Hoàng cấp thượng giai, mỗi viên có thể hỗ trợ gia tăng năm điểm giá trị Tâm Hỏa.
Như vậy, Hoa Thanh có giá trị Tâm Hỏa trước mắt đã là 46 điểm, có thực lực Võ sĩ trung cấp Hoàng cấp hạ giai.
Thời gian qua đi như gió thoảng, sau khi Thiên Vũ và Hoa Thanh rời khỏi Thiết Thạch Phân Đường thực lực tăng lên hơn mười lần, đây là chuyện tình mà trước đó hai người không thể nghĩ tới. Truyện "Thiên Địa Quyết "
Sự tin tưởng và tốc độ gia tăng thực lực có quan hệ trực tiếp với nhau, thực lực không ngừng tăng lên thì tự tin cũng theo đó mà tăng trưởng, tinh thần cũng sáng sủa hơn nhiều.
Đứng ở bên ngoài Ngưng Vụ Cốc, Hoa Thanh lẳng lặng nhìn mây mù mênh mang, than nhẹ: "Đoạn đường này đi tới, ngươi luôn mang tâm tình nặng nề, chỉ có khi gặp gỡ Đinh Linh mới cao hứng được một trận, ngươi có thể cho ta biết nguyên nhân trong đó hay không?"
Thiên Vũ nghe vậy thì sửng sốt, nghĩ không ra Hoa Thanh vào lúc này lại lên tiếng hỏi chuyện, đây là hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn.
Nhìn qua Hoa Thanh, Thiên Vũ thản nhiên nói: "Ta không biết, có lẽ là do Tiêu Nguyên Quân chết đi làm cho ta có thêm một phần tiếc hận."
Hoa Thanh lắc đầu nói: "Ta cảm giác đây không phải là nguyên nhân chủ yếu, mấu chốt chính thức hẳn là có quan hệ tới công pháp ngươi tu luyện. Dọc đường đi, ngươi đều hấp thụ lực lượng Vân Tinh Thạch Địa thuộc tính, trong cơ thể vận chuyển Mậu Thổ chân khí đặc điểm biểu hiện ra ngoài rất trầm ổn và chất phác. Nếu như ngươi đổi thành Đại Nhật Quyết hoặc là Huyễn Vân Quyết, ta phỏng chừng tâm tình của ngươi sẽ không giống thế."
Thiên Vũ không nói, im lặng suy tư về lời Hoa Thanh nói, chân khí trong người âm thầm chuyển hóa thuộc tính, thi triển ra Đại Nhật Quyết.
Đến lúc đó, số lượng chân khí trong cơ thể từ từ giảm dần, phẩm chất tăng lên, khí chất Thiên Vũ trong nháy mắt chuyển biến, nguyên bản nặng nề trầm trọng thoáng cái mất sạch, thay thế vào chính là tự tin và khí phách vô cùng.
Hoa Thanh thấy thế thì cười tươi lên, nói: "Xem ra phân tích của ta rất có đạo lý, mỗi một bộ công pháp đều có tính ảnh hưởng nhất định đến tính cách người tu luyện nó."
Thiên Vũ cười nói: "Nàng nói quả thật có đạo lý, trên người của ta phần lớn Vân Tinh Thạch là Địa thuộc tính, sau khi hấp thụ lực lượng còn phải chuyển biến thành Mậu Thổ Quyết nên mới biểu hiện ra như thế."
Hoa Thanh cười nói: "Ngươi có thể dễ dàng chuyển hóa thuộc tính chân khí, chuyện này đối với ngươi thì không khó. Hơn nữa, mỗi một lần chuyển đổi thuộc tính chân khí cũng là một lần rèn luyện, hết sức có lợi cho chân khí trong người."
Thiên Vũ nói: "Nói không sai, sau khi ta chuyển hóa thuộc tính chân khí một lần có thể rõ ràng cảm giác được phẩm chất chân khí lại tăng lên. Mặc dù biên độ không lớn nhưng cứ thế gia tăng đều đều thì hiệu quả hết sức kinh người."
Hoa Thanh nhìn Thiên Vũ, cười nói: "Con đường ngươi tu luyện khác với thường nhân, thành tựu trong tương lai không có người nào có thể sánh bằng."
Thiên Vũ nói: "Chuyện trong tương lai không ai có thể đoán trước, ta luyện võ chỉ vì hoàn thành một lời hứa hẹn, ta chưa từng nghĩ tới việc thành tiên thành thánh."
Hoa Thanh than nhẹ: "Ngươi vẫn còn trẻ, sau này ngươi sẽ minh bạch hàm nghĩa đích thực của lực lượng."
Thiên Vũ chỉ cười cười không để ý lắm, nói: "Sự tình về sau thì nói sau đi, bây giờ chúng ta đi vào trước đã."
Hoa Thanh nhắc nhở nói: "Sương mù này có độc, chúng ta trước tiên ăn vào Tị Độc Đan mới được."
Lấy ra Tị Độc Đan, Hoa Thanh và Thiên Vũ mỗi người ăn một viên, sau đó đi vào trong Ngưng Vụ Cốc.
Bởi vì khu vực sương mù rộng lớn, Ngưng Vụ Cốc luôn luôn thần bí trong mắt người đời, tình huống cụ thể bên trong ít có người biết rõ.
Thiên Vũ và Hoa Thanh mới đi tới đây chưa quen thuộc hoàn cảnh thực tế, vì thế hai người phá lệ cảnh giác, tự mình lấy ra binh khí thỉnh thoảng quay đầu lưu ý hoàn cảnh chung quanh.
Vừa vào trong Ngưng Vụ Cốc, trong tai Thiên Vũ và Hoa Thanh truyền đến trận trận tiếng gió thổi, nước chảy róc rách, không biết ở bên trong bao phủ bao điều bí ẩn.
Sương mù trong Ngưng Vụ Cốc bao phủ phạm vi rộng lớn lại vô cùng dày đặc, tầm nhìn không thể vượt qua hai trượng, thân hãm ở trong đó hoàn toàn không thể phân biệt rõ phương hướng, chỉ có thể dựa vào trực giác mà đi tới.
Thiên Vũ lưu ý dưới chân, chỉ thấy mặt đất gập ghềnh có một vài thực vật không biết tên, bùn đất ẩm ướt trơn trợt, cảm giác như lâm vào khu vực bùn lầy.
Lúc này, Hoa Thanh đi trước đột nhiên phát hiện trong bụi cỏ kế bên xuất hiện một đống hài cốt, nàng sợ hãi đến độ nhất thời dừng chân đứng im một chỗ.
Thiên Vũ hỏi rõ nguyên nhân, rồi an ủi: "Đừng sợ, mớ hài cốt này nhìn qua đã lâu năm lắm rồi, không có chuyện gì đâu."
Hoa Thanh than nhẹ: "Hài cốt ta cũng không sợ, chỉ là đột nhiên nhìn thấy nên không kịp thích ứng. Mặt khác, nơi này có hài cốt cho thấy nhất định có hung hiểm và quỷ dị, chúng ta phải cẩn thận hơn nữa."
Thiên Vũ tranh thủ nắm tay Hoa Thanh, sờ sờ qua vài lượt rồi mới nghiêm mặt nói: "Yên tâm, ta sẽ bảo vệ nàng bằng mọi giá, dù phải hy sinh tấm thân trong trắng này cũng không màn!"
Hoa Thanh nghe vậy liền chấn động tâm thần, quay đầu nhìn qua Thiên Vũ, ánh mắt phức tạp vô cùng.
Đi tiếp hơn mười trượng, Thiên Vũ đột nhiên buông tay Hoa Thanh, thấp giọng nói: "Cẩn thận, ta cảm giác được chỗ này không khí quỷ dị, tựa hồ ẩn chứa thứ gì đó. Có gì thì nàng phải chạy nhanh, nếu không bị ta bỏ xa thì ráng chịu đó !" Truyện "Thiên Địa Quyết "
Hoa Thanh lưu ý hoàn cảnh bốn phía, chỉ thấy trong bụi cỏ hỗn tạp ánh sáng phản chiếu mờ ảo, hai người phảng phất như đã tiến nhập vào phạm vi ao đầm.
Đột nhiên, trong sơn cốc truyền đến một tiếng thét chói tai, lộ ra khí tức sợ hãi khiến cho Ngưng Vụ Cốc càng thêm thần bí và kinh khủng.
Thiên Vũ chân mày khẽ nhíu, lấy ra Liên Châu Thần Nỗ cầm trong tay, tùy thời đề phòng chuyện phát sinh ngoài ý muốn.
Truyện "Thiên Địa Quyết "
Hoa Thanh theo sát phía sau, chăm chú quan sát động tĩnh trái phải, đồng thời nàng cũng lấy ra Ngịch Phong kiếm, thần thái nghiêm túc chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
Lúc này, phía trước Thiên Vũ hai trượng xuất hiện một thi thể.
Thiên Vũ chậm rãi tiến lên, chỉ thấy thi thể hoàn hảo không tổn hao gì cả, nhưng mà toàn thân đen thui, hiển nhiên là bị trúng độc không nhẹ.
Khom lưng nhìn xem thi thể này, Thiên Vũ lơ đãng quay đầu phát hiện trong bụi cỏ bên trái xuất hiện một con rắn nhỏ màu nâu dài ba tấc nằm trên một lá cỏ, ánh mắt phát ra quang mang vô tình lạnh như băng.
Phát hiện này khiến cho Thiên Vũ lại càng hoảng hốt, theo tiềm thức dựng thẳng thân thể lên, loan đao trong tay hoành ngang ngực phòng thủ.
Hoa Thanh kinh dị nói: "Làm sao vậy?"
Thiên Vũ thấp giọng nói: "Có rắn...!"
Vừa mới nói ra hai chữ, trong bụi cỏ bốn phía đột nhiên truyền đến thanh âm sàn sạt, mấy trăm cho tới hàng ngàn con rắn nhỏ đông như kiến bu tới, tất cả đều nhắm hướng Hoa Thanh và Thiên Vũ bò đi.
Một khắc kia, Thiên Vũ lộ ra phản ứng cực kỳ linh mẫn của mình, xoay người một tay ôm Hoa Thanh vào trong lòng, sau đó thúc dục Đại Nhật Quyết phóng ra một tầng chân khí hộ thể
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.