Quyển 3 - Chương 152: Tuyệt cảnh
Tâm Mộng Vô Ngân
02/04/2013
Bước chân nhẹ nhàng, trong nháy mắt Nguyệt Hiểu Nhã xuất hiện ở trước mặt bóng đen, tay phải chém ra một chưởng, chưởng ấn to lớn đỏ đậm ngưng tụ thành hình, sinh ra một cỗ hấp lực thật lớn, gắt gao chế trụ thân thể bóng đen.
Bóng đen khẽ kêu lên kinh ngạc rồi vung tay lên, một ánh đao màu đỏ sậm chợt lóe lên cắt đứt luồng hấp lực, trong nháy mắt thân thể thối lui vài thước, lập tức một đao nữa tiếp tục chém ra, đao cương màu xanh lao ra đón đỡ một kích của Nguyệt Hiểu Nhã.
Một tiếng ầm vang thật lớn, bóng đen bị đẩy lui thân thể bay ngược lên, đứng ở trên một nhánh cây đại thụ.
Nguyệt Hiểu Nhã cười lạnh như băng, lấy tốc độ cực nhanh lướt tới, trong nháy mắt truy kích bóng đen bám sát như bóng với hình. Truyện "Thiên Địa Quyết "
Bóng đen giật mình hốt hoảng, vội vàng thi triển thân pháp quỷ dị, trong rừng cây nhanh chóng xuyên qua các gốc đại thụ, tránh né truy kích của Nguyệt Hiểu Nhã. Song lúc này Nguyệt Hiểu Nhã giống như là một pho tượng sát thần lãnh khốc, thân thủ cao minh, bất kể bóng đen trốn tránh như thế nào, thủy chung vẫn không thoát được sự truy kích của Nguyệt Hiểu Nhã, hai người vẫn duy trì khoảng cách vài thước, tình cảnh của hắn cực độ nguy hiểm.
Cảm thấy sự đáng sợ của Nguyệt Hiểu Nhã, bóng đen toàn lực né tránh, căn bản không để cho Nguyệt Hiểu Nhã có cơ hội chính diện giao phong, muốn trì hoãn thời gian để cho đồng bọn tranh thủ thời cơ.
Nguyệt Hiểu Nhã rất nhanh phát hiện ra dụng ý của đối phương, liền đình chỉ truy kích, thân thể vút lên cao mấy trăm trượng, quan sát tình hình xung quanh. Nguyệt Hiểu Nhã nhanh chóng phát hiện tung tích của Thiên Vũ, vừa chuyển thân chạy tới thì một đạo hắc ảnh hư ảo xuất hiện, ngăn cản Nguyệt Hiểu Nhã. Bóng đen bị Nguyệt Hiểu Nhã truy kích cũng xuất hiện phía đối diện, cùng người mới đến một trước một sau, vững vàng bao vây Nguyệt Hiểu Nhã. Hiển nhiên, bọn họ không cho phép Nguyệt Hiểu Nhã phá hư hảo sự, một lòng muốn giết chết Thiên Vũ.
Vẻ mặt Nguyệt Hiểu Nhã lạnh như băng, thân thể thoáng cái biến mất, hai bóng đen cũng đồng thời biến mất, ngoài mấy trăm trượng hư ảo hiện lên cản lại Nguyệt Hiểu Nhã, cùng lúc phát động công kích.
Hai đạo bóng đen thực lực kinh người, thân pháp quỷ dị, liên thủ tiến công phối hợp cực kỳ ăn ý, làm cho Nguyệt Hiểu Nhã nhất thời rất khó thoát khỏi, lâm vào tình trạng dây dưa, trì hoãn.
Công kích của Nguyệt Hiểu Nhã sắc bén kinh người, thế nhưng địch nhân không trực tiếp ứng chiến, chỉ đánh lén ám toán muốn dây dưa kéo dài thời gian. Làm cho Nguyệt Hiểu Nhã tiến thối lưỡng nan, mặc dù nắm rõ phương hướng di động của Thiên Vũ, nhưng không có cơ hội cùng thời gian để đuổi theo, dù sao hai bên cách xa nhau cũng vài dặm.
Dưới ánh mặt trời bên ngoài Ác Lang Cốc, Thiên Vũ và bốn người Thần Lực Quỷ Vương, Song Diện Nhân, Âm Liễu Hoa, Độc Hạt Tử giao chiến kịch liệt.
Trước đây, khi mọi người đang tranh luận, Thiên Vũ đã ăn đan dược hỗ trợ khôi phục chân khí. Nhưng ba người Thần Lực Quỷ Vương, Song Diện Nhân, Âm Liễu Hoa cũng nhân cơ hội đó phục dụng đan dược, thực lực cũng không suy giảm nhiều.
Thiên Vũ lấy một địch bốn, mặc dù Tàn Ảnh Tây Tà uy lực bất phàm, Yêu Đao Tà Nguyệt lại có hiệu dụng tăng phúc, nhưng địch nhân chính là bốn vị Võ tướng vô cùng cường hãn liên thủ, Thiên Vũ dù có mạnh mẽ hơn người thường cũng không thể ứng phó.
Muốn thoát khỏi vòng vây, Thiên Vũ biết rõ phải liều mạng nên ngay từ đầu lựa chọn chiêu thức cực mạnh, tìm đường đột phá.
Thương thế Thần Lực Quỷ Vương rất nghiêm trọng, mặc dù đã dùng đan dược nhưng tâm mạch hao tổn nặng nề, vì muốn giết chết Thiên Vũ, hắn đem mạng sống ra đánh cược. Trường đao huy động điên cuồng, từng đạo đao mang to lớn như ác ma giận dữ, với khí thế thần phục vạn vật liên tục bay về phía Thiên Vũ.
Song Diện Nhân đã bị Thiên Vũ phá hủy Khô Lâu Hạng Liên lãnh thương thế nghiêm trọng, lại mất đi một kiện pháp bảo lợi hại. Tuy rằng thực lực đại giảm nhưng ra tay càng lúc càng tàn nhẫn, hiển nhiên hắn căm hận Thiên Vũ thấu xương.
Độc Hạt Tử tu luyện độc công giỏi về dụng độc, mỗi lần công kích đều lấy độc chưởng làm chủ, khiến cho Thiên Vũ không dám chính diện liều mạng.
Âm Liễu Hoa am hiểu linh thuật, Băng Ngưng Thuật hết sức đáng sợ, có thể dễ dàng đóng băng thân thể, làm cho đối thủ tạm thời mất đi năng lực hành động. Truyện "Thiên Địa Quyết "
Trong hàng ngũ vây công Thiên Vũ, Âm Liễu Hoa là uy hiếp lớn nhất, nàng ta vẫn phụ trợ cho ba người còn lại tiến công, lại khiến cho Thiên Vũ không dám ngừng di chuyển, để tránh bị đóng băng thân thể mất đi năng lực hành động.
Thân pháp nhoáng một cái, thân thể Thiên Vũ chia ra làm sáu tàn ảnh, thân pháp Tàn Ảnh Tây Tà mau lẹ quỷ dị mê hoặc thần thức địch nhân, đồng thời nhanh chóng triển khai công kích. Lúc này, Thiên Vũ đem mục tiêu đặt trên người Âm Liễu Hoa, trước tiên muốn diệt trừ cái uy hiếp lớn nhất này, sau đó mới thu thập những người khác.
Chỉ là Thiên Vũ không nghĩ đến là mặc dù gã tính kế xảo diệu, đắc thủ đánh lén, nhưng Âm Liễu Hoa hết sức cẩn thận, lại thi triển Băng Ngưng Thuật trên người chính mình. Vì vậy, Yêu Đao Tà Nguyệt bổ vào trên người Âm Liễu Hoa, bị băng cứng trên người nàng cản trở, mặc dù đánh bay Âm Liễu Hoa ra ngoài, nhưng không thể giết chết được, tình hình này khiến cho Thiên Vũ hết sức tức giận.
Tranh thủ cơ hội một kích đánh văng Âm Liễu Hoa, Thiên Vũ liền thi triển Cự Linh Chưởng Ấn, nhắm về phía Độc Hạt Tử mà công kích.
Đồng thời Thiên Vũ khống chế Yêu Đao Tà Nguyệt lượn vòng quay về, phát khởi công kích tới Song Diện Nhân.
Thấy Thiên Vũ chủ động công kích, Độc Hạt Tử vội vã huy chưởng phản kích, độc chưởng đen nhánh cao ba trượng va chạm với chưởng ấn đỏ đậm cao năm trượng, giống như trẻ nhỏ cùng người lớn đánh nhau, bị kỹ năng Huyền cấp thượng giai của Thiên Vũ đánh nát. Kêu lên một tiếng đau đớn, Độc Hạt Tử hộc ra một búng máu tươi, thụ thương không nhẹ, vội vàng lui về phía sau.
Cùng lúc đó, Song Diện Nhân đón nhận công kích của Yêu Đao Tà Nguyệt, hai tay rất nhanh xuất chưởng, chưởng ảnh dày đặc đem Yêu Đao Tà Nguyệt đánh bay.
Thần Lực Quỷ Vương hét lớn một tiếng, nhân lúc Thiên Vũ công kích đồng bọn, ngưng tụ khí lưu chém ra một đao, một đạo đao mang đỏ đậm đột ngột hiện ra lao tới Thiên Vũ.
Từ trong đáy mắt Thiên Vũ lóe ra một tia tức giận, lại lấy đoạn kiếm ra múa kiếm phản kích, chém mạnh vào cỗ đao mang. Kiếm quang đen nhánh như cánh tay ác ma, bao trùm đao mang của Thần Lực Quỷ Vương, không khí xuất hiện tình trạng chấn động nhẹ, sau đó cỗ đao mang đột nhiên run lên lại tiếp tục bay về phía Thiên Vũ.
Đúng lúc này, kiếm quang đen nhánh rung động kịch liệt, nó bị buộc phải bại lui liên tiếp, trên màn kiếm quang xuất hiện một quang ảnh lưu ly, quang ảnh phập phồng quái dị, lần lượt thay đổi vị trí, hình thành một loại tần suất ba động, bắt đầu cắn nuốt lực lượng đao mang chém tới Thiên Vũ.
Trong nháy mắt, đao mang hạ xuống, hồng quang tán đi. Ngay lúc đao mang tới gần đỉnh đầu Thiên Vũ, kiếm quang đen nhánh đã đem đao mang cắn nuốt hoàn toàn, hóa thành một cỗ lực lượng, hút vào trong đoạn kiếm.
Thân thể Thiên Vũ run lên, há mồm phun ra một ngụm máu tươi, mặc dù hóa giải được một kích kinh khủng của Thần Lực Quỷ Vương, nhưng cũng không thể tránh khỏi bị thương. Trên gương mặt anh tuấn của Thiên Vũ nổi lên một nét cười khổ, trong cơ thể có hơn trăm luồng chân khí điên cuồng vận chuyển, mỗi khi vận hành một chu thiên thương thế của gã rõ ràng giảm bớt một phần, nhưng điều đó cũng không hoàn toàn hóa giải được tổn thương trong thân thể hắn.
Âm Liễu Hoa bị một đao của Thiên Vũ đẩy lui, khí huyết quay cuồng trong lồng ngực, nổi giận gầm lên một tiếng, lạnh lùng nói: "Chúng ta liên hợp, không thể cho hắn có bất cứ cơ hội gì."
Độc Hạt Tử căm hận nói: "Dung hợp lực lượng của bốn người, phát động nhất kích tất sát, hôm nay phải giết tiểu tử này, cướp lấy Yêu Đao Tà Nguyệt của hắn."
Song Diện Nhân quát to: "Đến đây đi, liên thủ giết hắn."
Song Diện Nhân xuất hiện ở bên trái Thiên Vũ, hai tay ngưng tụ chân khí, bắt đầu chuẩn bị một kích cuối cùng. Âm Liễu Hoa, Độc Hạt Tử, Thần Lực Quỷ Vương đều trở về vị trí cũ, vây quanh Thiên Vũ, hình thành một dòng xoáy chân khí trói buộc thân thể Thiên Vũ ở bên trong.
Thiên Vũ cảm thấy nguy hiểm lập tức phóng lên cao, cố gắng thoát khỏi bị địch nhân vây quanh. Nhưng đao mang của Thần Lực Quỷ Vương chợt hiện phong kín đường đi của Thiên Vũ, bức gã quay trở về mặt đất.
Thiên Vũ mất đi cơ hội đột phá vòng vây, tốc độ quy tụ dòng xoáy chân khí của địch nhân càng lúc càng cao sinh ra một lực lượng trói buộc cường đại vững vàng chế trụ thân thể Thiên Vũ, ngay cả xoay người cũng hết sức gian nan.
Trên mặt Thiên Vũ toát ra hận ý vô biên, thân thể bị chế trụ làm cho hắn không cách nào trốn tránh, địch nhân liên thủ đánh ra một kích long trời lở đất, lấy thực lực của hắn, cho dù không bị thương cũng không có cách nào chống đỡ, huống chi thương thế của hắn không nhẹ.
Bóng ma tử vong bao phủ đáy lòng Thiên Vũ, khí lưu xoay tròn trói buộc thân hình gã không thể giãy dụa.
Dưới ánh mặt trời, linh khí hình thành một cột sáng hoa mỹ, sáp nhập toàn bộ thực lực của bốn vị võ tướng Thần Lực Quỷ Vương, Song Diện Nhân, Âm Liễu Hoa, Độc Hạt Tử chuẩn bị đánh ra một kích, coi như là cao thủ cấp Vũ Hồn, cũng phải chết không thể nghi ngờ.
Cách đó không xa, Lục Chỉ Tàn Hồn cả kinh, rống giận liên hồi, nhưng hắn không tức giận vì Thiên Vũ sắp chết, mà vì Yêu Đao Tà Nguyệt sắp rơi vào tay người khác.
Gương mặt già nua của Bạch Phát Tà Sát lộ ra ý cười, một bên gia tăng lực lượng công kích để ngăn chặn Lục Chỉ Tàn Hồn, một bên lưu ý tình hình giao chiến giữa sân, đợi tin Thiên Vũ tử vong.
Xa xa, Nguyệt Hiểu Nhã cảm nhận linh khí của cột sáng, trong lòng bất ổn, vội vàng bỏ qua hai bóng đen, thẳng hướng Thiên Vũ chạy đi.
"Ngươi muốn cứu người cũng không dễ dàng như vậy đâu!"
Hai bóng đen kia luôn chú ý tình hình Thiên Vũ, đã sớm biết Nguyệt Hiểu Nhã sẽ đi cứu gã, bởi vậy dốc hết toàn lực triển khai công kích điên cuồng, tranh thủ thời gian cho đồng bọn. Mặc dù Nguyệt Hiểu Nhã tận lực muốn chạy tới cứu Thiên Vũ, thế nhưng khoảng cách quá xa lại bị địch nhân ngăn cản, nhất thời không thể bứt ra được, trong lòng nàng tràn đầy tức giận, nhưng cũng không có biện pháp nào cứu được Thiên Vũ.
"Chịu chết đi, tiểu tử thúi "
Thanh âm phẫn nộ mang theo cừu hận sâu sắc, thể hiện hận ý ngút trời trong lòng bốn người Song Diện Nhân, Âm Liễu Hoa, Thần Lực Quỷ Vương, Độc Hạt Tử.
Bọn họ đem hết toàn lực hợp lại liên thủ phát động dòng xoáy linh khí trói buộc thân thể Thiên Vũ, sau đó dung hợp lực lượng của bốn đại cao thủ, phát động một kích hủy diệt. Lực lượng của bốn đại cao thủ do Thần Lực Quỷ Vương phát khởi công kích, đại đao trong tay hắn kịch liệt chấn động sinh ra hiện tượng phong bạo, mũi đao bắn ra một luồng đao cương đỏ rực mang theo lực lượng huỷ diệt vạn vật, nháy mắt lao vào dòng xoáy linh khí, bắn thẳng đến đỉnh đầu Thiên Vũ.
Một đao này uy lực tuyệt luân, mang theo khí thế đồ thần diệt ma, mặc dù là cao thủ cảnh giới Vũ Hồn đỉnh phong cũng khó thể tiếp được lực lượng cỗ đao khí này. Thiên Vũ hãm mình trong tuyệt cảnh, không thể trốn tránh, nếu như hắn đón đỡ một kích này hẳn là phải chết không thể nghi ngờ, hơn nữa còn là hài cốt vô tồn, cực kỳ thê thảm.
Bóng đen khẽ kêu lên kinh ngạc rồi vung tay lên, một ánh đao màu đỏ sậm chợt lóe lên cắt đứt luồng hấp lực, trong nháy mắt thân thể thối lui vài thước, lập tức một đao nữa tiếp tục chém ra, đao cương màu xanh lao ra đón đỡ một kích của Nguyệt Hiểu Nhã.
Một tiếng ầm vang thật lớn, bóng đen bị đẩy lui thân thể bay ngược lên, đứng ở trên một nhánh cây đại thụ.
Nguyệt Hiểu Nhã cười lạnh như băng, lấy tốc độ cực nhanh lướt tới, trong nháy mắt truy kích bóng đen bám sát như bóng với hình. Truyện "Thiên Địa Quyết "
Bóng đen giật mình hốt hoảng, vội vàng thi triển thân pháp quỷ dị, trong rừng cây nhanh chóng xuyên qua các gốc đại thụ, tránh né truy kích của Nguyệt Hiểu Nhã. Song lúc này Nguyệt Hiểu Nhã giống như là một pho tượng sát thần lãnh khốc, thân thủ cao minh, bất kể bóng đen trốn tránh như thế nào, thủy chung vẫn không thoát được sự truy kích của Nguyệt Hiểu Nhã, hai người vẫn duy trì khoảng cách vài thước, tình cảnh của hắn cực độ nguy hiểm.
Cảm thấy sự đáng sợ của Nguyệt Hiểu Nhã, bóng đen toàn lực né tránh, căn bản không để cho Nguyệt Hiểu Nhã có cơ hội chính diện giao phong, muốn trì hoãn thời gian để cho đồng bọn tranh thủ thời cơ.
Nguyệt Hiểu Nhã rất nhanh phát hiện ra dụng ý của đối phương, liền đình chỉ truy kích, thân thể vút lên cao mấy trăm trượng, quan sát tình hình xung quanh. Nguyệt Hiểu Nhã nhanh chóng phát hiện tung tích của Thiên Vũ, vừa chuyển thân chạy tới thì một đạo hắc ảnh hư ảo xuất hiện, ngăn cản Nguyệt Hiểu Nhã. Bóng đen bị Nguyệt Hiểu Nhã truy kích cũng xuất hiện phía đối diện, cùng người mới đến một trước một sau, vững vàng bao vây Nguyệt Hiểu Nhã. Hiển nhiên, bọn họ không cho phép Nguyệt Hiểu Nhã phá hư hảo sự, một lòng muốn giết chết Thiên Vũ.
Vẻ mặt Nguyệt Hiểu Nhã lạnh như băng, thân thể thoáng cái biến mất, hai bóng đen cũng đồng thời biến mất, ngoài mấy trăm trượng hư ảo hiện lên cản lại Nguyệt Hiểu Nhã, cùng lúc phát động công kích.
Hai đạo bóng đen thực lực kinh người, thân pháp quỷ dị, liên thủ tiến công phối hợp cực kỳ ăn ý, làm cho Nguyệt Hiểu Nhã nhất thời rất khó thoát khỏi, lâm vào tình trạng dây dưa, trì hoãn.
Công kích của Nguyệt Hiểu Nhã sắc bén kinh người, thế nhưng địch nhân không trực tiếp ứng chiến, chỉ đánh lén ám toán muốn dây dưa kéo dài thời gian. Làm cho Nguyệt Hiểu Nhã tiến thối lưỡng nan, mặc dù nắm rõ phương hướng di động của Thiên Vũ, nhưng không có cơ hội cùng thời gian để đuổi theo, dù sao hai bên cách xa nhau cũng vài dặm.
Dưới ánh mặt trời bên ngoài Ác Lang Cốc, Thiên Vũ và bốn người Thần Lực Quỷ Vương, Song Diện Nhân, Âm Liễu Hoa, Độc Hạt Tử giao chiến kịch liệt.
Trước đây, khi mọi người đang tranh luận, Thiên Vũ đã ăn đan dược hỗ trợ khôi phục chân khí. Nhưng ba người Thần Lực Quỷ Vương, Song Diện Nhân, Âm Liễu Hoa cũng nhân cơ hội đó phục dụng đan dược, thực lực cũng không suy giảm nhiều.
Thiên Vũ lấy một địch bốn, mặc dù Tàn Ảnh Tây Tà uy lực bất phàm, Yêu Đao Tà Nguyệt lại có hiệu dụng tăng phúc, nhưng địch nhân chính là bốn vị Võ tướng vô cùng cường hãn liên thủ, Thiên Vũ dù có mạnh mẽ hơn người thường cũng không thể ứng phó.
Muốn thoát khỏi vòng vây, Thiên Vũ biết rõ phải liều mạng nên ngay từ đầu lựa chọn chiêu thức cực mạnh, tìm đường đột phá.
Thương thế Thần Lực Quỷ Vương rất nghiêm trọng, mặc dù đã dùng đan dược nhưng tâm mạch hao tổn nặng nề, vì muốn giết chết Thiên Vũ, hắn đem mạng sống ra đánh cược. Trường đao huy động điên cuồng, từng đạo đao mang to lớn như ác ma giận dữ, với khí thế thần phục vạn vật liên tục bay về phía Thiên Vũ.
Song Diện Nhân đã bị Thiên Vũ phá hủy Khô Lâu Hạng Liên lãnh thương thế nghiêm trọng, lại mất đi một kiện pháp bảo lợi hại. Tuy rằng thực lực đại giảm nhưng ra tay càng lúc càng tàn nhẫn, hiển nhiên hắn căm hận Thiên Vũ thấu xương.
Độc Hạt Tử tu luyện độc công giỏi về dụng độc, mỗi lần công kích đều lấy độc chưởng làm chủ, khiến cho Thiên Vũ không dám chính diện liều mạng.
Âm Liễu Hoa am hiểu linh thuật, Băng Ngưng Thuật hết sức đáng sợ, có thể dễ dàng đóng băng thân thể, làm cho đối thủ tạm thời mất đi năng lực hành động. Truyện "Thiên Địa Quyết "
Trong hàng ngũ vây công Thiên Vũ, Âm Liễu Hoa là uy hiếp lớn nhất, nàng ta vẫn phụ trợ cho ba người còn lại tiến công, lại khiến cho Thiên Vũ không dám ngừng di chuyển, để tránh bị đóng băng thân thể mất đi năng lực hành động.
Thân pháp nhoáng một cái, thân thể Thiên Vũ chia ra làm sáu tàn ảnh, thân pháp Tàn Ảnh Tây Tà mau lẹ quỷ dị mê hoặc thần thức địch nhân, đồng thời nhanh chóng triển khai công kích. Lúc này, Thiên Vũ đem mục tiêu đặt trên người Âm Liễu Hoa, trước tiên muốn diệt trừ cái uy hiếp lớn nhất này, sau đó mới thu thập những người khác.
Chỉ là Thiên Vũ không nghĩ đến là mặc dù gã tính kế xảo diệu, đắc thủ đánh lén, nhưng Âm Liễu Hoa hết sức cẩn thận, lại thi triển Băng Ngưng Thuật trên người chính mình. Vì vậy, Yêu Đao Tà Nguyệt bổ vào trên người Âm Liễu Hoa, bị băng cứng trên người nàng cản trở, mặc dù đánh bay Âm Liễu Hoa ra ngoài, nhưng không thể giết chết được, tình hình này khiến cho Thiên Vũ hết sức tức giận.
Tranh thủ cơ hội một kích đánh văng Âm Liễu Hoa, Thiên Vũ liền thi triển Cự Linh Chưởng Ấn, nhắm về phía Độc Hạt Tử mà công kích.
Đồng thời Thiên Vũ khống chế Yêu Đao Tà Nguyệt lượn vòng quay về, phát khởi công kích tới Song Diện Nhân.
Thấy Thiên Vũ chủ động công kích, Độc Hạt Tử vội vã huy chưởng phản kích, độc chưởng đen nhánh cao ba trượng va chạm với chưởng ấn đỏ đậm cao năm trượng, giống như trẻ nhỏ cùng người lớn đánh nhau, bị kỹ năng Huyền cấp thượng giai của Thiên Vũ đánh nát. Kêu lên một tiếng đau đớn, Độc Hạt Tử hộc ra một búng máu tươi, thụ thương không nhẹ, vội vàng lui về phía sau.
Cùng lúc đó, Song Diện Nhân đón nhận công kích của Yêu Đao Tà Nguyệt, hai tay rất nhanh xuất chưởng, chưởng ảnh dày đặc đem Yêu Đao Tà Nguyệt đánh bay.
Thần Lực Quỷ Vương hét lớn một tiếng, nhân lúc Thiên Vũ công kích đồng bọn, ngưng tụ khí lưu chém ra một đao, một đạo đao mang đỏ đậm đột ngột hiện ra lao tới Thiên Vũ.
Từ trong đáy mắt Thiên Vũ lóe ra một tia tức giận, lại lấy đoạn kiếm ra múa kiếm phản kích, chém mạnh vào cỗ đao mang. Kiếm quang đen nhánh như cánh tay ác ma, bao trùm đao mang của Thần Lực Quỷ Vương, không khí xuất hiện tình trạng chấn động nhẹ, sau đó cỗ đao mang đột nhiên run lên lại tiếp tục bay về phía Thiên Vũ.
Đúng lúc này, kiếm quang đen nhánh rung động kịch liệt, nó bị buộc phải bại lui liên tiếp, trên màn kiếm quang xuất hiện một quang ảnh lưu ly, quang ảnh phập phồng quái dị, lần lượt thay đổi vị trí, hình thành một loại tần suất ba động, bắt đầu cắn nuốt lực lượng đao mang chém tới Thiên Vũ.
Trong nháy mắt, đao mang hạ xuống, hồng quang tán đi. Ngay lúc đao mang tới gần đỉnh đầu Thiên Vũ, kiếm quang đen nhánh đã đem đao mang cắn nuốt hoàn toàn, hóa thành một cỗ lực lượng, hút vào trong đoạn kiếm.
Thân thể Thiên Vũ run lên, há mồm phun ra một ngụm máu tươi, mặc dù hóa giải được một kích kinh khủng của Thần Lực Quỷ Vương, nhưng cũng không thể tránh khỏi bị thương. Trên gương mặt anh tuấn của Thiên Vũ nổi lên một nét cười khổ, trong cơ thể có hơn trăm luồng chân khí điên cuồng vận chuyển, mỗi khi vận hành một chu thiên thương thế của gã rõ ràng giảm bớt một phần, nhưng điều đó cũng không hoàn toàn hóa giải được tổn thương trong thân thể hắn.
Âm Liễu Hoa bị một đao của Thiên Vũ đẩy lui, khí huyết quay cuồng trong lồng ngực, nổi giận gầm lên một tiếng, lạnh lùng nói: "Chúng ta liên hợp, không thể cho hắn có bất cứ cơ hội gì."
Độc Hạt Tử căm hận nói: "Dung hợp lực lượng của bốn người, phát động nhất kích tất sát, hôm nay phải giết tiểu tử này, cướp lấy Yêu Đao Tà Nguyệt của hắn."
Song Diện Nhân quát to: "Đến đây đi, liên thủ giết hắn."
Song Diện Nhân xuất hiện ở bên trái Thiên Vũ, hai tay ngưng tụ chân khí, bắt đầu chuẩn bị một kích cuối cùng. Âm Liễu Hoa, Độc Hạt Tử, Thần Lực Quỷ Vương đều trở về vị trí cũ, vây quanh Thiên Vũ, hình thành một dòng xoáy chân khí trói buộc thân thể Thiên Vũ ở bên trong.
Thiên Vũ cảm thấy nguy hiểm lập tức phóng lên cao, cố gắng thoát khỏi bị địch nhân vây quanh. Nhưng đao mang của Thần Lực Quỷ Vương chợt hiện phong kín đường đi của Thiên Vũ, bức gã quay trở về mặt đất.
Thiên Vũ mất đi cơ hội đột phá vòng vây, tốc độ quy tụ dòng xoáy chân khí của địch nhân càng lúc càng cao sinh ra một lực lượng trói buộc cường đại vững vàng chế trụ thân thể Thiên Vũ, ngay cả xoay người cũng hết sức gian nan.
Trên mặt Thiên Vũ toát ra hận ý vô biên, thân thể bị chế trụ làm cho hắn không cách nào trốn tránh, địch nhân liên thủ đánh ra một kích long trời lở đất, lấy thực lực của hắn, cho dù không bị thương cũng không có cách nào chống đỡ, huống chi thương thế của hắn không nhẹ.
Bóng ma tử vong bao phủ đáy lòng Thiên Vũ, khí lưu xoay tròn trói buộc thân hình gã không thể giãy dụa.
Dưới ánh mặt trời, linh khí hình thành một cột sáng hoa mỹ, sáp nhập toàn bộ thực lực của bốn vị võ tướng Thần Lực Quỷ Vương, Song Diện Nhân, Âm Liễu Hoa, Độc Hạt Tử chuẩn bị đánh ra một kích, coi như là cao thủ cấp Vũ Hồn, cũng phải chết không thể nghi ngờ.
Cách đó không xa, Lục Chỉ Tàn Hồn cả kinh, rống giận liên hồi, nhưng hắn không tức giận vì Thiên Vũ sắp chết, mà vì Yêu Đao Tà Nguyệt sắp rơi vào tay người khác.
Gương mặt già nua của Bạch Phát Tà Sát lộ ra ý cười, một bên gia tăng lực lượng công kích để ngăn chặn Lục Chỉ Tàn Hồn, một bên lưu ý tình hình giao chiến giữa sân, đợi tin Thiên Vũ tử vong.
Xa xa, Nguyệt Hiểu Nhã cảm nhận linh khí của cột sáng, trong lòng bất ổn, vội vàng bỏ qua hai bóng đen, thẳng hướng Thiên Vũ chạy đi.
"Ngươi muốn cứu người cũng không dễ dàng như vậy đâu!"
Hai bóng đen kia luôn chú ý tình hình Thiên Vũ, đã sớm biết Nguyệt Hiểu Nhã sẽ đi cứu gã, bởi vậy dốc hết toàn lực triển khai công kích điên cuồng, tranh thủ thời gian cho đồng bọn. Mặc dù Nguyệt Hiểu Nhã tận lực muốn chạy tới cứu Thiên Vũ, thế nhưng khoảng cách quá xa lại bị địch nhân ngăn cản, nhất thời không thể bứt ra được, trong lòng nàng tràn đầy tức giận, nhưng cũng không có biện pháp nào cứu được Thiên Vũ.
"Chịu chết đi, tiểu tử thúi "
Thanh âm phẫn nộ mang theo cừu hận sâu sắc, thể hiện hận ý ngút trời trong lòng bốn người Song Diện Nhân, Âm Liễu Hoa, Thần Lực Quỷ Vương, Độc Hạt Tử.
Bọn họ đem hết toàn lực hợp lại liên thủ phát động dòng xoáy linh khí trói buộc thân thể Thiên Vũ, sau đó dung hợp lực lượng của bốn đại cao thủ, phát động một kích hủy diệt. Lực lượng của bốn đại cao thủ do Thần Lực Quỷ Vương phát khởi công kích, đại đao trong tay hắn kịch liệt chấn động sinh ra hiện tượng phong bạo, mũi đao bắn ra một luồng đao cương đỏ rực mang theo lực lượng huỷ diệt vạn vật, nháy mắt lao vào dòng xoáy linh khí, bắn thẳng đến đỉnh đầu Thiên Vũ.
Một đao này uy lực tuyệt luân, mang theo khí thế đồ thần diệt ma, mặc dù là cao thủ cảnh giới Vũ Hồn đỉnh phong cũng khó thể tiếp được lực lượng cỗ đao khí này. Thiên Vũ hãm mình trong tuyệt cảnh, không thể trốn tránh, nếu như hắn đón đỡ một kích này hẳn là phải chết không thể nghi ngờ, hơn nữa còn là hài cốt vô tồn, cực kỳ thê thảm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.