Quyển 3 - Chương 27: Ý thức thần bí
Tâm Mộng Vô Ngân
02/04/2013
Thiên Vũ tràn đầy phẫn nộ mắng chửi ầm vang bốn phía, mắng cho bay hết uất khí trong lòng, tâm tình hắn mới từ từ khôi phục bình tĩnh.
Nhìn thi thể ngổn ngang bốn phía, trên mặt Thiên Vũ nổi lên nụ cười, nhanh chóng tiến lên cướp đoạt tài vật, tổng cộng tìm được 22 cái túi trữ vật, 17 thanh binh khí, sáu kiện hộ giáp cùng với một ít vật phẩm trang sức tùy thân.
Nơi này tổng cộng có 22 cỗ thi thể, Thiên Vũ cẩn thận sưu tầm từ đầu đến chân, ném tất cả đều vào trong Huyễn Linh Giới, dự định chờ khi rảnh rỗi sẽ chậm rãi kiểm kê lại.
Sau khi cướp đoạt xong hết tài vật, Thiên Vũ nhanh chóng rời đi, lại xuyên qua một đống huyệt động thấy bốn phía không người, lúc này mới dừng cước bộ, bắt đầu suy nghĩ về tình cảnh trước mắt.
Thiên Vũ đầu tiên kiểm tra thân thể, cảm giác được hết thảy bình thường, tâm lý mới thoáng an tâm một chút.
Khi hắn nghĩ đến vừa bỏ rơi Hoa Thanh, Thiên Vũ lại không khỏi có chút lo âu, vội vàng lấy ra khối ngọc truyền tin, đưa vào đó một cỗ chân khí.
Đến lúc đó, trên khối ngọc truyền tin lập tức xuất hiện phương vị của Hoa Thanh, hai người đang ở cách xa nhau hơn mười dặm.
Theo biểu hiện ở trên miếng ngọc, Thiên Vũ cất bước đi tới địa phương đó, hắn dò đường vô cùng cẩn thận, bản thân hắn ở trong mê cung dưới đất chầm chậm đi tới, hoàn cảnh rắc rối phức tạp làm cho hắn có cảm giác kỳ quái, phảng phất hết thảy những thứ này không phải do thiên nhiên sinh thành, mà do một lực lượng nào đó tạo ra.
Thiên Vũ yên lặng thúc dục chân khí trong cơ thể, y theo phương thức tu luyện Hàn Băng Quyết, rèn luyện chân khí trong cơ thể.
Trước đây, Thiên Vũ luyện Hàn Băng Quyết đã tới trình độ tự hành vận chuyển, không cần hắn tận lực điều khiển cũng có thể tự động tu luyện.
Nhưng vào lúc này, bởi vì đầu hắn bị thương, thân thể dĩ nhiên xuất hiện một vài biến hóa, nguyên bản Hàn Băng Quyết có thể tự hành vận chuyển, tự dưng vô cớ đình chỉ vận hành.
Vì sao như thế, Thiên Vũ không có thời gian để ý, hắn chỉ tập trung ý niệm thúc dục lại nó một lần. Truyện "Thiên Địa Quyết "
Song chính vì cử chỉ vô tâm này khiến cho ý thức thần bí nọ trong đầu Thiên Vũ phản ứng, phát ra một tia tin tức truyền vào trong óc Thiên Vũ.
"Ngu xuẩn, ngươi đang muốn chết hả?"
Thiên Vũ thân thể chấn động, quay đầu nhìn bốn phía, chất vấn: "Là ai? Người nào đang nói chuyện? Có ngon đứng ra."
Thanh âm vang vọng bốn phía, từ từ biến mất, thế nhưng lại không có một điểm phản ứng.
"Không cần hết nhìn đông tới nhìn tây, ta ở trong đầu của ngươi."
Thiên Vũ sắc mặt kinh biến, ngạc nhiên nói: "Trong đầu? Ngươi rốt cuộc là người nào, vì sao ở trong đầu của ta?"
Ý thức thần bí kia nói: "Ta không có tên, cũng không biết lai lịch, ta vẫn bị phong ấn bên trong cột đá, là nhờ máu tươi của ngươi phá giải phong ấn kia ta mới có thể thoát ly nơi đó rồi tiến vào trong thân thể của ngươi."
Thiên Vũ rất ngạc nhiên, trong lòng nửa tin nửa ngờ.
Ý thức thần bí nói: "Không cần hoài nghi, ngươi suy nghĩ gì ở trong lòng ta đều có thể biết được."
Thiên Vũ cả kinh nói: "Ta nghĩ cái gì ngươi cũng có thể biết hết?"
Ý thức thần bí nói: "Không hoàn toàn như thế, chỉ là bình thường ngươi suy nghĩ trong lòng ta có thể cảm ứng tới mà thôi."
Thiên Vũ hỏi: "Ta đây không cần mở miệng, cũng có thể ở trong đầu trao đổi với ngươi?"
Ý thức thần bí nói: "Đúng vậy, chúng ta hoàn toàn có thể dùng ý thức trao đổi, như vậy sẽ không bị người ngoài phát hiện."
Thiên Vũ nghe vậy thử xem một chút, thầm nghĩ: "Ngươi có thể nghe được ta nói không?"
Ý thức thần bí cười nói: "Tự nhiên có thể nghe được."
Thiên Vũ chứng thật lời nói của đối phương, thầm nghĩ: "Ngươi vì sao ở trong cột đá, vì sao lại không biết lai lịch của mình?"
Ý thức thần bí nói: "Ta không biết, trí nhớ của ta tựa hồ không trọn vẹn, ta ở trong cột đá ít nhất đã hơn một ngàn năm rồi."
Thiên Vũ cực kỳ kinh ngạc, thầm nghĩ: "Hơn một ngàn năm, vậy ngươi tại sao không có chết đi hả? Trong cột đá có Thổ Hoàng Long Khí là cái thứ gì vậy hả?"
Ý thức thần bí kia nói: "Thổ Hoàng Long Khí chính là một trong tứ tượng nguyên lực, vẫn trấn áp ý thức ta. Nếu không có ngươi xuất hiện, ta còn không biết sẽ bị phong ấn thêm bao nhiêu năm tháng nữa đây."
Thiên Vũ ở trong lòng hỏi: "Ngươi rất e ngại Thổ Hoàng Long Khí ?"
Ý thức thần bí khinh thường nói: "E ngại? Quả thực là chê cười, trong thiên hạ không có thứ gì có thể làm cho ta sợ hãi. Chỉ vì ở trên cột đá có phong ấn đặc thù, luồng Thổ Hoàng Long Khí chỉ là vừa vặn ở đó, trở thành linh khí cư trú bên trong đạo phong ấn mà thôi."
Thiên Vũ hỏi: "Bởi vì đạo phong ấn kia ngươi mới không thể thoát thân?"
Ý thức thần bí nói: "Không sai, phong ấn đó rất kỳ lạ, nếu không phải ngươi tới mà là người khác, căn bản không hóa giải được đạo phong ấn này."
Thiên Vũ nghe vậy thì khó hiểu, nghi hoặc nói: "Thực lực của ta chỉ là hạng tầm thường, tựa hồ không có chỗ nào đặc biệt nha?"
Ý thức thần bí nói: "Thực lực ngươi quả thật yếu kém, nhưng mà thân thể của ngươi rất kỳ lạ, dĩ nhiên có được hai khỏa mầm móng Tâm Hỏa." Truyện "Thiên Địa Quyết "
Thiên Vũ vừa nghe thì cực kỳ kinh ngạc, tự nhủ trong lòng: "Hai khỏa mầm móng Tâm Hỏa? Điều này làm sao có thể?"
Ý thức thần bí nói: "Tình huống của ngươi rất đặc biệt, hai khỏa Mầm móng Tâm Hỏa về cơ bản đã dung nhập thành một thể, trong đó một viên bình thường, hẳn là thuộc về chính ngươi, viên mầm móng Tâm Hỏa khác rất kỳ lạ, phỏng chừng là dưới tình huống đặc thù nào đó vô tình có được, nảy mầm trong lòng của ngươi, nhờ có cơ duyên xảo hợp đã dung nhập với mầm móng Tâm Hỏa vốn có của ngươi. Trước mắt, hai khỏa mầm móng Tâm Hỏa vẫn chỉ là dung hợp cơ bản, nếu muốn đạt tới trình độ hoàn toàn dung hợp thì phải cố gắng một quá trình rất lâu dài."
Truyện "Thiên Địa Quyết "
Thiên Vũ nghe xong điều đó, nhất thời hồi tưởng lại viên đan châu lấy ra từ con rùa đen trước kia, sau đó viên đan châu bị hung thủ đánh một chưởng chui vào trong tâm tạng, rồi hòa tan vào trong thân thể.
Ý thức thần bí cảm ứng được Thiên Vũ đang nhớ lại đoạn ký ức này, hết sức khẳng định nói: "Ngươi đoán hẳn là không sai, vào lúc đó ngươi đã vô tình có thêm một khỏa mầm móng Tâm Hỏa."
Thiên Vũ hỏi: "Ngươi nói là bên trong đan châu ẩn giấu một cái mầm móng Tâm Hỏa? Nếu như thế, con rùa đen kia vì sao dễ dàng bị ta câu được chứ?"
Ý thức thần bí trầm mặc chốc lát, hồi đáp: "Ta phân tích qua mầm móng Tâm Hỏa kia cũng không thuộc về con rùa đen, mà dưới tình huống đặc thù mới tạm thời tồn tại ở trong cơ thể nó, kết quả lại bị ngươi vô tình câu được, rồi lại sinh ra dung hợp với Tâm Hỏa của bản thân."
Thiên Vũ trầm ngâm nói: "Chuyện này đối với ta mà nói là tốt hay xấu đây?"
Ý thức thần bí hừ lạnh nói: "Tự nhiên là tốt rồi, nếu không thì máu của ngươi cũng không phá giải được phong ấn cho ta. Trước mắt ngươi bởi vì có được khối mầm móng Tâm Hỏa này, cho nên giá trị Tâm Hỏa tăng lên mau chóng, chỉ tiếc là thân thể của ngươi quá kém, quả thực cực kỳ kém cỏi."
Thiên Vũ cười khổ nói: "Cơ thể của ta có kém đến mức như ngươi nói sao?"
Ý thức thần bí hừ lạnh nói: "Ngươi cũng biết ngươi trong lúc vô ý lấy được khối mầm móng Tâm Hỏa này có lai lịch ra sao không?"
Thiên Vũ nghe vậy thì sửng sốt, hỏi ngược lại: "Ngươi biết tình huống cụ thể của khối mầm móng Tâm Hỏa này?"
Ý thức thần bí nói: "Ta mặc dù trí nhớ không trọn vẹn, không nhớ rõ hết thảy dĩ vãng, nhưng mà đối với thường thức cơ bản thì không có vấn đề.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.