Thiên Đường Kinh Khủng

Chương 52: Tỏi Vô Song Thiên ( 5 )

Ba ngày ngủ hai

11/07/2017

Vương Thán Chi thì nghĩ vậy nhưng Zombie Người Sói thì khác, nó sẽ không cân nhắc liệu người chơi có 2(B) hay không, nó chỉ nhận định thực lực.

Với tư cách là một BOSS thủ vệ có trí tuệ nhân tạo không tính là quá cao, Zombie Người Sói vậy mà buông tha cho con mồi dễ như trở bàn tay trước mắt, xoay người sang chỗ khác, chăm chú, cảnh giác nhìn hai người chậm rãi tới gần, vẫn còn cách mục tiêu một khoảng cách nhất định. Điều này hoàn toàn có thể nói rõ hai người kia hung hãn bao nhêu.

Dựa vào xưng hô lẫn nhau của bọn hắn, Tiểu Thán cũng đoán được bọn hắn chính là [Vô Song Thượng Tướng Phan Phượng] cùng [Thiên Nhân Trảm Hoa Hùng] trong đội. Bởi vì kịch bản này ngay từ đầu các người chơi đều là tách ra, mà bây giờ trên đầu người chơi đã không còn hiện ra tên và danh hiệu (ở trong cột đoàn đội chỉ có thể thấy được ba mục tên, cấp, còn sống hay không) cho nên Tiểu Thán cũng không biết bọn họ tên gì, không có cách nào mượn điều này để phỏng đoán thực lực của bọn hắn. Bất quá nếu như hai vị này chủ động tới cứu mình, hơn nữa dám xuất cuồng ngôn như vậy, chắc hẳn việc nắm chắc đối phó BOSS này không phải nói chơi.

“Nhị... Nhị vị tướng quân.” Tiểu Thán có chút lúng túng nói: “Dưới này có rất nhiều Zombie Huyết Lang, không bằng chúng ta đem tiểu BOSS này dẫn lên trên... A...!” Những lời này của hắn nói tới đoạn sau, bỗng há to miệng, khiếp sợ kêu ra tiếng.

Đừng lo lắng, không phải hắn bị cắn, Zombie ở bãi đỗ xe sau lưng hắn mặc dù có năm sáu con đang tiến tới gần, nhưng còn chưa tới bên người Tiểu Thán. Kỳ thật cũng không cần quá để ý mấy con quái vật kia, bởi vì chúng bị lan can chặn lại... Bởi vì trí thông minh rất thấp, chúng sẽ không leo qua hay bò qua mà dùng phần sườn cứng rắn để tông lan can...

Nguyên nhân Tiểu Thán kêu ra tiếng là do hắn thấy được tình cảnh khó có thể tin.

Chỉ thấy Phan Tướng quân nhảy lên thật cao, Khai Sơn Phủ giơ cao khỏi đầu, thân hình rơi xuống, lưỡi búa chém xuống, nhìn như tốc độ không nhanh, nhưng góc độ hắn xuất thủ cùng động tác lại đủ để cho thân hình khổng lồ của Zombie Người Sói kia muốn tránh cũng không thể tránh.

Quái vật kia phẫn nộ gào thét một tiếng, vung trảo liền ngăn cản. Nào có thể đoán được trong nháy mắt khi vũ khí trong tay Phan Phượng chém trúng cánh tay quái vật lại đột nhiên tăng lực, hàn mang lưỡi búa lóe lên, mạnh như tia chớp, nhanh hơn lưu tinh, máu từ cánh tay trào ra, một đao cắt rời.

Một cánh tay to của Zombie Người Sói cứ như vậy bị chặt đứt, bay ra ngoài, trong miệng nó tiếng tiếng rống thảm thiết gào thét mà ra, trường thương trong tay Hoa Hùng đã tới, một kích này càng nhanh hơn, lúc mắt nhìn thấy hoa máu đã hiện ra, đầu gối quái vật đã bị xuyên thấu.

Cánh tay trái bị lưỡi búa chém bay, đầu gối phải bị đầu thương đâm thủng. Thân thể Zombie Người Sói vốn là đầu nặng gốc nhẹ, phần thân trên rõ ràng to hơn. Chịu hai kích này, nó liền lập tức mất thăng bằng, hướng về phía bên phải ngã xuống, nặng nề mà ngã trên mặt đất.

Một giây sau, trong mắt sói ánh ra một đạo ánh sáng lạnh, phập một tiếng, Khai Sơn Phủ liền băm lên mặt đất, tóe ra một hồ lô máu. Sau đó, một cái đầu sói thuận đường chậm rãi lăn xuống dốc...



 

Tiểu Thán xem mà hoàn toàn ngây ngẩn cả người. Hai người này trong vòng ba chiêu vậy mà đem một con tiểu BOSS giải quyết. Đây là cường đại bực nào, khó có thể tưởng tượng được bọn hắn chỉ cao hơn bản thân hắnn có hai cấp thôi.”A...” Huyết Lang Zombie ở sau lưng gầm nhẹ khiến hắn phục hồi lại tinh thần.

Tiểu Thán quay đầu lại nhìn, đằng sau lan can đã tụ tập hơn vài chục con Zombie rồi. Ở nơi đen kịt sâu trong bãi đỗ xe càng có nhiều lờ mờ, vô số bóng dáng thi.

“Tiểu huynh đệ, tạm thời theo chúng ta về mặt đất, thế nào?” Phan Phượng hỏi.

Tiểu Thán lập tức quay lại nói: “Hảo, hảo... Trước tiên đi tìm địa phương không có quái vật rồi lại tính tiếp.” Hắn vội vàng đi lên trên, lúc đi qua bên người Zombie Người Sói kia lại nhịn không được cúi đầu liếc qua thi thể không đầu của quái vật kia...

... ...

Sau khi rời khỏi “cứ điểm” Phong Bất Giác cũng đang tiến về phía cao ốc công ty Allerbmu, hắn biết rõ đi chỗ đó có khả năng tương đối tìm được đồng đội. Lúc này hắn chỉ hy vọng Tiểu Thán cùng hai gã người chơi khác trước khi mình đến không nên mù quáng tiến vào tòa kiến trúc kia mà chết.

Hắn cũng không vội đi cứu tiến sĩ Ashford trong nhiệm vụ chính tuyến. Nói thật, tên tiến sĩ kia có chết cũng không sao cả, bởi vì hệ thống chưa từng nói qua tên tiến sĩ kia chết liền có nghĩa là kịch bản thất bại. Đây là hình thức “sinh tồn” đoàn đội, chỉ có người chơi toàn diệt thì kịch bản mới có thể thất bại. Nhân vật nội dung cốt truyện mà chết thì nhiều nhất là tăng lên độ khó kịch bản hoặc cải biến kết cục câu chuyện.

Phong Bất Giác lúc này đã giết khoảng hơn 50 con Huyết Lang Zombie rồi. Kỳ thật nếu hắn cố tình thì còn có thể giết thêm nữa... chỉ có điều bởi vì muốn làm mấy cái “thí nghiệm” kiểm tra phản ứng của những quái vật kia đã tiêu hao hắn một ít thời gian.

Trải qua lần giày vò này, sở trường xạ kích của hắn ngược lại là từ F lên E rồi, nhưng sở trường chiến đấu vẫn là E. Xem ra việc đạp vũ bộ dùng hai thanh không phải binh khí đi bạo đầu quái vật cũng không thể khiến cho năng lực chiến đấu của hắn lên tới cấp D, hắn phải điều chỉnh mạch suy nghĩ thoáng một phát.



Phong Bất Giác không khỏi nghĩ tới Tự Vũ Nhược Ly, nhớ tới thân thủ động tác gọn gàng, khinh dật tiêu sái bậc này, hắn hiện tại xác thực làm không được. Có lẽ chờ hắn có thể làm được thì sở trường chiến đấu cũng liền có thể tới cấp D rồi.

Đương nhiên, đánh nhau với những con quái vật chậm như cua leo kia là không thể nào luyện ra loại thân thủ này đấy, ít nhất phải đối kháng với quái vật tương đương với thực lực của mình, thậm chí mạnh hơn mới có khả năng tiến thêm một bước làm tăng sở trường chiến đấu.

Trước mắt việc Phong Bất Giác cần phải ưu tiên suy tính chính là nghĩ cách mặc [Hồi Âm Khôi Giáp]. Giờ phút này hắn đã biết, muốn đem sở trường chiến đấu tăng lên cấp C cũng không dễ vậy, bất quá sở trường khí giới D có lẽ có thể thử xem, dù sao chẳng qua chỉ có chênh lệch một cấp.

Trên đường đi hắn vẫn luôn nghĩ nên lợi dụng độ tự do của kịch bản này như thế nào để thu lợi ích nhiều hơn nữa, thấy quái có thể tránh thì liền vòng qua. Rất nhanh, hắn đã tiếp cận cao ốc Allerbmu, nhìn từ xa chỉ còn cách mấy cái quảng trường là đến.

Lúc này, Phong Bất Giác chú ý tới tình huống số lượng Zombie Huyết Lang gia tăng xung quanh, hơn nữa... hắn thấy được một ít Zombie bị giết chết.

Vì vậy, người này có chút hăng hái mà tiến hành “thám nghiệm tử thi” cho Zombie... Đầu tiên, hắn ngồi xổm bên cạnh một cỗ thi thể, nhìn xem cái đầu bị nện vỡ sọ cùng chất lỏng chảy đầy đất, cẩn thận mà quan sát miệng vết thương, lại còn kiểm tra sơ một chút vết thương trên người thi thể, hành động giống hệt như cảnh sát đến điều tra hiện trường án mạng.

“Ân, là do gậy bóng chày làm ra...” Hắn trầm ngâm nói, “Chính diện một kích, sau đó vòng qua bên cạnh cùng phía sau liên tục hai kích... Là Tiểu Thán a...” Hắn đứng dậy, cầm cờ-lê, thuận tay đem một con quái vật đã tiến gần bên người nện ngã xuống đất, dẫm lên ngực, bang bang hai cái liền đập nát sọ quái vật.

“Bất quá gậy bóng chày tựa hồ là một loại vũ khí rất dễ tìm thấy, cái gã 'Tên Thật Khó Đặt' kia hình như cũng có vài cây.” Hắn suy tư: “Cũng không thể bài trừ khả năng hai người chơi kia cũng dùng gậy bóng chày làm vũ khí.”

Nghĩ vậy, hắn đi thẳng về phía trước. Ai ngờ còn chưa đi ra vài bước, liền trông thấy xa xa có bảy tám cỗ tử thi đang nằm có đầu lâu bị chém mới xong, hơn nữa những cái đầu kia còn đang hoạt động

Bởi vì không có khí quản nên không phát ra được âm thanh nào, đầu lâu bị chém rơi chẳng qua là hé miệng, cái cằm không ngừng làm động tác nhấm nuốt.

“Ân... Cái này hẳn không phải do hắn làm rồi...” Đăng bởi: admin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Đường Kinh Khủng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook