Chương 120: Vấn đáp tử vong (4)
Ba ngày ngủ hai
23/11/2017
"Được rồi, cám ơn lời bình coi như nghiêm chỉnh của thiếu gia
Pestilence..." Vưu tiên sinh nói. Hắn vươn tay ra, hướng về phía màn
hình lớn nói: "Liền để cho chúng ta công bố đáp án a!"
Trong sa mạc, Tiểu Thán cùng Bi Linh không nghe được bất luận âm thanh gì đến từ trường quay, hơn nữa bọn hắn cũng hoàn toàn không thấy được chung quanh có mấy thứ như camera, hình ảnh truyền về thế nào không ai biết rõ.
Vừa rồi hai người ở trong ống trượt được một lát, đột nhiên trước mắt liền biến thành một mảnh không gian sáng rõ, ánh mặt trời chói mắt phá vỡ hắc ám, nhiệt độ quanh mình cũng bỗng nhiên lên cao, có cảm giác giống như bọn họ rơi ra ngoài từ trong khe nứt không gian nào đó.
Mảnh sa mạc này có vẻ rất yên bình, liếc nhìn lại, ngoại trừ cát vàng thì tìm không ra bất kỳ vật gì khác, không có cây xương rồng, không có xương thú, cũng không có nham thạch, càng không có khả năng có ốc đảo... Quỷ dị nhất chính là, trong địa phương rộng rãi này lại không có gió, hơn nữa sa mạc trước mắt hoàn toàn bằng phẳng, trong tầm mắt cả một cái cồn cát hơi cao cũng tìm không ra.
"Loại điều kiện này ngược lại là rất thích hợp cho xạ kích." Bi Linh đưa tay che ở trên trán, quan sát bốn phía, mở miệng nói ra.
Tiểu Thán ngượng ngùng cười, vốn là nói cám ơn: "Cái kia... Cám ơn ngươi đã đi theo ta."
"Oa~ không có sao a... đây cũng là sách lược, nếu như trong chiến đấu có thể có nhiều người cùng chia sẻ áp lực, liền nên tận lực lợi dụng quy tắc nha, ai bảo ngươi vừa ngốc vừa yếu chứ." Bi Linh một bên dùng ngữ khí bất đắc dĩ trả lời, một bên giơ tay lên, dùng ngón trỏ nới lỏng cổ áo. Nàng mặc nguyên bộ trang phục của bộ đội đặc chủng, dưới loại nhiệt độ này tất nhiên là rất nóng.
Tiểu Thán không có quá để ý đến đánh giá của Bi Linh đối với chính mình, hắn cũng biết lời này không có ác ý gì, "Lại nói... Tại hoàn cảnh như vậy, địch nhân sẽ đến từ đâu?" Hắn ngẩng đầu, đỉnh đầu là mặt trời treo trên cao, vạn dặm không mây, ánh sáng mãnh liệt khiến cho người ta không có cách nào mở to hai mắt: "Nếu đến từ trên không, sẽ là các loại quái vật kiểu như kền kền đen khổng lồ sao?"
"Nói như ngươi, nếu như quái vật đến từ dưới đất thì chính là côn trùng đặc biệt lớn rồi?" Bi Linh nói tiếp.
Bọn hắn đều đã đoán sai... Lúc này, trong trường quay, Vưu tiên sinh vừa vặn công bố đáp án, hắn nói một câu: "Nó chính là... Đến từ Cybertron... Liệt! Hổ! Sa! Mạc!"
Trên khán đài một tiếng hoan hô vang lên giống như biển gầm.
Cùng lúc đó, Liệt Hổ Sa Mạc cũng tiến vào trong ánh mắt của Tiểu Thán cùng Bi Linh.
Nó xuất hiện trên đường chân trời phía xa, dùng tốc độ kinh người tới gần, sau lưng nhấc lên một mảnh bụi mù.
Bề ngoài của Liệt Hổ Sa Mạc chính là một cỗ máy khổng lồ hình hổ, vỏ ngoài kim loại của nó cũng là vằn hổ vàng đen đan xen. Tuy nó vẫn chưa đến gần nhưng Tiểu Thán ở cự ly xa đã nhìn thấy con quái vật này... Hoặc là nói vị Transformers này có hình thể cũng không quá lớn. Đoán chừng sau khi biến hình cũng chỉ cao năm sáu mét.
Bành—— tiếng súng đã vang lên.
Tiểu Thán quay đầu nhìn lại mới phát hiện Bi Linh đã nằm rạp xuống trên mặt đất, súng ngắm cũng đã chuẩn bị tốt rồi, hơn nữa đã bắn ra phát thứ nhất.
Ở trên trường giác đấu không gió sáng ngời rộng rãi này, là một người chơi chuyên tấn công xạ kích, nếu như trước khi địch nhân tới gần vẫn không làm gì đó thì khẳng định là không hợp cách. Dù cho không có cách nào tại cự ly xa trực tiếp chấm dứt chiến đấu, cũng không thể khiến cục sắt lớn kia bình yên vô sự mà tiếp cận.
Dưới điều kiện tốt nhất để xạ kích, Bi Linh quyết đoán mà nhắm ngay đầu nổ súng. Nhưng rất đáng tiếc, phát súng đầu tiên của nàng không bắn trúng đầu hổ. Đương nhiên, nguyên nhân là bởi vì Liệt Hổ Sa Mạc đang di động, nếu như đối phương bất động mà nói... tại loại hoàn cảnh này, dùng một khẩu súng bắn tỉa có ống ngắm hơn nữa lại có tính năng bình thường, dù có là người chơi sở trường xạ kích F cũng có thể bắn trúng mục tiêu.
"Thật phiền phức..." Bi Linh liếm môi, lập tức chuẩn bị xong phát thứ hai, đồng thời bóp cò súng.
Bành—— lần này cự ly với mục tiêu càng thêm gần, đã có thể trông thấy trên kính ngắm, hầu như đã gần trong gang tấc. Mà một phát này, cũng xác thực đã trúng mục tiêu.
Có lẽ là trùng hợp, có lẽ là vận khí, lần này Liệt Hổ Sa Mạc chẳng những bị bắn trúng, hơn nữa viên đạn vừa vặn bắn trúng mắt trái, lưu lại một lỗ thủng đen ngòm trên mắt hổ, lúc trúng mục tiêu còn tuôn ra một vành lửa. Nhưng Liệt Hổ Sa Mạc cũng không phải là sinh vật hữu cơ mà là người máy có sinh mạng, bởi vậy công kích như vậy cũng không nguy hiểm đến tánh mạng.
Bành—— phát thứ ba.
Sau khi bắn xong một phát này, Bi Linh thậm chí không nhìn xem có trúng mục tiêu hay không, nàng thuận thế liền thu hồi súng ngắm vào trong bọc hành lý, sau đó lấy ra một khẩu súng tiểu liên mp5 kiểu Đức, giơ súng nhắm.
Khẩu súng này mặc dù là trang bị của cửa hàng nhưng giá cả xa xỉ, đối với người chơi sở trường xạ kích hơn nữa có năng lực nhất định mà nói, khẩu súng tiểu liên là lựa chọn tuyệt hảo ở giai đoạn sơ kỳ của trò chơi. Sức nặng không đến 3 kg, tốc độ bắn nhanh, sức giật thấp, độ chính xác cao, tốc độ nạp đạn cũng nhanh. Với tư cách một món vũ khí chế tác tỉ mỉ, mp5 rất đáng tin cậy, tính năng ưu dị, trong một đoạn thời gian tương đối dài đều là lựa chọn số một của rất nhiều bộ đội đặc chủng trên toàn thế giới.
Đát đát đát đát... Lúc khoảng cách giữa Liệt Hổ Sa Mạc với hai người chưa đến 30m, Bi Linh bắt đầu xả súng tiểu liên trong tay. Phát súng thứ ba lúc trước nàng bắn ra đã trúng ngực quái vật, thế nhưng bọc thép lại tương đối dày, đạn súng ngắm cũng không thể xuyên qua mà chỉ để lại một vết đạn.
Tiểu Thán cũng lấy Winchester ra, nâng ở trước mặt. Tuy tim hắn đã đập rộn lên, trong lòng bàn tay đổ mồ hôi nhưng hắn cũng không có vội vã bóp cò súng. Trải qua mấy kịch bản tôi luyện, ít nhất Tiểu Thán đối với đặc tính của mấy món vũ khí trên người mình đều đã có trình độ hiểu rõ nhất định, hắn biết rõ khẩu Shotgun trong tay phải nổ súng ở khoảng cách gần mới có thể phát huy uy lực lớn nhất. Nếu bắn ở khoảng cách ngoài 10m mà nói... cho dù hiện tại xông đến không phải Transformers mà là một chiếc xe bọc thép rách rưới, đoán chừng cũng không tạo được tổn thương gì.
Đạn mp5 đều quét ở chính diện Liệt Hổ Sa Mạc, đánh cho tia lửa văng khắp nơi, bất quá cũng không thể chậm lại tốc độ của nó. Lúc tiếp cận hai gã người chơi hơn mười thước, hai cái chân sau liền mãnh lực đạp một cái, nhảy lên thật cao... Ánh mặt trời trên mặt cát chiếu ra một cái bóng mãnh hổ cực lớn, trong ngắn ngủi mấy giây Liệt Hổ Sa Mạc dừng ở trên không, cái bóng trên mặt đất đã xảy ra kịch biến.
Rất hiển nhiên, là Liệt Hổ Sa Mạc biến hình ở giữa không trung. Đầu hổ bỗng mở ra, một cái đầu lâu máy từ trong thân thể kia thò ra, bốn cái chân thú vặn vẹo theo góc độ quỷ dị, áp súc, lại kéo dài ra, cánh tay cơ giới thò ra từ trong thân thể, hổ văn bọc thép ở bên ngoài bám vào tầng ngoài tứ chi giống như khôi giáp. Vết đạn đánh vào đầu hắn vừa rồi, lúc này đã chuyển dời đến vị trí không có ảnh hưởng xấu gì với nó, xem ra hình thái hổ là để đẩy cao tốc độ cùng chịu đòn.
Toàn bộ quá trình biến hình nhìn qua hỗn loạn vô cùng, nhưng lại nhanh chóng và lưu loát, con mãnh hổ nhảy dựng lên này, ở trước khi rơi xuống đất liền biến thành một chiến sĩ người máy cao hơn sáu mét tiến về phía hai gã người chơi.
Sau khi biến thân hoàn thành, nó nói chuyện... Không mang theo bất cứ tia cảm tình nào, giọng nói máy móc vang lên: "Nhân loại... Loại bỏ... Cải tạo..."
Trong sa mạc, Tiểu Thán cùng Bi Linh không nghe được bất luận âm thanh gì đến từ trường quay, hơn nữa bọn hắn cũng hoàn toàn không thấy được chung quanh có mấy thứ như camera, hình ảnh truyền về thế nào không ai biết rõ.
Vừa rồi hai người ở trong ống trượt được một lát, đột nhiên trước mắt liền biến thành một mảnh không gian sáng rõ, ánh mặt trời chói mắt phá vỡ hắc ám, nhiệt độ quanh mình cũng bỗng nhiên lên cao, có cảm giác giống như bọn họ rơi ra ngoài từ trong khe nứt không gian nào đó.
Mảnh sa mạc này có vẻ rất yên bình, liếc nhìn lại, ngoại trừ cát vàng thì tìm không ra bất kỳ vật gì khác, không có cây xương rồng, không có xương thú, cũng không có nham thạch, càng không có khả năng có ốc đảo... Quỷ dị nhất chính là, trong địa phương rộng rãi này lại không có gió, hơn nữa sa mạc trước mắt hoàn toàn bằng phẳng, trong tầm mắt cả một cái cồn cát hơi cao cũng tìm không ra.
"Loại điều kiện này ngược lại là rất thích hợp cho xạ kích." Bi Linh đưa tay che ở trên trán, quan sát bốn phía, mở miệng nói ra.
Tiểu Thán ngượng ngùng cười, vốn là nói cám ơn: "Cái kia... Cám ơn ngươi đã đi theo ta."
"Oa~ không có sao a... đây cũng là sách lược, nếu như trong chiến đấu có thể có nhiều người cùng chia sẻ áp lực, liền nên tận lực lợi dụng quy tắc nha, ai bảo ngươi vừa ngốc vừa yếu chứ." Bi Linh một bên dùng ngữ khí bất đắc dĩ trả lời, một bên giơ tay lên, dùng ngón trỏ nới lỏng cổ áo. Nàng mặc nguyên bộ trang phục của bộ đội đặc chủng, dưới loại nhiệt độ này tất nhiên là rất nóng.
Tiểu Thán không có quá để ý đến đánh giá của Bi Linh đối với chính mình, hắn cũng biết lời này không có ác ý gì, "Lại nói... Tại hoàn cảnh như vậy, địch nhân sẽ đến từ đâu?" Hắn ngẩng đầu, đỉnh đầu là mặt trời treo trên cao, vạn dặm không mây, ánh sáng mãnh liệt khiến cho người ta không có cách nào mở to hai mắt: "Nếu đến từ trên không, sẽ là các loại quái vật kiểu như kền kền đen khổng lồ sao?"
"Nói như ngươi, nếu như quái vật đến từ dưới đất thì chính là côn trùng đặc biệt lớn rồi?" Bi Linh nói tiếp.
Bọn hắn đều đã đoán sai... Lúc này, trong trường quay, Vưu tiên sinh vừa vặn công bố đáp án, hắn nói một câu: "Nó chính là... Đến từ Cybertron... Liệt! Hổ! Sa! Mạc!"
Trên khán đài một tiếng hoan hô vang lên giống như biển gầm.
Cùng lúc đó, Liệt Hổ Sa Mạc cũng tiến vào trong ánh mắt của Tiểu Thán cùng Bi Linh.
Nó xuất hiện trên đường chân trời phía xa, dùng tốc độ kinh người tới gần, sau lưng nhấc lên một mảnh bụi mù.
Bề ngoài của Liệt Hổ Sa Mạc chính là một cỗ máy khổng lồ hình hổ, vỏ ngoài kim loại của nó cũng là vằn hổ vàng đen đan xen. Tuy nó vẫn chưa đến gần nhưng Tiểu Thán ở cự ly xa đã nhìn thấy con quái vật này... Hoặc là nói vị Transformers này có hình thể cũng không quá lớn. Đoán chừng sau khi biến hình cũng chỉ cao năm sáu mét.
Bành—— tiếng súng đã vang lên.
Tiểu Thán quay đầu nhìn lại mới phát hiện Bi Linh đã nằm rạp xuống trên mặt đất, súng ngắm cũng đã chuẩn bị tốt rồi, hơn nữa đã bắn ra phát thứ nhất.
Ở trên trường giác đấu không gió sáng ngời rộng rãi này, là một người chơi chuyên tấn công xạ kích, nếu như trước khi địch nhân tới gần vẫn không làm gì đó thì khẳng định là không hợp cách. Dù cho không có cách nào tại cự ly xa trực tiếp chấm dứt chiến đấu, cũng không thể khiến cục sắt lớn kia bình yên vô sự mà tiếp cận.
Dưới điều kiện tốt nhất để xạ kích, Bi Linh quyết đoán mà nhắm ngay đầu nổ súng. Nhưng rất đáng tiếc, phát súng đầu tiên của nàng không bắn trúng đầu hổ. Đương nhiên, nguyên nhân là bởi vì Liệt Hổ Sa Mạc đang di động, nếu như đối phương bất động mà nói... tại loại hoàn cảnh này, dùng một khẩu súng bắn tỉa có ống ngắm hơn nữa lại có tính năng bình thường, dù có là người chơi sở trường xạ kích F cũng có thể bắn trúng mục tiêu.
"Thật phiền phức..." Bi Linh liếm môi, lập tức chuẩn bị xong phát thứ hai, đồng thời bóp cò súng.
Bành—— lần này cự ly với mục tiêu càng thêm gần, đã có thể trông thấy trên kính ngắm, hầu như đã gần trong gang tấc. Mà một phát này, cũng xác thực đã trúng mục tiêu.
Có lẽ là trùng hợp, có lẽ là vận khí, lần này Liệt Hổ Sa Mạc chẳng những bị bắn trúng, hơn nữa viên đạn vừa vặn bắn trúng mắt trái, lưu lại một lỗ thủng đen ngòm trên mắt hổ, lúc trúng mục tiêu còn tuôn ra một vành lửa. Nhưng Liệt Hổ Sa Mạc cũng không phải là sinh vật hữu cơ mà là người máy có sinh mạng, bởi vậy công kích như vậy cũng không nguy hiểm đến tánh mạng.
Bành—— phát thứ ba.
Sau khi bắn xong một phát này, Bi Linh thậm chí không nhìn xem có trúng mục tiêu hay không, nàng thuận thế liền thu hồi súng ngắm vào trong bọc hành lý, sau đó lấy ra một khẩu súng tiểu liên mp5 kiểu Đức, giơ súng nhắm.
Khẩu súng này mặc dù là trang bị của cửa hàng nhưng giá cả xa xỉ, đối với người chơi sở trường xạ kích hơn nữa có năng lực nhất định mà nói, khẩu súng tiểu liên là lựa chọn tuyệt hảo ở giai đoạn sơ kỳ của trò chơi. Sức nặng không đến 3 kg, tốc độ bắn nhanh, sức giật thấp, độ chính xác cao, tốc độ nạp đạn cũng nhanh. Với tư cách một món vũ khí chế tác tỉ mỉ, mp5 rất đáng tin cậy, tính năng ưu dị, trong một đoạn thời gian tương đối dài đều là lựa chọn số một của rất nhiều bộ đội đặc chủng trên toàn thế giới.
Đát đát đát đát... Lúc khoảng cách giữa Liệt Hổ Sa Mạc với hai người chưa đến 30m, Bi Linh bắt đầu xả súng tiểu liên trong tay. Phát súng thứ ba lúc trước nàng bắn ra đã trúng ngực quái vật, thế nhưng bọc thép lại tương đối dày, đạn súng ngắm cũng không thể xuyên qua mà chỉ để lại một vết đạn.
Tiểu Thán cũng lấy Winchester ra, nâng ở trước mặt. Tuy tim hắn đã đập rộn lên, trong lòng bàn tay đổ mồ hôi nhưng hắn cũng không có vội vã bóp cò súng. Trải qua mấy kịch bản tôi luyện, ít nhất Tiểu Thán đối với đặc tính của mấy món vũ khí trên người mình đều đã có trình độ hiểu rõ nhất định, hắn biết rõ khẩu Shotgun trong tay phải nổ súng ở khoảng cách gần mới có thể phát huy uy lực lớn nhất. Nếu bắn ở khoảng cách ngoài 10m mà nói... cho dù hiện tại xông đến không phải Transformers mà là một chiếc xe bọc thép rách rưới, đoán chừng cũng không tạo được tổn thương gì.
Đạn mp5 đều quét ở chính diện Liệt Hổ Sa Mạc, đánh cho tia lửa văng khắp nơi, bất quá cũng không thể chậm lại tốc độ của nó. Lúc tiếp cận hai gã người chơi hơn mười thước, hai cái chân sau liền mãnh lực đạp một cái, nhảy lên thật cao... Ánh mặt trời trên mặt cát chiếu ra một cái bóng mãnh hổ cực lớn, trong ngắn ngủi mấy giây Liệt Hổ Sa Mạc dừng ở trên không, cái bóng trên mặt đất đã xảy ra kịch biến.
Rất hiển nhiên, là Liệt Hổ Sa Mạc biến hình ở giữa không trung. Đầu hổ bỗng mở ra, một cái đầu lâu máy từ trong thân thể kia thò ra, bốn cái chân thú vặn vẹo theo góc độ quỷ dị, áp súc, lại kéo dài ra, cánh tay cơ giới thò ra từ trong thân thể, hổ văn bọc thép ở bên ngoài bám vào tầng ngoài tứ chi giống như khôi giáp. Vết đạn đánh vào đầu hắn vừa rồi, lúc này đã chuyển dời đến vị trí không có ảnh hưởng xấu gì với nó, xem ra hình thái hổ là để đẩy cao tốc độ cùng chịu đòn.
Toàn bộ quá trình biến hình nhìn qua hỗn loạn vô cùng, nhưng lại nhanh chóng và lưu loát, con mãnh hổ nhảy dựng lên này, ở trước khi rơi xuống đất liền biến thành một chiến sĩ người máy cao hơn sáu mét tiến về phía hai gã người chơi.
Sau khi biến thân hoàn thành, nó nói chuyện... Không mang theo bất cứ tia cảm tình nào, giọng nói máy móc vang lên: "Nhân loại... Loại bỏ... Cải tạo..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.