Chương 11: Một ngày nào đó
Na Nhất Chỉ Văn Tử
06/04/2022
Rạng sáng ngày kế tiếp, Tô Hiểu tỉnh dậy từ sớm.
Rửa mặt, thay trang phục thị vệ, hắn liền chạy đến tổng bộ.
Còn chưa tiến vào, hắn đã thấy một nhóm thị vệ ra ra vào vào ở tổng bộ, ai nấy đều trông rất vội vã.
" Nhanh lên! Oka đại nhân bị ám sát, chuyện này đã kinh động đến đại thần Zuo, ngài ấy đã hạ lệnh truy nã phạm nhân toàn thành. "
Hank với vẻ mặt bi thống chỉ huy các thị vệ khác làm việc, ấy thế mà hai mắt hắn lại chẳng thể giấu nổi dã tâm bừng bừng của bản thân. Sau khi Oka chết, hắn tự nhiên sẽ có được dáng vẻ của một thủ lĩnh.
Tô Hiểu chú ý đến hai tên thị vệ đứng ở cửa, khác với những người khác, bọn họ vẻ mặt thờ ơ lạnh nhạt. Hai người họ chính là những thị vệ đã đi theo Oka vào đêm qua, có thể nói là thân tín của hắn.
Hành vi của Hank có thể khiến hai người họ nảy sinh nghi ngờ. Nhưng đây đích thực là một thời điểm vô cùng thuận lợi, nếu như an bài thoả đáng, Hank rất có khả năng sẽ thay thế vị trí của Oka.
Đội thị vệ không phải là một cơ quan quá lớn, trừ Oka có giao thiệp rộng, những thị vệ khác toàn bộ đều rất bình thường, Oka thực tế cũng chỉ là thủ lĩnh của một nhóm những người bình thường như vậy.
Nói đến chức vị đội trưởng, đội thị vệ chưa bao giờ tồn tại cái chức này. Không nói đến sẽ tiêu hao thêm một khoản tài chính, Oka bình thường cũng sẽ không cho phép bất cứ quyền lợi nào của mình bị san sẻ. Cái tính phách lối này của hắn, hôm qua Tô Hiểu cũng đã chứng kiến.
Nhưng Tô Hiểu giết chết Oka, cũng không phải vì gai mắt cái nết của hắn.
Tô Hiểu hiện tại cần phải nhanh chóng thăng cấp địa vị, nếu Oka không chết, căn bản sẽ chẳng có chỗ trống cho hắn chen chân vào.
Về phần bộ máy nội bộ của vương cung, hắn cũng không muốn đến mấy nơi giống như thế.
Quá phức tạp, càng là kế hoạch đơn giản thì lỗ thủng sẽ càng ít, hắn chỉ cần một vị trí có thể dễ dàng thăng cấp và tiếp xúc với quốc vương là ổn.
Ngày mai sẽ là ngày bến Ảm Đạm bị thiêu rụi, loại chuyện bí mật này người trong vương cung sẽ không trực tiếp nhúng tay mà sẽ phái người ở dưới chuẩn bị.
Tô Hiểu đã điều tra qua, cảnh vệ bên trong vương đô được chia làm hai nhóm. Một là đội thị vệ chuyên phụ trách trị an trong thành. Hai là đội thủ vệ chuyên phụ trách gác cổng.
Theo lẽ thường, loại chuyện này nên giao cho đội thủ vệ. Nhưng lúc trước, khi được dẫn vào kho hàng của đội thị vệ, Tô Hiểu đã thấy một lượng lớn thuốc nổ được cất trữ trong đấy.
Căn cứ theo dấu vết để lại, lượng thuốc nổ đó chắc chắn vừa mới chuyển đến kho hàng không lâu, về phần công dụng của nó không nói thì cũng có thể đoán ra.
Muốn đốt cháy toàn bộ bến Ảm Đạm rộng lớn không phải là chuyện mà một mồi lửa nhỏ có thể làm được.
Cho nên, Tô Hiểu chắc chắn phải lấy được chức thủ lĩnh thị vệ này, về phần có được diện kiến quốc vương hay không thì còn phải phụ thuộc vào bản thân hắn.
"Hank, đã xảy ra chuyện gì vậy? "
Hank đang chỉ huy một đám người, nghiêng đầu nhìn Tô Hiểu.
" Lão đại bị ám sát tối hôm qua, cậu thế mà sáng nay mới phát hiện? Nhưng cậu tới rất đúng lúc, mau đi theo tôi đến gặp đại thần Zuo. "
Tô Hiểu nghe thế thì lạnh buốt cả tim. Đi gặp đại thần Zuo? Hank chắc chắn không có ý tốt, Tô Hiểu hôm qua mới vừa trở thành thị vệ, đây là một nhược điểm vô cùng lớn, chẳng lẽ Hank tính để hắn làm con dê thế tội? Không, khả năng cũng không lớn lắm.
Tô Hiểu trong lòng bắt đầu cuồng loạn suy nghĩ đối phó với Hank, ngoài mặt thì vẫn treo nụ cười tươi rói.
" Đại thần Zuo? Nhân vật lớn cỡ này muốn tìm tôi làm gì? "
Tô Hiểu bày ra vẻ nghi hoặc, nhưng hai mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Hank.
" Ừ, ngài ấy muốn gặp cậu, nhưng để làm gì thì tôi không rõ. "
Hank bày ra vẻ hâm mộ, thậm chí còn xen lẫn chút ghen ghét trong đó.
Bất lình thình nhận được tin tức tốt, Tô Hiểu có chút kinh ngạc, hắn cùng giới cấp cao trong vương cung không hề có bất kì mối liên hệ nào, nếu có thì khả năng lớn nhất nó nằm ở....bức thư tiến cử? Xem ra phong thư kia quan trọng còn hơn hắn tưởng tượng.
Tô Hiểu đi theo Hank xuyên qua mấy khu phố, bước vào đình viện, một toà biệt thự sang trọng xuất hiện trong tầm mắt.
Hank có chút khẩn trương, câu nệ đi ra phía trước thì bị hai tên thủ vệ ngăn lại.
" Đây chính là người mà đại nhân muốn gặp? "
Hank vội vã gật đầu, hai tên thủ vệ thu lại vũ khí của Hank. Về phần Tô Hiểu, vũ khí của hắn đã cất trong không gian tuỳ thân, thủ vệ không có khả năng sẽ phát hiện.
Thủ vệ đi phía trước dẫn đường, một lúc sau Tô Hiểu được dẫn đến một gian đại sảnh.
Trong đại sảnh, một gia đình đang ăn điểm tâm, ở ghế chủ vị là một ông lão đầu tóc bạc phơ vẻ mặt nghiêm túc.
Khi ông ta nhìn thấy Hank liền bỏ điểm tâm xuống rồi ra hiệu cho những người khác người khác lui ra, chỉ để lại một người đàn ông cường tráng đứng phía sau.
Người đó mang đến cho Tô Hiểu một cảm giác vô cùng nguy hiểm, mặc dù đối phương không mang theo vũ khí nhưng Tô Hiểu thấy rõ vết chai trên bàn tay của hắn.
Cận vệ của ông lão kia xem ra là một cao thủ thể thuật.
" Ngươi gọi là Hank đi? Người kia chính là thị vệ mới đến đúng chứ? "
Ngữ điệu của ông lão không nhanh không chậm, vô cùng tự nhiên, đây chính là khí chất của người nắm giữ quyền cao chức trọng.
" Là..là cậu ta. "
Hank bắt đầu nói một cách khó khăn.
" Ngươi lui xuống đi. "
Lão già có vẻ có chút bất mãn với sự khẩn trương của Hank, căn bản không để hắn ta vào mắt.
Hank cúi đầu, lui ra cửa rồi biến mất trong tầm mắt Tô Hiểu.
" Ta là đại thần Zuo, Carlos đã mang đến cho ta rất nhiều món đồ thú vị, ngươi là cháu trai của hắn, nên ta tất nhiên phải chiếu cố một chút. "
" Đáng tiếc, hôm qua Carlos khi ra khỏi thành đã gặp chuyện không may, bảo vật của ta cũng bị thất lạc, ta tìm không thấy hắn đương nhiên phải đi tìm cháu của hắn, chính là ngươi. "
Theo lời của ông lão, Tô Hiểu cũng đoán được đại khái.
Carlos là tên thương nhân chợ đen mà hôm qua hắn đã giết, sau khi Carlos chết. vị đại nhân này không còn được cung phụng nữa, tìm không thấy Carlos, ông ta liền tìm đến Tô Hiểu để thay thế.
Thương nhân chợ đen cũng chẳng tốt số mấy, bị thủ vệ gác cổng bóc lột, lại còn phải cung phụng vị đại thần này.
Xem xét tình huống hiện tại, đối phương hẳn là muốn hắn thay thế Carlos thu mua mấy món thương phẩm.
Tô Hiểu không hiểu rõ giao dịch giữa hai bên, nếu không phải ông ta có người bảo vệ ở phía sau thì Tô Hiểu đã xông lên chế ngự ông ta.
Cơ hội để tiếp xúc với giới cao tầng của vương quốc cũng rất khó có được.
" Bảo vật không gặp vấn đề, con đường của chú Carlos tôi cũng hiểu rõ, hôm qua chú ấy bị thương rất nặng, cần phải tịnh dưỡng, nhưng..."
Đại thần Zuo nhíu mày, nhìn thẳng vào Tô Hiểu:
" Nếu có thể đem được đồ về, điều kiện như thế nào tuỳ ý ngươi. Nghe nói đêm qua thủ lĩnh của các ngươi chết rồi, nếu làm tổt, ta cho ngươi làm thủ lĩnh. "
Nửa giờ sau, Tô Hiểu rời khỏi biệt thự, dạo bước trên phố.
Sự tình coi như tiến triển thuận lợi, nhưng điều kiện đại thần Zuo đề ra khiến hắn có chút đau đầu.
Không nhưng thế, sau khi đại thần Zuo nói ra điều kiện, Thiên đường luân hồi cũng xuất hiện nhiệm vụ mới cho hắn.
[ Phát động nhiệm vụ phụ: bảo vật của đại thần Zuo ]
Bảo vật của đại thần Zuo
Độ khó: LV.2
Giới thiệu nhiệm vụ: bộ sưu tầm của đại thần Zuo vô cùng phong phú. Tất cả các món đồ có giá trị đều sẽ bị ông ta nhìn trúng. ]
Tin tức về nhiệm vụ: giết chết chủ nhân núi Colubo, thu hoạch răng của nó. (chủ nhân núi Colubo: dã thú hung bạo của thế giới One Piece, thuộc họ mèo với hình thể to lớn.)
Kỳ hạn nhiệm vụ: 10 tiếng.
Phần thưởng nhiệm vụ: thân phận thủ lĩnh đội thị vệ.
Hình phạt khi thất bại: bị trục xuất khỏi đội thị vệ, có lẽ cũng sẽ có thêm tội danh bị truy nã.
...
Tô Hiểu biết " chủ nhân núi Colubo" này, nó là một con hổ với hình thể vô cùng khổng lồ, từng suýt giết chết Luffy khi còn nhỏ.
Thở dài một tiếng, kể từ sau khi tiến vào thế giới One Piece, hắn đều gặp phải đối thủ quá mạnh, điều này khiến Tô Hiểu có chút bất đắc dĩ.
Một ngày nào đó, hắn muốn mình có thể cầm đao một đường quét qua, tuyệt đối sẽ không yếu đuối giống như bây giờ.
Nhưng thế giới One Piece quá mức nguy hiểm, tư cách để liều mạng hắn cũng không có.
Suy cho cùng là vì hắn vẫn còn quá yếu ớt, trước lúc đạt được sức mạnh cường đại thì phải học được cách nhẫn nhịn.
Chủ nhân núi Colubo rất mạnh, chí ít Tô Hiểu hiện tại không thể cùng nó đánh chính diện, nhưng nếu nó có mạnh hơn thì vẫn chỉ là một con dã thú mà thôi. Không có cách chống lại từ chính diện đâu có nghĩa là hắn không thể giết nó.
Rửa mặt, thay trang phục thị vệ, hắn liền chạy đến tổng bộ.
Còn chưa tiến vào, hắn đã thấy một nhóm thị vệ ra ra vào vào ở tổng bộ, ai nấy đều trông rất vội vã.
" Nhanh lên! Oka đại nhân bị ám sát, chuyện này đã kinh động đến đại thần Zuo, ngài ấy đã hạ lệnh truy nã phạm nhân toàn thành. "
Hank với vẻ mặt bi thống chỉ huy các thị vệ khác làm việc, ấy thế mà hai mắt hắn lại chẳng thể giấu nổi dã tâm bừng bừng của bản thân. Sau khi Oka chết, hắn tự nhiên sẽ có được dáng vẻ của một thủ lĩnh.
Tô Hiểu chú ý đến hai tên thị vệ đứng ở cửa, khác với những người khác, bọn họ vẻ mặt thờ ơ lạnh nhạt. Hai người họ chính là những thị vệ đã đi theo Oka vào đêm qua, có thể nói là thân tín của hắn.
Hành vi của Hank có thể khiến hai người họ nảy sinh nghi ngờ. Nhưng đây đích thực là một thời điểm vô cùng thuận lợi, nếu như an bài thoả đáng, Hank rất có khả năng sẽ thay thế vị trí của Oka.
Đội thị vệ không phải là một cơ quan quá lớn, trừ Oka có giao thiệp rộng, những thị vệ khác toàn bộ đều rất bình thường, Oka thực tế cũng chỉ là thủ lĩnh của một nhóm những người bình thường như vậy.
Nói đến chức vị đội trưởng, đội thị vệ chưa bao giờ tồn tại cái chức này. Không nói đến sẽ tiêu hao thêm một khoản tài chính, Oka bình thường cũng sẽ không cho phép bất cứ quyền lợi nào của mình bị san sẻ. Cái tính phách lối này của hắn, hôm qua Tô Hiểu cũng đã chứng kiến.
Nhưng Tô Hiểu giết chết Oka, cũng không phải vì gai mắt cái nết của hắn.
Tô Hiểu hiện tại cần phải nhanh chóng thăng cấp địa vị, nếu Oka không chết, căn bản sẽ chẳng có chỗ trống cho hắn chen chân vào.
Về phần bộ máy nội bộ của vương cung, hắn cũng không muốn đến mấy nơi giống như thế.
Quá phức tạp, càng là kế hoạch đơn giản thì lỗ thủng sẽ càng ít, hắn chỉ cần một vị trí có thể dễ dàng thăng cấp và tiếp xúc với quốc vương là ổn.
Ngày mai sẽ là ngày bến Ảm Đạm bị thiêu rụi, loại chuyện bí mật này người trong vương cung sẽ không trực tiếp nhúng tay mà sẽ phái người ở dưới chuẩn bị.
Tô Hiểu đã điều tra qua, cảnh vệ bên trong vương đô được chia làm hai nhóm. Một là đội thị vệ chuyên phụ trách trị an trong thành. Hai là đội thủ vệ chuyên phụ trách gác cổng.
Theo lẽ thường, loại chuyện này nên giao cho đội thủ vệ. Nhưng lúc trước, khi được dẫn vào kho hàng của đội thị vệ, Tô Hiểu đã thấy một lượng lớn thuốc nổ được cất trữ trong đấy.
Căn cứ theo dấu vết để lại, lượng thuốc nổ đó chắc chắn vừa mới chuyển đến kho hàng không lâu, về phần công dụng của nó không nói thì cũng có thể đoán ra.
Muốn đốt cháy toàn bộ bến Ảm Đạm rộng lớn không phải là chuyện mà một mồi lửa nhỏ có thể làm được.
Cho nên, Tô Hiểu chắc chắn phải lấy được chức thủ lĩnh thị vệ này, về phần có được diện kiến quốc vương hay không thì còn phải phụ thuộc vào bản thân hắn.
"Hank, đã xảy ra chuyện gì vậy? "
Hank đang chỉ huy một đám người, nghiêng đầu nhìn Tô Hiểu.
" Lão đại bị ám sát tối hôm qua, cậu thế mà sáng nay mới phát hiện? Nhưng cậu tới rất đúng lúc, mau đi theo tôi đến gặp đại thần Zuo. "
Tô Hiểu nghe thế thì lạnh buốt cả tim. Đi gặp đại thần Zuo? Hank chắc chắn không có ý tốt, Tô Hiểu hôm qua mới vừa trở thành thị vệ, đây là một nhược điểm vô cùng lớn, chẳng lẽ Hank tính để hắn làm con dê thế tội? Không, khả năng cũng không lớn lắm.
Tô Hiểu trong lòng bắt đầu cuồng loạn suy nghĩ đối phó với Hank, ngoài mặt thì vẫn treo nụ cười tươi rói.
" Đại thần Zuo? Nhân vật lớn cỡ này muốn tìm tôi làm gì? "
Tô Hiểu bày ra vẻ nghi hoặc, nhưng hai mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Hank.
" Ừ, ngài ấy muốn gặp cậu, nhưng để làm gì thì tôi không rõ. "
Hank bày ra vẻ hâm mộ, thậm chí còn xen lẫn chút ghen ghét trong đó.
Bất lình thình nhận được tin tức tốt, Tô Hiểu có chút kinh ngạc, hắn cùng giới cấp cao trong vương cung không hề có bất kì mối liên hệ nào, nếu có thì khả năng lớn nhất nó nằm ở....bức thư tiến cử? Xem ra phong thư kia quan trọng còn hơn hắn tưởng tượng.
Tô Hiểu đi theo Hank xuyên qua mấy khu phố, bước vào đình viện, một toà biệt thự sang trọng xuất hiện trong tầm mắt.
Hank có chút khẩn trương, câu nệ đi ra phía trước thì bị hai tên thủ vệ ngăn lại.
" Đây chính là người mà đại nhân muốn gặp? "
Hank vội vã gật đầu, hai tên thủ vệ thu lại vũ khí của Hank. Về phần Tô Hiểu, vũ khí của hắn đã cất trong không gian tuỳ thân, thủ vệ không có khả năng sẽ phát hiện.
Thủ vệ đi phía trước dẫn đường, một lúc sau Tô Hiểu được dẫn đến một gian đại sảnh.
Trong đại sảnh, một gia đình đang ăn điểm tâm, ở ghế chủ vị là một ông lão đầu tóc bạc phơ vẻ mặt nghiêm túc.
Khi ông ta nhìn thấy Hank liền bỏ điểm tâm xuống rồi ra hiệu cho những người khác người khác lui ra, chỉ để lại một người đàn ông cường tráng đứng phía sau.
Người đó mang đến cho Tô Hiểu một cảm giác vô cùng nguy hiểm, mặc dù đối phương không mang theo vũ khí nhưng Tô Hiểu thấy rõ vết chai trên bàn tay của hắn.
Cận vệ của ông lão kia xem ra là một cao thủ thể thuật.
" Ngươi gọi là Hank đi? Người kia chính là thị vệ mới đến đúng chứ? "
Ngữ điệu của ông lão không nhanh không chậm, vô cùng tự nhiên, đây chính là khí chất của người nắm giữ quyền cao chức trọng.
" Là..là cậu ta. "
Hank bắt đầu nói một cách khó khăn.
" Ngươi lui xuống đi. "
Lão già có vẻ có chút bất mãn với sự khẩn trương của Hank, căn bản không để hắn ta vào mắt.
Hank cúi đầu, lui ra cửa rồi biến mất trong tầm mắt Tô Hiểu.
" Ta là đại thần Zuo, Carlos đã mang đến cho ta rất nhiều món đồ thú vị, ngươi là cháu trai của hắn, nên ta tất nhiên phải chiếu cố một chút. "
" Đáng tiếc, hôm qua Carlos khi ra khỏi thành đã gặp chuyện không may, bảo vật của ta cũng bị thất lạc, ta tìm không thấy hắn đương nhiên phải đi tìm cháu của hắn, chính là ngươi. "
Theo lời của ông lão, Tô Hiểu cũng đoán được đại khái.
Carlos là tên thương nhân chợ đen mà hôm qua hắn đã giết, sau khi Carlos chết. vị đại nhân này không còn được cung phụng nữa, tìm không thấy Carlos, ông ta liền tìm đến Tô Hiểu để thay thế.
Thương nhân chợ đen cũng chẳng tốt số mấy, bị thủ vệ gác cổng bóc lột, lại còn phải cung phụng vị đại thần này.
Xem xét tình huống hiện tại, đối phương hẳn là muốn hắn thay thế Carlos thu mua mấy món thương phẩm.
Tô Hiểu không hiểu rõ giao dịch giữa hai bên, nếu không phải ông ta có người bảo vệ ở phía sau thì Tô Hiểu đã xông lên chế ngự ông ta.
Cơ hội để tiếp xúc với giới cao tầng của vương quốc cũng rất khó có được.
" Bảo vật không gặp vấn đề, con đường của chú Carlos tôi cũng hiểu rõ, hôm qua chú ấy bị thương rất nặng, cần phải tịnh dưỡng, nhưng..."
Đại thần Zuo nhíu mày, nhìn thẳng vào Tô Hiểu:
" Nếu có thể đem được đồ về, điều kiện như thế nào tuỳ ý ngươi. Nghe nói đêm qua thủ lĩnh của các ngươi chết rồi, nếu làm tổt, ta cho ngươi làm thủ lĩnh. "
Nửa giờ sau, Tô Hiểu rời khỏi biệt thự, dạo bước trên phố.
Sự tình coi như tiến triển thuận lợi, nhưng điều kiện đại thần Zuo đề ra khiến hắn có chút đau đầu.
Không nhưng thế, sau khi đại thần Zuo nói ra điều kiện, Thiên đường luân hồi cũng xuất hiện nhiệm vụ mới cho hắn.
[ Phát động nhiệm vụ phụ: bảo vật của đại thần Zuo ]
Bảo vật của đại thần Zuo
Độ khó: LV.2
Giới thiệu nhiệm vụ: bộ sưu tầm của đại thần Zuo vô cùng phong phú. Tất cả các món đồ có giá trị đều sẽ bị ông ta nhìn trúng. ]
Tin tức về nhiệm vụ: giết chết chủ nhân núi Colubo, thu hoạch răng của nó. (chủ nhân núi Colubo: dã thú hung bạo của thế giới One Piece, thuộc họ mèo với hình thể to lớn.)
Kỳ hạn nhiệm vụ: 10 tiếng.
Phần thưởng nhiệm vụ: thân phận thủ lĩnh đội thị vệ.
Hình phạt khi thất bại: bị trục xuất khỏi đội thị vệ, có lẽ cũng sẽ có thêm tội danh bị truy nã.
...
Tô Hiểu biết " chủ nhân núi Colubo" này, nó là một con hổ với hình thể vô cùng khổng lồ, từng suýt giết chết Luffy khi còn nhỏ.
Thở dài một tiếng, kể từ sau khi tiến vào thế giới One Piece, hắn đều gặp phải đối thủ quá mạnh, điều này khiến Tô Hiểu có chút bất đắc dĩ.
Một ngày nào đó, hắn muốn mình có thể cầm đao một đường quét qua, tuyệt đối sẽ không yếu đuối giống như bây giờ.
Nhưng thế giới One Piece quá mức nguy hiểm, tư cách để liều mạng hắn cũng không có.
Suy cho cùng là vì hắn vẫn còn quá yếu ớt, trước lúc đạt được sức mạnh cường đại thì phải học được cách nhẫn nhịn.
Chủ nhân núi Colubo rất mạnh, chí ít Tô Hiểu hiện tại không thể cùng nó đánh chính diện, nhưng nếu nó có mạnh hơn thì vẫn chỉ là một con dã thú mà thôi. Không có cách chống lại từ chính diện đâu có nghĩa là hắn không thể giết nó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.