Thiên Giá Sủng Nhi: Vợ Mới Của Tổng Tài
Chương 101:
Tiểu Linh
10/12/2021
Trong phòng bao có mấy mỹ nữ yểu điệu gợi cảm đi ra. Vừa nhìn thấy Lục Nghệ Thần thì hai mắt sáng lên, hận không thể trực tiếp dán người lên. Tiếc là Lục Nghệ Thần không thèm liếc nhìn cái nào, nắm chặt lấy tay Cố Nhược Hy, không biết khiến bao nhiêu mỹ nữ âm thần nghiến răng.
"Đàn ông có phải đều thích đến những nơi này!" Cố Nhược Hy khẽ hỏi một câu.
Không ngờ tai của Lục Nghệ Thần lại rất thính, vậy mà lại nghe được: "Thú tiêu khiển cần trong cuộc sống mà thôi."
Cố Nhược Hy thầm bĩu môi, nói thì nghe vẻ vang lắm.
Trong phòng bao cao cấp nhất Hoa Đô.
Lúc Lục Nghệ Thần mở cửa ra đưa Cố Nhược Hy vào, người đàn ông con lai đẹp trai đang ngồi trên sô pha lớn đang uống rượu, trong tay ôm một người đẹp gợi cảm, nhìn thấy Cố Nhược Hy trước cửa thì đầu tiên là ngẩn ra, sau đó dưới ánh đèn mờ ảo nhìn rõ được là Cố Nhược Hy thì liền cười tươi.
"Vị này chính là chị dâu nhỉ! Tôi là Ân Khải, là anh em rất thân rất thân với Lục thiếu!" Ân Khải vội đặt ly rượu xuống, vội vàng tự giới thiệu.
Cố Nhược Hy cười mỉm, bị một tiếng "chị dâu" làm cho mất tự nhiên.
"Vợ tôi mắc cỡ lắm." Lục Nghệ Thần cười mà kéo Cố Nhược Hy ngồi xuống sô pha, tránh khỏi bàn tay vươn ra muốn bắt tay của Ân Khải.
"Người anh em, thế này là không đúng rồi! Trung Quốc có câu tục ngữ, có bạn từ xa tới… không không không, nên là có đi có lại, không bạc đãi khách quý. Chi là bắt tay với chị dâu, bày tỏ sự thân thiện thôi, không cần phải bỏ lơ thành ý của tôi!" Ân Khải đi qua, cầm lấy tay của Cố Nhược Hy lên, muốn tiếp tục hoàn thành cái bắt tay.
Lục Nghệ Thần giật tay Cố Nhược Hy lại, bá tạo tuyên bố chủ quyền: "Vợ của tôi sẽ không tùy tiện có đụng chạm cơ thể với người đàn ông khác."
Ân Khải cười phụt một tiếng: "Anh Lục à, anh từ lúc nào lại trở thành bảo thụ như vậy?"
"Vẫn luôn bảo thủ." Lục Nghệ Thần không cho là vậy mà nhếch mày, rót cho Cố Nhược Hy một ly sâm panh.
"Lần đầu gặp uống sâm panh thì không lịch sự lắm. Dù thế nào cũng phải uống với tôi một ly." Ân Khải trực tiếp đoạt lấy ly rượu, rót hai ly rượu đưa cho Lục Nghệ Thần và Cố Nhược Hy.
Lục Nghệ Thần trực tiếp đặt hai ly lên bàn: "Vợ tôi không uống rượu."
"Ôi, bảo vệ như vậy, xem ra lần này cậu chơi thật rồi." Ân Khải không định dễ dàng bỏ qua cho Lục Nghệ Thần như vậy, lại đẩy rượu qua: "Giấu bạn đi đăng ký kết hôn, dù thế nào cũng phải phạt ba ly trước đã! Mới bảo cậu uống một ly cũng không chịu. Không có chút thành ý nào cả!"
"Thành ý của tôi chỉ cần đối với mình vợ tôi là được." Lục Nghệ Thần hoàn toàn không bị trúng kế, ngược lại lại ôm lấy vai Cố Nhược Hy ngay trước mặt Ân Khải khiens cơ thể nhỏ nhắn của cô dán chặt lên lồng ngực anh.
"Không chơi kiểu show ân ái đâu nhé! Không phải là đang mỉa mai tên FA như tôi sao! Quá ức hiếp người rồi!"
"Mỹ nữ bên cạnh cậu nhiều như mây, còn cần tôi mỉa mai?" Lục Nghệ Thần hờ hững liếc mỹ nữ ngồi đối diện một cái. Cô mỹ nữ đó liền giống như bị điện giật, vội ngẩng đầu ưỡn ngực. Nhưng không ngờ ánh mắt của Lục Nghệ Thần dừng trên người cô ta còn không đến một giây.
"Cậu nếu hâm mộ tôi thì chỉ cần chị dâu không bận tâm, bây giờ có thể tìm mười cô tới chơi với cậu." Ân Khải cười hì hì nói, trên khuôn mặt đẹp trai đểu là vẻ mỉa mai châm chọc.
"Thứ tốt không cần nhiều, một cái là đủ. Tôi gần đây chú trọng dưỡng sinh, không thích quá sức."
Cố Nhược Hy liền xấu hổ mà mặt đỏ bừng, thẹn thùng mà dùng vai khẽ thúc lên ngực Lục Nghệ Thần một cái khiến cho anh khẽ cười, sủng nhược mà khẽn nhéo lên mặt cô một cái.
Ân Khải giống như bị giật lông mao mà "ô" lên một tiếng: "Không chịu nổi nữa! Thật sự rất tò mò, chị dâu dùng cách gì mà thu phục được trái tim anh tôi vậy!"
"Vỏ quýt dày có móng tay nhọn, đại khái là thế." Lục Nghệ Thần cười cười cúi đầu nhìn cô gái nhỏ trong lòng, sự dìu dàng ân tình không chê đậy khiến mỹ nữ ở đối diện đều đố kị ra mặt.
Cố Nhược Hy ngay cả vành tai cũng đã đỏ bừng lên, cúi đầu thấp xuống, không có dũng khí ngẩng đầu lên.
Ân Khải nhăn nhó khuôn mặt đẹp trai, sau đó cười lớn: "Ông anh cũng đã kết hôn rồi, tôi cũng phải tranh thủ mới được. Cậu nói cậu, giấu kín như vậy khiến tôi rất không thoải mái. Hôm nay rượu này hai người bắt buộc phải uống."
Ân Khải lại nâng ly rượu lên, nhưng Lục Nghệ Thần lại chắn lại: "Tôi không nỡ để người phụ nữ của mình dính một giọt rượu."
Ân Khải hoàn toàn không chịu nổi, trực tiếp tự mình uống hết ba ly: "Người anh em, cậu quá bắt nạt người rồi!"
"Tên FA như cậu thì sao hiểu được!" Lục Nghệ Thần vẫn cười nhạt.
Bây giờ ngay cả mỹ nữ bị bỏ rơi ở một bên cũng không chịu nổi nữa. Nâng ly rượu lên, một tay đặt lên vai Ân Khải, mắt thì lại đảo đi đảo lại trên người Lục Nghệ Thần, môi cong lên, giọng nói dễ nghe nũng nịu mà nói một câu.
"Tôi là Lưu Vân Vân của tập đoàn Đông Phong. Có thể làm quen được với Lục thiếu ở đây quả thực rất vinh hanh." Nói rồi cô ta liền ngửa đầu uống cạn.
"Được! Phóng khoáng!" Ân Khải giơ tay tán thưởng, lại rót cho mỹ nữ đó một ly.
Một ly rượu mạnh xuống bụng, hai má của Lưu Vân Vân liền đỏ bừng, ánh mắt khẽ lướt qua người Cố Nhược Hy một cái. Cơ thể yểu điệu liền mềm mại dựa vào lòng Ân Khải. Ân Khải rất biết thương hoa tiếc ngọc, trực tiếp ôm lấy bờ eo thon của cô ta.
"Lục thiếu bảo vệ vợ yêu như vậy thật khiến người ta hâm mộ vô cùng. Chỉ là không biết Lục phu nhân có scandal lớn như vậy trước kết hôn mà Lục thiếu vẫn đồng ý chấp nhận. Chẳng lẽ giống như lời đồn bên ngoài, là cưới chạy bầu?" Trong lời nói của Lưu Vân Vân tràn đầy sự châm chọc mỉa mai.
Sắc mặt Ân Khải trầm xuống. Dù không vui nhưng cũng muốn xem Lục Nghệ Thần trả lời thế nào, bèn không lên tiếng, yên lặng nhìn anh.
"Đàn ông có phải đều thích đến những nơi này!" Cố Nhược Hy khẽ hỏi một câu.
Không ngờ tai của Lục Nghệ Thần lại rất thính, vậy mà lại nghe được: "Thú tiêu khiển cần trong cuộc sống mà thôi."
Cố Nhược Hy thầm bĩu môi, nói thì nghe vẻ vang lắm.
Trong phòng bao cao cấp nhất Hoa Đô.
Lúc Lục Nghệ Thần mở cửa ra đưa Cố Nhược Hy vào, người đàn ông con lai đẹp trai đang ngồi trên sô pha lớn đang uống rượu, trong tay ôm một người đẹp gợi cảm, nhìn thấy Cố Nhược Hy trước cửa thì đầu tiên là ngẩn ra, sau đó dưới ánh đèn mờ ảo nhìn rõ được là Cố Nhược Hy thì liền cười tươi.
"Vị này chính là chị dâu nhỉ! Tôi là Ân Khải, là anh em rất thân rất thân với Lục thiếu!" Ân Khải vội đặt ly rượu xuống, vội vàng tự giới thiệu.
Cố Nhược Hy cười mỉm, bị một tiếng "chị dâu" làm cho mất tự nhiên.
"Vợ tôi mắc cỡ lắm." Lục Nghệ Thần cười mà kéo Cố Nhược Hy ngồi xuống sô pha, tránh khỏi bàn tay vươn ra muốn bắt tay của Ân Khải.
"Người anh em, thế này là không đúng rồi! Trung Quốc có câu tục ngữ, có bạn từ xa tới… không không không, nên là có đi có lại, không bạc đãi khách quý. Chi là bắt tay với chị dâu, bày tỏ sự thân thiện thôi, không cần phải bỏ lơ thành ý của tôi!" Ân Khải đi qua, cầm lấy tay của Cố Nhược Hy lên, muốn tiếp tục hoàn thành cái bắt tay.
Lục Nghệ Thần giật tay Cố Nhược Hy lại, bá tạo tuyên bố chủ quyền: "Vợ của tôi sẽ không tùy tiện có đụng chạm cơ thể với người đàn ông khác."
Ân Khải cười phụt một tiếng: "Anh Lục à, anh từ lúc nào lại trở thành bảo thụ như vậy?"
"Vẫn luôn bảo thủ." Lục Nghệ Thần không cho là vậy mà nhếch mày, rót cho Cố Nhược Hy một ly sâm panh.
"Lần đầu gặp uống sâm panh thì không lịch sự lắm. Dù thế nào cũng phải uống với tôi một ly." Ân Khải trực tiếp đoạt lấy ly rượu, rót hai ly rượu đưa cho Lục Nghệ Thần và Cố Nhược Hy.
Lục Nghệ Thần trực tiếp đặt hai ly lên bàn: "Vợ tôi không uống rượu."
"Ôi, bảo vệ như vậy, xem ra lần này cậu chơi thật rồi." Ân Khải không định dễ dàng bỏ qua cho Lục Nghệ Thần như vậy, lại đẩy rượu qua: "Giấu bạn đi đăng ký kết hôn, dù thế nào cũng phải phạt ba ly trước đã! Mới bảo cậu uống một ly cũng không chịu. Không có chút thành ý nào cả!"
"Thành ý của tôi chỉ cần đối với mình vợ tôi là được." Lục Nghệ Thần hoàn toàn không bị trúng kế, ngược lại lại ôm lấy vai Cố Nhược Hy ngay trước mặt Ân Khải khiens cơ thể nhỏ nhắn của cô dán chặt lên lồng ngực anh.
"Không chơi kiểu show ân ái đâu nhé! Không phải là đang mỉa mai tên FA như tôi sao! Quá ức hiếp người rồi!"
"Mỹ nữ bên cạnh cậu nhiều như mây, còn cần tôi mỉa mai?" Lục Nghệ Thần hờ hững liếc mỹ nữ ngồi đối diện một cái. Cô mỹ nữ đó liền giống như bị điện giật, vội ngẩng đầu ưỡn ngực. Nhưng không ngờ ánh mắt của Lục Nghệ Thần dừng trên người cô ta còn không đến một giây.
"Cậu nếu hâm mộ tôi thì chỉ cần chị dâu không bận tâm, bây giờ có thể tìm mười cô tới chơi với cậu." Ân Khải cười hì hì nói, trên khuôn mặt đẹp trai đểu là vẻ mỉa mai châm chọc.
"Thứ tốt không cần nhiều, một cái là đủ. Tôi gần đây chú trọng dưỡng sinh, không thích quá sức."
Cố Nhược Hy liền xấu hổ mà mặt đỏ bừng, thẹn thùng mà dùng vai khẽ thúc lên ngực Lục Nghệ Thần một cái khiến cho anh khẽ cười, sủng nhược mà khẽn nhéo lên mặt cô một cái.
Ân Khải giống như bị giật lông mao mà "ô" lên một tiếng: "Không chịu nổi nữa! Thật sự rất tò mò, chị dâu dùng cách gì mà thu phục được trái tim anh tôi vậy!"
"Vỏ quýt dày có móng tay nhọn, đại khái là thế." Lục Nghệ Thần cười cười cúi đầu nhìn cô gái nhỏ trong lòng, sự dìu dàng ân tình không chê đậy khiến mỹ nữ ở đối diện đều đố kị ra mặt.
Cố Nhược Hy ngay cả vành tai cũng đã đỏ bừng lên, cúi đầu thấp xuống, không có dũng khí ngẩng đầu lên.
Ân Khải nhăn nhó khuôn mặt đẹp trai, sau đó cười lớn: "Ông anh cũng đã kết hôn rồi, tôi cũng phải tranh thủ mới được. Cậu nói cậu, giấu kín như vậy khiến tôi rất không thoải mái. Hôm nay rượu này hai người bắt buộc phải uống."
Ân Khải lại nâng ly rượu lên, nhưng Lục Nghệ Thần lại chắn lại: "Tôi không nỡ để người phụ nữ của mình dính một giọt rượu."
Ân Khải hoàn toàn không chịu nổi, trực tiếp tự mình uống hết ba ly: "Người anh em, cậu quá bắt nạt người rồi!"
"Tên FA như cậu thì sao hiểu được!" Lục Nghệ Thần vẫn cười nhạt.
Bây giờ ngay cả mỹ nữ bị bỏ rơi ở một bên cũng không chịu nổi nữa. Nâng ly rượu lên, một tay đặt lên vai Ân Khải, mắt thì lại đảo đi đảo lại trên người Lục Nghệ Thần, môi cong lên, giọng nói dễ nghe nũng nịu mà nói một câu.
"Tôi là Lưu Vân Vân của tập đoàn Đông Phong. Có thể làm quen được với Lục thiếu ở đây quả thực rất vinh hanh." Nói rồi cô ta liền ngửa đầu uống cạn.
"Được! Phóng khoáng!" Ân Khải giơ tay tán thưởng, lại rót cho mỹ nữ đó một ly.
Một ly rượu mạnh xuống bụng, hai má của Lưu Vân Vân liền đỏ bừng, ánh mắt khẽ lướt qua người Cố Nhược Hy một cái. Cơ thể yểu điệu liền mềm mại dựa vào lòng Ân Khải. Ân Khải rất biết thương hoa tiếc ngọc, trực tiếp ôm lấy bờ eo thon của cô ta.
"Lục thiếu bảo vệ vợ yêu như vậy thật khiến người ta hâm mộ vô cùng. Chỉ là không biết Lục phu nhân có scandal lớn như vậy trước kết hôn mà Lục thiếu vẫn đồng ý chấp nhận. Chẳng lẽ giống như lời đồn bên ngoài, là cưới chạy bầu?" Trong lời nói của Lưu Vân Vân tràn đầy sự châm chọc mỉa mai.
Sắc mặt Ân Khải trầm xuống. Dù không vui nhưng cũng muốn xem Lục Nghệ Thần trả lời thế nào, bèn không lên tiếng, yên lặng nhìn anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.