Chương 72: Đi đến Tiên Nữ tinh
Ta Là Lão Ngũ
07/07/2018
- vậy là tốt rồi sao anh?
Địch Tử Hằng trông thấy Địch Cửu chỉ vỗ liên tục mười mấy phút trên người của cha, sau đó giúp ông uống thêm một viên thuốc đen thùi lùi mà thôi.
- Ừ, bây giờ anh ta đang chuyển hóa trong cơ thể cha. Nhiều nhất khoảng ba tiếng nữa toàn bộ độc tố sẽ bị thải ra ngoài, khi đó cha của chúng ta sẽ tự tỉnh lại. Không tin, cậu nhìn sắc mặt của ông đi.
Địch Cửu phủi tay rồi lấy bọc lớn đeo lên lưng rồi nói.
Lúc này Địch Tử Hằng mới chú ý trên khuôn mặt của cha hắn màu xám trắng đã biến mất không thấy nữa, thay vào đó là một màu trắng nhợt của người không đủ dinh dưỡng.
- Anh, mấy năm nay đúng là cha không để mắt đến chúng ta nhiều, không có làm tròn trách nhiệm của một người cha. Bởi vì Hề Tú Mai mà đưa anh đưa đến Lạc Tân chịu khổ vài năm, có thể con không nói với cha, chúng ta cuối cùng...
Không đợi Địch Tử Hằng nói xong Địch Cửu đã cắt ngang Địch Tử Hằng:
- Tử hằng, chuyện đã qua thì nên cho qua, thì cứ coi như là kiếp trước của anh đi. Bắt đầu từ bây giờ anh không còn là người của Dược Phẩm Địch Thị nữa. Anh có con đường riêng của mình phải đi, sau này nếu chúng ta có cơ hội gặp mặt nữa, mà thôi sau này hãy nói. Nếu như nói chuyện hợp ý không chừng mọi người còn có thể làm bạn.
Địch Tử Hằng thở dài, không có làm bạn bè tiếp tục thuyết phục nữa. Thấy Địch Cửu đi ra ngoài, hắn đuổi sát theo nói:
- Anh hai, anh nói ba thật sự là bị trúng độc sao? Nếu đúng là bị trúng độc, vậy tại sao lúc trước đã liên tục giải mà không hết?
Địch Cửu cười hắc hắc:
- Độc nhiều giải không hết, cái này không có gì ngạc nhiên cả.
- Anh hai, em nhất định phải đi tìm con mụ chết tiệt đó hỏi rõ tại sao phải nham hiểm như thế, phải hạ độc cha.
Địch Tử Hằng nghĩ đến khuôn mặt nhọn của Hề Tú Mai, trong lòng càng phẫn nộ.
- Không cần, bọn họ đã tới.
Địch Cửu nói xong, mở cửa phòng ra.
Địch Tử Hằng đi theo, hắn còn không rõ ý Địch Cửu nói là gì. Chỉ có điều vừa bước ra hắn đã nhìn thấy Hề Tú Mai mang theo một người đàn ông bị bảo vệ bệnh viện cản lại, còn cãi vả kịch liệt. Dường như còn nghe được Hề Tú Mai nói có phải là viện trưởng các cậu không đến thì tôi không thể đi gặp chồng tôi hay không.
- Tử hằng đã bao lâu con chưa có trở về nhà rồi? Ngay cả chuyện của công ty cũng không xử lý, cha con ở đây có ta lo được rồi.
Nhìn thấy Địch Tử Hằng, Hề Tú Mai liền lập tức lớn tiếng la lên.
Ngay sau đó nàng nhìn thấy Địch Tử Mặc thì càng tức giận rống to:
- Địch Tử Mặc, ai cho mi to gan về lại Địch gia? Cút. Còn Tử Hằng, con không được ở chung một chỗ với thằng con hoang của Địch gia, cho dù cha con bây giờ còn đang bị bệnh, chú bác còn lại của Địch gia cũng sẽ không cho phép con nghịch ngợm như vậy nữa.
Địch Tử Hằng tức giận nắm chặt nắm đấm, lúc này hắn rốt cuộc hiểu được tại sao mỗi lần Hề Tú Mai đến thăm cha hắn thì viện trưởng cũng sẽ đứng ở bên cạnh. Nếu như viện trưởng không có ở đây, những bảo vệ bệnh viện cũng sẽ ngăn bà ta lại.
Địch Cửu nhịn xúc động muốn đánh Hề Tú Mai một bạt tai lại, hắn không cần so đo với người chết.
- Đi triệu tập tất cả thành viên ban giám đốc, lập tức mở hội đồng quản trị.
Địch Cửu nói với Địch Tử Hằng.
Địch Tử Hằng lập tức hiểu ý của Địch Cửu, cũng kiềm nén phẫn nộ nói:
- Chú bác của tôi đúng là không cho phép tôi nghịch ngợm, mọi người nói chuyện ở hội đồng quản trị đi. Tôi muốn bây giờ mở hội đồng quản trị, tôi đã chịu đựng đủ việc đi đến nơi nào cũng phải bị nhìn chằm chằm rồi.
- Mày, mày…..
Hề Tú Mai giống như bị Địch Tử Hằng chọc giận điên lên, đưa tay chỉ Địch Tử Hằng nói liên tục mấy chữ mày, quả thực là chẳng nói nổi một câu. Qua hồi lâu nàng mới lên tiếng:
- Được, vậy thì như mày muốn, để tao xem những thành viên hội đồng quản trị sẽ nói thế nào.
Vốn cho là Địch Tử Hằng bị khống chế rất tốt, hiện tại xem ra dự định của bà ta cũng phải thay đổi một chút.
...
Dược Phẩm Địch Thị tại Yến Kinh vẫn rất có lực ảnh hưởng, trụ sở chính cao chừng 88 tầng.
Lực ảnh hưởng của Hề Tú Mai ở Dược Phẩm Địch Thị rõ ràng cũng rất cao, lúc Địch Cửu cùng Địch Tử Mặc đi theo Hề Tú Mai đi tới gặp thành viên hội đồng quản trị ở phòng họp lớn, mọi người của Dược Phẩm Địch Thị trên căn bản đều đã đến. Bên cửa phòng họp còn có hai gã cao to vạm vỡ đứng canh. Phỏng chừng nếu có ai dám nói lung tung tại cuộc họp hội đồng quản trị, hai gã cao to vạm vỡ sẽ xuất thủ.
- Sao lại nhiều người như vậy?
Địch Tử Hằng có chút nghi ngờ hỏi.
Có mười bảy người trong phòng họp, từ khi nào thành viên ban giám đốc của Dược Phẩm Địch Thị có nhiều như vậy?
Ánh mắt lạnh lẽo của Hề Tú Mai quét qua Địch Tử Hằng và Địch Cửu, căn cứ vào suy nghĩ của nàng, Địch Cửu không được phép bước vào. Chỉ có điều đợi một lát nữa sẽ có một phần văn bản chuyển nhượng cần chữ ký của Địch Cửu, cho nên để Địch Cửu vào cũng là chuyện tốt. Nàng thậm chí cảm thấy may mắn khi Địch Cửu bị nàng bắt tới nơi này, nếu không việc cấu kết chuyển nhượng cổ phần Dược Phẩm Địch Thị trong tương lai vẫn tồn tại một chút điểm khả nghi nho nhỏ.
Hề Tú Mai căn bản không có để ý tới Địch Tử Hằng, nàng đứng lên đưa ra một phần tài liệu:
- Bây giờ 72% cổ phần Dược Phẩm Địch Thị trong tay tôi, 7% cổ phần nằm trong tay Địch Tử Hằng, cổ phần còn lại vì...
Căn bản không đợi Hề Tú Mai nói xong Địch Cửu tự mình đứng dậy.
- Mày làm gì đó, bây giờ đang mở hội đồng quản trị, đợi chút nữa thành viên ban quản trị có đồng ý cho Địch Tử Hằng...
Trông thấy Địch Cửu đi về phía nàng, Hề Tú Mai giận dữ mắng.
Địch Cửu đưa tay tát một cái, trực tiếp đánh bay Hề Tú Mai sang một bên.
- Là cậu tự tìm cái chết.
Một người đàn ông trung niên trong thành viên ban giám đốc đứng lên gầm gừ với Địch Cửu, Địch Cửu không đợi hắn nói nhảm giơ tay lên ném một chiêu phong nhận qua.
Một dòng máu tươi phun ra, người đàn ông trung niên này nhìn Địch Cửu bằng ánh mắt không thể tin được rồi sau đó té xuống.
Những người còn lại cũng không thể tin nhìn Địch Cửu, làm sao có người như vậy? Chẳng lẽ hắn điên rồi sao? Bọn họ thậm chí quên suy nghĩ mới vừa rồi làm sao chỉ một đạo phong nhận Địch Cửu đã giết chết Địch Cường.
- Mau vào khống chế nó lại...
Hề Tú Mai mặc dù chỉ là một người phụ nữ, nhưng lại là người phản ứng đầu tiên.
Hai tên cao to vạm vỡ canh giữ ở cạnh cửa mới vừa nhấc chân xông tới, Địch Cửu lại chưởng ra hai đạo phong nhận nữa.
Tiếp theo hai cổ thi thể ngã nhào trên đất, tất cả mọi người trong hội đồng quản trị kịp phản ứng, điên cuồng muốn xông ra ngoài.
Địch Cửu đứng ở cạnh cửa lạnh lùng nói:
- Ai dám cử động nửa bước, tôi sẽ trực tiếp giết luôn.
Hắn không có thời gian ra oai cùng những người này, biện pháp đơn giản nhất là toàn bộ giết chết những người này ở ngay chỗ này, sau đó hắn sẽ gánh tội danh, rồi đi Tiên Nữ tinh mà thôi.
- Anh hai….
Địch Tử Hằng cũng không thể tin nhìn Địch Cửu, anh trai mình không muốn sống sao? Biện pháp như thế cũng có thể gọi là biện pháp à?
Địch Cửu nhìn Hề Tú Mai đờ đẫn ngã ngồi trên đất nói:
- Mẹ của tôi và Địch Tử Hằng mất tích, hẳn là đều do bà làm? Bà lại còn dám bỏ thuốc cha chúng tôi, bà rất ghê gớm nhỉ.
- Cậu không nên làm bậy, mọi chuyện đều có thể thương lượng.
Trong lòng Hề Tú Mai sợ hãi không thôi, nếu như mạng cũng không còn thì nàng vạch kế hoạch chiếm lấy Địch gia có tác dụng chó gì?
Trong nội tâm nàng càng kinh hãi hơn, tại sao Địch Tử Mặc lại đáng sợ như vậy? Đồng thời nàng cũng đã hiểu rõ, tại sao Địch Tử Mặc bị cuốn vào trong sự kiện hắc quyền ngầm ở Lạc Tân của, còn có thể sống rất tốt.
- Theo tôi được biết Dược Phẩm Địch Thị chỉ có ba cổ đông, một là Địch Văn Thành, ngoài ra hai người nữa là tôi và Địch Tử Hằng. Bây giờ mời các vị đem toàn bộ cổ phần trong tay trả lại cho Địch Tử Hằng, có ý kiến gì hay không?
Ánh mắt của Địch Cửu quét qua mọi người.
Lúc này làm gì còn có ai dám có ý kiến?
Địch Tử Hằng lại muốn nói, Địch Tử Mặc khoát tay với hắn, sau đó giơ tay lên vỗ vào trên đầu Hề Tú Mai, Hề Tú Mai trực tiếp hôn mê bất tỉnh. Địch Cửu tin rằng dù cho người đàn bà này tỉnh lại cũng không cách nào gây sóng gió. Về phần đối phó người đàn bà này như thế nào thì đã có Địch Văn Thành sắp tỉnh lại, tin rằng ông ta có thể làm tốt những chuyện này.
- Anh hai...
Địch Tử Hằng rốt cuộc không nhịn được nói lần nữa.
Địch Cửu thở dài nói:
- Nơi này có máy quay an ninh, tất cả đều là anh làm, không liên quan gì đến cậu. Còn nữa, đợi một lát anh sẽ khống chế những người này, sau hai tiếng nữa mới có thể cho phép bọn họ rời đi.
Địch Cửu ở buổi đấu giá có đấu giá một vé phi cơ đến Tiên Nữ tinh, mỗi ngày lúc mười sáu giờ chiều đều có thể lên đường, bây giờ là mười bốn giờ chiều. Sau hai tiếng dù muốn bắt hắn thì hắn cũng đang ở trên đường đi Tiên Nữ tinh rồi. Khi đó Địch Văn Thành đã ra viện rồi. Hề Tú Mai bị hắn phế bỏ, Địch Văn Thành nhất định có thể đem thành viên ban quản trị còn sót lại quét sạch ra ngoài một cách nhẹ nhàng.
Sau khi nói xong những lờinày, Địch Cửu khống chế toàn bộ mọi người rồi mới lên tiếng:
- Anh đi trước, nếu anh biết ai dám ở đây làm thiêu thân, anh sẽ quay về giúp cậu. Còn nữa Tử Hằng, giúp anh đi đến viện Võ Thuật Đại học Yến Kinh chào hỏi Tề Hưởng, nói anh đi tới chỗ ước định trước.
Nhìn Địch Cửu đi ra phòng họp, Địch Tử Hằng chỉ cảm thấy cả người như nhũn ra. Nếu như biết rõ anh hai thông qua phương thức này đoạt lại Dược Phẩm Địch Thị, bất kể như thế nào hắn cũng không đồng ý. Đây là việc phá hủy cả đời anh hai mình, có thể tưởng tượng sau này anh hai mình sẽ sống trong tình trạng trốn chạy.
...
Ban đầu Địch Cửu dự định đi một chuyến đến viện Võ Thuật Đại học Yến Kinh gặp mặt Tề Hưởng, sau đó ngày mai đi Tiên Nữ tinh. Chỉ vì xuất thủ quá nặng ở Dược Phẩm Địch Thị, chỉ có thể trước hết đi tới Tiên Nữ tinh.
Từ Dược Phẩm Địch Thị đi đến sân bay Không Thiên của Liên Minh Địa Cầu khoảng chừng chừng một tiếng, lúc Địch Cửu tới đây đã sắp đến mười sáu giờ.
Phiếu của buổi đấu giá vô cùng tốt, lấy ra cũng không có bất cứ kẻ nào kiểm tra bọc lớn của Địch Cửu, kể cả Địch Cửu lại dịch dung một lần nữa cũng không có ai tới nói nhảm, thậm chí không có kiểm tra thẻ căn cước của Địch Cửu. Chẳng những như thế Địch Cửu còn được dẫn vào trong phòng riêng nhỏ, cái này làm cho Địch Cửu cảm giác mấy tỷ của mình bỏ ra cũng đáng giá.
Ngay lúc máy bay vừa cất cánh khỏi địa cầu, trụ sở chính của Liên Minh Địa Cầu ở Tiên Nữ tinh đã nhận được tin tức. người mua ba ngọc giản đã dùng vé máy bay đi đến Tiên Nữ tinh, hơn nữa có dịch dung đơn giản, máy bay từ sân bay Không Thiên ở Liên Minh Hoa Hạ cất cánh, sau bốn mươi tiếng nữa sẽ đến Tiên Nữ tinh.
- Ha ha ha...
Trong văn phòng lớn của Liên Minh Địa Cầu Eddie cười ha ha, rốt cuộc cũng thu được một tin tức hữu dụng.
Bất kể người này là ai, hắn đều muốn chặn người này lại. Ngay lúc máy bay đến phi trường Không Thiên trên Tiên Nữ tinh, hắn sẽ là kẻ thứ nhất gặp người này.
Đáng tiếc là hôm nay chỉ thu hoạch được ba ngọc giản, nếu đạt được chiếc nhẫn vậy thì càng hoàn mỹ hơn.
Địch Tử Hằng trông thấy Địch Cửu chỉ vỗ liên tục mười mấy phút trên người của cha, sau đó giúp ông uống thêm một viên thuốc đen thùi lùi mà thôi.
- Ừ, bây giờ anh ta đang chuyển hóa trong cơ thể cha. Nhiều nhất khoảng ba tiếng nữa toàn bộ độc tố sẽ bị thải ra ngoài, khi đó cha của chúng ta sẽ tự tỉnh lại. Không tin, cậu nhìn sắc mặt của ông đi.
Địch Cửu phủi tay rồi lấy bọc lớn đeo lên lưng rồi nói.
Lúc này Địch Tử Hằng mới chú ý trên khuôn mặt của cha hắn màu xám trắng đã biến mất không thấy nữa, thay vào đó là một màu trắng nhợt của người không đủ dinh dưỡng.
- Anh, mấy năm nay đúng là cha không để mắt đến chúng ta nhiều, không có làm tròn trách nhiệm của một người cha. Bởi vì Hề Tú Mai mà đưa anh đưa đến Lạc Tân chịu khổ vài năm, có thể con không nói với cha, chúng ta cuối cùng...
Không đợi Địch Tử Hằng nói xong Địch Cửu đã cắt ngang Địch Tử Hằng:
- Tử hằng, chuyện đã qua thì nên cho qua, thì cứ coi như là kiếp trước của anh đi. Bắt đầu từ bây giờ anh không còn là người của Dược Phẩm Địch Thị nữa. Anh có con đường riêng của mình phải đi, sau này nếu chúng ta có cơ hội gặp mặt nữa, mà thôi sau này hãy nói. Nếu như nói chuyện hợp ý không chừng mọi người còn có thể làm bạn.
Địch Tử Hằng thở dài, không có làm bạn bè tiếp tục thuyết phục nữa. Thấy Địch Cửu đi ra ngoài, hắn đuổi sát theo nói:
- Anh hai, anh nói ba thật sự là bị trúng độc sao? Nếu đúng là bị trúng độc, vậy tại sao lúc trước đã liên tục giải mà không hết?
Địch Cửu cười hắc hắc:
- Độc nhiều giải không hết, cái này không có gì ngạc nhiên cả.
- Anh hai, em nhất định phải đi tìm con mụ chết tiệt đó hỏi rõ tại sao phải nham hiểm như thế, phải hạ độc cha.
Địch Tử Hằng nghĩ đến khuôn mặt nhọn của Hề Tú Mai, trong lòng càng phẫn nộ.
- Không cần, bọn họ đã tới.
Địch Cửu nói xong, mở cửa phòng ra.
Địch Tử Hằng đi theo, hắn còn không rõ ý Địch Cửu nói là gì. Chỉ có điều vừa bước ra hắn đã nhìn thấy Hề Tú Mai mang theo một người đàn ông bị bảo vệ bệnh viện cản lại, còn cãi vả kịch liệt. Dường như còn nghe được Hề Tú Mai nói có phải là viện trưởng các cậu không đến thì tôi không thể đi gặp chồng tôi hay không.
- Tử hằng đã bao lâu con chưa có trở về nhà rồi? Ngay cả chuyện của công ty cũng không xử lý, cha con ở đây có ta lo được rồi.
Nhìn thấy Địch Tử Hằng, Hề Tú Mai liền lập tức lớn tiếng la lên.
Ngay sau đó nàng nhìn thấy Địch Tử Mặc thì càng tức giận rống to:
- Địch Tử Mặc, ai cho mi to gan về lại Địch gia? Cút. Còn Tử Hằng, con không được ở chung một chỗ với thằng con hoang của Địch gia, cho dù cha con bây giờ còn đang bị bệnh, chú bác còn lại của Địch gia cũng sẽ không cho phép con nghịch ngợm như vậy nữa.
Địch Tử Hằng tức giận nắm chặt nắm đấm, lúc này hắn rốt cuộc hiểu được tại sao mỗi lần Hề Tú Mai đến thăm cha hắn thì viện trưởng cũng sẽ đứng ở bên cạnh. Nếu như viện trưởng không có ở đây, những bảo vệ bệnh viện cũng sẽ ngăn bà ta lại.
Địch Cửu nhịn xúc động muốn đánh Hề Tú Mai một bạt tai lại, hắn không cần so đo với người chết.
- Đi triệu tập tất cả thành viên ban giám đốc, lập tức mở hội đồng quản trị.
Địch Cửu nói với Địch Tử Hằng.
Địch Tử Hằng lập tức hiểu ý của Địch Cửu, cũng kiềm nén phẫn nộ nói:
- Chú bác của tôi đúng là không cho phép tôi nghịch ngợm, mọi người nói chuyện ở hội đồng quản trị đi. Tôi muốn bây giờ mở hội đồng quản trị, tôi đã chịu đựng đủ việc đi đến nơi nào cũng phải bị nhìn chằm chằm rồi.
- Mày, mày…..
Hề Tú Mai giống như bị Địch Tử Hằng chọc giận điên lên, đưa tay chỉ Địch Tử Hằng nói liên tục mấy chữ mày, quả thực là chẳng nói nổi một câu. Qua hồi lâu nàng mới lên tiếng:
- Được, vậy thì như mày muốn, để tao xem những thành viên hội đồng quản trị sẽ nói thế nào.
Vốn cho là Địch Tử Hằng bị khống chế rất tốt, hiện tại xem ra dự định của bà ta cũng phải thay đổi một chút.
...
Dược Phẩm Địch Thị tại Yến Kinh vẫn rất có lực ảnh hưởng, trụ sở chính cao chừng 88 tầng.
Lực ảnh hưởng của Hề Tú Mai ở Dược Phẩm Địch Thị rõ ràng cũng rất cao, lúc Địch Cửu cùng Địch Tử Mặc đi theo Hề Tú Mai đi tới gặp thành viên hội đồng quản trị ở phòng họp lớn, mọi người của Dược Phẩm Địch Thị trên căn bản đều đã đến. Bên cửa phòng họp còn có hai gã cao to vạm vỡ đứng canh. Phỏng chừng nếu có ai dám nói lung tung tại cuộc họp hội đồng quản trị, hai gã cao to vạm vỡ sẽ xuất thủ.
- Sao lại nhiều người như vậy?
Địch Tử Hằng có chút nghi ngờ hỏi.
Có mười bảy người trong phòng họp, từ khi nào thành viên ban giám đốc của Dược Phẩm Địch Thị có nhiều như vậy?
Ánh mắt lạnh lẽo của Hề Tú Mai quét qua Địch Tử Hằng và Địch Cửu, căn cứ vào suy nghĩ của nàng, Địch Cửu không được phép bước vào. Chỉ có điều đợi một lát nữa sẽ có một phần văn bản chuyển nhượng cần chữ ký của Địch Cửu, cho nên để Địch Cửu vào cũng là chuyện tốt. Nàng thậm chí cảm thấy may mắn khi Địch Cửu bị nàng bắt tới nơi này, nếu không việc cấu kết chuyển nhượng cổ phần Dược Phẩm Địch Thị trong tương lai vẫn tồn tại một chút điểm khả nghi nho nhỏ.
Hề Tú Mai căn bản không có để ý tới Địch Tử Hằng, nàng đứng lên đưa ra một phần tài liệu:
- Bây giờ 72% cổ phần Dược Phẩm Địch Thị trong tay tôi, 7% cổ phần nằm trong tay Địch Tử Hằng, cổ phần còn lại vì...
Căn bản không đợi Hề Tú Mai nói xong Địch Cửu tự mình đứng dậy.
- Mày làm gì đó, bây giờ đang mở hội đồng quản trị, đợi chút nữa thành viên ban quản trị có đồng ý cho Địch Tử Hằng...
Trông thấy Địch Cửu đi về phía nàng, Hề Tú Mai giận dữ mắng.
Địch Cửu đưa tay tát một cái, trực tiếp đánh bay Hề Tú Mai sang một bên.
- Là cậu tự tìm cái chết.
Một người đàn ông trung niên trong thành viên ban giám đốc đứng lên gầm gừ với Địch Cửu, Địch Cửu không đợi hắn nói nhảm giơ tay lên ném một chiêu phong nhận qua.
Một dòng máu tươi phun ra, người đàn ông trung niên này nhìn Địch Cửu bằng ánh mắt không thể tin được rồi sau đó té xuống.
Những người còn lại cũng không thể tin nhìn Địch Cửu, làm sao có người như vậy? Chẳng lẽ hắn điên rồi sao? Bọn họ thậm chí quên suy nghĩ mới vừa rồi làm sao chỉ một đạo phong nhận Địch Cửu đã giết chết Địch Cường.
- Mau vào khống chế nó lại...
Hề Tú Mai mặc dù chỉ là một người phụ nữ, nhưng lại là người phản ứng đầu tiên.
Hai tên cao to vạm vỡ canh giữ ở cạnh cửa mới vừa nhấc chân xông tới, Địch Cửu lại chưởng ra hai đạo phong nhận nữa.
Tiếp theo hai cổ thi thể ngã nhào trên đất, tất cả mọi người trong hội đồng quản trị kịp phản ứng, điên cuồng muốn xông ra ngoài.
Địch Cửu đứng ở cạnh cửa lạnh lùng nói:
- Ai dám cử động nửa bước, tôi sẽ trực tiếp giết luôn.
Hắn không có thời gian ra oai cùng những người này, biện pháp đơn giản nhất là toàn bộ giết chết những người này ở ngay chỗ này, sau đó hắn sẽ gánh tội danh, rồi đi Tiên Nữ tinh mà thôi.
- Anh hai….
Địch Tử Hằng cũng không thể tin nhìn Địch Cửu, anh trai mình không muốn sống sao? Biện pháp như thế cũng có thể gọi là biện pháp à?
Địch Cửu nhìn Hề Tú Mai đờ đẫn ngã ngồi trên đất nói:
- Mẹ của tôi và Địch Tử Hằng mất tích, hẳn là đều do bà làm? Bà lại còn dám bỏ thuốc cha chúng tôi, bà rất ghê gớm nhỉ.
- Cậu không nên làm bậy, mọi chuyện đều có thể thương lượng.
Trong lòng Hề Tú Mai sợ hãi không thôi, nếu như mạng cũng không còn thì nàng vạch kế hoạch chiếm lấy Địch gia có tác dụng chó gì?
Trong nội tâm nàng càng kinh hãi hơn, tại sao Địch Tử Mặc lại đáng sợ như vậy? Đồng thời nàng cũng đã hiểu rõ, tại sao Địch Tử Mặc bị cuốn vào trong sự kiện hắc quyền ngầm ở Lạc Tân của, còn có thể sống rất tốt.
- Theo tôi được biết Dược Phẩm Địch Thị chỉ có ba cổ đông, một là Địch Văn Thành, ngoài ra hai người nữa là tôi và Địch Tử Hằng. Bây giờ mời các vị đem toàn bộ cổ phần trong tay trả lại cho Địch Tử Hằng, có ý kiến gì hay không?
Ánh mắt của Địch Cửu quét qua mọi người.
Lúc này làm gì còn có ai dám có ý kiến?
Địch Tử Hằng lại muốn nói, Địch Tử Mặc khoát tay với hắn, sau đó giơ tay lên vỗ vào trên đầu Hề Tú Mai, Hề Tú Mai trực tiếp hôn mê bất tỉnh. Địch Cửu tin rằng dù cho người đàn bà này tỉnh lại cũng không cách nào gây sóng gió. Về phần đối phó người đàn bà này như thế nào thì đã có Địch Văn Thành sắp tỉnh lại, tin rằng ông ta có thể làm tốt những chuyện này.
- Anh hai...
Địch Tử Hằng rốt cuộc không nhịn được nói lần nữa.
Địch Cửu thở dài nói:
- Nơi này có máy quay an ninh, tất cả đều là anh làm, không liên quan gì đến cậu. Còn nữa, đợi một lát anh sẽ khống chế những người này, sau hai tiếng nữa mới có thể cho phép bọn họ rời đi.
Địch Cửu ở buổi đấu giá có đấu giá một vé phi cơ đến Tiên Nữ tinh, mỗi ngày lúc mười sáu giờ chiều đều có thể lên đường, bây giờ là mười bốn giờ chiều. Sau hai tiếng dù muốn bắt hắn thì hắn cũng đang ở trên đường đi Tiên Nữ tinh rồi. Khi đó Địch Văn Thành đã ra viện rồi. Hề Tú Mai bị hắn phế bỏ, Địch Văn Thành nhất định có thể đem thành viên ban quản trị còn sót lại quét sạch ra ngoài một cách nhẹ nhàng.
Sau khi nói xong những lờinày, Địch Cửu khống chế toàn bộ mọi người rồi mới lên tiếng:
- Anh đi trước, nếu anh biết ai dám ở đây làm thiêu thân, anh sẽ quay về giúp cậu. Còn nữa Tử Hằng, giúp anh đi đến viện Võ Thuật Đại học Yến Kinh chào hỏi Tề Hưởng, nói anh đi tới chỗ ước định trước.
Nhìn Địch Cửu đi ra phòng họp, Địch Tử Hằng chỉ cảm thấy cả người như nhũn ra. Nếu như biết rõ anh hai thông qua phương thức này đoạt lại Dược Phẩm Địch Thị, bất kể như thế nào hắn cũng không đồng ý. Đây là việc phá hủy cả đời anh hai mình, có thể tưởng tượng sau này anh hai mình sẽ sống trong tình trạng trốn chạy.
...
Ban đầu Địch Cửu dự định đi một chuyến đến viện Võ Thuật Đại học Yến Kinh gặp mặt Tề Hưởng, sau đó ngày mai đi Tiên Nữ tinh. Chỉ vì xuất thủ quá nặng ở Dược Phẩm Địch Thị, chỉ có thể trước hết đi tới Tiên Nữ tinh.
Từ Dược Phẩm Địch Thị đi đến sân bay Không Thiên của Liên Minh Địa Cầu khoảng chừng chừng một tiếng, lúc Địch Cửu tới đây đã sắp đến mười sáu giờ.
Phiếu của buổi đấu giá vô cùng tốt, lấy ra cũng không có bất cứ kẻ nào kiểm tra bọc lớn của Địch Cửu, kể cả Địch Cửu lại dịch dung một lần nữa cũng không có ai tới nói nhảm, thậm chí không có kiểm tra thẻ căn cước của Địch Cửu. Chẳng những như thế Địch Cửu còn được dẫn vào trong phòng riêng nhỏ, cái này làm cho Địch Cửu cảm giác mấy tỷ của mình bỏ ra cũng đáng giá.
Ngay lúc máy bay vừa cất cánh khỏi địa cầu, trụ sở chính của Liên Minh Địa Cầu ở Tiên Nữ tinh đã nhận được tin tức. người mua ba ngọc giản đã dùng vé máy bay đi đến Tiên Nữ tinh, hơn nữa có dịch dung đơn giản, máy bay từ sân bay Không Thiên ở Liên Minh Hoa Hạ cất cánh, sau bốn mươi tiếng nữa sẽ đến Tiên Nữ tinh.
- Ha ha ha...
Trong văn phòng lớn của Liên Minh Địa Cầu Eddie cười ha ha, rốt cuộc cũng thu được một tin tức hữu dụng.
Bất kể người này là ai, hắn đều muốn chặn người này lại. Ngay lúc máy bay đến phi trường Không Thiên trên Tiên Nữ tinh, hắn sẽ là kẻ thứ nhất gặp người này.
Đáng tiếc là hôm nay chỉ thu hoạch được ba ngọc giản, nếu đạt được chiếc nhẫn vậy thì càng hoàn mỹ hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.