Chương 52: Giả Bất Liễu, ta đã tới rồi
Ta Là Lão Ngũ
27/06/2018
Phòng khách lầu một của Cao ốc có rất nhiều người, lối đi tới nơi so
tài có người trong chừng soát vé, nhìn tình hình soát vé hẳn là đã bán
hết vé.
Địch Cửu vừa mới học biết thuật ẩn thân rốt cuộc có đất dụng võ, mặc dù thuật ẩn thân của hắn còn rất chua được hoàn hảo, nhưng đối phó với loại bảo vệ như vầy thì chỉ là chuyện vặt.
Đi ngang qua bên cạnh bảo vệ, bước vào lối đi sân so tài.
Mới đi vào lối đi vào chưa đến sân đấu, Địch Cửu đã có thể cảm nhận được bầu không khí sôi nổi, không ngừng tiếng gọi ầm ỉ truyền tới. Sau Địch Cửu đi hết lối vào, hắn đã có thể thấy rõ ràng tình huống trong sân.
Lúc này cuộc so tài trên đài là hai tên cơ bắp đang ta đánh ngươi một quyền, ngươi đá ta một cước, Địch Cửu chỉ liếc mắc nhìn một chút chứ chẳng có hứng thú xem.
Sân so tài có hình dáng cái nồi, chỗ hắn ngồi bây giờ là trong cái nồi đó, làm thể nào tìm kiếm Giả Duyên bây giờ?
- Tôi có thê giúp gì cho cậu?
Một người đàn ông mặc vest đen đi tới trước mặt Địch Cửu đang ngó đông nhìn tây, hai tay khoanh tại dưới bụng, chào hỏi rất lịch sự.
- Ta tìm...
Địch Cửu định nói là tìm Giả Duyên, ngay sau đó hắn liền bỏ ý nghĩ này. Nếu như hắn là do Giả Duyên mời tới, thì đã có người đón hắn chứ không cần đứng ở chỗ này hết nhìn đông tới ngó tây. Nếu nói là tới tìm Giả Duyên, chắc là bị đuồi ra khỏi cửa quá.
- Ta tìm người anh em Trịnh Sinh tặng đồ, những thứ này nhất định phải tự mình giao cho hắn. Hắn nói phái người ở đại sảnh chờ ta, bởi vì trên đường gặp một chút chuyên nên tới trể, không tìm được người chờ ta.
Nói xong, Địch Cửu giơ trường đao bọc trong miếng vải lên, lại vỗ vào túi lớn trên lưng.
Địch Cửu khẳng định Giả Duyên ở thành phố Đái Trình mở cuộc tranh tài quyền kích, thì chắc chắn Bỉ Trịnh Sinh sẽ có mặt ở đây.
- Lên lầu bên phải, Sinh ca ở trong phòng khách thứ tư.
Người đàn ông mặc vest đen này cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ đường cho Địch Cửu ngay. Trước khi mở sân tranh trài Sinh ca đã có dặn dò, người nào tìm hắn thì chỉ trực tiếp đến phòng khách là được.
Ở thành phố Đái Trình này, không có nguời nào dám đến chỗ làm ăn của Giả Duyên gây chuyện cả, trừ khi hắn là thực sự chán sống. Cho nên tên lễ tân này cũng không nghĩ tới chuyện Địch Cửu là đến gây sự.
- Cám ơn.
Sau khi cám ơn Địch Cửu đi lên cầu thang bên phải.
Dựa theo tên mặc vest kia chỉ, Địch Cửu rất dễ dàng tìm được phòng khách thứ tư. Cửa phòng khách đóng chặt, Địch Cửu cũng không thèm gỡ cửa, chỉ lấy chủy thủ Tàn na ra rạch trên cửa một đường.
Cửa giống như làm từ đậu hủ vậy, đã bị Địch Cửu nhẹ nhàng mở ra.
Bên trong phòng khách có hai người, Một người đàn ông trung niên tóc ngắn trông có vẽ rất nho nhã đang khoanh tay nhìn xuống sân đấu qua cửa sổ lớn sát đất, bên cạnh là một cô gái dựa sát vào gã đàn ông này.
- Ngươi là ai?
Nhìn thấy Địch Cửu cưỡng ép phá cửa đi vào, Bỉ Trịnh Sinh đột nhiên đứng lên. Cô gái kia bởi vì hắn đột nhiên đứng lên mà bị đẩy ngã nhào trên đất.
Địch Cửu không đợi người con gái đó tên lên tiếng, nhặt một khối gỗ vụn đánh cho cô gái đó ngất xỉu, lúc này mới đi tới đối diện Bỉ Trịnh Sinh nói.
- Một người bạn nói ta dịch dung quá kém, ngươi chẳng lẽ cũng chưa có phát hiện ra ta có chút quen thuộc sao?
- Ngươi chính là Địch Cửu?
Bỉ Trịnh Sinh sau khi nghĩ ra thì muốn nhảy cẩn lên. Hắn đã có nghe qua Địch Cửu giết Tang Sát. Mà Tang Sát muốn giết Bỉ Trịnh Sinh hắn, chỉ cần một cái tát thôi là đủ.
Địch Cửu giơ tay lên giáng một cái tát, Bỉ Trịnh Sinh rõ ràng nhìn thấy một tát này của Địch Cửu tới, nhưng hắn không cách nào tránh thoát được.
Ba!
Dính một cái tát của Địch Cửu, Bỉ Trịnh Sinh bị đập ngã xuống trên ghế sa lon. Địch Cửu đi qua đi, đưa tay nắm cổ Bỉ Trịnh Sinh,
- Nghe nói hơn một tháng trước ngươi cùng một cô gái đi Yến kinh tìm ta?
- Ô...
Bỉ Trịnh Sinh chỉ phát ra thanh âm ô ô, nhưng không thể nói thành lời.
Địch Cửu ý thức được mình ra tay quá mạnh, lập tức buông lỏng một chút, Bỉ Trịnh Sinh mặt sung huyết bỏ bừng nói:
- Hiểu lầm, đây là hiểu lầm... Đúng là Giả gia để cho ta đi, nhưng ta đã chạy khỏi Lạc tân rồi...
- Giả Bất Liễu ở nơi nào?
Địch Cửu lười nghe nên hỏi tiếp.- Ta có thể nói cho ngươi biết, chỉ cần ngươi thả ta...
Bỉ Trịnh Sinh thật sự sợ hãi.
Trên thực tế từ lần trước sau khi Địch Cửu giết Tang Sát, hắn đã bỏ ý định tìm Địch Cửu báo thù, ý nghĩ duy nhất của hắn là không nên nhìn thấy Địch Cửu. Theo hắn thấy ở bên cạnh sư phụ hắn là an toàn nhất, hiện tại xem ra, ở bên cạnh sư phụ cũng không an toàn hơn bao nhiêu.
Địch Cửu cười ha ha.
- Nếu ngươi có gan thì không cần nói cho ta cũng được.
Đang khi nói chuyện, hắn tăng thêm lực tay...
Bất kể Bỉ Trịnh Sinh có nói hay không, Địch Cửu cũng sẽ không tha cho người này. Hắn đã đồng ý báo thù cho cha mẹ của Tô Du, bây giờ Bỉ Trịnh Sinh rơi vào tay hắn, hắn bỏ qua mới là chuyện lạ.
Bỉ Trịnh Sinh rõ ràng không phải là người có khí phách gì, không cần Địch Cửu nói ra câu thứ hai.
- Ta nói.
...
Trong phòng khách trên tầng cao nhất của toàn cao ốc quyền kích quốc tế Đái Trình, so với tầng một thì nhìn qua thấy đơn giản hơn nhiều. Tầng này có phòng họp lớn nhất toàn bộ đấu trường, phòng hội nghị này chẳng những rộng lớn sáng sủa, ngồi ở bên trong nhìn sân so tài quyền kích bên ngoài cũng rất là rõ ràng.
Lúc này trong phòng họp có tổng cộng hai mươi người đang ngồi. Trong những người này, còn có một người da đen, ba gã da trắng.
Ngồi ở ghế chủ sự là một gã trung niên mặt mũi hồng hào, hắn là người tồ chức buổi họp này, cũng chính là người tạo dựng sân so tài quyền kích quốc tế Đái Trình - Giả Duyên.
- Giả huynh, đề nghị của ngươi Phổ Thái ta là hoàn toàn đồng ý. Chỉ là hành lập thế lực chúng ta ở Tiên Nữ tinh, cần số tiền không nhỏ. Càng khó khăn hơn chính là khi chúng ta đi Tiên Nữ tinh thành lập môn hộ, tiền cũng không phải là thứ khó khăn nhất...
Một gã đàn ông râu đen ngồi ở giữa đứng lên nói.
Phổ Thái là trùm hắc đạo Đông nam á, trước kia làm nghề buôn lậu vũ khí và ma túy. Sau đó quốc tế điều tra nghiêm ngặt, dứt khoát sang châu phi sáng lập một công ty lính đánh thuê, rất thích người khác gọi là Thái soái.
Hắn nói chuyện này ra thì những người có mặt người đều hiểu, trước mắt có thể thành lập địa bàn ở Tiên Nữ tinh, 90% đều là do các quốc gia chống lưng ủng hộ. Còn lại 10% kia là do các gia tộc lớn cùng một số thế lực không thể phơi bài ra ánh sáng liên hợp thành lập.
Giả Duyên cũng coi như là có chút địa vị, chỉ có điều so với những người thành lập thế lực ởTiên Nữ tinh, còn hơi kém đi một tí.
Không nói đâu xa vời, chỉ việc vận chuyển nguyên vật liệu lên Tiên Nữ tinh xây một chỗ ở đơn giản, đã là chuyện không dễ dàng.
- Ta đồng ý cới những gì Thái soái nói, ta kiến nghị nên kéo Tân Sâm vào, hắn cùng người Do Thái có rất nhiều làm ăn qua lại, chỉ cần có tiền, bọn họ chuyện gì đều có thể làm.
Lại có một người đứng ra nói, lần này nói chuyện là một gã đàn ông da trắng, hắn tiếng Hoa cực kỳ lưu loát, nói chuyện không có lỗi nào.
Sau khi đàn ông người da trắng nói xong, lại có một người muốn đứng lên nói tiếp. Nhưng Giả Duyên đã giơ tay lên ngăn đối phương nói chuyện, vẻ mặt áy náy nói.
- Thật có lỗi với mọi người, chỗ của ta có chút chuyện khẩn cấp, nếu không thư kí riêng của ta sẽ không bao giờ quấy rấy ta.
Lần hội nghị này là do Giả Duyên phát động, nghe được Giả Duyên nói như vậy, những người còn lại đều ra vẻ biểu hiện không ngại.
Giả Duyên đưa tay ra hướng cửa ra hiệu, một cô gái trẻ tuổi mặc đồ công sở bước nhanh đi vào, nàng đi tới bên cạnh Giả Duyên, cúi người xuống nói nhỏ:
- Chủ tịch, vừa mới nhận được tin tức, báo động trong phòng ngủ ngài vang lên.
Giả Duyên mặt biến sắc, ngay sau đó hỏi lại.
- Có vào xem đã sảy ra chuyện gì hay không?
Nữ tử liền vội vàng nói:
- Bây giờ biệt thự đã được theo dõi chặt chẽ, đang đợi chủ tịch trả lời.
Trước khi có câu trả lời của Giả Duyên, những hộ vệ kia không dám bước vào phòng ngủ của Giả Duyên.
Giả Duyên đột nhiên đứng lên, liền ôm quyền nói:
- Các bạn, trong nhà của ta vừa sảy chút chuyện, cần phải lập tức trở lại đó xem thử...
Còn không chờ mọi người trả lời, giọng nói của Địch Cửu đã vang lên ngay cửa phòng họp.
- Giả Bất Liễu, ngươi không cần quay về xem đâu, ta đã tới rồi.
Địch Cửu mang theo một cái túi, trong tay cầm trường đao đươc bọc trong miếng vải đen đi vào. Khi hắn sau lưng còn đeo thêm một cái bọc lớn.
Địch Cửu vừa mới học biết thuật ẩn thân rốt cuộc có đất dụng võ, mặc dù thuật ẩn thân của hắn còn rất chua được hoàn hảo, nhưng đối phó với loại bảo vệ như vầy thì chỉ là chuyện vặt.
Đi ngang qua bên cạnh bảo vệ, bước vào lối đi sân so tài.
Mới đi vào lối đi vào chưa đến sân đấu, Địch Cửu đã có thể cảm nhận được bầu không khí sôi nổi, không ngừng tiếng gọi ầm ỉ truyền tới. Sau Địch Cửu đi hết lối vào, hắn đã có thể thấy rõ ràng tình huống trong sân.
Lúc này cuộc so tài trên đài là hai tên cơ bắp đang ta đánh ngươi một quyền, ngươi đá ta một cước, Địch Cửu chỉ liếc mắc nhìn một chút chứ chẳng có hứng thú xem.
Sân so tài có hình dáng cái nồi, chỗ hắn ngồi bây giờ là trong cái nồi đó, làm thể nào tìm kiếm Giả Duyên bây giờ?
- Tôi có thê giúp gì cho cậu?
Một người đàn ông mặc vest đen đi tới trước mặt Địch Cửu đang ngó đông nhìn tây, hai tay khoanh tại dưới bụng, chào hỏi rất lịch sự.
- Ta tìm...
Địch Cửu định nói là tìm Giả Duyên, ngay sau đó hắn liền bỏ ý nghĩ này. Nếu như hắn là do Giả Duyên mời tới, thì đã có người đón hắn chứ không cần đứng ở chỗ này hết nhìn đông tới ngó tây. Nếu nói là tới tìm Giả Duyên, chắc là bị đuồi ra khỏi cửa quá.
- Ta tìm người anh em Trịnh Sinh tặng đồ, những thứ này nhất định phải tự mình giao cho hắn. Hắn nói phái người ở đại sảnh chờ ta, bởi vì trên đường gặp một chút chuyên nên tới trể, không tìm được người chờ ta.
Nói xong, Địch Cửu giơ trường đao bọc trong miếng vải lên, lại vỗ vào túi lớn trên lưng.
Địch Cửu khẳng định Giả Duyên ở thành phố Đái Trình mở cuộc tranh tài quyền kích, thì chắc chắn Bỉ Trịnh Sinh sẽ có mặt ở đây.
- Lên lầu bên phải, Sinh ca ở trong phòng khách thứ tư.
Người đàn ông mặc vest đen này cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ đường cho Địch Cửu ngay. Trước khi mở sân tranh trài Sinh ca đã có dặn dò, người nào tìm hắn thì chỉ trực tiếp đến phòng khách là được.
Ở thành phố Đái Trình này, không có nguời nào dám đến chỗ làm ăn của Giả Duyên gây chuyện cả, trừ khi hắn là thực sự chán sống. Cho nên tên lễ tân này cũng không nghĩ tới chuyện Địch Cửu là đến gây sự.
- Cám ơn.
Sau khi cám ơn Địch Cửu đi lên cầu thang bên phải.
Dựa theo tên mặc vest kia chỉ, Địch Cửu rất dễ dàng tìm được phòng khách thứ tư. Cửa phòng khách đóng chặt, Địch Cửu cũng không thèm gỡ cửa, chỉ lấy chủy thủ Tàn na ra rạch trên cửa một đường.
Cửa giống như làm từ đậu hủ vậy, đã bị Địch Cửu nhẹ nhàng mở ra.
Bên trong phòng khách có hai người, Một người đàn ông trung niên tóc ngắn trông có vẽ rất nho nhã đang khoanh tay nhìn xuống sân đấu qua cửa sổ lớn sát đất, bên cạnh là một cô gái dựa sát vào gã đàn ông này.
- Ngươi là ai?
Nhìn thấy Địch Cửu cưỡng ép phá cửa đi vào, Bỉ Trịnh Sinh đột nhiên đứng lên. Cô gái kia bởi vì hắn đột nhiên đứng lên mà bị đẩy ngã nhào trên đất.
Địch Cửu không đợi người con gái đó tên lên tiếng, nhặt một khối gỗ vụn đánh cho cô gái đó ngất xỉu, lúc này mới đi tới đối diện Bỉ Trịnh Sinh nói.
- Một người bạn nói ta dịch dung quá kém, ngươi chẳng lẽ cũng chưa có phát hiện ra ta có chút quen thuộc sao?
- Ngươi chính là Địch Cửu?
Bỉ Trịnh Sinh sau khi nghĩ ra thì muốn nhảy cẩn lên. Hắn đã có nghe qua Địch Cửu giết Tang Sát. Mà Tang Sát muốn giết Bỉ Trịnh Sinh hắn, chỉ cần một cái tát thôi là đủ.
Địch Cửu giơ tay lên giáng một cái tát, Bỉ Trịnh Sinh rõ ràng nhìn thấy một tát này của Địch Cửu tới, nhưng hắn không cách nào tránh thoát được.
Ba!
Dính một cái tát của Địch Cửu, Bỉ Trịnh Sinh bị đập ngã xuống trên ghế sa lon. Địch Cửu đi qua đi, đưa tay nắm cổ Bỉ Trịnh Sinh,
- Nghe nói hơn một tháng trước ngươi cùng một cô gái đi Yến kinh tìm ta?
- Ô...
Bỉ Trịnh Sinh chỉ phát ra thanh âm ô ô, nhưng không thể nói thành lời.
Địch Cửu ý thức được mình ra tay quá mạnh, lập tức buông lỏng một chút, Bỉ Trịnh Sinh mặt sung huyết bỏ bừng nói:
- Hiểu lầm, đây là hiểu lầm... Đúng là Giả gia để cho ta đi, nhưng ta đã chạy khỏi Lạc tân rồi...
- Giả Bất Liễu ở nơi nào?
Địch Cửu lười nghe nên hỏi tiếp.- Ta có thể nói cho ngươi biết, chỉ cần ngươi thả ta...
Bỉ Trịnh Sinh thật sự sợ hãi.
Trên thực tế từ lần trước sau khi Địch Cửu giết Tang Sát, hắn đã bỏ ý định tìm Địch Cửu báo thù, ý nghĩ duy nhất của hắn là không nên nhìn thấy Địch Cửu. Theo hắn thấy ở bên cạnh sư phụ hắn là an toàn nhất, hiện tại xem ra, ở bên cạnh sư phụ cũng không an toàn hơn bao nhiêu.
Địch Cửu cười ha ha.
- Nếu ngươi có gan thì không cần nói cho ta cũng được.
Đang khi nói chuyện, hắn tăng thêm lực tay...
Bất kể Bỉ Trịnh Sinh có nói hay không, Địch Cửu cũng sẽ không tha cho người này. Hắn đã đồng ý báo thù cho cha mẹ của Tô Du, bây giờ Bỉ Trịnh Sinh rơi vào tay hắn, hắn bỏ qua mới là chuyện lạ.
Bỉ Trịnh Sinh rõ ràng không phải là người có khí phách gì, không cần Địch Cửu nói ra câu thứ hai.
- Ta nói.
...
Trong phòng khách trên tầng cao nhất của toàn cao ốc quyền kích quốc tế Đái Trình, so với tầng một thì nhìn qua thấy đơn giản hơn nhiều. Tầng này có phòng họp lớn nhất toàn bộ đấu trường, phòng hội nghị này chẳng những rộng lớn sáng sủa, ngồi ở bên trong nhìn sân so tài quyền kích bên ngoài cũng rất là rõ ràng.
Lúc này trong phòng họp có tổng cộng hai mươi người đang ngồi. Trong những người này, còn có một người da đen, ba gã da trắng.
Ngồi ở ghế chủ sự là một gã trung niên mặt mũi hồng hào, hắn là người tồ chức buổi họp này, cũng chính là người tạo dựng sân so tài quyền kích quốc tế Đái Trình - Giả Duyên.
- Giả huynh, đề nghị của ngươi Phổ Thái ta là hoàn toàn đồng ý. Chỉ là hành lập thế lực chúng ta ở Tiên Nữ tinh, cần số tiền không nhỏ. Càng khó khăn hơn chính là khi chúng ta đi Tiên Nữ tinh thành lập môn hộ, tiền cũng không phải là thứ khó khăn nhất...
Một gã đàn ông râu đen ngồi ở giữa đứng lên nói.
Phổ Thái là trùm hắc đạo Đông nam á, trước kia làm nghề buôn lậu vũ khí và ma túy. Sau đó quốc tế điều tra nghiêm ngặt, dứt khoát sang châu phi sáng lập một công ty lính đánh thuê, rất thích người khác gọi là Thái soái.
Hắn nói chuyện này ra thì những người có mặt người đều hiểu, trước mắt có thể thành lập địa bàn ở Tiên Nữ tinh, 90% đều là do các quốc gia chống lưng ủng hộ. Còn lại 10% kia là do các gia tộc lớn cùng một số thế lực không thể phơi bài ra ánh sáng liên hợp thành lập.
Giả Duyên cũng coi như là có chút địa vị, chỉ có điều so với những người thành lập thế lực ởTiên Nữ tinh, còn hơi kém đi một tí.
Không nói đâu xa vời, chỉ việc vận chuyển nguyên vật liệu lên Tiên Nữ tinh xây một chỗ ở đơn giản, đã là chuyện không dễ dàng.
- Ta đồng ý cới những gì Thái soái nói, ta kiến nghị nên kéo Tân Sâm vào, hắn cùng người Do Thái có rất nhiều làm ăn qua lại, chỉ cần có tiền, bọn họ chuyện gì đều có thể làm.
Lại có một người đứng ra nói, lần này nói chuyện là một gã đàn ông da trắng, hắn tiếng Hoa cực kỳ lưu loát, nói chuyện không có lỗi nào.
Sau khi đàn ông người da trắng nói xong, lại có một người muốn đứng lên nói tiếp. Nhưng Giả Duyên đã giơ tay lên ngăn đối phương nói chuyện, vẻ mặt áy náy nói.
- Thật có lỗi với mọi người, chỗ của ta có chút chuyện khẩn cấp, nếu không thư kí riêng của ta sẽ không bao giờ quấy rấy ta.
Lần hội nghị này là do Giả Duyên phát động, nghe được Giả Duyên nói như vậy, những người còn lại đều ra vẻ biểu hiện không ngại.
Giả Duyên đưa tay ra hướng cửa ra hiệu, một cô gái trẻ tuổi mặc đồ công sở bước nhanh đi vào, nàng đi tới bên cạnh Giả Duyên, cúi người xuống nói nhỏ:
- Chủ tịch, vừa mới nhận được tin tức, báo động trong phòng ngủ ngài vang lên.
Giả Duyên mặt biến sắc, ngay sau đó hỏi lại.
- Có vào xem đã sảy ra chuyện gì hay không?
Nữ tử liền vội vàng nói:
- Bây giờ biệt thự đã được theo dõi chặt chẽ, đang đợi chủ tịch trả lời.
Trước khi có câu trả lời của Giả Duyên, những hộ vệ kia không dám bước vào phòng ngủ của Giả Duyên.
Giả Duyên đột nhiên đứng lên, liền ôm quyền nói:
- Các bạn, trong nhà của ta vừa sảy chút chuyện, cần phải lập tức trở lại đó xem thử...
Còn không chờ mọi người trả lời, giọng nói của Địch Cửu đã vang lên ngay cửa phòng họp.
- Giả Bất Liễu, ngươi không cần quay về xem đâu, ta đã tới rồi.
Địch Cửu mang theo một cái túi, trong tay cầm trường đao đươc bọc trong miếng vải đen đi vào. Khi hắn sau lưng còn đeo thêm một cái bọc lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.