Chương 42: Hấp huyết quỷ chiếm hữu cuồng (2)
Ostrich
23/07/2019
#(Cát Tường = Cổn Na)
Nhìn kĩ, Cổn Na hôm nay còn mặc một chiếc váy giống hệt cô, khí chất, sắc đẹp đều vượt trội hơn một bậc. Ái Nhĩ Lạp Tích càng thêm đố kỵ, oán độc mà nhìn chằm chằm hai người. Đúng lúc này, Cổn Na cùng Ái Nhĩ Lạp Tư đồng loạt quay sang nhìn về phía cô. Tình huống quá bất ngờ, Ái Nhĩ Lạp Tích còn chưa kịp thu hồi đố kỵ trong mắt, cô ta nhất thời luống cuống, vội vàng giả bộ nhìn đi nơi khác.
Song, Lạp Tư vẫn vừa đủ thời gian nhìn đến tia đố kỵ chợt lóe ấy, hắn nhíu chặt mày- một thiên thần thì không nên có ánh mắt như thế mới phải.
Cổn Na cong cong khóe môi, khoác tay Lạp Tư đi đến trước mặt từng vị khách quý đến dự tiệc. Hai người đứng cạnh nhau tựa như cặp đôi do trời đất tạo thành, hòa hợp đến làm lu mờ vạn vật.
- Nghe nói Cổn Na tiểu thư tính khí rất hung hãn, hôm nay gặp mặt mới biết không thể tin lời đồn.
- Đúng vậy, nhưng mà trông cô ấy giống Ái Nhĩ tiểu thư quá.
- Đúng là phong cách có giống, nhưng mà rõ ràng là Cổn Na tiểu thư xinh đẹp hơn.
Những gì đám hầu gái lén lút bàn luận trong góc phòng, một chữ không lọt rơi vào tai Ái Nhĩ Lạp Tích. Cô giận đến tái mặt, tay siết chặt lấy khăn trải bàn mới lấy lại chút bình tĩnh:
- Không làm việc, còn ở đó tán gẫu về chủ nhân? Các người có tin ngay ngày mai các người không cần đến đi làm nữa không hả?!
Mọi người hoảng sợ, vâng dạ vài tiếng rồi chạy tán loạn. Bên tai đã không còn âm thanh nghị luận nhưng cơn tức trong lòng Ái Nhĩ Lạp Tích vẫn không hề giảm xuống, không những ăn theo phong cách của cô, còn dám tranh đoạt sự nổi bật của cô, Cổn Na này, cô ta nghĩ mình là cái thá gì chứ!? Còn chưa biết có thể trở thành người nhà Ái Nhĩ hay không đâu, mơ tưởng trèo cao!
Hiệu quả mà cô mong muốn đã đạt được, Cổn Na cũng không còn hứng thú tiếp tục ở lại bữa tiệc nữa. Cô nhỏ giọng nói với Ái Nhĩ Lạp Tư:
- Tôi thấy hơi mệt, muốn về trước.
- Xe ngựa đã chuẩn bị bên ngoài.- Hắn đáp
- Cảm ơn.
Ái Nhĩ Lạp Tư nhìn chằm chằm Cổn Na cho đến khi không còn thấy bóng dáng của cô nữa mới thôi. Hôn thê của hắn hôm nay thay đổi quá lớn, thật sự làm cho hắn cảm thấy kinh ngạc. Xem ra, cần phải cho người theo dõi một chút mới được.
oOo
Màn đêm chậm chạp đổ xuống, là thời điểm yêu thích nhất của hấp huyết quỷ. Biệt thự gia tộc Ái Nhĩ chìm trong bóng tối, cổ kính và u ám đến rợn người. Ái Nhĩ Lạp Tích trốn ở trong phòng, lo sợ vùi vào trong chăn, khó khăn lắm cô mới được thả ra khỏi tầng hầm, không thể để bị nhốt lại được. Người hầu nhiều lần đến gõ cửa phòng thông báo bữa tối đã chuẩn bị xong, Lạp Tích nhíu mày, bực bội gào to:
- Tôi đã nói là không muốn ăn rồi! Các người bị điếc sao!?
Hừ, đừng tưởng cô không biết đây là chiêu trò của Ái Nhĩ Lạp Tư, muốn dụ cô mở cửa? Nằm mơ đi!
Theo thời gian chầm chậm trôi đi, không có bất kì âm thanh nào làm phiền, Ái Nhĩ Lạp Tích không biết ngủ quên từ lúc nào, chờ đến khi cô bị đói đến mức không thể ngủ được nữa, đồng hồ đã chỉ 3 giờ sáng. Không có bất cứ chuyện gì xảy ra sao? Ái Nhĩ Lạp Tư không giam lỏng cô dưới tầng hầm nữa sao? Lại nhớ đến khung cảnh trong buổi tiệc, Ái Nhĩ Lạp Tích giận đến nghiến răng. Lẽ nào là do con hồ ly tinh Cổn Na? Không những ăn mặc giống cô mà còn mơ tưởng bước chân vào gia tộc Ái Nhĩ, hồ ly tinh quả nhiên là hồ ly tinh, chỉ một thoáng đã khiến Ái Nhĩ Lạp Tư thay đổi. Hừ!
Nhẹ nhàng đem cửa mở ra, Ái Nhĩ Lạp Tích rón rén đi xuống nhà bếp, cố gắng hạn chế phát ra âm thanh. Nhưng mà cho dù cô yên tĩnh đến mức nào, quay người liền lập tức chạm trán Ái Nhĩ Lạp Tư. Hắn không biết đã đứng đó bao lâu, đôi mắt đen sâu thẳm nhìn không ra bất cứ cảm xúc gì, Ái Nhĩ Lạp Tích sợ đến run lẩy bẩy, đứng không vững ngã ngồi xuống đất, có điều trong nỗi sợ hãi tột cùng ấy thoáng vụt qua tia si mê.
Ái Nhĩ Lạp Tư nhếch môi cười nhạt, trực tiếp lướt qua người Ái Nhĩ Lạp Tích mà đi. Tiếp tục giam cầm cô? Không, hắn đột nhiên mất đi hứng thú rồi, tình yêu đối với hắn thì ra cũng chỉ rẻ mạt như thế, thoáng chốc đã biến mất không thấy tăm hơi. Thật là, không phải trong sách miêu tả rất cuồng nhiệt sao? Cuối cùng cũng chỉ đến thế mà thôi. So với Ái Nhĩ Lạp Tích, hắn càng thấy Cổn Na thích hợp với 'thiên sứ' hơn nhiều, cho dù là... đọa lạc thiên sứ.
Sự lạnh nhạt của Ái Nhĩ Lạp Tư khiến Ái Nhĩ Lạp Tích há hốc mồm, khó mà tin nổi nhìn theo hắn. Cô những tưởng rằng Cổn Na chẳng qua chỉ khiến hắn hứng thú một chút, nhưng xem ra, ảnh hưởng còn to lớn hơn nhiều. Ái Nhĩ Lạp Tích hận đến nghiến răng, cho dù chưa từng thừa nhận, nhưng sự hoàn mỹ của anh trai đã làm cô mê mẩn từ lâu, hắn ngay từ đầu cũng yêu thích cô không phải sao? Vậy thì, Cổn Na đừng mong giẫm một chân vào cuộc sống của họ!
# Nam chính vẫn luôn lầm tưởng sở thích quái đản của bản thân là tình yêu, hắn thích những thứ thuần khiết, những thứ mà thế giới của hắn không bao giờ có được. Cho nên hắn lầm tưởng hắn yêu em gái #
# Nốt thế giới này là xong nhé, tính viết dài hơn mà lười quá ))), truyện tiếp theo có thể về trọng sinh#
Nhìn kĩ, Cổn Na hôm nay còn mặc một chiếc váy giống hệt cô, khí chất, sắc đẹp đều vượt trội hơn một bậc. Ái Nhĩ Lạp Tích càng thêm đố kỵ, oán độc mà nhìn chằm chằm hai người. Đúng lúc này, Cổn Na cùng Ái Nhĩ Lạp Tư đồng loạt quay sang nhìn về phía cô. Tình huống quá bất ngờ, Ái Nhĩ Lạp Tích còn chưa kịp thu hồi đố kỵ trong mắt, cô ta nhất thời luống cuống, vội vàng giả bộ nhìn đi nơi khác.
Song, Lạp Tư vẫn vừa đủ thời gian nhìn đến tia đố kỵ chợt lóe ấy, hắn nhíu chặt mày- một thiên thần thì không nên có ánh mắt như thế mới phải.
Cổn Na cong cong khóe môi, khoác tay Lạp Tư đi đến trước mặt từng vị khách quý đến dự tiệc. Hai người đứng cạnh nhau tựa như cặp đôi do trời đất tạo thành, hòa hợp đến làm lu mờ vạn vật.
- Nghe nói Cổn Na tiểu thư tính khí rất hung hãn, hôm nay gặp mặt mới biết không thể tin lời đồn.
- Đúng vậy, nhưng mà trông cô ấy giống Ái Nhĩ tiểu thư quá.
- Đúng là phong cách có giống, nhưng mà rõ ràng là Cổn Na tiểu thư xinh đẹp hơn.
Những gì đám hầu gái lén lút bàn luận trong góc phòng, một chữ không lọt rơi vào tai Ái Nhĩ Lạp Tích. Cô giận đến tái mặt, tay siết chặt lấy khăn trải bàn mới lấy lại chút bình tĩnh:
- Không làm việc, còn ở đó tán gẫu về chủ nhân? Các người có tin ngay ngày mai các người không cần đến đi làm nữa không hả?!
Mọi người hoảng sợ, vâng dạ vài tiếng rồi chạy tán loạn. Bên tai đã không còn âm thanh nghị luận nhưng cơn tức trong lòng Ái Nhĩ Lạp Tích vẫn không hề giảm xuống, không những ăn theo phong cách của cô, còn dám tranh đoạt sự nổi bật của cô, Cổn Na này, cô ta nghĩ mình là cái thá gì chứ!? Còn chưa biết có thể trở thành người nhà Ái Nhĩ hay không đâu, mơ tưởng trèo cao!
Hiệu quả mà cô mong muốn đã đạt được, Cổn Na cũng không còn hứng thú tiếp tục ở lại bữa tiệc nữa. Cô nhỏ giọng nói với Ái Nhĩ Lạp Tư:
- Tôi thấy hơi mệt, muốn về trước.
- Xe ngựa đã chuẩn bị bên ngoài.- Hắn đáp
- Cảm ơn.
Ái Nhĩ Lạp Tư nhìn chằm chằm Cổn Na cho đến khi không còn thấy bóng dáng của cô nữa mới thôi. Hôn thê của hắn hôm nay thay đổi quá lớn, thật sự làm cho hắn cảm thấy kinh ngạc. Xem ra, cần phải cho người theo dõi một chút mới được.
oOo
Màn đêm chậm chạp đổ xuống, là thời điểm yêu thích nhất của hấp huyết quỷ. Biệt thự gia tộc Ái Nhĩ chìm trong bóng tối, cổ kính và u ám đến rợn người. Ái Nhĩ Lạp Tích trốn ở trong phòng, lo sợ vùi vào trong chăn, khó khăn lắm cô mới được thả ra khỏi tầng hầm, không thể để bị nhốt lại được. Người hầu nhiều lần đến gõ cửa phòng thông báo bữa tối đã chuẩn bị xong, Lạp Tích nhíu mày, bực bội gào to:
- Tôi đã nói là không muốn ăn rồi! Các người bị điếc sao!?
Hừ, đừng tưởng cô không biết đây là chiêu trò của Ái Nhĩ Lạp Tư, muốn dụ cô mở cửa? Nằm mơ đi!
Theo thời gian chầm chậm trôi đi, không có bất kì âm thanh nào làm phiền, Ái Nhĩ Lạp Tích không biết ngủ quên từ lúc nào, chờ đến khi cô bị đói đến mức không thể ngủ được nữa, đồng hồ đã chỉ 3 giờ sáng. Không có bất cứ chuyện gì xảy ra sao? Ái Nhĩ Lạp Tư không giam lỏng cô dưới tầng hầm nữa sao? Lại nhớ đến khung cảnh trong buổi tiệc, Ái Nhĩ Lạp Tích giận đến nghiến răng. Lẽ nào là do con hồ ly tinh Cổn Na? Không những ăn mặc giống cô mà còn mơ tưởng bước chân vào gia tộc Ái Nhĩ, hồ ly tinh quả nhiên là hồ ly tinh, chỉ một thoáng đã khiến Ái Nhĩ Lạp Tư thay đổi. Hừ!
Nhẹ nhàng đem cửa mở ra, Ái Nhĩ Lạp Tích rón rén đi xuống nhà bếp, cố gắng hạn chế phát ra âm thanh. Nhưng mà cho dù cô yên tĩnh đến mức nào, quay người liền lập tức chạm trán Ái Nhĩ Lạp Tư. Hắn không biết đã đứng đó bao lâu, đôi mắt đen sâu thẳm nhìn không ra bất cứ cảm xúc gì, Ái Nhĩ Lạp Tích sợ đến run lẩy bẩy, đứng không vững ngã ngồi xuống đất, có điều trong nỗi sợ hãi tột cùng ấy thoáng vụt qua tia si mê.
Ái Nhĩ Lạp Tư nhếch môi cười nhạt, trực tiếp lướt qua người Ái Nhĩ Lạp Tích mà đi. Tiếp tục giam cầm cô? Không, hắn đột nhiên mất đi hứng thú rồi, tình yêu đối với hắn thì ra cũng chỉ rẻ mạt như thế, thoáng chốc đã biến mất không thấy tăm hơi. Thật là, không phải trong sách miêu tả rất cuồng nhiệt sao? Cuối cùng cũng chỉ đến thế mà thôi. So với Ái Nhĩ Lạp Tích, hắn càng thấy Cổn Na thích hợp với 'thiên sứ' hơn nhiều, cho dù là... đọa lạc thiên sứ.
Sự lạnh nhạt của Ái Nhĩ Lạp Tư khiến Ái Nhĩ Lạp Tích há hốc mồm, khó mà tin nổi nhìn theo hắn. Cô những tưởng rằng Cổn Na chẳng qua chỉ khiến hắn hứng thú một chút, nhưng xem ra, ảnh hưởng còn to lớn hơn nhiều. Ái Nhĩ Lạp Tích hận đến nghiến răng, cho dù chưa từng thừa nhận, nhưng sự hoàn mỹ của anh trai đã làm cô mê mẩn từ lâu, hắn ngay từ đầu cũng yêu thích cô không phải sao? Vậy thì, Cổn Na đừng mong giẫm một chân vào cuộc sống của họ!
# Nam chính vẫn luôn lầm tưởng sở thích quái đản của bản thân là tình yêu, hắn thích những thứ thuần khiết, những thứ mà thế giới của hắn không bao giờ có được. Cho nên hắn lầm tưởng hắn yêu em gái #
# Nốt thế giới này là xong nhé, tính viết dài hơn mà lười quá ))), truyện tiếp theo có thể về trọng sinh#
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.