Thiên Hạ Đệ Nhị

Quyển 4 - Chương 68: Bắt đầu bang chiến

Nhất Độ Quân Hoa

07/05/2014

Chuyển đến cửa sổ Tương Phi đã trắng đen, lựa chọn chờ đợi cứu trợ, sau đó mở danh sách kẻ thù lên, trên đó là một ID màu đỏ: Khuynh Thành Nhất Tiếu.

Tôi cảm thấy được hơi quen mắt, nhưng nghĩ mãi không ra. Kênh thế lực Chiến Minh không ngừng có người gửi tin, tôi kéo lên mới thấy rõ mấy tin tức này.

Thế lực: Đất bằng nổi phong ba, thượng thư Mộc Tương Phi bị Khuynh Thành Nhất Tiếu ám sát thành công.

[Chủ thế lực] Chiến Tẫn Thiên Hạ: Phi Tử?

[Nguyên lão thế lực] Sinh Tử Vô Thường: Nương nương??

Tôi đánh chữ nói cho bọn họ biết không có chuyện gì, sau đó bảo mọi người trong thế lực để ý đến Khuynh Thành Nhất Tiếu này, sau khi thấy thì nói cho tôi biết tọa độ. Lúc đang đánh chữ thì bỗng hệ thống thông báo.

Hệ thống: Hồi Đầu Vô Ngạn tế pháp triệu hồi hồn phách của bạn, hữu hiệu trong vòng ba phút, đồng ý/ từ chối?

Chiến sĩ giáp vàng đao lớn kia đứng trước mặt tôi, tôi cảm thấy vô cũng mất thể diện. Tại sao anh lại ở đây? Nhấn đồng ý bò dậy, phát hiện ra nick nhỏ của tôi còn đứng ở phía sau. Đúng rồi, vẫn đang trong đội anh như cũ mà.

Anh đứng trước mặt tôi không nói lời nào, một chiến sĩ cao lớn vạm vỡ khiến cho tôi cảm thấy vô cùng áp lực, cho nên đành phải mở miệng.

[Phụ cận] Mộc Tương Phi: Khiến chủ thế lực Hồi Đầu Vô Ngạn chê cười rồi.

Anh trầm mặc như tôi đoán, quay người đi trở về như cũ. Tôi bỗng vô cùng chột dạ, vội vàng chuyển cửa sổ, phát hiện không có tin nhắn riêng. Không ngờ anh đến đây không bắt chuyện mà lại đi đến cứu Tương Phi trước. Lúc nào thì Hồi Đầu Vô Ngạn lại mang tấm lòng thiện lương như thế….

Ngồi trên lưng ngựa như cũ, anh đi xuống dưới đỉnh núi mới gửi tin nhắn đến.



[Người xa lạ] Hồi Đầu Vô Ngạn nói với bạn: Đi, dẫn em đến nơi khác.

[Người xa lạ] Bạn nói với Hồi Đầu Vô Ngạn: Nhưng mà em rất thích chỗ này mà lão đại.

Dừng một khắc, anh vẫn nói tiếp: Có nơi khác chơi vui hơn, đi.

Tôi đứng nhìn Tương Phi trên đỉnh núi, thầy thuốc áo trắng tóc trắng, dường như yên lặng chăm chú nhìn về dưới chân núi. Tôi bỗng kinh hãi. Nếu như mô hình 3D này cũng có tình cảm, vậy thì bây giờ cô ta đang nghĩ gì?

Khốn kiếp, suy nghĩ lung tung cái gì vậy chứ, đây chỉ là một nhân vật tôi tạo trong trò chơi, có tôi thì mới có nhân vật, tôi chính là tình cảm của nhân vật, mà tôi lại là Đông Phương Lạc.

Nhưng thật sự là như vậy sao?

Đi theo Hồi Đầu Vô Ngạn như cũ, Mộc Tương Phi lẳng lặng đứng ở đỉnh núi. Trong nháy mắt tôi không phân biệt rõ cuối cùng tôi là ai, rốt cuộc tôi muốn cái gì?

Ngự Đình Viên cũng là một trong cảnh đẹp của đất hoang. Tôi ngồi trên lan can của đình bên hồ, nhưng chiến sĩ bên cạnh vẫn yên lặng, một hồi lâu mới gửi đến một tin nhắn riêng.

[Người xa lạ] Hồi Đầu Vô Ngạn nói với bạn: Có thấy vừa rồi là ai ra tay hay không?

Éc? Cả buổi tôi mới kịp phản ứng, sau đó nói không nhìn thấy. Nếu như tôi biết chuyện xảy ra sau đó, tôi nghĩ lúc này tôi sẽ nói cho anh biết.

Nhưng nói cho anh biết thì có thể như thế nào chứ?

Thiên Hạ cũng không phải là trò chơi của một người, tôi cũng không nghĩ người bị giết sau đó lên thế giới tìm kẻ báo thù. Nếu tôi đánh thắng được, đương nhiên là phải đấu rồi. Nếu như tôi đánh không lại, cũng tự nhận mình kém cỏi, cam bái hạ phong thôi, được chưa?

Nhưng sau đó một khắc trên thế giới lóe lên thông báo thế này:



[Thế giới] Chiến Minh đưa ra lời tuyên chiến với Ẩm Huyết Minh.

[Thế giới] Chiến Tẫn Giang Hồ: Chó Ẩm Huyết Minh, dám đánh lén thượng thư Chiến Minh ta, hiện tại cho bọn mày cơ hội đến đây đánh công khai. Xem ông nội bọn mày giết bọn mày tan tác tả tơi.

Đây không phải là thế lực chiến, thế lực chiến chỉ quy định địa điểm, đây là hình thức người chơi đổi bạn thành địch, không phải là cả thành viên trong thế lực đều đối địch. Nói cách khác, bất kể bạn đang làm nhiệm vụ gì, một khi bị người chơi phe địch phát hiện, chính là một trận giết chóc.

Nhìn nhìn Hồi Đầu Vô Ngạn, anh ngồi xếp bằng trên lan can, đao lớn tựa vào bên cạnh, khiên to che áo giáp, dường như không thèm để ý đến thông báo trên thế giới.

[Thế giới] Lãnh Diện Lãnh Tâm: Mẹ kiếp, đánh thì đánh, ai sợ bọn mày. Có vài con giun mà dám lên tiếng ở đây, đám vứt đi như bọn mày chết bớt cho đỡ chật.

[Thế giới] Lão Thấp Khớp: Sao hả, Chiến Tẫn Giang Hồ mày muốn tìm lão đại của bọn tao à?

Thế giới là một màn cười ồ.

[Thế giới] Một Gậy Đập Chết: Ha ha, đặt cược lão đại thắng sáu chung một, đặt cược Chiến Tẫn Giang Hồ thắng một chung một vạn. Đặt cược lão đại ba đao chém xong mua một chung một trăm, đặt cược lão đại bốn đao chém xong mua một trăm chung một. Mau đến đặt cược điiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii

[Thế giới] Chiến Tẫn Giang Hồ: Mẹ kiếp, một đám chó đui mà ra vẻ cái gì. Hồi Đầu Vô Ngạn không phải là dựa vào trang bị toàn thân kia sao.

Những lời này vừa nói ra thì mọi người đều biết miễn cưỡng rồi. Trong trò chơi không dựa vào trang bị thì dựa vào cái gì chứ? Cho dù bạn là đại thần thế nào, lẽ nào lại ăn mặc trang bị cấp một đi PK à? Trong thế giới này, dù năng lực của cá nhân có mạnh thì cũng sẽ có hạn chế của nó. Nó thực tế hơn thế giới của chúng ta, nó chỉ sùng bái sức mạnh. Nếu bạn không hài lòng thì lấy dao lấy gươm ra nói chuyện, đánh không lại thì nói gì cũng là nói nhảm.

[Thế giới] Vô Hoa Tuế Nguyệt: Có gan thì mày cũng chơi một bộ đi, ăn không được nho thì chê nho chua, thật chua, quá chua…

[Chủ thế lực] Hồi Đầu Vô Ngạn: Tất cả đừng nói trên thế giới nữa, ai ra đây nói cho tôi biết xảy ra chuyện gì đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Hạ Đệ Nhị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook