Chương 1083: Chia tay trong buồn bã
Nhâm Oán
15/12/2014
Hắn hô to một tiếng:
- Hầu tước đại nhân, đây chỉ là thương lượng, không phải là yêu cầu cưỡng chế!
- Thương lượng cũng không được!
Giọng nói của Mạnh Hàn liền lạnh giá giống như ánh mắt của hắn:
- Không có ai có thể đánh chủ ý đối với người bên cạnh ta, đặc biệt là nữ nhân của ta. Cho dù là hội trưởng nghiệp đoàn ma pháp sư cũng không được!
Trong miệng nói như vậy, nhưng thái độ Mạnh Hàn lại chậm rãi bình tĩnh, không còn đáng sợ như lúc vừa nãy nữa. Điều này khiến Pháp thánh Jerome thở ra một hơi thật dài. Hắn vỗ vỗ lồng ngực của mình, trấn an một chút đối với trái tim vừa đột nhiên bị dọa đến mức đập tăng tốc kia vài lần. Rốt cuộc một lát sau trái tim mới đập hòa hoãn trở lại.
Chỉ có điều dù vậy, trong lúc lơ đãng Pháp Thánh Jerome vẫn bị thực lực Mạnh Hàn thể hiện ra làm sợ hãi giật mình. Bản thân hắn đã là Phó hội trưởng nghiệp đoàn ma pháp sư, có sóng to gió lớn gì mà hắn chưa từng thấy qua. Cho dù là đứng trước ranh giới giữa cái sống và cái chết, hắn cũng không phải là lần đầu tiên trải qua. Nhưng trong chớp mắt vừa nãy, hắn lại thoáng có cảm giác giống như mình đang ở địa ngục. Mà đối diện hắn cũng chỉ có một mình Mạnh Hàn. Thậm chí ngay cả một hộ vệ của Mạnh Hàn cũng không có.
Điều này nói rõ cái gì? Điều này nói rõ Pháp Thánh Jerome ở trước mặt Mạnh Hàn, không ngờ trong chớp mắt lại tự cảm giác mình căn bản không cách nào địch lại Mạnh Hàn. Thậm chí hắn còn cảm giác mình không hề có khả năng đánh trả. Loại trực giác này không biết đã cứu Pháp Thánh Jerome bao nhiêu lần. Nhưng một hai năm trước Mạnh Hàn còn là một ma pháp học đồ, còn phải dựa vào sự hỗ trợ của bản thân Pháp Thánh mới có thể có được một quyển sách ma pháp cấp một. Điều này có vẻ quá không bình thường.
Pháp Thánh Jerome đã không có cách nào che giấu vẻ kinh hãi trên khuôn mặt mình. Hắn thật sự không muốn tin tưởng vào trực giác của mình. Nhưng mình đã mấy lần đứng trước ranh giới giữa cái sống và cái chết mới luyện ra được trực giác này. Trực giác này lại nói cho hắn biết, ở trước mặt Mạnh Hàn, hắn đúng là giống như đang đối mặt với Tử Thần. Lúc này mới trải qua mấy năm ngắn ngủi, không ngờ Mạnh Hàn từ một ma pháp học đồ đã vượt qua chính mình? Có thể như vậy được sao?
Trong nháy mắt này, Jerome đột nhiên có chút hối hận. Cho tới nay sự chèn ép của nghiệp đoàn ma pháp sư đối với Mạnh Hàn có phải là chính xác hay không? Mặc dù mình vẫn có mối quan hệ tốt với Mạnh Hàn, cũng luôn qua lại nói chuyện với Mạnh Hàn. Xét từ phương diện nào đó mà nói, đều không có lỗi với Mạnh Hàn. Tuy nhiên, thời điểm hắn cùng mấy Phó hội trưởng đồng thời thương lượng muốn đối phó với Mạnh Hàn, Pháp Thánh Jerome chỉ biểu thị mình không đồng ý, lại không có giúp đỡ Mạnh Hàn, thậm chí không ngăn cản những gia hoả kia làm bậy. Đây rốt cuộc là đúng hay là sai?
Hủy diệt ba toà thành Công Quốc Milan, căn bản không hoàn toàn là công lao của quyển sách mặt phẳng chiếu cấp tám. Điều này cũng khiến bọn họ không thể nghi ngờ về thực lực của bản thân Mạnh Hàn. Không may những gia hỏa thiển cận của nghiệp đoàn ma pháp sư lại vẫn tưởng rằng đó chính là uy lực của quyển sách mặt phẳng chiếu cấp bảy. Về phương diện này, bọn họ thậm chí còn nói dối hội trưởng đại nhân mất tích đã lâu.
Bọn họ vốn tưởng rằng chỉ cần dùng chức vị Phó hội trưởng nghiệp đoàn ma pháp sư cao cao tại thượng này, nhất định có thể khiến Mạnh Hàn từ bỏ mấy nô lệ sinh đôi. Chuyện như vậy ở trong giới quý tộc thật sự quá bình thường. Mấy nô bộc có thể tương đương với danh hiệu Phó hội trưởng nghiệp đoàn ma pháp sư hay sao? Có thể tương đương với mê hoặc trước tài nguyên khổng lồ của nghiệp đoàn ma pháp sư sao? Chỉ cần có quyền thế lớn hơn, chẳng lẽ không phải tùy tiện muốn ai làm nô bộc đều có thể sao? Vậy vì sao Mạnh Hàn lại không đồng ý?
Nhưng Mạnh Hàn thậm chí không cần phải nói quá nhiều. Chỉ một câu nói đầu tiên đã bít kín tất cả các con đường. Hội trưởng đại nhân giống như cực kỳ coi trọng hai cặp sinh đôi này. Thậm chí hội trưởng đại nhân còn trao quyền cho Pháp Thánh Jerome, lúc cần thiết thậm chí có thể đưa ra nhiều nhượng bộ hơn, chỉ cần Mạnh Hàn đồng ý. Vấn đề là bây giờ nhìn lại, căn bản không thể nào làm được.
- Hầu tước đại nhân, là người bạn cũ của đại nhân, ta quá thân phận một chút, để nhắc nhở đại nhân.
Jerome cố gắng trấn tĩnh một lát, khiến tâm tình của mình trở nên hoà hoãn lại, lúc này mới chậm rãi nói:
- Đại nhân còn trẻ tuổi. Tuổi trẻ đầy nhiệt huyết, cái này ta hiểu rõ. Nhưng đại nhân phải biết rằng, bất luận là chuyện gì đều có thể thương lượng được. Trung thành là thứ không đáng tin.
Ở trong mắt của hắn, xem ra ngoại trừ sắc đẹp của mấy nàng ra, chắc hẳn điều Mạnh Hàn lưu ý chính là lòng trung thành của các nàng. Bởi vậy hắn mới nghĩ tới chuyện nhắc nhở Mạnh Hàn một câu.
- Trung thành là bởi vì lợi thế còn chưa đủ để phản bội, thật sao?
Mạnh Hàn cười lạnh một tiếng, hỏi ngược lại.
- Không sai, nói rất sâu sắc.
Hai mắt Pháp Thánh Jerome sáng ngời, gật đầu, nhiệt tình nói:
- Trong chuyện này, nếu như đại nhân còn có yêu cầu gì, cứ việc nói ra. Không phải đại nhân muốn một vài thứ gì đó trên người Long tộc sao? Hội trưởng đại nhân nói, chỉ cần đại nhân có thể đáp ứng điều kiện của hắn, mọi chuyện đều có thể thương lượng.
- Không, Jerome đại sư. Ta nghĩ đại sư hiểu lầm ý của ta.
Mạnh Hàn lắc đầu, nói như đinh chém sắt:
- Trên thực tế, ta đã mua được long tinh từ trong tay của nghiệp đoàn ngầm. Những thứ khác, ta cũng không thiếu. Hơn nữa, ta chưa từng bán đi thủ hạ, hay người quen của mình bao giờ. Đồng thời, ta rất để ý tới nữ nhân của ta. Bất kể là Catherine, hay Grace Elyse, hoặc giả là Joey và Juli. Ngài có thể hiểu không?
Mạnh Hàn nhắc tới Catherine, chính là muốn nhắc nhở cho Pháp Thánh Jerome biết, mình có thể vì Catherine tiêu diệt Công Quốc Milan. Hắn cũng có thể vì Grace Elyse hoặc là Joey Juli đi làm loại chuyện tương tự như vậy. Nếu như nghiệp đoàn ma pháp sư còn kiên trì nữa, như vậy Mạnh Hàn cũng sẽ không khách khí.
Chỉ có điều những lời nói này không cần thiết nói rõ ra như vậy. Dù sao đi nữa Pháp Thánh Jerome là người thông minh, hắn nhất định có thể nghe ra được ý tứ trong lời nói của Mạnh Hàn.
Pháp Thánh Jerome nghe hắn nói vậy, đương nhiên có thể hiểu được. Hắn không ngờ được sẽ có kết quả như thế. Hắn thậm chí không thể nào hiểu được. Nhưng nhìn ánh mắt kiên định của Mạnh Hàn, Pháp Thánh Jerome chỉ có thể tiếc nuối lắc đầu, tiếc hận nói:
- Đáng tiếc. Hầu tước đại nhân, đại nhân biết có bao nhiêu quý tộc muốn mưu cầu một địa vị cao ở trong nghiệp đoàn ma pháp sư để tăng địa vị của mình và thực lực gia tộc lên hay không? Đại nhân từ bỏ cơ hội như vậy, thật sự là quá đáng tiếc.
Mạnh Hàn không đáp ứng điều kiện, vị trí Phó hội trưởng nghiệp đoàn ma pháp sư tất nhiên là vô duyên với Mạnh Hàn.
- Thứ cho ta nói thẳng, Jerome đại sư!
Mạnh Hàn đối với Jerome cũng không hề có thành kiến gì. Pháp Thánh Jerome chỉ là một người truyền lời.
- Hầu tước đại nhân, đây chỉ là thương lượng, không phải là yêu cầu cưỡng chế!
- Thương lượng cũng không được!
Giọng nói của Mạnh Hàn liền lạnh giá giống như ánh mắt của hắn:
- Không có ai có thể đánh chủ ý đối với người bên cạnh ta, đặc biệt là nữ nhân của ta. Cho dù là hội trưởng nghiệp đoàn ma pháp sư cũng không được!
Trong miệng nói như vậy, nhưng thái độ Mạnh Hàn lại chậm rãi bình tĩnh, không còn đáng sợ như lúc vừa nãy nữa. Điều này khiến Pháp thánh Jerome thở ra một hơi thật dài. Hắn vỗ vỗ lồng ngực của mình, trấn an một chút đối với trái tim vừa đột nhiên bị dọa đến mức đập tăng tốc kia vài lần. Rốt cuộc một lát sau trái tim mới đập hòa hoãn trở lại.
Chỉ có điều dù vậy, trong lúc lơ đãng Pháp Thánh Jerome vẫn bị thực lực Mạnh Hàn thể hiện ra làm sợ hãi giật mình. Bản thân hắn đã là Phó hội trưởng nghiệp đoàn ma pháp sư, có sóng to gió lớn gì mà hắn chưa từng thấy qua. Cho dù là đứng trước ranh giới giữa cái sống và cái chết, hắn cũng không phải là lần đầu tiên trải qua. Nhưng trong chớp mắt vừa nãy, hắn lại thoáng có cảm giác giống như mình đang ở địa ngục. Mà đối diện hắn cũng chỉ có một mình Mạnh Hàn. Thậm chí ngay cả một hộ vệ của Mạnh Hàn cũng không có.
Điều này nói rõ cái gì? Điều này nói rõ Pháp Thánh Jerome ở trước mặt Mạnh Hàn, không ngờ trong chớp mắt lại tự cảm giác mình căn bản không cách nào địch lại Mạnh Hàn. Thậm chí hắn còn cảm giác mình không hề có khả năng đánh trả. Loại trực giác này không biết đã cứu Pháp Thánh Jerome bao nhiêu lần. Nhưng một hai năm trước Mạnh Hàn còn là một ma pháp học đồ, còn phải dựa vào sự hỗ trợ của bản thân Pháp Thánh mới có thể có được một quyển sách ma pháp cấp một. Điều này có vẻ quá không bình thường.
Pháp Thánh Jerome đã không có cách nào che giấu vẻ kinh hãi trên khuôn mặt mình. Hắn thật sự không muốn tin tưởng vào trực giác của mình. Nhưng mình đã mấy lần đứng trước ranh giới giữa cái sống và cái chết mới luyện ra được trực giác này. Trực giác này lại nói cho hắn biết, ở trước mặt Mạnh Hàn, hắn đúng là giống như đang đối mặt với Tử Thần. Lúc này mới trải qua mấy năm ngắn ngủi, không ngờ Mạnh Hàn từ một ma pháp học đồ đã vượt qua chính mình? Có thể như vậy được sao?
Trong nháy mắt này, Jerome đột nhiên có chút hối hận. Cho tới nay sự chèn ép của nghiệp đoàn ma pháp sư đối với Mạnh Hàn có phải là chính xác hay không? Mặc dù mình vẫn có mối quan hệ tốt với Mạnh Hàn, cũng luôn qua lại nói chuyện với Mạnh Hàn. Xét từ phương diện nào đó mà nói, đều không có lỗi với Mạnh Hàn. Tuy nhiên, thời điểm hắn cùng mấy Phó hội trưởng đồng thời thương lượng muốn đối phó với Mạnh Hàn, Pháp Thánh Jerome chỉ biểu thị mình không đồng ý, lại không có giúp đỡ Mạnh Hàn, thậm chí không ngăn cản những gia hoả kia làm bậy. Đây rốt cuộc là đúng hay là sai?
Hủy diệt ba toà thành Công Quốc Milan, căn bản không hoàn toàn là công lao của quyển sách mặt phẳng chiếu cấp tám. Điều này cũng khiến bọn họ không thể nghi ngờ về thực lực của bản thân Mạnh Hàn. Không may những gia hỏa thiển cận của nghiệp đoàn ma pháp sư lại vẫn tưởng rằng đó chính là uy lực của quyển sách mặt phẳng chiếu cấp bảy. Về phương diện này, bọn họ thậm chí còn nói dối hội trưởng đại nhân mất tích đã lâu.
Bọn họ vốn tưởng rằng chỉ cần dùng chức vị Phó hội trưởng nghiệp đoàn ma pháp sư cao cao tại thượng này, nhất định có thể khiến Mạnh Hàn từ bỏ mấy nô lệ sinh đôi. Chuyện như vậy ở trong giới quý tộc thật sự quá bình thường. Mấy nô bộc có thể tương đương với danh hiệu Phó hội trưởng nghiệp đoàn ma pháp sư hay sao? Có thể tương đương với mê hoặc trước tài nguyên khổng lồ của nghiệp đoàn ma pháp sư sao? Chỉ cần có quyền thế lớn hơn, chẳng lẽ không phải tùy tiện muốn ai làm nô bộc đều có thể sao? Vậy vì sao Mạnh Hàn lại không đồng ý?
Nhưng Mạnh Hàn thậm chí không cần phải nói quá nhiều. Chỉ một câu nói đầu tiên đã bít kín tất cả các con đường. Hội trưởng đại nhân giống như cực kỳ coi trọng hai cặp sinh đôi này. Thậm chí hội trưởng đại nhân còn trao quyền cho Pháp Thánh Jerome, lúc cần thiết thậm chí có thể đưa ra nhiều nhượng bộ hơn, chỉ cần Mạnh Hàn đồng ý. Vấn đề là bây giờ nhìn lại, căn bản không thể nào làm được.
- Hầu tước đại nhân, là người bạn cũ của đại nhân, ta quá thân phận một chút, để nhắc nhở đại nhân.
Jerome cố gắng trấn tĩnh một lát, khiến tâm tình của mình trở nên hoà hoãn lại, lúc này mới chậm rãi nói:
- Đại nhân còn trẻ tuổi. Tuổi trẻ đầy nhiệt huyết, cái này ta hiểu rõ. Nhưng đại nhân phải biết rằng, bất luận là chuyện gì đều có thể thương lượng được. Trung thành là thứ không đáng tin.
Ở trong mắt của hắn, xem ra ngoại trừ sắc đẹp của mấy nàng ra, chắc hẳn điều Mạnh Hàn lưu ý chính là lòng trung thành của các nàng. Bởi vậy hắn mới nghĩ tới chuyện nhắc nhở Mạnh Hàn một câu.
- Trung thành là bởi vì lợi thế còn chưa đủ để phản bội, thật sao?
Mạnh Hàn cười lạnh một tiếng, hỏi ngược lại.
- Không sai, nói rất sâu sắc.
Hai mắt Pháp Thánh Jerome sáng ngời, gật đầu, nhiệt tình nói:
- Trong chuyện này, nếu như đại nhân còn có yêu cầu gì, cứ việc nói ra. Không phải đại nhân muốn một vài thứ gì đó trên người Long tộc sao? Hội trưởng đại nhân nói, chỉ cần đại nhân có thể đáp ứng điều kiện của hắn, mọi chuyện đều có thể thương lượng.
- Không, Jerome đại sư. Ta nghĩ đại sư hiểu lầm ý của ta.
Mạnh Hàn lắc đầu, nói như đinh chém sắt:
- Trên thực tế, ta đã mua được long tinh từ trong tay của nghiệp đoàn ngầm. Những thứ khác, ta cũng không thiếu. Hơn nữa, ta chưa từng bán đi thủ hạ, hay người quen của mình bao giờ. Đồng thời, ta rất để ý tới nữ nhân của ta. Bất kể là Catherine, hay Grace Elyse, hoặc giả là Joey và Juli. Ngài có thể hiểu không?
Mạnh Hàn nhắc tới Catherine, chính là muốn nhắc nhở cho Pháp Thánh Jerome biết, mình có thể vì Catherine tiêu diệt Công Quốc Milan. Hắn cũng có thể vì Grace Elyse hoặc là Joey Juli đi làm loại chuyện tương tự như vậy. Nếu như nghiệp đoàn ma pháp sư còn kiên trì nữa, như vậy Mạnh Hàn cũng sẽ không khách khí.
Chỉ có điều những lời nói này không cần thiết nói rõ ra như vậy. Dù sao đi nữa Pháp Thánh Jerome là người thông minh, hắn nhất định có thể nghe ra được ý tứ trong lời nói của Mạnh Hàn.
Pháp Thánh Jerome nghe hắn nói vậy, đương nhiên có thể hiểu được. Hắn không ngờ được sẽ có kết quả như thế. Hắn thậm chí không thể nào hiểu được. Nhưng nhìn ánh mắt kiên định của Mạnh Hàn, Pháp Thánh Jerome chỉ có thể tiếc nuối lắc đầu, tiếc hận nói:
- Đáng tiếc. Hầu tước đại nhân, đại nhân biết có bao nhiêu quý tộc muốn mưu cầu một địa vị cao ở trong nghiệp đoàn ma pháp sư để tăng địa vị của mình và thực lực gia tộc lên hay không? Đại nhân từ bỏ cơ hội như vậy, thật sự là quá đáng tiếc.
Mạnh Hàn không đáp ứng điều kiện, vị trí Phó hội trưởng nghiệp đoàn ma pháp sư tất nhiên là vô duyên với Mạnh Hàn.
- Thứ cho ta nói thẳng, Jerome đại sư!
Mạnh Hàn đối với Jerome cũng không hề có thành kiến gì. Pháp Thánh Jerome chỉ là một người truyền lời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.