Chương 126: Ma pháp công kích. (2)
Nhâm Oán
05/02/2014
Có trụ cột thành công lần đầu tiên, mấy lần kế tiếp Mạnh Hàn thi pháp có thành công có thất bại, nhưng tổng thể vẫn là phương hướng tiến hành tốt hơn. Mạnh Hàn thậm chí rất ngạc nhiên, tỷ muội tinh linh làm sao mà quên hỏi Mạnh Hàn, vì cái gì hắn là một ma pháp học đồ lại có thể phóng thích
Địa Thứ Thuật của ma pháp sư chính thức.
- Tuy trình độ của ngươi rất thấp, nhưng mà ngươi được lão nhân gia nàng chỉ điểm nha.
Điểm này Louise thập phần kiêu ngạo:
- Dù là ngươi đần còn hơn cả heo thì lão nhân gia nàng dạy ngươi học ma pháp, ngươi cũng nhất định có thể học được.
Trong lời này có một cổ tôn sùng tinh linh Pháp Thần vô hạn, đương nhiên nàng vẫn không có lộ thân phận của nàng ra. Mạnh Hàn cũng phối hợp không hởi tới.
Kế tiếp Mạnh Hàn bắt đầu theo thói quen luyện tập cho thuần thục. Chỉ cần có ma lực Mạnh Hàn sẽ thích phóng ma pháp. Nhưng mà hắn không phải là luyện Địa Thứ Thuật buông tha ma pháp thuẫn. Đây là pháp thuật duy nhất hiện giờ giúp hắn bảo vệ mình, đương nhiên không thể rơi xuống.
Nhìn thấy Mạnh Hàn lần nữa phóng xuất ma pháp thuẫn hình vỏ trứng quen thuộc, tỷ muội tinh linh hết sức kỳ quái. Các nàng rất kỳ quái Mạnh Hàn vì cái gì không ở trước mặt Pháp Thần các hạ mà thi triển chiêu số đắc ý ra, nói không chừng có thể làm cho Pháp Thần các hạ vài phần kính trọng. Nhưng mà vừa nghĩ tới thái độ tộc nhân của mình đối đãi Mạnh Hàn, các nàng cũng không hỏi nữa. Nếu quả thật muốn hỏi thì còn phải ứng phó vấn đề thân phận Pháp Thần các hạ, tuy hai nữ đơn thuần, nhưng cũng biết tốt xấu.
Tinh thần lực cường hãn thật sự đề cao hiệu suất minh tưởng, điểm này tiểu ma nữ không có nói dối. Dùng trạng thái hiện tại của Mạnh Hàn thì chỉ cần minh tưởng mười phút ngắn ngủi là có thể khôi phục ma lực của bản thân. Đương nhiên phải nói tới tinh thần lực của Mạnh Hàn tăng vọt, cũng nói rõ ma lực hiện giờ của Mạnh Hàn ít tới đáng thương.
Mạnh Hàn một chút cũng không tự xem nhẹ bản thân mình, có thể có hiệu quả hiện tại hắn đã thập phần vui vẻ. Sau khi luyện tập Địa Thứ Thuật mấy chục lần, ít nhất đã có thể thành công trăm phần trăm.
Nằm ở trên giường phủ lãnh chúa, Mạnh Hàn nhớ tới một ít lời của tinh linh Pháp Thần nói, Pháp Thần có chú ngữ ma pháp chuyên môn thuộc về mình, có thể tăng mức độ khế hợp của chú ngữ với ma pháp nguyên tố lên lớn nhất. Trong lý giải của Mạnh Hàn thì ma pháp chú ngữ của mình thập phần thuận buồm xuôi gió, có thể làm cho mình dùng trạng thái dễ dàng nhất phóng thích ma pháp.
Đối với Mạnh Hàn mà nói còn có ngôn ngữ nào quen thuộc bằng tiếng Khựa cơ chứ? Cho dù là kế thừa ngôn ngữ công quốc trong trí nhớ của Antonio, cũng không có sử dụng thành thạo bằng tiếng tàu dùng suốt hai mươi năm qua. Chuyện này có tính là phù hợp với ma pháp chú ngữ không?
Có ý niệm này trong đầu, thời điểm Mạnh Hàn buổi chiều thí nghiệm ma pháp thì vụng trộm thử qua vài lần. Ma pháp thuẫn có, Địa Thứ Thuật có, nhưng không có một lần thành công. Cho dù ma lực phân bố cùng lưu chuyển đã thuộc làu, nhưng mà thời điểm Mạnh Hàn hô lên mười âm tiết vẫn đánh loạn tiết tấu thi pháp, tiến tới làm ma pháp thất bại.
Hiện tại nằm trên giường cân nhắc cẩn thận, Mạnh Hàn mới cảm thấy chính mình đúng là được voi đòi tiên. Một tiểu ma pháp học độ lại muốn thí nghiệm thành công ma pháp chú ngữ chuyên chúc của Pháp Thánh mới có thể cân nhắc, đây không phải đầm rồng hang hổ sao? Mạnh Hàn không tham, thực sự hắn hiểu được đạo lý tiến hành theo chất lượng. Đem tâm tư này đặt trong lòng, Mạnh Hàn bắt đầu minh tưởng.
Một lần minh tưởng qua đi, tinh thần mười phần. Một chút cũng không có cảm giác mệt nhọc nào. Mạnh Hàn cầm lấy tánh mạng ma pháp trượng nhàm chán bắt đầu tập luyện phóng thích ma pháp thuẫn. Ma pháp này không làm ảnh hưởng tới mọi người, chỉ cần âm thanh ngâm xướng chú ngữ đủ thấp là được.
Thời điểm này Mạnh Hàn đều không có ý thức được tinh thần lực của mình tăng vọt và kinh nghiệm ngày đầu tiên, không sai biệt lắm sau khi nằm trên giường phóng thích ma pháp thuẫn vài trăm lượt Mạnh Hàn mới thực sự cảm thấy mệt mỏi tới mức ngủ thiếp đi, ngủ say sưa. Nhưng hắn cũng không hiểu ánh sáng cũng là thứ liên tiếp ảnh hưởng tới ma pháp thuẫn, số lượng thi pháp cũng nhiều hơn trước kia gấp đôi.
Sáng sớm, Mạnh Hàn lại thần thanh khí sảng. Hiện tại Mạnh Hàn đã triệt để hiểu được mình thật sự nhân họa đắc phúc. Cũng không nói quá, vui vẻ kêu Grace mang theo mấy thợ đá đi theo hắn, dùng Địa Thứ Thuật khai thác đá như thế nào.
Thí nghiệm đương nhiên không cần những tài liệu tốt, khoảng cách bên kia không quá xa, hơn nữa vật liệu đá cứng rắn chỉ cần dùng một ít đá thường là được, đi tới một nơi phù hợp trong Ải nhân sơn mạch là phù hợp rồi.
Thời điểm tìm địa điểm Mạnh Hàn cũng không khách khí, chọn một khối tảng đá lớn sau đó chỉ về phía hòn đá kia, một Địa Thứ Thuật xuất hiện, trên tảng đá này thình lình hiện ra một cây gai nhọn, làm cho mấy thợ đá kia hâm mộ và khó hiểu.
Đợi đến lúc mọi người ba chân bốn cẳng đem gối đá kia gõ ra, Mạnh Hàn mới phát hiện cái cây gai này giống như đúc tảng đá phía dưới, giống như ma pháp đã làm cho cây gai này là phần tử của tảng đá, mới hình thành gai nhọn. Sau đó mọi người liền phát hiện gai nhọn trên tảng đá này xuất hiện cái động nhỏ.
Trong nội tâm Mạnh Hàn khẽ động, lại bắt đầu thử phóng thích Địa Thứ Thuật ở chỗ khác. Lại phóng thích một lần, sau khi gõ ra thì mọi người phát hiện vết rỗng của tảng đá lại dài hơn, tựu như là lưỡng trống rỗng đặt song song cùng một chỗ đồng dạng.
- Thì ra là thế!
Mạnh Hàn rốt cục cũng hiểu vì cái gì Pháp Thần lại dạy cho mình ma pháp tính công kích. Bắt đầu hắn còn tưởng rằng là muốn công kích tảng đá cho nó vỡ ra, hiện tại xem ra hoàn toàn không phải chuyện này.
- Bút tài phú này là của ta!
Nhìn qua kết quả này Mạnh Hàn nghĩ đến vài tòa núi đá trắng kia, trong mắt toát ra hào quang của kim tệ.
Đồ vật Tinh linh tộc đáp ứng toàn bộ đều không có nhìn thấy, cho nên Mạnh Hàn ở trên vấn đề này không có nóng nảy. Huống chi Louisa cùng Louise luôn cảm thấy vì chuyện của các nàng mà người trong tộc luôn làm Mạnh Hàn chịu thiên địa ủy khuất, cho tới bây giờ cũng không có thúc hắn làm việc gì, Mạnh Hàn cũng vui vẻ được tiêu dao.
Nhưng mà có hai nàng kích thích tinh thần lực và mát xa cho mình, Mạnh Hàn làm sao có thể lãng phí. Huống hồ hai nữ lòng mang áy náy, làm cho Mạnh Hàn cảm thấy hai nàng đang dốc lòng làm đền bù, chuyện này hoàn toàn khác với chuyện hắn phân phó trước đây.
Mang theo Grace cùng Kiều, một bảo vệ An tổng quản, sau lưng còn đi theo Demi Diana hai thiếp thân thị nữ, cùng với Louisa cùng Louise hai thị nữ ma pháp, lãnh chúa đại nhân Mạnh Hàn thản nhiên đi lại trong lãnh địa của mình. Lần này Mạnh Hàn cùng với Grace cùng đi lựa chọn nơi kiến tạo phủ lãnh chúa.
Tất cả người dân trong lãnh địa đồng ý chuyện xây phủ lãnh chúa, cũng có ý nghĩa từ nay về sau bọn họ có thể sống trong phủ lãnh chúa. Chuyện này không khác gì cả ngàn người chung sống, cũng không thể an bài vài căn phòng được.
- Tuy trình độ của ngươi rất thấp, nhưng mà ngươi được lão nhân gia nàng chỉ điểm nha.
Điểm này Louise thập phần kiêu ngạo:
- Dù là ngươi đần còn hơn cả heo thì lão nhân gia nàng dạy ngươi học ma pháp, ngươi cũng nhất định có thể học được.
Trong lời này có một cổ tôn sùng tinh linh Pháp Thần vô hạn, đương nhiên nàng vẫn không có lộ thân phận của nàng ra. Mạnh Hàn cũng phối hợp không hởi tới.
Kế tiếp Mạnh Hàn bắt đầu theo thói quen luyện tập cho thuần thục. Chỉ cần có ma lực Mạnh Hàn sẽ thích phóng ma pháp. Nhưng mà hắn không phải là luyện Địa Thứ Thuật buông tha ma pháp thuẫn. Đây là pháp thuật duy nhất hiện giờ giúp hắn bảo vệ mình, đương nhiên không thể rơi xuống.
Nhìn thấy Mạnh Hàn lần nữa phóng xuất ma pháp thuẫn hình vỏ trứng quen thuộc, tỷ muội tinh linh hết sức kỳ quái. Các nàng rất kỳ quái Mạnh Hàn vì cái gì không ở trước mặt Pháp Thần các hạ mà thi triển chiêu số đắc ý ra, nói không chừng có thể làm cho Pháp Thần các hạ vài phần kính trọng. Nhưng mà vừa nghĩ tới thái độ tộc nhân của mình đối đãi Mạnh Hàn, các nàng cũng không hỏi nữa. Nếu quả thật muốn hỏi thì còn phải ứng phó vấn đề thân phận Pháp Thần các hạ, tuy hai nữ đơn thuần, nhưng cũng biết tốt xấu.
Tinh thần lực cường hãn thật sự đề cao hiệu suất minh tưởng, điểm này tiểu ma nữ không có nói dối. Dùng trạng thái hiện tại của Mạnh Hàn thì chỉ cần minh tưởng mười phút ngắn ngủi là có thể khôi phục ma lực của bản thân. Đương nhiên phải nói tới tinh thần lực của Mạnh Hàn tăng vọt, cũng nói rõ ma lực hiện giờ của Mạnh Hàn ít tới đáng thương.
Mạnh Hàn một chút cũng không tự xem nhẹ bản thân mình, có thể có hiệu quả hiện tại hắn đã thập phần vui vẻ. Sau khi luyện tập Địa Thứ Thuật mấy chục lần, ít nhất đã có thể thành công trăm phần trăm.
Nằm ở trên giường phủ lãnh chúa, Mạnh Hàn nhớ tới một ít lời của tinh linh Pháp Thần nói, Pháp Thần có chú ngữ ma pháp chuyên môn thuộc về mình, có thể tăng mức độ khế hợp của chú ngữ với ma pháp nguyên tố lên lớn nhất. Trong lý giải của Mạnh Hàn thì ma pháp chú ngữ của mình thập phần thuận buồm xuôi gió, có thể làm cho mình dùng trạng thái dễ dàng nhất phóng thích ma pháp.
Đối với Mạnh Hàn mà nói còn có ngôn ngữ nào quen thuộc bằng tiếng Khựa cơ chứ? Cho dù là kế thừa ngôn ngữ công quốc trong trí nhớ của Antonio, cũng không có sử dụng thành thạo bằng tiếng tàu dùng suốt hai mươi năm qua. Chuyện này có tính là phù hợp với ma pháp chú ngữ không?
Có ý niệm này trong đầu, thời điểm Mạnh Hàn buổi chiều thí nghiệm ma pháp thì vụng trộm thử qua vài lần. Ma pháp thuẫn có, Địa Thứ Thuật có, nhưng không có một lần thành công. Cho dù ma lực phân bố cùng lưu chuyển đã thuộc làu, nhưng mà thời điểm Mạnh Hàn hô lên mười âm tiết vẫn đánh loạn tiết tấu thi pháp, tiến tới làm ma pháp thất bại.
Hiện tại nằm trên giường cân nhắc cẩn thận, Mạnh Hàn mới cảm thấy chính mình đúng là được voi đòi tiên. Một tiểu ma pháp học độ lại muốn thí nghiệm thành công ma pháp chú ngữ chuyên chúc của Pháp Thánh mới có thể cân nhắc, đây không phải đầm rồng hang hổ sao? Mạnh Hàn không tham, thực sự hắn hiểu được đạo lý tiến hành theo chất lượng. Đem tâm tư này đặt trong lòng, Mạnh Hàn bắt đầu minh tưởng.
Một lần minh tưởng qua đi, tinh thần mười phần. Một chút cũng không có cảm giác mệt nhọc nào. Mạnh Hàn cầm lấy tánh mạng ma pháp trượng nhàm chán bắt đầu tập luyện phóng thích ma pháp thuẫn. Ma pháp này không làm ảnh hưởng tới mọi người, chỉ cần âm thanh ngâm xướng chú ngữ đủ thấp là được.
Thời điểm này Mạnh Hàn đều không có ý thức được tinh thần lực của mình tăng vọt và kinh nghiệm ngày đầu tiên, không sai biệt lắm sau khi nằm trên giường phóng thích ma pháp thuẫn vài trăm lượt Mạnh Hàn mới thực sự cảm thấy mệt mỏi tới mức ngủ thiếp đi, ngủ say sưa. Nhưng hắn cũng không hiểu ánh sáng cũng là thứ liên tiếp ảnh hưởng tới ma pháp thuẫn, số lượng thi pháp cũng nhiều hơn trước kia gấp đôi.
Sáng sớm, Mạnh Hàn lại thần thanh khí sảng. Hiện tại Mạnh Hàn đã triệt để hiểu được mình thật sự nhân họa đắc phúc. Cũng không nói quá, vui vẻ kêu Grace mang theo mấy thợ đá đi theo hắn, dùng Địa Thứ Thuật khai thác đá như thế nào.
Thí nghiệm đương nhiên không cần những tài liệu tốt, khoảng cách bên kia không quá xa, hơn nữa vật liệu đá cứng rắn chỉ cần dùng một ít đá thường là được, đi tới một nơi phù hợp trong Ải nhân sơn mạch là phù hợp rồi.
Thời điểm tìm địa điểm Mạnh Hàn cũng không khách khí, chọn một khối tảng đá lớn sau đó chỉ về phía hòn đá kia, một Địa Thứ Thuật xuất hiện, trên tảng đá này thình lình hiện ra một cây gai nhọn, làm cho mấy thợ đá kia hâm mộ và khó hiểu.
Đợi đến lúc mọi người ba chân bốn cẳng đem gối đá kia gõ ra, Mạnh Hàn mới phát hiện cái cây gai này giống như đúc tảng đá phía dưới, giống như ma pháp đã làm cho cây gai này là phần tử của tảng đá, mới hình thành gai nhọn. Sau đó mọi người liền phát hiện gai nhọn trên tảng đá này xuất hiện cái động nhỏ.
Trong nội tâm Mạnh Hàn khẽ động, lại bắt đầu thử phóng thích Địa Thứ Thuật ở chỗ khác. Lại phóng thích một lần, sau khi gõ ra thì mọi người phát hiện vết rỗng của tảng đá lại dài hơn, tựu như là lưỡng trống rỗng đặt song song cùng một chỗ đồng dạng.
- Thì ra là thế!
Mạnh Hàn rốt cục cũng hiểu vì cái gì Pháp Thần lại dạy cho mình ma pháp tính công kích. Bắt đầu hắn còn tưởng rằng là muốn công kích tảng đá cho nó vỡ ra, hiện tại xem ra hoàn toàn không phải chuyện này.
- Bút tài phú này là của ta!
Nhìn qua kết quả này Mạnh Hàn nghĩ đến vài tòa núi đá trắng kia, trong mắt toát ra hào quang của kim tệ.
Đồ vật Tinh linh tộc đáp ứng toàn bộ đều không có nhìn thấy, cho nên Mạnh Hàn ở trên vấn đề này không có nóng nảy. Huống chi Louisa cùng Louise luôn cảm thấy vì chuyện của các nàng mà người trong tộc luôn làm Mạnh Hàn chịu thiên địa ủy khuất, cho tới bây giờ cũng không có thúc hắn làm việc gì, Mạnh Hàn cũng vui vẻ được tiêu dao.
Nhưng mà có hai nàng kích thích tinh thần lực và mát xa cho mình, Mạnh Hàn làm sao có thể lãng phí. Huống hồ hai nữ lòng mang áy náy, làm cho Mạnh Hàn cảm thấy hai nàng đang dốc lòng làm đền bù, chuyện này hoàn toàn khác với chuyện hắn phân phó trước đây.
Mang theo Grace cùng Kiều, một bảo vệ An tổng quản, sau lưng còn đi theo Demi Diana hai thiếp thân thị nữ, cùng với Louisa cùng Louise hai thị nữ ma pháp, lãnh chúa đại nhân Mạnh Hàn thản nhiên đi lại trong lãnh địa của mình. Lần này Mạnh Hàn cùng với Grace cùng đi lựa chọn nơi kiến tạo phủ lãnh chúa.
Tất cả người dân trong lãnh địa đồng ý chuyện xây phủ lãnh chúa, cũng có ý nghĩa từ nay về sau bọn họ có thể sống trong phủ lãnh chúa. Chuyện này không khác gì cả ngàn người chung sống, cũng không thể an bài vài căn phòng được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.