Chương 1159: Nghiệp đoàn hoàn toàn mới
Nhâm Oán
15/12/2014
Về điểm này từ trên người những thương nhân đang kiếm đầy bát đầy chậu tại Hoàng Kim Thành thì có thể nhìn ra được.
Dựa theo biểu hiện nhất quán của Hoàng Kim Thành từ trước tới nay, Hoàng Kim Thành thích nhất là phương thức hợp tác hai bên cùn thắng. Về điểm này, rất đáng tin cậy. Cho dù là kẻ địch của Mạnh Hàn cũng phải thừa nhận trên phương diện buôn bán, bọn họ tình nguyện hợp tác cùng Hoàng Kim Thành.
Vấn đề là, năm đó lấy thái độ của nghiệp đoàn lính đánh thuê đối với Hoàng Kim Thành như vậy, không tính tới chuyện chèn ép còn lén lút cưỡng đoạt, đắc tội vô cùng lớn đối với Mạnh Hàn. Hiện tại, nếu như bọn họ khuất phục, còn có thể được Mạnh Hàn tha thứ hay sao?
Đây là vấn đề lo lắng được đưa ra nhiều nhất. Đặc biệt là hai Phó hội trưởng năm đó đã từng ra sức yêu cầu dùng biện pháp này đối với Hoàng Kim Thành, kiên quyết biểu thị muốn phân cao thấp cùng Hoàng Kim Thành.
Nghiệp đoàn lính đánh thuê đã tồn tại hơn ngàn năm, lẽ nào sẽ bị một tiểu tử mới quật khởi chưa tới hai mươi năm đánh bại hay sao? Lẽ nào với tích lũy của nghiệp đoàn lính đánh thuê hơn ngàn năm còn chưa thể tranh đua ưu khuyết điểm cùng Hoàng Kim Thành sao?
Mọi người không cảm thấy kỳ quái trước thái độ kiên quyết của hai Phó hội trưởng này. Nếu như muốn tiếp nhận cành ô-liu của Mạnh Hàn, bọn họ nhất định phải giao ra kẻ cầm đầu năm đó, muốn không giá bất kỳ giá nào có thể vượt qua cửa ải lần này là điều tuyệt đối không thể làm được. Nghiệp đoàn lính đánh thuê vẫn nợ Mạnh Hàn một công đạo.
- Ai có thể đánh được hai vị Kiếm Thần Andy cùng Roger? Ai có thể giải quyết được hai pháp thần Tinh Linh luôn ở bên cạnh công tước đại nhân Antonio? Ai có thể giải quyết được thích khách thần bí bên cạnh công tước đại nhân? Ai có thể đối kháng được đội cận vệ hai trăm kỵ sĩ ma thú Kiếm Thánh cao cấp của công tước đại nhân? Cuối cùng, ai có thể chống lại quyển sách ma pháp được chế tạo từ quyển sách mặt phẳng chiếu cấp tám của công tước đại nhân?
Hội trưởng nghiệp đoàn lính đánh thuê từ tốn nhưng liên tục hỏi một các vị cấp cao vài vấn đề. Những vấn đề này, cũng không có ai có cách nào trả lời.
Nếu như chỉ xét về vũ lực đơn thuần, cũng có thể thông qua chênh lệch nhân số cùng trang bị để bổ khuyết. Nhưng vấn đề là luận về trang bị, người của nghiệp đoàn lính đánh thuê cho dù thúc ngựa cũng không đuổi kịp người của Mạnh Hàn.
Không nói đến các loại vũ khí với đẳng cấp thần khí như Nỗi Buồn Sương Giá, Thiên Đường Vẫn Rơi, chỉ riêng đội cận vệ che kín bầu trời cầm những quyển sách ma pháp, cũng không phải chỉ dựa vào nhân số là có thể bù đắp được chênh lệch. Cho dù có nhiều người hơn nữa, ở trước mặt quyển sách mặt phẳng chiếu của Mạnh Hàn, cũng chỉ là tàn pháo hoa mà thôi. Thậm chí ngay cả khả năng phản kháng cũng không có.
- Chúng ta không chiến đấu với bọn họ. Chúng ta dựa vào chuyện làm ăn để chèn ép bọn họ!
Người nói ra lời này, là một trong hai Phó hội trưởng có thái độ cứng rắn kia. Thế nhưng, dù là chính bản thân hắn nói ra đề nghị này, càng nói lại càng nhỏ, dần dần không còn nghe thấy có tiếng nữa. Chính hắn cũng không tự tin, càng không cần phải nói đến những người khác. Bất kỳ ai cũng không cách nào lảng tránh được một sự thật chính là, đấu trên phương diện làm ăn với Hoàng Kim Thành, dù sao phát động chiến tranh vẫn có khả năng thành công cao hơn một chút.
Đương nhiên trên hội nghị này, tất cả mọi người cũng không có được kết luận gì chính xác. Nhưng sau khi hội nghị kết thúc, mấy vị cao tầng của nghiệp đoàn lính đánh thuê lại bắt đầu lần lượt tiến hành an bài. Sau đó, dưới tình huống hai Phó hội trưởng phản đối không hề phát hiện, mấy người khác đã ngầm liên hệ với nhau.
Hội nghị cứ kéo dài như thế tới hai ngày. Sau hai ngày, khi hai Phó hội trưởng nhận thấy được có điểm không đúng, muốn phản kháng đã không còn kịp nữa. Đột nhiên sát thủ xuất hiện, lại thêm xung quanh những kẻ bọn họ vốn cho là đồng bạn môn ra tay ngăn cản, khiến hai người hoàn toàn vứt bỏ tính mạng của mình. Sau đó, mấy cao tầng nghiệp đoàn lính đánh thuê liền mang theo đầu của hai người vội vàng chạy tới Hoàng Kim Thành, xuất hiện ở trước mặt Mạnh Hàn.
- Ta không có ý đánh giá lựa chọn của các ngươi.
Mạnh Hàn nhìn hai cái đầu, nhưng không hề cho mấy cao tầng của nghiệp đoàn lính đánh thuê này chút thể diện nào:
- Bọn họ là người đưa ra kiến nghị, hẳn phải bị trừng phạt. Vấn đề là, quyết định của các ngươi năm đó là do tất cả mọi người đồng ý, không phải sao? Các ngươi cũng không có dũng khí nhận sai lầm, chỉ biết khi thất bại thì đẩy tội cho người khác.
Mạnh Hàn nói mấy câu, khiến hội trưởng nghiệp đoàn lính đánh thuê cùng mấy vị Phó hội trưởng mặt mày xám như màu đất. Hiện tại bọn họ mới nhớ tới, năm đó sau khi nghiệp đoàn ngầm có chuyện, là hội trưởng nghiệp đoàn ngầm dẫn theo tập thể mấy vị Phó hội trưởng đến trước mặt Mạnh Hàn thỉnh tội, mà không phải giống như bọn họ giao ra hai người chết để chịu tội.
Dựa theo cách nói của Mạnh Hàn, hai người kia tội không thể tha, nhưng không thể nghi ngờ bọn họ đã mất đi phong độ của một vị thượng giả.
- Nghiệp đoàn lính đánh thuê ở trên tay của các ngươi thực sự không có hi vọng nữa!
Cho dù mất hứng, nhưng Mạnh Hàn sẽ không hạ sát thủ đối với những người đã đầu hàng mình. Hắn chỉ lạnh nhạt nói một câu:
- Các ngươi có thể mang theo tất cả của cải của mình, tìm nơi dưỡng lão đi thôi. Nơi nào cũng được. Hoàng Kim Thành cũng được. Nhưng sau đó không được tiếp tục nhúng tay vào chuyện của nghiệp đoàn lính đánh thuê nữa.
Mấy cao tầng nghiệp đoàn lính đánh thuê mặt xám như màu đất thấy bọn họ lại bỏ lỡ một cơ hội có thể đứng ở trên bả vai của Hoàng Kim Thành, giống như nghiệp đoàn ngầm.
Chỉ có điều Mạnh Hàn đã cho bọn họ một con đường sống. Hơn nữa Mạnh Hàn cũng cho phép bọn họ có thể mang theo của cải riêng của mình. Điều này chính là sự thi ân ngoài sự mong đợi của bọn họ. Mấy gia hỏa sau khi liên tục cảm tạ, để lại tín vật của nghiệp đoàn lính đánh thuê, vội vội vàng vàng ảo não rời khỏi. Tất cả không dám quay đầu lại nữa.
Ngày hôm nay bọn họ có thể bán đi Phó hội trưởng, ngày mai bọn họ có thể bán đi Mạnh Hàn. Về điểm này Mạnh Hàn đã suy nghĩ rất rõ ràng. Cho nên, hắn cũng không để ý tới mấy cao tầng rời đi. Ngược lại, Bruce luôn chủ trì nghiệp vụ phía bên Hoàng Kim Thành, từ đầu tới cuối luôn duy trì thái độ tôn kính đối với Mạnh Hàn, đồng thời cũng biểu hiện ra năng lực quản lý phân hội của hắn tại Hoàng Kim Thành. Hắn chính là ứng cử viên được Mạnh Hàn rất coi trọng.
Trong ánh mắt mong chờ của vô số những người lính đánh thuê, cũng như ánh mắt hy vọng của đám thương gia, Hoàng Kim Thành rốt cuộc đã tuyên bố, nghiệp đoàn lính đánh thuê sẽ hợp tác với Hoàng Kim Thành cùng triển khai chiến lược.
Những nghiệp vụ đầy hứa hẹn của Hoàng Kim Thành sẽ được thực hiện trong nghiệp đoàn lính đánh thuê. Toàn bộ những người lính đánh thuê đều có thể dựa theo đẳng cấp và thân phận lính đánh thuê ban đầu, hưởng những đãi ngộ bọn họ nên được hưởng.
Dựa theo biểu hiện nhất quán của Hoàng Kim Thành từ trước tới nay, Hoàng Kim Thành thích nhất là phương thức hợp tác hai bên cùn thắng. Về điểm này, rất đáng tin cậy. Cho dù là kẻ địch của Mạnh Hàn cũng phải thừa nhận trên phương diện buôn bán, bọn họ tình nguyện hợp tác cùng Hoàng Kim Thành.
Vấn đề là, năm đó lấy thái độ của nghiệp đoàn lính đánh thuê đối với Hoàng Kim Thành như vậy, không tính tới chuyện chèn ép còn lén lút cưỡng đoạt, đắc tội vô cùng lớn đối với Mạnh Hàn. Hiện tại, nếu như bọn họ khuất phục, còn có thể được Mạnh Hàn tha thứ hay sao?
Đây là vấn đề lo lắng được đưa ra nhiều nhất. Đặc biệt là hai Phó hội trưởng năm đó đã từng ra sức yêu cầu dùng biện pháp này đối với Hoàng Kim Thành, kiên quyết biểu thị muốn phân cao thấp cùng Hoàng Kim Thành.
Nghiệp đoàn lính đánh thuê đã tồn tại hơn ngàn năm, lẽ nào sẽ bị một tiểu tử mới quật khởi chưa tới hai mươi năm đánh bại hay sao? Lẽ nào với tích lũy của nghiệp đoàn lính đánh thuê hơn ngàn năm còn chưa thể tranh đua ưu khuyết điểm cùng Hoàng Kim Thành sao?
Mọi người không cảm thấy kỳ quái trước thái độ kiên quyết của hai Phó hội trưởng này. Nếu như muốn tiếp nhận cành ô-liu của Mạnh Hàn, bọn họ nhất định phải giao ra kẻ cầm đầu năm đó, muốn không giá bất kỳ giá nào có thể vượt qua cửa ải lần này là điều tuyệt đối không thể làm được. Nghiệp đoàn lính đánh thuê vẫn nợ Mạnh Hàn một công đạo.
- Ai có thể đánh được hai vị Kiếm Thần Andy cùng Roger? Ai có thể giải quyết được hai pháp thần Tinh Linh luôn ở bên cạnh công tước đại nhân Antonio? Ai có thể giải quyết được thích khách thần bí bên cạnh công tước đại nhân? Ai có thể đối kháng được đội cận vệ hai trăm kỵ sĩ ma thú Kiếm Thánh cao cấp của công tước đại nhân? Cuối cùng, ai có thể chống lại quyển sách ma pháp được chế tạo từ quyển sách mặt phẳng chiếu cấp tám của công tước đại nhân?
Hội trưởng nghiệp đoàn lính đánh thuê từ tốn nhưng liên tục hỏi một các vị cấp cao vài vấn đề. Những vấn đề này, cũng không có ai có cách nào trả lời.
Nếu như chỉ xét về vũ lực đơn thuần, cũng có thể thông qua chênh lệch nhân số cùng trang bị để bổ khuyết. Nhưng vấn đề là luận về trang bị, người của nghiệp đoàn lính đánh thuê cho dù thúc ngựa cũng không đuổi kịp người của Mạnh Hàn.
Không nói đến các loại vũ khí với đẳng cấp thần khí như Nỗi Buồn Sương Giá, Thiên Đường Vẫn Rơi, chỉ riêng đội cận vệ che kín bầu trời cầm những quyển sách ma pháp, cũng không phải chỉ dựa vào nhân số là có thể bù đắp được chênh lệch. Cho dù có nhiều người hơn nữa, ở trước mặt quyển sách mặt phẳng chiếu của Mạnh Hàn, cũng chỉ là tàn pháo hoa mà thôi. Thậm chí ngay cả khả năng phản kháng cũng không có.
- Chúng ta không chiến đấu với bọn họ. Chúng ta dựa vào chuyện làm ăn để chèn ép bọn họ!
Người nói ra lời này, là một trong hai Phó hội trưởng có thái độ cứng rắn kia. Thế nhưng, dù là chính bản thân hắn nói ra đề nghị này, càng nói lại càng nhỏ, dần dần không còn nghe thấy có tiếng nữa. Chính hắn cũng không tự tin, càng không cần phải nói đến những người khác. Bất kỳ ai cũng không cách nào lảng tránh được một sự thật chính là, đấu trên phương diện làm ăn với Hoàng Kim Thành, dù sao phát động chiến tranh vẫn có khả năng thành công cao hơn một chút.
Đương nhiên trên hội nghị này, tất cả mọi người cũng không có được kết luận gì chính xác. Nhưng sau khi hội nghị kết thúc, mấy vị cao tầng của nghiệp đoàn lính đánh thuê lại bắt đầu lần lượt tiến hành an bài. Sau đó, dưới tình huống hai Phó hội trưởng phản đối không hề phát hiện, mấy người khác đã ngầm liên hệ với nhau.
Hội nghị cứ kéo dài như thế tới hai ngày. Sau hai ngày, khi hai Phó hội trưởng nhận thấy được có điểm không đúng, muốn phản kháng đã không còn kịp nữa. Đột nhiên sát thủ xuất hiện, lại thêm xung quanh những kẻ bọn họ vốn cho là đồng bạn môn ra tay ngăn cản, khiến hai người hoàn toàn vứt bỏ tính mạng của mình. Sau đó, mấy cao tầng nghiệp đoàn lính đánh thuê liền mang theo đầu của hai người vội vàng chạy tới Hoàng Kim Thành, xuất hiện ở trước mặt Mạnh Hàn.
- Ta không có ý đánh giá lựa chọn của các ngươi.
Mạnh Hàn nhìn hai cái đầu, nhưng không hề cho mấy cao tầng của nghiệp đoàn lính đánh thuê này chút thể diện nào:
- Bọn họ là người đưa ra kiến nghị, hẳn phải bị trừng phạt. Vấn đề là, quyết định của các ngươi năm đó là do tất cả mọi người đồng ý, không phải sao? Các ngươi cũng không có dũng khí nhận sai lầm, chỉ biết khi thất bại thì đẩy tội cho người khác.
Mạnh Hàn nói mấy câu, khiến hội trưởng nghiệp đoàn lính đánh thuê cùng mấy vị Phó hội trưởng mặt mày xám như màu đất. Hiện tại bọn họ mới nhớ tới, năm đó sau khi nghiệp đoàn ngầm có chuyện, là hội trưởng nghiệp đoàn ngầm dẫn theo tập thể mấy vị Phó hội trưởng đến trước mặt Mạnh Hàn thỉnh tội, mà không phải giống như bọn họ giao ra hai người chết để chịu tội.
Dựa theo cách nói của Mạnh Hàn, hai người kia tội không thể tha, nhưng không thể nghi ngờ bọn họ đã mất đi phong độ của một vị thượng giả.
- Nghiệp đoàn lính đánh thuê ở trên tay của các ngươi thực sự không có hi vọng nữa!
Cho dù mất hứng, nhưng Mạnh Hàn sẽ không hạ sát thủ đối với những người đã đầu hàng mình. Hắn chỉ lạnh nhạt nói một câu:
- Các ngươi có thể mang theo tất cả của cải của mình, tìm nơi dưỡng lão đi thôi. Nơi nào cũng được. Hoàng Kim Thành cũng được. Nhưng sau đó không được tiếp tục nhúng tay vào chuyện của nghiệp đoàn lính đánh thuê nữa.
Mấy cao tầng nghiệp đoàn lính đánh thuê mặt xám như màu đất thấy bọn họ lại bỏ lỡ một cơ hội có thể đứng ở trên bả vai của Hoàng Kim Thành, giống như nghiệp đoàn ngầm.
Chỉ có điều Mạnh Hàn đã cho bọn họ một con đường sống. Hơn nữa Mạnh Hàn cũng cho phép bọn họ có thể mang theo của cải riêng của mình. Điều này chính là sự thi ân ngoài sự mong đợi của bọn họ. Mấy gia hỏa sau khi liên tục cảm tạ, để lại tín vật của nghiệp đoàn lính đánh thuê, vội vội vàng vàng ảo não rời khỏi. Tất cả không dám quay đầu lại nữa.
Ngày hôm nay bọn họ có thể bán đi Phó hội trưởng, ngày mai bọn họ có thể bán đi Mạnh Hàn. Về điểm này Mạnh Hàn đã suy nghĩ rất rõ ràng. Cho nên, hắn cũng không để ý tới mấy cao tầng rời đi. Ngược lại, Bruce luôn chủ trì nghiệp vụ phía bên Hoàng Kim Thành, từ đầu tới cuối luôn duy trì thái độ tôn kính đối với Mạnh Hàn, đồng thời cũng biểu hiện ra năng lực quản lý phân hội của hắn tại Hoàng Kim Thành. Hắn chính là ứng cử viên được Mạnh Hàn rất coi trọng.
Trong ánh mắt mong chờ của vô số những người lính đánh thuê, cũng như ánh mắt hy vọng của đám thương gia, Hoàng Kim Thành rốt cuộc đã tuyên bố, nghiệp đoàn lính đánh thuê sẽ hợp tác với Hoàng Kim Thành cùng triển khai chiến lược.
Những nghiệp vụ đầy hứa hẹn của Hoàng Kim Thành sẽ được thực hiện trong nghiệp đoàn lính đánh thuê. Toàn bộ những người lính đánh thuê đều có thể dựa theo đẳng cấp và thân phận lính đánh thuê ban đầu, hưởng những đãi ngộ bọn họ nên được hưởng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.