Quyển 9 - Chương 286: Ganh đua ở triều hội (Hạ)
Cao Nguyệt
20/03/2013
Tăng thêm tướng quốc là nằm trong dự đoán của mọi người. Hai năm trước, khi phế thái tử đã khử đi Bùi Khoan, Lô Hoán và Độc Cô Hạo Nhiên ba vị tướng quốc thuộc phe đông cung. Rất mau, lúc Lý Khánh An ở Hà nam đạo thị sát đã phản kích Dương Quốc Trung, Thôi Kiều đã đánh mất chức tướng quốc, nên đã làm cho chín vị tướng quốc biến thành sáu vị, phe tướng quốc, phe họ Dương, phe họ Trương mỗi bên chiếm hai ghế. có thể nói là thế lực ngang nhau. nhưng năm qua Trần Hi Liệt có dấu hiệu ngã sang phe Dương Quốc Trung. lại thêm Lý Lâm Phổ sức khỏe ngày càng suy yếu, mọi người đều biết rằng, đã đến thời cơ thay đổi thế cân bằng giữa các tướng quốc rồi, cho nên hôm nay Lý Long Cơ tuyên bố tăng thêm tướng quốc, tất cả mọi người cũng đều không có tỏ vẻ kinh ngạc gì cả. mấu chốt là ai có thể nắm giữ chức tướng quốc mà thôi.
Vương Củng là đương nhiên rồi, hiện tại phe tướng quốc đang ở thế yếu, chỉ còn lại có mỗi mình Lý Lâm Phổ. là kẻ kế thừa. Vương Củng tất nhiên sẽ lên tướng quốc, tiếp chưởng đại kỳ phe tướng quốc.
Lý Long Cơ nhìn thoáng qua mọi người, chậm rãi nói: “Trẫm vẫn luôn cho rằng Chính sự đường ứng với chín vị tướng quốc là thích hợp nhất, nhưng vì đủ thứ các nguyên nhân, hiện tại chỉ còn lại có sáu tướng quốc, làm cho không ít ái khanh đang ngồi ở đây cũng đều phải kiêm đến hai chức. Việc này một mặt gia tăng sự mệt nhọc, về phương diện khác thì quyền lực quá mức tập trung. như vậy không ổn chút nào, cho nên trẫm đã suy nghĩ thật lâu. bèn mượn cơ hội hôm nay đây, một lần nữa điều chỉnh lại, tăng lên thành mười tướng quốc, Lý tướng quốc.”
Lý Long Cơ nhìn về phía Lý Lâm Phổ. Lý Lâm Phổ vội vàng đứng dậy nói: “Có lão thần đây!”
Hôm nay Lý Long Cơ tăng tướng quốc, trước đó đã từng đề cập qua một lần với Lý Lâm Phổ. lúc ấy Lý Lâm Phổ đề nghị Vương Củng xuất nhậm chức Trung thư Thị lang, nhưng bị Lý Long Cơ phủ quyết, hắn nói mình đã có sự chọn lựa khác. Khi đó Lý Lâm Phổ liền đoán được, hôm nay Lý Long Cơ sẽ tăng tướng quốc lên. nhưng ông lại không ngờ rằng là tăng đến bốn người, một người đương nhiên là Vương Củng, thế ba người còn lại sẽ là ai đây?
Lý Long Cơ khoát tay nói: “Tướng quốc sức khỏe không tốt. mời ngồi xuống!”
Đợi Lý Lâm Phổ ngồi xuống. Lý Long Cơ mới nói tiếp: “Trước hết trẫm muốn mời Lý tướng quốc nhường ra chức Binh bộ Thượng thư.”
“Lão thần tuân chỉ!”
Lý Long Cơ cười xòa. lại nói với Trần Hi Liệt và Dương Quốc Trung hai người: “Các khanh cũng vậy, Trần ái khanh nhường ra chức Hình bộ Thượng thư. Dương ái khanh nhường ra chức Công bộ Thượng thư. như vậy, ba vị Thượng thư lại thêm chức Trung thư Thị lang. Tổng cộng là bốn danh ngạch.”
Hắn nhìn thoáng qua Vi Kiến Tố, nói: “Vi ái khanh, trẫm chuẩn bị nhâm mệnh khanh làm Binh bộ Thượng thư. trong lòng khanh cảm thấy thế nào?”
Vi Kiến Tố mừng rỡ, hắn tuy là Hộ bộ Thị lang nắm trọng quyền, nhưng trên thực tế lại bị Dương Quốc Trung cản chân cản tay, hắn nữa phân quyền lực cũng không có, để cho hắn làm Binh bộ Thượng thư, chính là giải thoát hắn khỏi trạng thái không có quyền lực. làm hắn vô cùng mừng rỡ.
“Thần tuân chỉ!”
Vi Kiến Tố làm Binh bộ Thượng thư, cũng coi như là một thắng lợi nho nhỏ của Dương Quốc Trung, cho dù Lệnh Hồ Phi làm Binh bộ Hữu Thị lang, nhưng làm sao so sánh với Binh bộ Thượng thư quyền trọng được chứ. chỉ là Dương Quốc Trung có chút lo lắng, thế Lại bộ Thị lang sẽ nhâm mệnh ai?
Lý Long Cơ dường như biết được tâm tư của hắn. lại nói tiếp: “Lệnh Hồ Phi thăng nhiệm Lại bộ Thị lang. Cát ôn chuyển thành Hữu Thị lang. Hoa Âm huyện lệnh Bùi Mân tiếp nhận chức vụ Binh bộ Tả thị lang.”
Bùi Mân nguyên là Đại Lý tự Thiếu khanh, vì vụ án đông cung bị biếm truất, sự thăng tiến của hắn. có thể lý giải theo mấy phương diện. Hắn là con trai của tiền tướng quốc Bùi Diệu Khanh, gia thế hiển hách, lại là trụ cột của danh môn thế gia, hắn làm Binh bộ thị lang, coi như là sự bù đắp lại việc sau khi Bùi Khoan thoái sĩ, cái ghế của Bùi gia tại triều đình đã bó trống khá lâu này. Việc này nó nằm trong dự đoán của mọi người, nó cũng hợp tình hợp lý, chẳng qua là Bùi Mân vốn là người của phe đông cung, lại là cậu vợ của Lý Khánh An. làm cho Dương Quốc Trung có chút ấm ức trong lòng, cũng may Lại bộ Thị lang là người của hắn. Binh bộ Thượng thư cũng là người của hắn. một chức Binh bộ Thị lang ảnh hưởng không nhiều, hắn cũng không để ở trong lòng làm gì. nhưng trong lòng Lý Lâm Phổ thì dần dà có chút hiểu ra, Lý Long Cơ nhâm mệnh Bùi Mân có lẽ một tín hiệu, ông đang đợi một vở kịch hay ở phía sau đấy.
Lý Long Cơ thấy mọi người cũng không phản đối, bèn nói: “Được rồi! Phía dưới là tuyên bố danh sách tân tướng quốc được chọn, người thứ nhất đó là Ngự sự Đại phu Vương Củng, trẫm chuẩn bị nhâm mệnh khanh ấy làm Hình bộ Thượng thư, chúng ái khanh cảm thấy thế nào?”
Việc nhâm mệnh này nằm trong dự đoán của tất cả mọi người, dựa theo trình tự cao thấp của lại. hộ, lễ, binh, hình và công bộ, thì ba ghế Thượng thư trống gồm binh, hình và công. Vi Kiến Tố thăng lên làm Binh bộ Thượng thư. đem Hình bộ Thượng thư cho Vương Củng, chính là đạo lý này.
Cho nên không ai mở miệng phản đối. tất cả mọi người đều đang chờ đợi xem ba người còn lại là ai. ba người này mai này sẽ ảnh hưởng đến sự cân bằng trong lực lượng đối lập của Chính sự đường; quan hệ đến thế cục của triều chính, bởi vậy bầu không khí trong Tê Phượng Các có vẻ khá khẩn trương.
“người thứ hai trẫm chuẩn bị phân công thái thú Linh Lăng là Lý Hiện làm Trung thư Thị lang, các vị ái khanh thấy sao?”
Lý Hiện chính là tiền nhiệm kinh triệu duẫn. cháu của ngô Vương Khác, vì bị liên lụy bởi vụ án đông cung mà bị biếm làm thái thú Linh Lăng, giờ đây Lý Long Cơ đột nhiên đề bạt hắn. điều đó nằm ngoài dự đoán của mọi người. Trương Quân và Dương Thừa Căng trao đổi với nhau một ánh mắt. bọn họ đều cho rằng Lý Long Cơ muốn chọn người của hắn nhưng phải là người không thuộc các phe phái đó làm tướng quốc, tăng mạnh lực lượng trung gian, mà chọn người trong tôn thất là thích hợp nhất, hơn nữa Lý Lâm Phổ bị bệnh. Trung thư Tỉnh không có một đại thần đắc lực chống đờ sẽ làm cho Trung thư Tỉnh làm việc không trôi chảy, Lý Hiện có năng lực xuất chúng, chọn hắn làm Trung thư Thị lang cũng là hợp tình hợp lý.
Còn Dương Quốc Trung lại cho rằng Lý Hiện tuy rằng từng thuộc phe đông cung. nhưng quan hệ của hắn và Dĩnh Vương Củng rất tốt. việc này rất có thể là muốn tạo điều kiện cho Dĩnh vương.
chỉ có Lý Lâm Phổ thấp thoáng đoán được sự tái xuất của Lý Hiện, rất có thể là liên quan đến việc hoàng trưởng tôn sẽ nhập chủ đông cung. Lý Long Cơ nhâm mệnh hắn. hẳn là muốn tiến hành sự chuẩn bị trước cho việc Lý Thục nhập chủ đông cung. việc này cũng giống hệt việc chọn Bùi Mân làm Binh bộ Thị lang vậy, nhưng còn chưa đủ. Hắn đang âm thầm chờ đợi người sẽ được Lý Long Cơ chọn tiếp theo.
Quả nhiên, lúc Lý Long Cơ tuyên bố người thứ ba. Lý Lâm Phổ liền lập tức khẳng định suy nghĩ của mình là chính xác. người thứ ba thì ra là Quang Châu trưởng sứ Vi Hoán, cũng chính là người vì vụ án đông cung mà bị biếm truất, là một trong những thành viên nồng cốt của phe đông cung.
‘Vi Hoán làm Công bộ Thượng thư!'
Sự tái thăng chức của Vi Hoán làm cho tất cả mọi người đang ngồi đó đều kinh ngạc vô cùng, đây là tín hiệu rõ ràng nhất, phe đông cung đã mai danh ẩn tích hai năm lại bắt đầu xuất hiện trở lại. Nếu nói Độc Cô Hạo Nhiên bởi vì tình huống đặc thù nào đó mới tái thăng chức, thì sự tái thăng chức của Vi Hoán hoàn toàn không phải đơn giản như vậy, bất luận là Trương Quân. Trần Hi Liệt hay là Dương Quốc Trung, trong đầu bọn họ cùng đồng thời nhảy ra một ý niệm. Lý Hanh lại quay trở về đông cung rồi.
Cho dù có chút khó tin. nhưng sự thật đã đặt ngay trước mắt. hai người lúc trước thuộc phe đông cung nay đều đã tái xuất nhậm chức tướng quốc rồi, đây chẳng phải là điềm báo trước Lý Hanh phải sẽ quay trở lại đông cung hay sao?
Trương Quân nhanh chóng liếc nhìn Lý Lâm Phổ một cái, thấy vẻ mặt hắn vẫn thán nhiên điềm tĩnh, tựa như là đã biết trước mọi việc rồi vậy, trong lòng hắn lại bất đầu có chút nghi hoặc. Chẳng lẽ Lý Lâm Phổ đã biết Lý Hanh sẽ tái xuất hay sao? nhưng mà nếu Lý Hanh tái xuất, thì trong khoảng thời gian này Lý Lâm Phổ sẽ tuyệt nhiên không thể bình tĩnh như vậy mới đúng, có lẽ là nguyên nhân khác chăng? Trong lòng Trương Quân không ngừng nghi hoặc, hắn cũng không dám nhiều lời.
nhưng Dương Quốc Trung đã không thể ngồi yên được rồi, đương nhiên Vi Hoán chính là bị hắn đuổi khỏi chức thái thú Ích Châu, dùng Thôi Viên làm thái thú Ích Châu, nếu Vi Hoán vào tướng quốc, kẻ thứ nhất không cho phép việc này xảy ra chính là hắn Dương Quốc Trung.
“Bệ hạ, Vi Hoán ở Linh Lăng làm thái thú thật sự là không có làm được việc gì nổi bật cả, đánh giá cũng không được cao, hơn nữa hắn chưa từng đảm nhiệm qua chức vị quan trọng trong kinh, nếu nhâm mệnh hắn làm công bộ Thượng thư, chỉ e quần thần không phục, ý kiến của thần là muốn để cho hắn làm Thị lang trước, đợi tôi luyện vài năm nữa mới tái nhâm mệnh làm Thượng thư cũng không muộn.”
Trần Hi Liệt cũng nói: “Thần đồng ý với kiến nghị của Dương Thượng thư, Vi Hoán lúc trước dù sao cũng có tỳ vết đã trọng dụng người nhà. bệ hạ chọn hắn làm tướng quốc, thần lo lắng hắn không đủ đức hạnh, làm cho quần thần không phục.”
Sự phản đối của Dương Quốc Trung và Trần Hi Liệt nằm trong dự đoán của Lý Long Cơ, không đợi Vi Kiến Tố cũng tham gia phản đối, Lý Long Cơ liền võ đoán nói: “Chọn Vi hoán làm tướng quốc, trẫm đã cân nhắc rất lâu, hai vị ái khanh không cần lo lắng làm gì.”
Lúc này, còn có vị tướng quốc thứ tư phải tuyên bố, nhưng Lý Long Cơ lại tựa hồ đã quên bén đi, hắn nhìn đồng hồ cát một lúc, bèn nói: “Sắp đến giờ rồi, trẫm nói thêm một việc này nữa, ngày hôm qua Dương Thượng thư đề nghị trẫm phái thân vương tọa trấn tại địa phương. Trẫm đã suy nghĩ rất lâu. cho rằng cũng là một biện pháp hay, cho nên trẫm quyết định tiếp thu kiến nghị của Dương Thượng thư. nhâm mệnh Vĩnh vương Lân làm Giang nam đông đạo quan sát sứ. Dương Châu đại đô đốc, tọa trấn Dương Châu, đốc thúc việc vận chuyển lương thực tại Giang Hoài. Ngoài ra. trẫm còn quyết định nhâm mệnh Vinh vương Uyển làm Hà Bắc đạo, Hà Đông đạo quan sát sứ, tọa trấn Tướng Châu, theo dõi bá quan của hai đạo; Thọ vương Mạo làm Sơn nam đạo quan sát sứ. Kinh Châu đại đô đốc, tọa trấn Kinh Châu, đốc thúc việc tiền lương của Kinh Tương; nhâm mệnh thêm Dĩnh vương Giao làm Kiếm Nam đạo quan sát sứ, Ích Châu đại đô đốc, tọa trấn Ích Châu, đốc thúc tăng trưởng lượng muối và sắt của Ba Thục, cùng với Khánh vương Tông tọa trấn An Tây, tổng cộng có năm vị thân vương ra trấn tại địa phương.”
Dương Quốc Trung vốn định chỉ định dùng việc này để thử Lý Long Cơ, không ngờ không những chỉ có Vĩnh vương phái đến địa phương. mà cả Dĩnh Vương cũng bị điều đi luôn, hắn lập tức ngạc nhiên đến tròn xoe cả mắt, thì ra tất cả các thân vương đang dẫn đầu cũng không có một người nào có thể nhập chủ đông cung, thế thì ai sẽ là người nhập chủ đông cung đây? Chẳng lẽ thật sự là Lý Hanh sẽ quay lại nhậm chức hay sao?
Dương Quốc Trung có lẽ vẫn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của việc thân vương trấn giữ địa phương, nhưng Lý Lâm Phổ và Trương Quân lại rất rõ, thân vương trấn giữ địa phương, là một chế độ phân phong biến tướng, mối loạn đầu thời Hán. sự lụi vong của Tây Tấn đều bắt nguồn từ chư hầu phân phong, thời sơ Đường tuy đã từng có chư vương phân phong thời gian ngắn. nhưng đó là bởi vì mới kiến lập vương triều, cần có thân vương đi địa phương cũng cố chính quyền, còn bây giờ là Trung Đường, cơ bản là không cần thiết, phân phong chư vương là đạo lấy loạn trị quốc (*đạo trị quốc dễ gây ra rối loạn không ồn định trong nội bộ xã hội).
Cho dù Lý Lâm Phổ biết được đây là quyết định của Lý Long Cơ vì việc hoàng trưởng tôn nhập chủ đông cung, đem con trai của hắn đều đặt đến địa phương. đây sớm muộn sẽ trở thành khơi nguồn của việc chư hầu phân phong, là đạo lấy loạn trị quốc, trên lịch sự có rất nhiều bài giáo huấn, xin bệ hạ suy xét kỹ lại.”
Chuyện mà Lý Long Cơ đã quyết định, làm sao có thể bị người khác ảnh hưởng, hắn mở cuộc hợp Chính sự đường này, chẳng qua là thể hiện chút hình thức ra thôi, tò ý Chính sự đường đã thông qua thương thảo, bất kỳ ý kiến phản đối nào, hắn cũng không nghe lọt lỗ tai.
Hắn khoát tay nói: “Tướng quốc đã cả nghĩ rồi, bốn người họ chỉ thực hiện quyền giám đốc, không hề can thiệp quân chính địa phương. không có điều gì bất ổn. ý trẫm đã quyết, đừng phản đối gì nữa.”
Lúc này, Lý Long Cơ từ từ nói ra chuyện đại sự thứ ba của hắn: “Đông cung đã bỏ trống hai năm. nếu bỏ trống thêm nữa. e là bất lợi với xã tắc, vì vậy trẫm quyết định tái lập đông cung. trẫm đã quyết định sơ bộ, hoàng trưởng tôn Thục đức độ bao dung, dung dị mà quả đoán, nhân hiếu ôn hậu khiêm cung, hành động khắc lễ, rất được lòng trẫm. trẫm quyết định lập hoàng thái tôn làm chư quân.” (*chư quân: thái tử)
Trong lúc tất cả mọi người đều không có sự chuẩn bị. Lý Long Cơ đột nhiêm ném ra quyết định này, giống như bình nguyên dậy một tiếng sấm vang, làm cho tất cả mọi người có mặt ngoại trừ Lý Lâm Phổ đều chấn động đến sửng sốt.
“Canh giờ đã đến. mọi người quay về Hàm Nguyên điện đi! Tiếp tục triều hội.”
Lý Long Cơ nói xong, liền sải bước đi về hướng ngoài cửa. lúc này, trên quảng trường Đan Phượng môn truyền đến tiếng chuông ngân vang.
“Ngô hoàng vạn tuế vạn vạn tuế!”
Mọi người hô ba tiếng vạn tuế. Lý Long Cơ gật gật đầu. “Chúng ái khanh bình thân!”
“Bệ hạ có chỉ. bá quan về vị trí. tiếp tục triều hội.”
Triều hội tiếp tục tiến hành, Lý Long Cơ sau khi tuyên bố ba việc đại sự ở Chính sự đường, trong lòng của hắn nhẹ nhõm đi rất nhiều, thật ra bất luận là khuếch tướng hay thân vương trấn giữ địa phương, đều là chuyện mà Lý Long Cơ đã suy nghĩ rất lâu rồi, hắn biết rõ hoàng trưởng tôn không bì được với con trai, dưới con mắt hau háu rình rập của nhiều hoàng thúc như vậy, hoàng vị của hắn sẽ ngồi vô cùng gian nan. duy chỉ có tăng mạnh thế lực của hắn. mới là cách làm tự bảo vệ mình, từng bước khôi phục phe đông cung ban đầu, chính là một trong những thù đoạn quan trọng.
Thêm nữa là hắn thông qua việc quan sát một năm. phát hiện trong số các thân vương chư tử. sáu vị thân vương Khánh, Đệ, Vinh, Vĩnh. Dĩnh. Thọ dã tâm lớn nhất, ảnh hưởng của sâu rộng, vì vậy hắn bèn quyết định thả sáu người này xuống địa phương, cắt giảm ảnh hưởng của bọn họ trong trung ương triều đình, vì vậy mới nảy sinh suy nghĩ trước nhất phái Đệ vương trấn giữ An Tây, đây vừa là giám đốc Lý Khánh An. lại có thể đem ứng cử viên nhập chủ đông cung sáng giá nhất Đệ vương điều đi, còn về sau này Đệ vương bị giảm, sửa lại là Khánh vương trấn giữ An Tây, đó là một điều ngoài ý muốn.
Còn kiến nghị của Dương Quốc Trung chẳng qua là một sự trùng hợp, vừa lúc để hắn có được một cái cớ mà thôi, nhưng đây vẫn còn chưa đủ, hoàng trưởng tôn vẫn cần một quân phiệt địa phương có sức mạnh ủng hộ, mà người này chính là nhân vật lãnh đạo Lý Khánh An của phe đông cung.
Lý Long Cơ nhìn vào ngọc điệp trước mắt. sau đây chính là phong thưởng của Lý Khánh An rồi. đúng như Cao Lực Sĩ nói, việc Độc Cô Minh Nguyệt sẽ không ảnh hưởng đến sĩ đồ của Lý Khánh An. phong thưởng của Lý Long Cơ đối với Lý Khánh An sớm đã định chắc lúc ở Hoa Thanh cung rồi, đã khắc thành ngọc điệp, tuy là hôm qua hắn không có được Độc Cô Minh Nguyệt, làm cho lòng hắn bực tức, nhưng phong thưởng của Lý Khánh An lại quan hệ đến sự tiếp nối và kế tục giang sơn Đại Đường của hắn. hai thứ một nặng một nhẹ, vừa nhìn đã rõ ngay.
“Sau đây là Lý Khánh An.”
Thôi Bình lập tức cao giọng hô lên: “Bệ hạ tuyên Lý Khánh An.”
Trên đại điện khẽ nháo nhào lên. cuối cùng đã đến lượt Lý Khánh An rồi, Lý Khánh An bước nhanh ra triều ban, đi đến trước thang ngọc gập người thi lễ: “Thần Lý Khánh An tham kiến bệ hạ!”
Lý Long Cơ mỉm cười nói: “Để Lý ái khanh đợi lâu rồi.”
Hắn khẽ ho lên một tiếng, cất cao giọng nói: “Lý Khánh An thu phục Toái Hiệp, bình ổn mối hoạn Đột Kỵ Thi, trận chiến Đát La Tư kích bại Đại Thực, thu phục địa vị nước tông chủ của Đại Đường ta đối với Chiêu Võ cửu quốc, công trạng ở xã tắc, trẫm quyết định sắc phong khanh ấy làm An Tây quận vương, gia phong Phiêu kỵ Đại tướng quân, thực phong Bát trăm hộ, ngoài ra gia phong thêm cho khanh làm Tả bộc xạ, Đồng trung thư Môn hạ Bình chương sự.”
Việc gia phong cuối cùng này làm cho khắp đại điện ồ lên kinh ngạc, đây là việc mà ai cũng không nghĩ tới, Thượng thư Tả bộc xạ kỳ thực cũng là một hư chức, không có thực quyền, chức này cũng giống hệt như Hiệu kiểm Binh bộ Thượng thư của An Lộc Sơn và Hiệu kiểm Công bộ Thượng thư của Cao Tiên Chi, không có ý nghĩa gì đặc biệt, chỉ là cao hơn một phẩm, nhưng Đồng trung thư Môn hạ Bình chương sự lại chấm một nét bút dày đặc nhất lên chức Thượng thư Tả bộc xạ của hắn. Lý Khánh An đã bất ngờ vào chức tướng rồi, kinh ngạc, đố kỵ, hâm mộ, vui mừng, các thần sắc khác nhau đều xuất hiện trong mắt các triều thần, không có ai có thể thản nhiên đón nhận nó.
Thậm chí Lý Lâm Phổ cũng thất kinh, hắn lúc này mới bừng tỉnh hiểu ra. thì ra vị tướng quốc thứ tư mà Lý Long Cơ nói lại là Lý Khánh An, điều này có nghĩa là gì? Hắn suy nghĩ một chút đã hiểu ra.
Lý Khánh An tuy rằng nhập tướng, nhưng hắn xa tận An Tây, trên thực tế không hề tham dự quyết sách của quân quốc đại sự. không có ảnh hưởng gì đối với chính vụ triều đình, nhưng ý nghĩa của bản thân việc nhập tướng lại vô cùng sâu rộng, hắn không chỉ vượt qua An Lộc Sơn và Cao Tiên Chi, trở thành người đứng đầu tiết độ sứ, hơn nữa hắn là lãnh tụ của phe Đông Cung, hắn nhập tướng đối với thực lực của hoàng trưởng tôn sẽ mang tầm ảnh hưởng vô cùng quan trọng, thêm vào đó Lý Hiện. Vi Hoán. Bùi Mân trước đó. như vậy đã xác lập phe Đông Cung của hoàng trưởng tôn là đệ nhất thế lực của triều đình, cộng thêm liên minh Lý Khánh An và Vương Củng, như vậy, lại vô hình chung thông qua Lý Khánh An liên kết phe Đông Cung và phe tướng quốc lại làm một.
Đây chính là mục đích Lý Long Cơ an bài Lý Khánh An nhập tướng, có thể nói đây là một nét bút vẽ rồng thêm mắt. quả thật cực kỳ cao minh, vì vậy hắn mới phái Khánh vương trấn giữ An Tây, để kiềm hãm sự bành trước quyền lực của Lý Khánh An, ở bên trong đó là quan hệ móc nối khắng khít đến từng mối nối một.
Việc vào tướng của Lý Khánh An không chỉ làm cho Lý Lâm Phổ cảm thấy bất ngờ, cả Dương Quốc Trung và Trương Quân cũng sững sốt vô cùng, nhưng việc nhập tướng của Lý Khánh An đã khó phân tán sức tập trung của hai người nữa rồi, tin tức ban nãy Lý Long Cơ tuyên bố lập hoàng trưởng tôn làm chư quân vẫn còn vang vọng dài dài trong lòng của bọn họ, làm cho bọn họ vẫn chưa thể lấy lại bình tĩnh, bọn họ đã ý thức được, cục diện triều đình sẽ phát sinh thay đổi trọng đại, bọn họ sẽ đi đâu về đâu?
Nhưng ảnh hưởng lớn nhất lại là các tiết độ sứ trong triều đình. An Lộc Sơn. Ca Thư Hàn. Cao Tiên Chi. bọn họ ở một mức độ nào đó cũng là một mối quan hệ cạnh tranh, cạnh tranh ai sẽ trở thành đệ nhất tiết độ sứ của Đại Đường, Ca Thư Hàn thì không nói làm gì. hắn cả quận Vương Củng không được phong, trong lòng có bất mãn đến đâu cũng không thể làm gì được, mấu chốt là Cao Tiên Chi và An Lộc Sơn hai người.
Bọn họ cũng đều là quận vương, tuy rằng Cao Tiên Chi về mặt tản quan thì cao hơn An Lộc Sơn một chút, nhưng Hiệu kiêm Công bộ Thượng thư lại thấp hơn Hiệu kiểm Binh bộ Thượng thư một chút, vì vậy hai người họ là một sự cân bằng kỳ diệu, mà Kiếm Nam dù sao không phải trọng trấn đông bắc, bất luận là về mặt tài nguyên và binh lực đều không thể nào so bì với Phạm Dương. vì vậy ở một mức độ nào đó, vẫn là An Lộc Sơn là đệ nhất, nhưng việc bái tướng của Lý Khánh An như một sự xuất thế bức phá đột ngột, làm cho Cao Tiên Chi và An Lộc Sơn đều kinh ngạc sửng sốt.
Trong lòng Cao Tiên Chi có chút chua xót, Lý Khánh An là hạ cấp cũ của hắn. là nhân tài hậu bối một tay hắn đề bạt lên. nhưng không ngờ hắn cuối cùng lại vượt qua mình, cho dù trong lòng chua xót. nhưng hắn vẫn mừng thay cho Lý Khánh An. An Tây dưới sự thống lĩnh của hắn đạt đến tầm cao như vậy, các tướng sĩ An Tây đều có được thu hoạch, điều này khiến cho Cao Tiên Chi xuất thân từ An Tây cảm thấy an ũi, lại có chút tiếc nuối, dù sao không phải là hắn đưa quân An Tây bước vào sự huy hoàng.
Còn An Lộc Sơn lại vô cùng khác biệt, trong lòng hắn chỉ có ghen ghét, nỗi ganh ghét vô bờ bến. chức vị mà Lý Khánh An có được chính là thứ mà hắn hằng mơ ước. có thể bái tướng, nhưng lại không phải rời khỏi An Tây, việc hắn sợ hãi nhất là bị điều vào triều đình, nhưng việc hắn khát vọng nhất, cũng là vào triều đình làm tướng, hai điều này dường như vô cùng mâu thuẫn, mãi mãi khó có thể điều hòa. nhưng việc mâu thuẫn như vậy, ở trên người Lý Khánh An lại dung hòa lại một cách hoàn hảo, trong lòng An Lộc Sơn đã mất cân bằng, ánh mắt ganh ghét đó không hề che giấu mà dán chặt vào Lý Khánh An.
Trong đại điện khắp nơi vang lên tiếng xì xầm bàn tán. trong lòng Lý Khánh An nỗi vui mừng phong vương thoắt cái đến. lại thoắt cái đi. đem theo sự nghi hoặc đầy trời của việc nhập tướng, nỗi nghi hoặc cứ như ngắm hoa trong sương. đối với hắn. nhập tướng không phải là chuyện đáng lấy làm vinh hạnh gì. đó rất có thể là nước cờ để dành của Lý Long Cơ chiếm đoạt quân quyền của hắn. nhưng hắn không có thời gian suy nghĩ dụng ý của Lý Long Cơ, cũng không có thời gian suy nghĩ đối sách của mình, hắn lập tức khom người tạ ân nói: “Thần Lý Khánh An tạ bệ hạ long ân!”
Lý Long Cơ nhìn chăm chú vào Lý Khánh An. từ từ nói: “Ánh mắt của khanh nói với trẫm. khanh có chuyện muốn nói. nói đi! Trẫm muốn nghe thử.”
Lý Khánh An biết nỗi nghi hoặc thoáng chốc ban nãy của mình đã bị Lý Long Cơ phát hiện, phong vương bái tướng, đây là chuyện vinh hạnh biết dường nào, trong mắt hắn lẽ ra phải kích động và mừng rơn mới đúng, nhưng hắn không cả mừng, lại là mê hoặc và nghi ngại, đây sẽ làm cho Lý Long Cơ sinh ra cảnh giác trong lòng, nên trả lời hắn thế nào đây.
Lý Khánh An suy nghĩ xoay chuyển rất nhanh, hắn lập tức nói: “Bệ hạ. thần là có một thỉnh cầu muốn được bệ hạ đồng ý, chỉ là có chút do dự là nên nói, hay là không nên nói!”
“Chuyện gì? Khanh nói.”
“Thần nghe nói Đại Thực thân vương đặc sứ đã đến Trường An. thần biết sứ đến cực kỳ quan trọng. thần nguyện làm Tiếp phiên sứ. xin bệ hạ ân chuẩn!” (*Tiếp phiên sứ: quan phụ trách tiếp đón sứ giả nước thuộc địa)
“Trẫm còn tưởng rằng là chuyện đại sự gì. chẳng qua là một việc nhỏ thôi, trẫm chuẩn đấy!”
‘Thần tạ ơn bệ hạ!”
Lý Khánh An chậm rãi lui ra. Lý Long Cơ vẫn tiếp tục nhìn hắn đến khi bước vào triều ban. lúc này mới buông việc của Lý Khánh An ra. cao giọng nói với chúng thần: “Sau đây, trẫm phải tuyên bố ba chuyện đại sự!”
Triều hội ngày mười một tháng hai này trời định phải là ngày trở thành đại sự của thời trung đường. Trong lần triều hội này, không những sắc phong hai Quận vương, thêm tướng quốc; mà quan trọng hơn cả. Đông Cung trống trải hai năm nay cuối cùng cũng đã đón nhận chủ nhân mới của nó. Hoàng trưởng tôn Lý Thục được phong làm Hoàng thái tôn. đổi tên thành Lý Dự. trở thành chư quân Đại Đường. Còn phụ thân của hắn. tiền thái tử được đổi phòng thành Ung vương, được chuẩn vào Đông Cung, sớm tối chỉ dạy chư quân xử trí việc nước.
Sáng nay, cùng với lúc kết thúc đại triều, từng tin quan trọng này như mọc cánh bay khắp ngõ ngách phố phường Trường An. chấn động cả triều đường, trở thành tiêu điểm thảo luận của các tửu tử. trà lâu Trường An.
Độc Cô gia Vụ Bồn phường đang hỉ sắc tưng bừng. trước cửa lớn đang treo đầy lồng đèn đỏ, ru băng đỏ. Đấy không những để chúc mừng cho lão gia nhà họ sắp được vinh quang thăng chức làm Tư Nông Tự Khanh, càng để tôn vinh cho cô gia Độc Cô gia sắp thăng Quận vương. Trên bậc thềm ngoài cửa phủ. mười mấy gia nhân đang đốt sẵn đố
ng lửa. Đã có mấy gia nhân khác đang dùng đao chặt ống tre thành từng đốt. để chuẩn bị đốt “pháo tre”.Dù Lý Khánh An đã vận dụng thuốc nổ vào chiến tranh, nhưng người nhà hắn vẫn dùng phương pháp nguyên thủy nhất này để ăn mừng.
Minh Châu yêu thích náo nhiệt tất nhiên sẽ không quên. Trong lòng nàng đang ôm sẵn năm sáu ống tre nôn nóng đợi chờ.”
“Lưu quản gia. đã phái người đi chưa? Rốt cuộc là có tin gì chưa?”
“Nhị cô nương không phải nôn nóng. ta đã sớm phái người đi rồi. bây giờ triều hội chắc chắn đã giải tán.”
Lòng Minh Châu nóng như lửa đốt. Khánh An có thể thăng làm Quận vương với nàng có ý nghĩa quan trọng hơn gì hết. Nếu được thăng làm Quận vương thì hắn sẽ không còn là đại thường bình thương. Tỳ tỳ sẽ có thể làm vương phi, vậy hắn không phải còn được lập trắc phi sao?
“Đến rồi! Đến rồi!”
Có người chỉ về hướng xa xa hô to, chỉ thấy vài tên gia nhân chạy đi như bay đang vẫy tay từ xa: “Thăng rồi! thăng rồi!”
Minh Châu vui mừng nhảy cẩng lên. vội bõ hết ống tre trên tay vào lửa. chỉ một chốc, tiếng cháy nổ “bốp bốp” liên hồi. ống tre nứt nổ. phóng lên không từng chùm từng chùm sao hỏa sáng chói.
Các gia đinh báo hỉ thở hổn hển chạy đến báo: “Cô gia không chỉ được phong làm An Tây Quận vương, còn nghe nói được vào làm chức thừa tướng.”
Quản gia và bọn gia nhân há hốc mồm. Quái lạ! Cô gia còn làm cả tướng quốc ư. đấy chẳng phải ngoài dự đoán của người khác sao! Minh Châu nghe mà trợn tròn mắt. mãi một lúc sau. nàng mới “Á!” lên một tiếng rõ to, xong vội quay lựng chạy vào phủ báo tin. miệng nàng không ngừng hô hào: “Tỷ tỷ, không! Vương phi! Không! Tướng quốc phu nhân...”
“Nhị cô nương, cậu lão gia cũng được vinh dự thăng làm Binh bộ Thị lang rồi. ” Gia nhân báo tin vội bổ sung thêm.
“Mẫu thân! Cậu cũng được thăng chức rồi!”
Bọn gia nhân ôm bụng cười ồ lên.
Vương Củng là đương nhiên rồi, hiện tại phe tướng quốc đang ở thế yếu, chỉ còn lại có mỗi mình Lý Lâm Phổ. là kẻ kế thừa. Vương Củng tất nhiên sẽ lên tướng quốc, tiếp chưởng đại kỳ phe tướng quốc.
Lý Long Cơ nhìn thoáng qua mọi người, chậm rãi nói: “Trẫm vẫn luôn cho rằng Chính sự đường ứng với chín vị tướng quốc là thích hợp nhất, nhưng vì đủ thứ các nguyên nhân, hiện tại chỉ còn lại có sáu tướng quốc, làm cho không ít ái khanh đang ngồi ở đây cũng đều phải kiêm đến hai chức. Việc này một mặt gia tăng sự mệt nhọc, về phương diện khác thì quyền lực quá mức tập trung. như vậy không ổn chút nào, cho nên trẫm đã suy nghĩ thật lâu. bèn mượn cơ hội hôm nay đây, một lần nữa điều chỉnh lại, tăng lên thành mười tướng quốc, Lý tướng quốc.”
Lý Long Cơ nhìn về phía Lý Lâm Phổ. Lý Lâm Phổ vội vàng đứng dậy nói: “Có lão thần đây!”
Hôm nay Lý Long Cơ tăng tướng quốc, trước đó đã từng đề cập qua một lần với Lý Lâm Phổ. lúc ấy Lý Lâm Phổ đề nghị Vương Củng xuất nhậm chức Trung thư Thị lang, nhưng bị Lý Long Cơ phủ quyết, hắn nói mình đã có sự chọn lựa khác. Khi đó Lý Lâm Phổ liền đoán được, hôm nay Lý Long Cơ sẽ tăng tướng quốc lên. nhưng ông lại không ngờ rằng là tăng đến bốn người, một người đương nhiên là Vương Củng, thế ba người còn lại sẽ là ai đây?
Lý Long Cơ khoát tay nói: “Tướng quốc sức khỏe không tốt. mời ngồi xuống!”
Đợi Lý Lâm Phổ ngồi xuống. Lý Long Cơ mới nói tiếp: “Trước hết trẫm muốn mời Lý tướng quốc nhường ra chức Binh bộ Thượng thư.”
“Lão thần tuân chỉ!”
Lý Long Cơ cười xòa. lại nói với Trần Hi Liệt và Dương Quốc Trung hai người: “Các khanh cũng vậy, Trần ái khanh nhường ra chức Hình bộ Thượng thư. Dương ái khanh nhường ra chức Công bộ Thượng thư. như vậy, ba vị Thượng thư lại thêm chức Trung thư Thị lang. Tổng cộng là bốn danh ngạch.”
Hắn nhìn thoáng qua Vi Kiến Tố, nói: “Vi ái khanh, trẫm chuẩn bị nhâm mệnh khanh làm Binh bộ Thượng thư. trong lòng khanh cảm thấy thế nào?”
Vi Kiến Tố mừng rỡ, hắn tuy là Hộ bộ Thị lang nắm trọng quyền, nhưng trên thực tế lại bị Dương Quốc Trung cản chân cản tay, hắn nữa phân quyền lực cũng không có, để cho hắn làm Binh bộ Thượng thư, chính là giải thoát hắn khỏi trạng thái không có quyền lực. làm hắn vô cùng mừng rỡ.
“Thần tuân chỉ!”
Vi Kiến Tố làm Binh bộ Thượng thư, cũng coi như là một thắng lợi nho nhỏ của Dương Quốc Trung, cho dù Lệnh Hồ Phi làm Binh bộ Hữu Thị lang, nhưng làm sao so sánh với Binh bộ Thượng thư quyền trọng được chứ. chỉ là Dương Quốc Trung có chút lo lắng, thế Lại bộ Thị lang sẽ nhâm mệnh ai?
Lý Long Cơ dường như biết được tâm tư của hắn. lại nói tiếp: “Lệnh Hồ Phi thăng nhiệm Lại bộ Thị lang. Cát ôn chuyển thành Hữu Thị lang. Hoa Âm huyện lệnh Bùi Mân tiếp nhận chức vụ Binh bộ Tả thị lang.”
Bùi Mân nguyên là Đại Lý tự Thiếu khanh, vì vụ án đông cung bị biếm truất, sự thăng tiến của hắn. có thể lý giải theo mấy phương diện. Hắn là con trai của tiền tướng quốc Bùi Diệu Khanh, gia thế hiển hách, lại là trụ cột của danh môn thế gia, hắn làm Binh bộ thị lang, coi như là sự bù đắp lại việc sau khi Bùi Khoan thoái sĩ, cái ghế của Bùi gia tại triều đình đã bó trống khá lâu này. Việc này nó nằm trong dự đoán của mọi người, nó cũng hợp tình hợp lý, chẳng qua là Bùi Mân vốn là người của phe đông cung, lại là cậu vợ của Lý Khánh An. làm cho Dương Quốc Trung có chút ấm ức trong lòng, cũng may Lại bộ Thị lang là người của hắn. Binh bộ Thượng thư cũng là người của hắn. một chức Binh bộ Thị lang ảnh hưởng không nhiều, hắn cũng không để ở trong lòng làm gì. nhưng trong lòng Lý Lâm Phổ thì dần dà có chút hiểu ra, Lý Long Cơ nhâm mệnh Bùi Mân có lẽ một tín hiệu, ông đang đợi một vở kịch hay ở phía sau đấy.
Lý Long Cơ thấy mọi người cũng không phản đối, bèn nói: “Được rồi! Phía dưới là tuyên bố danh sách tân tướng quốc được chọn, người thứ nhất đó là Ngự sự Đại phu Vương Củng, trẫm chuẩn bị nhâm mệnh khanh ấy làm Hình bộ Thượng thư, chúng ái khanh cảm thấy thế nào?”
Việc nhâm mệnh này nằm trong dự đoán của tất cả mọi người, dựa theo trình tự cao thấp của lại. hộ, lễ, binh, hình và công bộ, thì ba ghế Thượng thư trống gồm binh, hình và công. Vi Kiến Tố thăng lên làm Binh bộ Thượng thư. đem Hình bộ Thượng thư cho Vương Củng, chính là đạo lý này.
Cho nên không ai mở miệng phản đối. tất cả mọi người đều đang chờ đợi xem ba người còn lại là ai. ba người này mai này sẽ ảnh hưởng đến sự cân bằng trong lực lượng đối lập của Chính sự đường; quan hệ đến thế cục của triều chính, bởi vậy bầu không khí trong Tê Phượng Các có vẻ khá khẩn trương.
“người thứ hai trẫm chuẩn bị phân công thái thú Linh Lăng là Lý Hiện làm Trung thư Thị lang, các vị ái khanh thấy sao?”
Lý Hiện chính là tiền nhiệm kinh triệu duẫn. cháu của ngô Vương Khác, vì bị liên lụy bởi vụ án đông cung mà bị biếm làm thái thú Linh Lăng, giờ đây Lý Long Cơ đột nhiên đề bạt hắn. điều đó nằm ngoài dự đoán của mọi người. Trương Quân và Dương Thừa Căng trao đổi với nhau một ánh mắt. bọn họ đều cho rằng Lý Long Cơ muốn chọn người của hắn nhưng phải là người không thuộc các phe phái đó làm tướng quốc, tăng mạnh lực lượng trung gian, mà chọn người trong tôn thất là thích hợp nhất, hơn nữa Lý Lâm Phổ bị bệnh. Trung thư Tỉnh không có một đại thần đắc lực chống đờ sẽ làm cho Trung thư Tỉnh làm việc không trôi chảy, Lý Hiện có năng lực xuất chúng, chọn hắn làm Trung thư Thị lang cũng là hợp tình hợp lý.
Còn Dương Quốc Trung lại cho rằng Lý Hiện tuy rằng từng thuộc phe đông cung. nhưng quan hệ của hắn và Dĩnh Vương Củng rất tốt. việc này rất có thể là muốn tạo điều kiện cho Dĩnh vương.
chỉ có Lý Lâm Phổ thấp thoáng đoán được sự tái xuất của Lý Hiện, rất có thể là liên quan đến việc hoàng trưởng tôn sẽ nhập chủ đông cung. Lý Long Cơ nhâm mệnh hắn. hẳn là muốn tiến hành sự chuẩn bị trước cho việc Lý Thục nhập chủ đông cung. việc này cũng giống hệt việc chọn Bùi Mân làm Binh bộ Thị lang vậy, nhưng còn chưa đủ. Hắn đang âm thầm chờ đợi người sẽ được Lý Long Cơ chọn tiếp theo.
Quả nhiên, lúc Lý Long Cơ tuyên bố người thứ ba. Lý Lâm Phổ liền lập tức khẳng định suy nghĩ của mình là chính xác. người thứ ba thì ra là Quang Châu trưởng sứ Vi Hoán, cũng chính là người vì vụ án đông cung mà bị biếm truất, là một trong những thành viên nồng cốt của phe đông cung.
‘Vi Hoán làm Công bộ Thượng thư!'
Sự tái thăng chức của Vi Hoán làm cho tất cả mọi người đang ngồi đó đều kinh ngạc vô cùng, đây là tín hiệu rõ ràng nhất, phe đông cung đã mai danh ẩn tích hai năm lại bắt đầu xuất hiện trở lại. Nếu nói Độc Cô Hạo Nhiên bởi vì tình huống đặc thù nào đó mới tái thăng chức, thì sự tái thăng chức của Vi Hoán hoàn toàn không phải đơn giản như vậy, bất luận là Trương Quân. Trần Hi Liệt hay là Dương Quốc Trung, trong đầu bọn họ cùng đồng thời nhảy ra một ý niệm. Lý Hanh lại quay trở về đông cung rồi.
Cho dù có chút khó tin. nhưng sự thật đã đặt ngay trước mắt. hai người lúc trước thuộc phe đông cung nay đều đã tái xuất nhậm chức tướng quốc rồi, đây chẳng phải là điềm báo trước Lý Hanh phải sẽ quay trở lại đông cung hay sao?
Trương Quân nhanh chóng liếc nhìn Lý Lâm Phổ một cái, thấy vẻ mặt hắn vẫn thán nhiên điềm tĩnh, tựa như là đã biết trước mọi việc rồi vậy, trong lòng hắn lại bất đầu có chút nghi hoặc. Chẳng lẽ Lý Lâm Phổ đã biết Lý Hanh sẽ tái xuất hay sao? nhưng mà nếu Lý Hanh tái xuất, thì trong khoảng thời gian này Lý Lâm Phổ sẽ tuyệt nhiên không thể bình tĩnh như vậy mới đúng, có lẽ là nguyên nhân khác chăng? Trong lòng Trương Quân không ngừng nghi hoặc, hắn cũng không dám nhiều lời.
nhưng Dương Quốc Trung đã không thể ngồi yên được rồi, đương nhiên Vi Hoán chính là bị hắn đuổi khỏi chức thái thú Ích Châu, dùng Thôi Viên làm thái thú Ích Châu, nếu Vi Hoán vào tướng quốc, kẻ thứ nhất không cho phép việc này xảy ra chính là hắn Dương Quốc Trung.
“Bệ hạ, Vi Hoán ở Linh Lăng làm thái thú thật sự là không có làm được việc gì nổi bật cả, đánh giá cũng không được cao, hơn nữa hắn chưa từng đảm nhiệm qua chức vị quan trọng trong kinh, nếu nhâm mệnh hắn làm công bộ Thượng thư, chỉ e quần thần không phục, ý kiến của thần là muốn để cho hắn làm Thị lang trước, đợi tôi luyện vài năm nữa mới tái nhâm mệnh làm Thượng thư cũng không muộn.”
Trần Hi Liệt cũng nói: “Thần đồng ý với kiến nghị của Dương Thượng thư, Vi Hoán lúc trước dù sao cũng có tỳ vết đã trọng dụng người nhà. bệ hạ chọn hắn làm tướng quốc, thần lo lắng hắn không đủ đức hạnh, làm cho quần thần không phục.”
Sự phản đối của Dương Quốc Trung và Trần Hi Liệt nằm trong dự đoán của Lý Long Cơ, không đợi Vi Kiến Tố cũng tham gia phản đối, Lý Long Cơ liền võ đoán nói: “Chọn Vi hoán làm tướng quốc, trẫm đã cân nhắc rất lâu, hai vị ái khanh không cần lo lắng làm gì.”
Lúc này, còn có vị tướng quốc thứ tư phải tuyên bố, nhưng Lý Long Cơ lại tựa hồ đã quên bén đi, hắn nhìn đồng hồ cát một lúc, bèn nói: “Sắp đến giờ rồi, trẫm nói thêm một việc này nữa, ngày hôm qua Dương Thượng thư đề nghị trẫm phái thân vương tọa trấn tại địa phương. Trẫm đã suy nghĩ rất lâu. cho rằng cũng là một biện pháp hay, cho nên trẫm quyết định tiếp thu kiến nghị của Dương Thượng thư. nhâm mệnh Vĩnh vương Lân làm Giang nam đông đạo quan sát sứ. Dương Châu đại đô đốc, tọa trấn Dương Châu, đốc thúc việc vận chuyển lương thực tại Giang Hoài. Ngoài ra. trẫm còn quyết định nhâm mệnh Vinh vương Uyển làm Hà Bắc đạo, Hà Đông đạo quan sát sứ, tọa trấn Tướng Châu, theo dõi bá quan của hai đạo; Thọ vương Mạo làm Sơn nam đạo quan sát sứ. Kinh Châu đại đô đốc, tọa trấn Kinh Châu, đốc thúc việc tiền lương của Kinh Tương; nhâm mệnh thêm Dĩnh vương Giao làm Kiếm Nam đạo quan sát sứ, Ích Châu đại đô đốc, tọa trấn Ích Châu, đốc thúc tăng trưởng lượng muối và sắt của Ba Thục, cùng với Khánh vương Tông tọa trấn An Tây, tổng cộng có năm vị thân vương ra trấn tại địa phương.”
Dương Quốc Trung vốn định chỉ định dùng việc này để thử Lý Long Cơ, không ngờ không những chỉ có Vĩnh vương phái đến địa phương. mà cả Dĩnh Vương cũng bị điều đi luôn, hắn lập tức ngạc nhiên đến tròn xoe cả mắt, thì ra tất cả các thân vương đang dẫn đầu cũng không có một người nào có thể nhập chủ đông cung, thế thì ai sẽ là người nhập chủ đông cung đây? Chẳng lẽ thật sự là Lý Hanh sẽ quay lại nhậm chức hay sao?
Dương Quốc Trung có lẽ vẫn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của việc thân vương trấn giữ địa phương, nhưng Lý Lâm Phổ và Trương Quân lại rất rõ, thân vương trấn giữ địa phương, là một chế độ phân phong biến tướng, mối loạn đầu thời Hán. sự lụi vong của Tây Tấn đều bắt nguồn từ chư hầu phân phong, thời sơ Đường tuy đã từng có chư vương phân phong thời gian ngắn. nhưng đó là bởi vì mới kiến lập vương triều, cần có thân vương đi địa phương cũng cố chính quyền, còn bây giờ là Trung Đường, cơ bản là không cần thiết, phân phong chư vương là đạo lấy loạn trị quốc (*đạo trị quốc dễ gây ra rối loạn không ồn định trong nội bộ xã hội).
Cho dù Lý Lâm Phổ biết được đây là quyết định của Lý Long Cơ vì việc hoàng trưởng tôn nhập chủ đông cung, đem con trai của hắn đều đặt đến địa phương. đây sớm muộn sẽ trở thành khơi nguồn của việc chư hầu phân phong, là đạo lấy loạn trị quốc, trên lịch sự có rất nhiều bài giáo huấn, xin bệ hạ suy xét kỹ lại.”
Chuyện mà Lý Long Cơ đã quyết định, làm sao có thể bị người khác ảnh hưởng, hắn mở cuộc hợp Chính sự đường này, chẳng qua là thể hiện chút hình thức ra thôi, tò ý Chính sự đường đã thông qua thương thảo, bất kỳ ý kiến phản đối nào, hắn cũng không nghe lọt lỗ tai.
Hắn khoát tay nói: “Tướng quốc đã cả nghĩ rồi, bốn người họ chỉ thực hiện quyền giám đốc, không hề can thiệp quân chính địa phương. không có điều gì bất ổn. ý trẫm đã quyết, đừng phản đối gì nữa.”
Lúc này, Lý Long Cơ từ từ nói ra chuyện đại sự thứ ba của hắn: “Đông cung đã bỏ trống hai năm. nếu bỏ trống thêm nữa. e là bất lợi với xã tắc, vì vậy trẫm quyết định tái lập đông cung. trẫm đã quyết định sơ bộ, hoàng trưởng tôn Thục đức độ bao dung, dung dị mà quả đoán, nhân hiếu ôn hậu khiêm cung, hành động khắc lễ, rất được lòng trẫm. trẫm quyết định lập hoàng thái tôn làm chư quân.” (*chư quân: thái tử)
Trong lúc tất cả mọi người đều không có sự chuẩn bị. Lý Long Cơ đột nhiêm ném ra quyết định này, giống như bình nguyên dậy một tiếng sấm vang, làm cho tất cả mọi người có mặt ngoại trừ Lý Lâm Phổ đều chấn động đến sửng sốt.
“Canh giờ đã đến. mọi người quay về Hàm Nguyên điện đi! Tiếp tục triều hội.”
Lý Long Cơ nói xong, liền sải bước đi về hướng ngoài cửa. lúc này, trên quảng trường Đan Phượng môn truyền đến tiếng chuông ngân vang.
“Ngô hoàng vạn tuế vạn vạn tuế!”
Mọi người hô ba tiếng vạn tuế. Lý Long Cơ gật gật đầu. “Chúng ái khanh bình thân!”
“Bệ hạ có chỉ. bá quan về vị trí. tiếp tục triều hội.”
Triều hội tiếp tục tiến hành, Lý Long Cơ sau khi tuyên bố ba việc đại sự ở Chính sự đường, trong lòng của hắn nhẹ nhõm đi rất nhiều, thật ra bất luận là khuếch tướng hay thân vương trấn giữ địa phương, đều là chuyện mà Lý Long Cơ đã suy nghĩ rất lâu rồi, hắn biết rõ hoàng trưởng tôn không bì được với con trai, dưới con mắt hau háu rình rập của nhiều hoàng thúc như vậy, hoàng vị của hắn sẽ ngồi vô cùng gian nan. duy chỉ có tăng mạnh thế lực của hắn. mới là cách làm tự bảo vệ mình, từng bước khôi phục phe đông cung ban đầu, chính là một trong những thù đoạn quan trọng.
Thêm nữa là hắn thông qua việc quan sát một năm. phát hiện trong số các thân vương chư tử. sáu vị thân vương Khánh, Đệ, Vinh, Vĩnh. Dĩnh. Thọ dã tâm lớn nhất, ảnh hưởng của sâu rộng, vì vậy hắn bèn quyết định thả sáu người này xuống địa phương, cắt giảm ảnh hưởng của bọn họ trong trung ương triều đình, vì vậy mới nảy sinh suy nghĩ trước nhất phái Đệ vương trấn giữ An Tây, đây vừa là giám đốc Lý Khánh An. lại có thể đem ứng cử viên nhập chủ đông cung sáng giá nhất Đệ vương điều đi, còn về sau này Đệ vương bị giảm, sửa lại là Khánh vương trấn giữ An Tây, đó là một điều ngoài ý muốn.
Còn kiến nghị của Dương Quốc Trung chẳng qua là một sự trùng hợp, vừa lúc để hắn có được một cái cớ mà thôi, nhưng đây vẫn còn chưa đủ, hoàng trưởng tôn vẫn cần một quân phiệt địa phương có sức mạnh ủng hộ, mà người này chính là nhân vật lãnh đạo Lý Khánh An của phe đông cung.
Lý Long Cơ nhìn vào ngọc điệp trước mắt. sau đây chính là phong thưởng của Lý Khánh An rồi. đúng như Cao Lực Sĩ nói, việc Độc Cô Minh Nguyệt sẽ không ảnh hưởng đến sĩ đồ của Lý Khánh An. phong thưởng của Lý Long Cơ đối với Lý Khánh An sớm đã định chắc lúc ở Hoa Thanh cung rồi, đã khắc thành ngọc điệp, tuy là hôm qua hắn không có được Độc Cô Minh Nguyệt, làm cho lòng hắn bực tức, nhưng phong thưởng của Lý Khánh An lại quan hệ đến sự tiếp nối và kế tục giang sơn Đại Đường của hắn. hai thứ một nặng một nhẹ, vừa nhìn đã rõ ngay.
“Sau đây là Lý Khánh An.”
Thôi Bình lập tức cao giọng hô lên: “Bệ hạ tuyên Lý Khánh An.”
Trên đại điện khẽ nháo nhào lên. cuối cùng đã đến lượt Lý Khánh An rồi, Lý Khánh An bước nhanh ra triều ban, đi đến trước thang ngọc gập người thi lễ: “Thần Lý Khánh An tham kiến bệ hạ!”
Lý Long Cơ mỉm cười nói: “Để Lý ái khanh đợi lâu rồi.”
Hắn khẽ ho lên một tiếng, cất cao giọng nói: “Lý Khánh An thu phục Toái Hiệp, bình ổn mối hoạn Đột Kỵ Thi, trận chiến Đát La Tư kích bại Đại Thực, thu phục địa vị nước tông chủ của Đại Đường ta đối với Chiêu Võ cửu quốc, công trạng ở xã tắc, trẫm quyết định sắc phong khanh ấy làm An Tây quận vương, gia phong Phiêu kỵ Đại tướng quân, thực phong Bát trăm hộ, ngoài ra gia phong thêm cho khanh làm Tả bộc xạ, Đồng trung thư Môn hạ Bình chương sự.”
Việc gia phong cuối cùng này làm cho khắp đại điện ồ lên kinh ngạc, đây là việc mà ai cũng không nghĩ tới, Thượng thư Tả bộc xạ kỳ thực cũng là một hư chức, không có thực quyền, chức này cũng giống hệt như Hiệu kiểm Binh bộ Thượng thư của An Lộc Sơn và Hiệu kiểm Công bộ Thượng thư của Cao Tiên Chi, không có ý nghĩa gì đặc biệt, chỉ là cao hơn một phẩm, nhưng Đồng trung thư Môn hạ Bình chương sự lại chấm một nét bút dày đặc nhất lên chức Thượng thư Tả bộc xạ của hắn. Lý Khánh An đã bất ngờ vào chức tướng rồi, kinh ngạc, đố kỵ, hâm mộ, vui mừng, các thần sắc khác nhau đều xuất hiện trong mắt các triều thần, không có ai có thể thản nhiên đón nhận nó.
Thậm chí Lý Lâm Phổ cũng thất kinh, hắn lúc này mới bừng tỉnh hiểu ra. thì ra vị tướng quốc thứ tư mà Lý Long Cơ nói lại là Lý Khánh An, điều này có nghĩa là gì? Hắn suy nghĩ một chút đã hiểu ra.
Lý Khánh An tuy rằng nhập tướng, nhưng hắn xa tận An Tây, trên thực tế không hề tham dự quyết sách của quân quốc đại sự. không có ảnh hưởng gì đối với chính vụ triều đình, nhưng ý nghĩa của bản thân việc nhập tướng lại vô cùng sâu rộng, hắn không chỉ vượt qua An Lộc Sơn và Cao Tiên Chi, trở thành người đứng đầu tiết độ sứ, hơn nữa hắn là lãnh tụ của phe Đông Cung, hắn nhập tướng đối với thực lực của hoàng trưởng tôn sẽ mang tầm ảnh hưởng vô cùng quan trọng, thêm vào đó Lý Hiện. Vi Hoán. Bùi Mân trước đó. như vậy đã xác lập phe Đông Cung của hoàng trưởng tôn là đệ nhất thế lực của triều đình, cộng thêm liên minh Lý Khánh An và Vương Củng, như vậy, lại vô hình chung thông qua Lý Khánh An liên kết phe Đông Cung và phe tướng quốc lại làm một.
Đây chính là mục đích Lý Long Cơ an bài Lý Khánh An nhập tướng, có thể nói đây là một nét bút vẽ rồng thêm mắt. quả thật cực kỳ cao minh, vì vậy hắn mới phái Khánh vương trấn giữ An Tây, để kiềm hãm sự bành trước quyền lực của Lý Khánh An, ở bên trong đó là quan hệ móc nối khắng khít đến từng mối nối một.
Việc vào tướng của Lý Khánh An không chỉ làm cho Lý Lâm Phổ cảm thấy bất ngờ, cả Dương Quốc Trung và Trương Quân cũng sững sốt vô cùng, nhưng việc nhập tướng của Lý Khánh An đã khó phân tán sức tập trung của hai người nữa rồi, tin tức ban nãy Lý Long Cơ tuyên bố lập hoàng trưởng tôn làm chư quân vẫn còn vang vọng dài dài trong lòng của bọn họ, làm cho bọn họ vẫn chưa thể lấy lại bình tĩnh, bọn họ đã ý thức được, cục diện triều đình sẽ phát sinh thay đổi trọng đại, bọn họ sẽ đi đâu về đâu?
Nhưng ảnh hưởng lớn nhất lại là các tiết độ sứ trong triều đình. An Lộc Sơn. Ca Thư Hàn. Cao Tiên Chi. bọn họ ở một mức độ nào đó cũng là một mối quan hệ cạnh tranh, cạnh tranh ai sẽ trở thành đệ nhất tiết độ sứ của Đại Đường, Ca Thư Hàn thì không nói làm gì. hắn cả quận Vương Củng không được phong, trong lòng có bất mãn đến đâu cũng không thể làm gì được, mấu chốt là Cao Tiên Chi và An Lộc Sơn hai người.
Bọn họ cũng đều là quận vương, tuy rằng Cao Tiên Chi về mặt tản quan thì cao hơn An Lộc Sơn một chút, nhưng Hiệu kiêm Công bộ Thượng thư lại thấp hơn Hiệu kiểm Binh bộ Thượng thư một chút, vì vậy hai người họ là một sự cân bằng kỳ diệu, mà Kiếm Nam dù sao không phải trọng trấn đông bắc, bất luận là về mặt tài nguyên và binh lực đều không thể nào so bì với Phạm Dương. vì vậy ở một mức độ nào đó, vẫn là An Lộc Sơn là đệ nhất, nhưng việc bái tướng của Lý Khánh An như một sự xuất thế bức phá đột ngột, làm cho Cao Tiên Chi và An Lộc Sơn đều kinh ngạc sửng sốt.
Trong lòng Cao Tiên Chi có chút chua xót, Lý Khánh An là hạ cấp cũ của hắn. là nhân tài hậu bối một tay hắn đề bạt lên. nhưng không ngờ hắn cuối cùng lại vượt qua mình, cho dù trong lòng chua xót. nhưng hắn vẫn mừng thay cho Lý Khánh An. An Tây dưới sự thống lĩnh của hắn đạt đến tầm cao như vậy, các tướng sĩ An Tây đều có được thu hoạch, điều này khiến cho Cao Tiên Chi xuất thân từ An Tây cảm thấy an ũi, lại có chút tiếc nuối, dù sao không phải là hắn đưa quân An Tây bước vào sự huy hoàng.
Còn An Lộc Sơn lại vô cùng khác biệt, trong lòng hắn chỉ có ghen ghét, nỗi ganh ghét vô bờ bến. chức vị mà Lý Khánh An có được chính là thứ mà hắn hằng mơ ước. có thể bái tướng, nhưng lại không phải rời khỏi An Tây, việc hắn sợ hãi nhất là bị điều vào triều đình, nhưng việc hắn khát vọng nhất, cũng là vào triều đình làm tướng, hai điều này dường như vô cùng mâu thuẫn, mãi mãi khó có thể điều hòa. nhưng việc mâu thuẫn như vậy, ở trên người Lý Khánh An lại dung hòa lại một cách hoàn hảo, trong lòng An Lộc Sơn đã mất cân bằng, ánh mắt ganh ghét đó không hề che giấu mà dán chặt vào Lý Khánh An.
Trong đại điện khắp nơi vang lên tiếng xì xầm bàn tán. trong lòng Lý Khánh An nỗi vui mừng phong vương thoắt cái đến. lại thoắt cái đi. đem theo sự nghi hoặc đầy trời của việc nhập tướng, nỗi nghi hoặc cứ như ngắm hoa trong sương. đối với hắn. nhập tướng không phải là chuyện đáng lấy làm vinh hạnh gì. đó rất có thể là nước cờ để dành của Lý Long Cơ chiếm đoạt quân quyền của hắn. nhưng hắn không có thời gian suy nghĩ dụng ý của Lý Long Cơ, cũng không có thời gian suy nghĩ đối sách của mình, hắn lập tức khom người tạ ân nói: “Thần Lý Khánh An tạ bệ hạ long ân!”
Lý Long Cơ nhìn chăm chú vào Lý Khánh An. từ từ nói: “Ánh mắt của khanh nói với trẫm. khanh có chuyện muốn nói. nói đi! Trẫm muốn nghe thử.”
Lý Khánh An biết nỗi nghi hoặc thoáng chốc ban nãy của mình đã bị Lý Long Cơ phát hiện, phong vương bái tướng, đây là chuyện vinh hạnh biết dường nào, trong mắt hắn lẽ ra phải kích động và mừng rơn mới đúng, nhưng hắn không cả mừng, lại là mê hoặc và nghi ngại, đây sẽ làm cho Lý Long Cơ sinh ra cảnh giác trong lòng, nên trả lời hắn thế nào đây.
Lý Khánh An suy nghĩ xoay chuyển rất nhanh, hắn lập tức nói: “Bệ hạ. thần là có một thỉnh cầu muốn được bệ hạ đồng ý, chỉ là có chút do dự là nên nói, hay là không nên nói!”
“Chuyện gì? Khanh nói.”
“Thần nghe nói Đại Thực thân vương đặc sứ đã đến Trường An. thần biết sứ đến cực kỳ quan trọng. thần nguyện làm Tiếp phiên sứ. xin bệ hạ ân chuẩn!” (*Tiếp phiên sứ: quan phụ trách tiếp đón sứ giả nước thuộc địa)
“Trẫm còn tưởng rằng là chuyện đại sự gì. chẳng qua là một việc nhỏ thôi, trẫm chuẩn đấy!”
‘Thần tạ ơn bệ hạ!”
Lý Khánh An chậm rãi lui ra. Lý Long Cơ vẫn tiếp tục nhìn hắn đến khi bước vào triều ban. lúc này mới buông việc của Lý Khánh An ra. cao giọng nói với chúng thần: “Sau đây, trẫm phải tuyên bố ba chuyện đại sự!”
Triều hội ngày mười một tháng hai này trời định phải là ngày trở thành đại sự của thời trung đường. Trong lần triều hội này, không những sắc phong hai Quận vương, thêm tướng quốc; mà quan trọng hơn cả. Đông Cung trống trải hai năm nay cuối cùng cũng đã đón nhận chủ nhân mới của nó. Hoàng trưởng tôn Lý Thục được phong làm Hoàng thái tôn. đổi tên thành Lý Dự. trở thành chư quân Đại Đường. Còn phụ thân của hắn. tiền thái tử được đổi phòng thành Ung vương, được chuẩn vào Đông Cung, sớm tối chỉ dạy chư quân xử trí việc nước.
Sáng nay, cùng với lúc kết thúc đại triều, từng tin quan trọng này như mọc cánh bay khắp ngõ ngách phố phường Trường An. chấn động cả triều đường, trở thành tiêu điểm thảo luận của các tửu tử. trà lâu Trường An.
Độc Cô gia Vụ Bồn phường đang hỉ sắc tưng bừng. trước cửa lớn đang treo đầy lồng đèn đỏ, ru băng đỏ. Đấy không những để chúc mừng cho lão gia nhà họ sắp được vinh quang thăng chức làm Tư Nông Tự Khanh, càng để tôn vinh cho cô gia Độc Cô gia sắp thăng Quận vương. Trên bậc thềm ngoài cửa phủ. mười mấy gia nhân đang đốt sẵn đố
ng lửa. Đã có mấy gia nhân khác đang dùng đao chặt ống tre thành từng đốt. để chuẩn bị đốt “pháo tre”.Dù Lý Khánh An đã vận dụng thuốc nổ vào chiến tranh, nhưng người nhà hắn vẫn dùng phương pháp nguyên thủy nhất này để ăn mừng.
Minh Châu yêu thích náo nhiệt tất nhiên sẽ không quên. Trong lòng nàng đang ôm sẵn năm sáu ống tre nôn nóng đợi chờ.”
“Lưu quản gia. đã phái người đi chưa? Rốt cuộc là có tin gì chưa?”
“Nhị cô nương không phải nôn nóng. ta đã sớm phái người đi rồi. bây giờ triều hội chắc chắn đã giải tán.”
Lòng Minh Châu nóng như lửa đốt. Khánh An có thể thăng làm Quận vương với nàng có ý nghĩa quan trọng hơn gì hết. Nếu được thăng làm Quận vương thì hắn sẽ không còn là đại thường bình thương. Tỳ tỳ sẽ có thể làm vương phi, vậy hắn không phải còn được lập trắc phi sao?
“Đến rồi! Đến rồi!”
Có người chỉ về hướng xa xa hô to, chỉ thấy vài tên gia nhân chạy đi như bay đang vẫy tay từ xa: “Thăng rồi! thăng rồi!”
Minh Châu vui mừng nhảy cẩng lên. vội bõ hết ống tre trên tay vào lửa. chỉ một chốc, tiếng cháy nổ “bốp bốp” liên hồi. ống tre nứt nổ. phóng lên không từng chùm từng chùm sao hỏa sáng chói.
Các gia đinh báo hỉ thở hổn hển chạy đến báo: “Cô gia không chỉ được phong làm An Tây Quận vương, còn nghe nói được vào làm chức thừa tướng.”
Quản gia và bọn gia nhân há hốc mồm. Quái lạ! Cô gia còn làm cả tướng quốc ư. đấy chẳng phải ngoài dự đoán của người khác sao! Minh Châu nghe mà trợn tròn mắt. mãi một lúc sau. nàng mới “Á!” lên một tiếng rõ to, xong vội quay lựng chạy vào phủ báo tin. miệng nàng không ngừng hô hào: “Tỷ tỷ, không! Vương phi! Không! Tướng quốc phu nhân...”
“Nhị cô nương, cậu lão gia cũng được vinh dự thăng làm Binh bộ Thị lang rồi. ” Gia nhân báo tin vội bổ sung thêm.
“Mẫu thân! Cậu cũng được thăng chức rồi!”
Bọn gia nhân ôm bụng cười ồ lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.