Quyển 2 - Chương 72: Hoa Phủ Đại Yến (5)
Cao Nguyệt
20/03/2013
Giữa sảnh đại tiệc đã bắt đầu hàng ngàn người cùng tụ tập lại, nhạc đã được chuyển thành nhạc khúc Quy Tư. có sự kết hợp giữa nhạc khí Hán tộc như đàn tranh, sáo, chuông, khánh...và cả nhạc khí Tây Vực như loại không hầu trúc, và bì bà cô uốn. và cộng thêm kèn nan tre của người người Hồ Chiêu Vũ, bì bà ngũ huyền, bạt đồng, trống lớn... được hợp tấu bởi các phường nhạc, vũ cơ cũng đến một trăm tám mươi người. khí thế rất ư hùng tráng, vũ đạo dứt khoát mạnh mẽ. Truyện "Thiên Hạ "
Đột nhiên, tất cả nhạc đều dừng lại, trở thành độc tấu trống vũ, tiếng trống trận từng tràn, tiết tấu liên hồi và mãnh liệt, mười tám vũ cơ bắt đầu quay vòng tách ra khỏi đội vũ công ban đầu. Đây chính là vũ điệu Thác Chỉ truyền từ Chiêu Vũ Cửu quốc, còn gọi là Hồ Thuyền vũ, chiếc váy thạch lựu phi vũ, nhiệt tình tung bay, những bàn tay nõn nà, bàn chân uyển chuyển, tiếng vòng vàng va chạm tí tách, nghe vui tai lạ thường.
Người đến dự tiệc cũng đang hưng phấn nói cười không ngớt. từng tóp từng tóp thị nữ hoạn quan bưng sơn hảo hài vị xuyên suốt dọc ngang các bàn tiệc, những chiếc đùi bê béo bờ, những con cá chèm tươi ngọt được chế biến đủ các vị thom lức đang lần lượt được bung lên.
Buổi tiệc mừng thọ của Dương Hoa Hoa phen này do một tay Lý Long Cơ tổ chức, tất cả trang trí khí cụ đều được chuyển từ trong cung, cả sảnh đường buổi tiệc diễm lệ tinh tế khiến người ta khó mà dời mắt được. Những chiếc ly cốc. giá đèn khám ngọc khám vàng, những chiếc chén thủy tinh la mộc tử hương, chiếc khây bạch ngọc song liên, chiếc bình thủy tinh, và cả những chậu hoa, bình hoa có cái là bình vàng đến từ vùng tái ngoại. bình bạc Ba Tư. và cả bình thanh sứ Việt Châu.
Trong bình toàn là đủ cái loài hoa quý hiếm, trên khây bạch ngọc cũng trưng đầy nho vận chuyên từ vùng Ba Thục và xoài, quả khớm từ vùng Nam Triệu, và tất nhiên không thể thiếu là món vài cống phẩm của vùng Lĩnh Nam cực kỳ quý hiếm vào tháng chạp hàn lạnh này.
Lý Khánh An thích nhất là món rượu, rượu được đổ đầy trong bình thúy tinh, tất thày có hai loại, một là loại rượu nho Giao Hà thượng hạng cống phẩm của Cao Xương. loại rượu này được làm từ những quả nho thượng thừa nhất, chỉ có Hoàng cung mới có. Bọn công khanh đại thần cũng do vua ban thưởng thì mới được nếm thử. chứ trên thị trường khó mà mua được. Mừng thọ Dương Hoa Hoa phen này, Lý Long Cơ gần như lôi cả kho rượu của Đại Minh Cung ra.
Còn một loại rượu khác là Tam Lặc Tương, sở dĩ có tên gọi thế là vì nó được bào chế từ ba loại thảo quả : Am ma lặc (cây chùm ruột), bì lê lặc (cây tam quà), và ha lê lặc (một loài thực vật có tên Haritaki trong kinh phật), là một loài rượu trắng nồng độ rất thấp. Tuy loại rượu này cũng hiếm, nhưng ở Quy Tư nếu muốn thì vẫn có tửu tư có bán. chỉ là giá hơi đất ba trăm tiền một ly.
Nếu so sánh hai cái thì Lý Khánh An vẫn thích rượu nho hơn. rượu nho được rót vào chiếc chén thủy tinh ướp đá nhìn nó phàng phất tựa một tác phẩm mỹ nghệ. Truyện "Thiên Hạ "
Cơ hội ngàn năm có một này, Khánh An cũng không thể bỏ qua. hắn uống liền một lúc ba chén, vị rượu thuần chất đậm đã. khiến hắn càng uống càng sàng khoái.
“Lý Tướng quân, hảo tửu lượng! Lại đây, ta mời người một ly.”
Người ngồi cạnh hắn chính là Dự sử Trung thừa Vương Củng. Vương Củng cũng là người xuất thân vọng tộc, có một địa vị cao quý trong nước Đại Đường, vào thời Đường Cao Tông, trường nữ Vương gia thậm chí còn là Hoàng hậu Đại Đường. Vương gia hưng thịnh một thời, vì muốn triệt bỏ uy hiếp sự ánh hưởng của các danh gia vọng tộc với chính quyền Đại Đường, Đường Cao Tông đã nghiễm nhiên truất phế Vươngoài hoàng hậu, để Võ Tắc Thiên lên ngôi. Điều này cũng đánh dấu cho sự bắt đầu suy thoát của nhà Đường.
Nhưng dòng dõi các thế gia vẫn nhận được sự giáo dục tốt nhất. Đại Đường thực thi chế độ khoa cử lấy si. bọn họ đều là những người được chiếm ưu thế so với các tầng lớp khác. Vương Cũng là một trong số tử đệ Vương gia kiệt xuất nhất, nhìn hắn chừng ba năm ba sáu. tướng mạo bất phàm, nhất là vẻ hảo hoa tao nhã, phong độ phiên phiên.
Vương Cùng hôm nay có đưa phu nhân và con gái đến. vợ con hắn ngồi ở bàn bên cạnh, hắn được sếp ngồi cùng Lý Khánh An. Hai người cùng cạn một chén. Vương Củng nheo nheo mắt cười nói: “Lý tướng quân, tướng quốc rất xem trọng ngươi! Ngươi đừng để người phải thất vọng.”
Vương Cũng là tâm phúc của Lý Lâm Phủ. việc của Lý Khánh An hắn cũng có biết, có điều hắn cũng có phần không hiểu nổi vì sao Lý Lâm Phủ lại trọng dụng Lý Khánh An đến thế. Điều duy nhất có thể giải thích được là vì xuất thân đơn thuần của Lý Khánh An. và hắn được Cao Lực Sĩ trọng dụng.
Khánh An đã thấy Lý Lâm Phủ. lão được sếp ngồi ở bàn đầu tiên phía tay phải, cùng một bàn với Cao Lực Sĩ. Lúc này lão cũng không ít rượu vào bụng, đang mày ngay sắc khởi cao hứng nói gì đấy với Cao Lực Sĩ.
Khánh An đặt ly thủy tinh xuống hỏi: “Vương trung thừa, không biết Lý tướng quốc định an bài ta làm gì?”
Vương Củng trầm ngâm một lúc: “Nói thật, ta cũng không rõ, tướng quốc làm việc luôn nhìn xa trông rộng, không phải thuộc hạ bọn ta có thể đoán được, có điều ta có thể khẳng định. Lý tướng quân sẽ chấp hành một sách lược lớn do tướng quốc sắp đặt.”
Lúc này bỗng vang lên tiếng Dương Hoa Hoa : “Cảm ơn các vị đã đến dự thọ lễ của ta. Hoa Hoa cảm kích vô cùng, uống ly rượu này để biếu thị sự cảm tạ của ta.”
Chỉ thấy Dương Hoa Hoa dưới sự hộ tống của mười mấy thị nữ đang đi đến từng bàn mời rượu. Lúc này y đã thay một chiếc váy màu vàng, cùng với chiếc áo khoát màu xanh ngọc, và chiếc khăn khoát màu đỏ, chiếc vài dài của y trải dài năm trượng kéo lê khắp sàn. Hai thị nữ theo sát kéo váy cho y. Trên tay y là những chiếc vòng ngọc khám mười tám viên dạ minh châu, đầu đội chiếc trám thúy vũ, thoạt nhìn chỉ là chiếc trâm gài phi thúy, thật chất là một chiếc châm sài tinh xảo khắc hình phượngoài hoàng hàm châu, từng bước đi cũng khiến nàng thêm uyên chuyên, áo váy lả lướt, vòng ngọc va chạm tí tách, phấn thơm nhẹ nhàng.
Mặt y đã có phần ửng hồng vì men say, tay cần chiếc ly thủy tinh nhỏ tựa ngón tay cái. y đi đến gần Lý Khánh An và Vương Cùng. miệng nhoẻn nụ cười tay cầm ly nói: “Một vị tướng quân, một vụ nho thần, an bài trên cùng một bàn tiệc thế này đúng là song bích. Nào, ta mời hai vị, cảm tạ hai vị hôm nay đã đến!”
Y đưa ly rượu lên môi hớp nhẹ, đôi mắt chan chửa vẫn không ngừng dõi theo Khánh An.
Khánh An đưa chén lên cười nói: “Dùng ly uống rượu đâu sảng khoái, ta kính Tam phu nhân một chén, chúc Tam phu nhân trẻ trung mãi mãi. ”
Nói xong, hắn ừng ực nốt cạn chén rượu do trên tay, nói:”Rượu của Tam phu nhận là cam lộ ngon nhất Khánh An chưa từng được uống bao giờ, thật đa tạ!”
“Lý tướng quân quả thật là người hảo phóng, được, ta cũng sẽ nốc cạn chén này.” Dương Hoa Hoa cười nhẹ và uống cạn ly rượu trên tay, khiến xung quanh vang lên tiếng reo hô ủng hộ.
Dương Hoa Hoa nhìn hắn cười mỉm. xong lại tiếp tục đi về bàn kế bên.
Lúc này, Độc Cô Minh Châu lẳng lặng trở lại bên cạnh hắn. nàng cười khẽ nói: “Lý tướng quân, chúng ta đi chơi đi!”
“Đi đâu chơi?” Khánh An cười hỏi lại.
“Ngươi thấy cái trò ném bình bên ấy không? Tý tỷ ta cũng đến đấy rồi.”
Cô nàng chỉ vào phòng bên. chỉ thấy hơn trăm người nam nữ đang vây quanh trò chơi ném bình, trò ném bình này thực chất cũng là một trò xuất phát từ xạ tiễn. Luật lệ trò chơi là đặt một chiếc bình chân cao xa vài trượng, người tham gia trò chơi mà ném tiễn vào được miệng kim bình xem như thắng cuộc. Đây lúc đầu vốn là trò chơi xuất phát từ cung đình, dần dần được lưu truyền vào dân gian. Do trò này thích hợp cả nam nữ choi, nên rất được sự yêu thích của quần chúng, và trò thành trò chơi luôn có trong các buổi tiệc. Thường thì người ta sẽ treo giải thường, căn cử vào cự ly ném vào và số lượng mũi tên ném vào, sẽ phân làm giải đầu. giải hai. và giải ba...Quy tắc có hơn mười điều, và giải thường đều khác nhau.
Trò chơi này Lý Khánh An thường chơi lúc ở Quy Tư. có thể nói là cao thù. Lần trước ở biệt viện Lê Viên hắn không mấy hứng thú, nhưng giờ đây rảnh rỗi, lại thêm có tiểu mỹ nhân rủ rê, hắn liền đứng lên cười nói: “Đi thôi! Cùng đi chơi!”
Cô nàng nghe thế vui mừng vô cùng, một tay nắm lấy váy áo, một tay kéo tay Lý Khánh An đi về phòng bên. Phong khí người nhà Đường phóng khoáng, việc nam nữ nắm tay nắm chán cũng là chuyện bình thường. Như ca múa. ở đây cũng là hàng trăm nam nữ tay nắm tay ca múa. như việc Độc Cô Minh Châu nắm tay Lý Khánh An chạy qua các bàn. ngoài các quý bà la toáng lên bảo hai người đừng chạy vội quá ra, cũng chả ai để ý chỉ.
Ở phòng bên được đặt ba chiếc kinh bình, và do ba tên hoạn quan làm trọng tài. hai người phát tên. một người phát thường. Phần thường một là trang sức ngọc ngà. hay tiền vàng, tức là những cục nguyên bửu được đút bằng vàng kim. và còn nữa là bạc. trị giá khoảng một hai quan tiền, không giá trị lắm. chù yếu là không khí.
Hơn trăm nam nữ thanh niên được chia làm ba đội, và ném bình theo thử tự. Độc Cô Minh Nguyệt ở đội giữa. ánh mắt của nàng vẫn không lúc nào rời khỏi Quảng Bình vương được.
“Tỷ tỷ, cho muội tham gia vào đội với được không?”
Minh Châu hí hứng chạy đến trước mặt chị gái, Độc Cô Minh Nguyệt cũng nhìn thấy Lý Khánh An theo sau muội muội mình, biết là do nha đầu này kéo đến liền nhìn hắn sật đầu cười cười, xong lại quay sang cô nàng nói: “Ngươi tham gia là không được rồi, có cần thì tỷ tỷ nhường chỗ cho thôi, để tỷ đi xếp hàng lại.”
“Vậy thôi! Ta tự đi sếp hàng, dẫu sao cũng nhanh thôi. ” Nói xong, cô nàng liền lôi Khánh An ra đàng sau.
Trò chơi này có ba cự ly, một trượng, ba trượng. năm trượng. Mỗi lần ném có năm cây tên. căn cử theo số lần ném trúng và cự ly xa gần mà ghi điểm.ví dụ như một trượng trúng ba tên được ba điếm, ba trượng ba tên là chín điểm. năm trượng ba tên là mười năm điểm, cự ly càng xa điểm càng nhiều. Truyện "Thiên Hạ "
Lúc này phía trước bỗng vang lên tiếng reo hò, Quảng Bình vương Lý Thục ba trượng trúng bốn tiễn, được mười hai điểm. Cao điểm nhất trong ngày hôm nay, tất cả mọi người đều đua nhau vỗ tay hoan hô, bao nhiêu cô gái lại bắt đầu ánh mắt long lanh tràn đây thán phục nhìn hắn.
Lý Thục cũng mừng rỡ vô CÙNG. dẫu sao vẫn còn trẻ, hắn vẫn không được dương dương tự đắc, đi lên phía trước nhận lấy một cây trâm ngọc, và tiện tay tặng cho tiểu nữ của Thôi Hoán. Thôi Y Vân. Độc Cô Minh Nguyệt đứng một bên bỗng chốc ánh mắt mất hồn hẳn. nàng quay lưng rời khỏi đội ngữ đi đến đứng cùng muội muội.
“Minh Châu, tỷ sẽ đứng cùng muội!”
Minh Châu cũng nhìn thấy tất. thừa lúc tỷ tỷ không để ý liền kẻ sát tai Lý Khánh An nói: “Ngươi phải đem hết bản lành của mình ra dạy cho tên tiểu vương gia này một bài học!”
Khánh An mỉm cười gật đầu nhận lời: “Được! Để ta thử xem!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.