Thiên Hạ

Quyển 2 - Chương 74: Hoa Phủ Đại Yến (7)

Cao Nguyệt

20/03/2013



Lượt người rất nhanh, lát sau đã đến lượt Độc Cô Minh Châu. Kỹ thuật của nàng cũng khá. đứng ngoài một trượng ném lọ, năm mũi tên ném trúng ba mũi. làm cho cô gái vui quá nhảy bồng lên. chạy đi lĩnh một đồng tiền vàng. mừng quá nàng cử cầm tiền vàng coi xuôi coi ngược.

Lý Lâm Phủ nhẹ vuốt chòm râu dài, mỉm cười nói: “An Tây đệ nhất tiền so tài với thiên hạ đệ nhất tiền, ta thấy thiên hạ đệ nhất tiền có phần nhinh hơn. Ta cược hai nghìn quan, đật cho Sử Tư Minh thắng.”

An Lộc Sơn ngẩn người ra. Lý Lâm Phủ là Đại đô hộ An Tây, cho dù trình độ của Lý Khánh An tệ đến mấy, lão cũng nên đứng về phía An Tây mới đúng, tại sao lại đặt cược cho Sử Tư Minh? Hắn nghĩ cả nửa buổi Trời cũng không hiền ý nghĩa trong đó.

Lúc này hai người đã kết thúc việc thử ném. Lý Khánh An ném mười trúng bảy, Sử Tư Minh ném mười trúng tám. dường như Sử Tư Minh có phần xuất sắc hơn một bậc. Trên có người mê, dưới ắt bắc chước, việc cá cược của các bậc cao cấp Đại Đường đã làm nổi lên sự bắc chước của rất nhiều người. Cánh đàn ông bất chấp sự phản đối của vợ, xúm xít cược với nhau. Do lúc ném thử Sử Tư Minh trình độ cao hơn một chút, vì vậy 60% người cược hắn sẽ thắng, chỉ có 40% người ủng hộ Lý Khánh An.

Cuộc tỷ thí đã chính thức bắt đầu. Lý Khánh An và Sử Tư Minh đứng trên vạch trắng ngoài mười trượng. Mỗi người trong tay cầm một mũi tên. ở phía sau họ ai cũng có một cái bàn. trên bàn đặt mười chín mũi tên. là loại tên đặc chế. có đủ trọng lượng ném xa ngoài mười trượng. Hai người bình thản nhìn vào lọ vàng của mỗi người ở phía xa. Trong sảnh đường không có gió, vô cùng thích hợp phát huy sờ trường.

Một viên thị vệ phất cờ đỏ xuống. Tiếng trống “Tùna! Tùna!” vang lên. Tiếng trống sẽ 2Õ hai mươi cái. trước khi dứt hồi trống bắt buộc phải ném tên. nếu không xem như không trúng.

Lý Khánh An hít một hơi thật sâu. cánh tay hất ra. mũi tên bay thẳng trên không, cùng một lúc. tên của Sử Tư Minh cũng tung theo, quỹ tích của hai mũi tên gần như là y như nhau. Phóng ngang là điều không thế, chỉ có dùng đường cong mới có đủ độ cao để mũi tên thẳng đứng lao vào trong bình.

“Keng! Kena!” Hai tiếng trong veo. Hai mũi tên cùng lúc ném vào trong lọ vàng, tỳ số 1:1, khắp nơi vang rền tiếng vỗ tay.

“Lý Khánh An ắt thắng!” Độc Cô Minh Châu vừa vỗ tay vừa ra sức hô lên.

Còn tỷ tỷ của nàng Độc Cô Minh Nguyệt lẳng lặng dõi theo Lý Khánh An. mũi tên trong tay hắn vừa phóng ra. trong mắt nàng chốc chốc lại ánh lên một chút hồi hộp. Trong lòng nàng se thắt lại. rồi sau đó lại thở phào trong nhẹ nhõm.

Tỷ số 9:9, hai người đã ném được chín lượt, tỷ số vẫn sít sao. Vào lúc này đây, sự cố đột nhiên xuất hiện, mũi tên thử mười của Lý Khánh An lao vào cổ lọ, búng lên một phát, rơi xuống mặt đất.

“Mũi tên thứ mười của Lý Khánh An không trúng!”

Ty nghi (người dẫn chương trình) vô tình tuyên bố thành tích của Lý Khánh An. còn mũi tên thử mười của Sử Tư Minh lại ném vào trong lọ không chệch phân nào. Tỳ số 10:9, Sử Tư Minh dẫn trước. Bốn bề la lên kinh ngạc, đây tuyệt đối là một sự sơ suất thấp kém. cả miệng lọ cũng chưa chạm đến. Ngay cả Cao Lực Sĩ cũng đứng phắt dậy, hồi hộp dổi theo bên trong sàn tỷ thí. An Lộc Sơn và Lý Tông vô cùng đắc ỷ, hai người

Nhỏm dịch: Huntercd

biết rằng, việc cao thù so tài này như vậy, thắng thua thường chỉ là sai khác ở một mũi tên.



Trái tim Dương Hoa Hoa cử như bị treo lơ lửng trên cuống họng, nàng chắp tay đặt trước ngực, lặng lẽ cầu khẩn ông trời để Sử Tư Minh cũng xảy ra sơ suất.

“Tỳ. làm sao đây!” Độc Cô Minh Châu che mặt lại không dám nhìn nữa.

Độc Cô Minh Nguyệt nhẹ nhàng kéo giữ tay muội muội, an ủi nói: “Minh Châu, còn có mười mũi tên nữa! Thắng thua khó lường.”

Tý thí vẫn được tiếp tục. Cờ đỏ phất xuống, tiếng trống lại gõ vang. Sử Tư Minh đắc ý nhìn Lý Khánh An một cái, mũi tên trong tay phóng ra. “Keng!” một tiếng, mũi tên vào lọ trước. Thật sự trong lòng hắn rõ hơn ai hết. lúc thử ném ban nãy hai người họ đều cố ý bảo lưu thực lực. Bây giờ Lý Khánh An có lẽ do hồi hộp sơ suất một mũi tên. điều này rất có thể là kết quả cuối cùng rồi. ít ra hắn Sử Tư Minh nắm chắc được, những mũi tên phía sau sẽ ném vào hết.

Tiếng trống cứ tiếng này nối tiếp tiếng kia. Lý Khánh An bình thản nhìn vào lọ vàng, cử như chưa hề xảy ra chuyện gì cả. Nhưng tên trong tay hắn lại hồi lâu vẫn chưa phóng ra. Hắn đang tự gây thêm sức ép cho minh, đây là một loại chiến thuật tâm lý mà trong khi thi đấu ở đỏi trước hắn vẫn thường sử dụng. Giữa trận đấu thêm sức ép vừa phải, thì có thể chống đỡ lại áp lực tâm lý lớn mạnh lúc phóng mấy mũi tên cuối cùng, đồng thời, cũng sẽ ảnh hưởng đến đối thủ. ở cuối trận đấu. nảy sinh sự biến hóa kỳ diệu.

Tiếng trống đã gõ đến phát thứ mười bảy, bắt đầu có người nôn nóng không cầm lòng được la lớn: “Lý Khánh An. ngươi mau phóng đi chứ!”

Nhưng Lý Khánh An vẫn không cử động. ánh mắt nhìn chăm chăm vào lọ vàng kia. hắn đã tìm được cảm giác ra tay tốt nhất. “Tùng! Tùng!” Lại vang lên hai phát, mười tám. mười chín.

“Lý Khánh An. tên khốn nhà ngươi!” Người có đặt cược hắn chửi lên om sòm. Sử Tư Minh có chút đắc ý mỉm cười. Hắn cho rằng Lý Khánh An đã sắp suy sụp rồi. thắng lợi đang trong tầm tay.

“Tùng!” Hồi trống thử hai mươi vang lên. vô số người tuyệt vọng nhắm mắt lại. cũng vào khoảnh khắc trống vang, mũi tên trong tay Lý Khánh An đã vuột khỏi tay. Mũi tên trong không trung vẽ ra một đường cong đẹp mắt. vô cùng chính xác bay thẳng vào lọ vàng.

Trong sảnh đường im phăng phắc, bỗng chốc pháo tay như sấm. cứ giống như hắn đã thắng rồi vậy, ngay cả người đặt cược cho Sử Tư Minh cũng không khỏi vỗ tay.

Lúc này Cao Lực Sĩ đột nhiên có cảm ứng gì đó, ông quay đầu lại nhìn, bỗng chốc thẫn người, ở phía sau Dương Hoa Hoa ông lại nhìn thấy thánh thượng, còn có quý phi nương nương, ông dụi dụi mắt. có chút không thể tin được nhìn lại lần nữa. quả nhiên là thánh thượng và quý phi. Một đám thị vệ hộ tống ở bên cạnh họ, vậy mà không biết họ đã đến từ lúc nào? Truyện "Thiên Hạ "

Cao Lực Sĩ đang định đứng dậy, nhưng Lý Long Cơ đã cười với ông và khoát tay, lại chỉ vào sàn thi đấu. ra dấu ông đừng làm gián đoạn cuộc thi đấu.

Lý Long Cơ đi vào từ cửa sau. Hắn ngồi xuống sau một bức rèm sa. Vì có sự ngăn cách của chiếc rèm sa. thêm vào đó phương hướng ném tên là hướng ra ngoài, mọi người ai cũng không để ý đến sự xuất hiện của hắn.

Dương quý phi bên cạnh hắn cũng hồi hộp đến vã cả mồ hôi. Cùng với việc Lý Khánh An ném vào ở tiếng trống cuối cùng. nàng cũng bất giác vỗ tay.

“Tiếp nào!” Sử Tư Minh hét nhỏ một tiếng. Tiếng trống của mũi tên thứ mười hai đã vang lên. mũi tên của Lý Khánh An phóng ra trong phút áp chót của tiếng trống, chính xác ném trúng vào lọ vàng. Sử Tư Minh cũng không do dự theo hắn phóng ra. tốc độ cực nhanh, cũng ném vào trong lọ.



Tiếp theo các mũi tên thử mười ba. mười bốn. mười lãm mười tám.

Lý Khánh

An cử phóng ra vào tiếng trống thử mười chín, còn Sử Tư Minh cũng sẽ phóng sát theo hắn. Lý Khánh An trong lòng mỉm cười, hắn đã trong lúc bất tri bất giác khống chế được tiết tấu rồi.

Bây giờ tỷ số là 18:17, Sử Tư Minh vẫn dẫn trước một tên. vô số người cũng khẽ lắc đầu.

Bây giờ trong lòng những người cược Lý Khánh An thắng đều tràn đầy hối tiếc. Mũi tên thử mười chắc chắn chỉ là một sự cố ngoài ý muốn. Nếu như lúc đó hắn có thể phát huy bình thường, hắn cũng sẽ không thua, thì trận đấu này chỉ là hòa thôi.

Độc Cô Minh Châu buồn rầu nép vào lòng của tỷ tỷ, Lý Khánh An sắp thua rồi. nàng không muốn xem tiếp nữa. Độc Cô Minh Nguyệt khẽ thở dài. Lý Khánh An quả thật rất lợi hại, chí ít hắn để minh thấy được sự cùng cực trò chơi ném lọ, chỉ đáng tiếc là hắn sắp thua rồi.

An Lộc Sơn và Lý Tông nhìn nhau, hai người đều lộ ra thần sắc đắc ý, đặc biệt là An Lộc Sơn. có thể để Lý Khánh An ngã một cú đau. trong lòng hắn thật sự thoải mái dễ chịu.

Cao Lực Sĩ thì không nói tiếng nào, thần sắc nghiêm túc chú ý trận đấu trong trường đấu. Hắn cho rằng vẫn còn hai mũi tên. cuối cùng nai chết tay ai cũng còn chưa biết.

Chỉ có Lý Lâm Phủ nhẹ vuốt chòm râu cười. Tên Lý Khánh An này quả thật không tệ, có thể hoàn thành đại sự của mình.

Lúc này, Dương Ngọc Hoàn thấp giọng cười nói với Dương Hoa Hoa: “Tam tỷ lần này tỷ phải thua rồi.”

Dương Hoa Hoa hử nhẹ một tiếng: “Một trò chơi thôi mà. thua thì thua thôi!”

“Ta nghĩ chưa chắc!” Lý Long Cơ lắc đầu. bình thản nói: “Nếu ta đoán không lầm. hai mũi tên cuối cùng, chắc chắn xảy ra sự cố ngoài ý muốn.

“Tại sao?” Hai tỷ muội Dương thị đều cùng nhau ngẩn người ra.

“Hai nàng đừng hỏi, xem xong sẽ biết.”

Lý Long Cơ dõi mắt chặt vào Lý Long Cơ, nếu như thật sự mình đoán chính xác, người trẻ tuổi này cũng quá lợi hại rồi.

“Tìrna!” Một tiếng vang rès tiếng trống của mũi tên thử mười chín đã vang lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook