Quyển 3 - Chương 79: Tiêu Thôi Mời Khách
Cao Nguyệt
20/03/2013
Rời khỏi Đại Minh cung, trong đầu Lý Khánh An vẫn còn mơ mơ màng màng. Hắn đến đại Đường đã gần hai năm. trừ Lý Bạch. Đỗ Phủ ra. đủ loại người nổi tiếng cũng đã thấy nhiều rồi. nhưng chưa bao giờ giống cảm giác khao khát như hôm nay, Dương quý phi, tuyệt đại giai nhân đã lưu truyền thiên cổ, lại bái minh làm sư phụ. thật làm người ta kỳ vọng quá!
Nhưng hắn lại tiếp nhận một chức quan mới, Cừu môn tuần tra sứ. đây không phải là một chức quan chính thức, không có phẩm hàm. không có bổng lộc, cũng chỉ là nhậm chức tạm thời, mà nhánh quân được cho là Cừu môn tuần tra quân này cũng tổ chức lâm thời, được điều quân từ cấm quân Vạn Kỵ Doanh.
Dù cửu môn tuần tra sử của hắn trực thuộc tướng quốc quản lý, nhưng việc rút binh là do binh bộ phụ trách. Binh bộ thị lang Lý Lần nói với hắn. binh bộ cũng vừa mới tiếp nhận ý chi. nhất thời cũng khó tập hợp binh lực. ngày mai mới có thế đem đội hình một ngàn người giao cho hắn.
Trong tay không có binh, tự nhiên là khó hành quyền. Lý Khánh An chỉ còn cách dời lại việc nhậm chức.
Vừa lúc hôm nay hắn có bừa thết đãi phải dự. Viên ngoại lang Thôi Bình của lễ bộ mời hắn ăn cơm. Hắn mò ra tờ giấy trên người, xem địa chi. là ở Khai Hóa phường. kế bên đại lộ Chu Tước.
Lý Khánh An nhảy lên ngựa. bèn nhắm hướng Khai Hóa phường chạy đi.
Một khắc sau. Lý Khánh An cười ngựa tiến vào cửa phường, hắn mua mấy thứ lễ vật trong phường, đi đến Thôi Phủ.
Phụ thân Thôi Bình qua đời sớm. từ nhỏ hắn bèn sống với thúc phụ Thôi Kiều. Năm thử nhất Thiên Bảo, hắn thi đậu tiến sĩ. chính thức bước vào chốn quan trường. Mấy năm trở lại, hắn đã làm quan đến Lễ bộ chủ khách ty viên ngoại lang. Năm trước vừa cưới con gái hình bộ thị lang Bùi Minh làm vợ, năm rồi được một con trai. Dù hắn đã thành gia lập nghiệp, nhưng hắn vẫn sống cùng thúc phụ Thôi Kiều, ngôi nhà phụ thân để lại đã bị huynh trường Thôi Hàm lấy đi.
Không phải hắn không muốn tự lập nhà riêng, mà là nhà ở Trường An quá mắc. Vào năm Khai Nguyên, một ngôi nhà rộng gần ba mẫu ở Trường An. chỉ cần hơn một trăm quan tiền là có thể mua được, nhưng hai năm gần đây, giá nhà ở Trường An đã tăng lên gấp năm lần. cũng là ngôi nhà hạng trung rộng ba mẫu đã phải đến năm trăm quan tiền mới mua nổi. Truyện "Thiên Hạ "
Mà Thôi Bình làm quan mới sáu năm. dù có gạo lộc, có ruộng Vĩnh Nghiệp, được cấp thức ãn. nhưng cả ba mục cộng lại còn rất ít òi. dành dụm được mấy năm. năm trước cưới vợ đã tiêu sần một nửa rồi. năm nay lại cưới một thê thiếp, trong nhà càng trở nên thu không đủ chi.
Nghèo tất nghĩ cách thay đồi. Thôi Bình suy đi nghĩ lại. muốn mua nhà ở Trường An. thậm chí muốn thãng quan, thì phải đến địa phương làm quan. Dù bông lộc quan địa phương thấp hơn ở Trường An một chút, bù lại được nhiều lợi lộc, làm mấy năm quan địa phương, bèn có thể kiếm được tiền mua nhà rồi. Và lại triều đình có quy định, không nhậm chức ở châu, huyện, thì không được vào đài tinh, tức là không có kinh nghiệm làm quan ở địa phương sẽ không được thãng chức cao.
Nên Thôi Bình bèn nhờ thúc phụ giúp đỡ để đi bên ngoài làm quan, nhưng đi bên ngoài làm quan cũng rất ư cầu kỳ. Thôi Bình hiện tại là lễ bộ viên ngoại lang. trực thuộc chính lục phẩm hạ cấp, nếu đi bên ngoài, thường là nhậm chức trung châu tư mã hay hạ châu trường sứ. cho dù là tư mã hay trường sứ cũng đều là quan hỗ trợ, không phải là quan chính mà hắn muốn. Nếu hắn được thãng nửa cấp, thì hắn sẽ có cơ hội trở thành huyện lệnh của những vị trí trọng tâm như Kinh Thiệu. Hà Nam hay Thái Nguyên rồi. Làm quan ở những nơi đó, không những béo bờ, mà còn dễ có được thành tích.
Để có thể đạt được mục tiêu đã định, trong tháng này, Thôi Bình cắm cúi tìm quan hệ. Hôm qua. trước cửa Phủ Dương Hoa Hoa. hắn đột nhiên phát hiện Cao Lực Sĩ hình như rất thích Lý Khánh An, nếu Lý Khánh An có thể giúp minh ở trước mặt Cao Lực Sĩ nói mấy câu, thì nguyện vọng của hắn có thế dễ dàng thành hiện thực rồi.
Vừa sáng sớm. để đón tiếp Lý Khánh An. Thôi Bình bèn bắt đầu chuẩn bị. Hắn cố ý xin nghĩ một ngày phép, trong nhà còn dành dụm được ba mươi quan tiền, hắn lấy ra năm quan, mua rượu thịt, giết cá mố gà. điều động cả vợ và thiếp quét dọn sân nhà. quét vôi tường nhà. Người ngoài hỏi tới. thì hắn nói là chuẩn bị qua tết. lại nhân lúc tiều thiếp đi chợ tây mua thức ăn. bèn nhét thêm cho nàng ít tiền, đề nàng mua bánh phấn son thượng hạn. thực hiện lời đã hứa với nàng lúc lên giường nàng đêm hôm trước.
“Viên ngoại lang. bên ngoài có người gặp!” Quản gia của Thôi Phủ ở bên ngoài sân lớn tiếng la lên.
“Tới rồi! Tới rồi!”
Thôi Bình như một cơn gió lốc xông ra. khẩn trương hỏi: “Lão quản gia. có phải họ Lý không?”
“Chính thế. là Lý Khánh An nổi tiếng đó.”
Thôi Bình quá phấn chấn, hắn không kịp chinh lại áo mão, như một con ngỗng lao đến phía cửa. quản gia đuổi theo hô: “Viên ngoại lang, không ở trước cửa. ở trong phòng khách!”
Thôi Bình đột ngột dừng lại, cánh tay quơ lung tung, lại quay đầu chạy về phía phòng khách.
Trước cửa phòng khách chen chúc a hoàn, người ở, Lý Khánh An đang dạy mấy thiếu niên của Thôi gia ném bình.
Lý Khánh An đưa một mũi tên lên nói: “Để luyện ném lọ, trước tiên phải tìm được cảm xúc của bàn tay, nên mũi tên này các người phải luôn đem theo bên mình, lúc rảnh lại sờ một cái.”
Mấy vị thiếu niên hình như đã hiểu ra liền sật đầu. đám người ở cũng xôn xao nhìn bàn tay của mình, một viên a hoàn tinh quái cười nói một minh: “Tên phải đem theo bên mình, lúc rảnh thì sờ một cái.” Tay của ả len lén sờ vào quần của một người ở nam trẻ tuổi khác.
“Đúng rồi. cảm xúc của tay đã tìm thấy rồi, sau đó tập ném lọ sẽ dễ dàng gấp bội, như thế này này!”
Lý Khánh An múa một thao tác đẹp, quay lung lại với lọ đồng, cách hai trượng xa rồi ném đi. “Keng!” một tiếng, mũi tên vô CÙNG chính xác cắm vào trong lọ, trong sân nhà dấy lên một tràng vỗ tay vang dội.
“Lý tướng quân!”
Thôi Bình tách đám đông ra. cúi người với Lý Khánh An nói: “Ty chức đã chuẩn bị xong rồi. Lý tướng quân theo ty chức đi vậy!”
Lý Khánh An cười, hướng sang đám đông chắp quyền: “Được rồi, các vị, ta còn có việc, tạm thời dạy tới đây vậy.”
Mấy viên thiếu niên Thôi gia quyến luyến đi theo hắn một đoạn. Lý Khánh An vừa cười vừa vẫy tay với họ nói: “Cố gắng luyện tốt nha! Mai này thiên hạ sẽ là của các vị đấy.”
Ánh mắt mấy vị thiếu niên đột nhiên lóe sáng. một luồng hảo khí ngất trời xông lên mặt. bất chợt đứng thăng người ườn ngực ra.
“Thôi huynh. Thôi hữu thừa tại sao không có trong Phủ vậy?”
Dù Lý Khánh An là võ quan, nhưng hắn cũng là chính tử phẩm hàm. cao hơn Thôi Bình đến hai cấp, Thôi Bình liền cung kính nói: “Lý tướng quân không nên khách sáo, gọi ty chức là viên ngoại lang được rồi. thúc phụ hôm nay phải trực, đến tối mới về được.”
“Thì ra là thế. vậy là hôm nay chắc là không gặp được rồi.”
“Lý tướng quân tìm thúc phụ ty chức có chuyện gì không?”
“Không có chuyện gì. đến Thôi phủ cũng phải gặp mặt chù nhân một cái chứ!”
Trong khi nói chuyện, hai người đã tới trước sân nhà của Thôi Bình, vừa bước vào cửa nhà. Thôi Bình bèn lớn tiếng hô nói: “Nương từ, Mỹ nương, mau ra gặp quý khách.”
Lý Khánh An quan sát sân nhà một lúc, sân nhà không lớn. thu dọn rất gọn gàng, sạch sè. chỉ là trong một gốc chất một đống lông gà và vảy cá. một cây đa sià gần như che Phủ đi nửa cái sân. phía dưới cây là một dãy phòng. khoảng năm sáu gian. Thôi Bình và vợ ở một gian, tiểu thiếp ở gian bên. Thôi Bình có một căn thư phòng, còn có phòng khách và phòng của người ở, và thêm một gian nhỏ là nhà bếp.
Nhà Thôi Bình ngoài thê thiếp, còn có một a hoàn và một nhũ mẫu. nghe thấy lão gia gọi. mọi người đều ra đón.
“Lý tướng quân, đây là vợ ty chức Bùi thị. con gái hình bộ Bùi thị lang.”
Một thiếu phụ trẻ dịu dàng thi lễ. có thể thấy nàng là một đại gia khuê các. tính cách ôn nhu, dịu dàng. Lý Khánh An liền đem mấy món quà đã mua đưa qua. cười nói: “Đến đây gấp quá. một chút tâm ý mong phu nhân đón nhận!”
“Lý tướng quân quá khách sáo, mau mời vào trong nhà ngồi!”
Bùi thị đem mấy món quà giao cho tiểu thiếp, liền mời Lý Khánh An vào trong nhà. Trong nhà đã dọn sẵn một bàn tiệc thức ăn phong phú. quan sứ nhỏ mời khách chẳng qua là mấy món gà, vịt, cá, thịt, thêm mấy bình rượu ngon. Hôm nay Thôi Bình đã chịu bỏ vốn lớn. lại từ quán rau quả ở chợ tây mua về một cân vải đắt tiền, có thể nói là một điểm thu hút lớn trên bàn tiệc. Truyện "Thiên Hạ "
“Lý tướng quân không cần khách sáo, mời tùy ý ngồi, cử xem như ở nhà minh vậy.”
Thôi Bình mời Lý Khánh An ngồi vào vị trí đầu. hắn ngồi bên phải, vợ Bùi thị ngồi bên trái, tiểu thiếp không có tư cách ngồi vào bàn. phụ trách hầu rượu tiếp cơm. lễ nghi này Lý Khánh An lại không biết, hắn cười ha hà nói: “Viên ngoại lang, tại sao không cho tiểu phu nhân đây ngồi xuống?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.