Quyển 2 - Chương 85: Bích Du Tiên Phủ
Tiểu Tiểu Vũ
15/04/2013
Vô Cực Tinh, Lâm gia
Lâm Phong đứng ở trên không Lâm gia, nhìn lấy cảnh vật quen thuộc trước mắt, trong lòng có chút xúc cảnh thương tình, lần này bản thân đi có thể vĩnh viễn cũng sẽ không quay về nữa, nghĩ tới chỗ này, Lâm Phong không khỏi khẽ than nhẹ lắc đầu.
Sau khi nhẹ nhàng hạ xuống, Lâm Phong đến trước chỗ ở của Lâm Diệp, nhẹ giọng truyền âm nói:” Sư phụ.”
“ Phong nhi, ngươi quay về, vào đi.” Tiếng của Lâm Diệp thấp trầm truyền âm qua.
Đẩy cửa đi vào phòng, khi Lâm Phong nhìn thấy Lâm Diệp lập tức quỳ ở trước mặt Lâm Diệp, thấp giọng nói:” Sư phụ, đồ nhi trong một ý niệm phạm sai lầm lớn, giờ đây chỉ có thể lựa chọn rời khỏi Lâm gia, để tránh liên lụy đến cả gia tộc.”
Lâm Diệp vì Lâm Phong làm ra một cử động kỳ lạ này cảm thấy hoài nghi không hiểu, vì vậy liền hỏi:” Phong nhi, vừa rồi ngươi nói là ý gì? Cái gì sai lầm lớn? Ngươi đem ngọn nguồi sự việc nói rõ ràng một chút cho vi sư.”
Lâm Phong ngẩng đầu nhìn chăm chú vẻ mặt đầy nghi hoặc của Lâm Diệp, liền đầu đuôi gốc ngọn đem như thế nào tìm được Ma Thần Khí tàn kiện, sau đó với Mộ Dung Hàn Sơn quyết đấu đem giết chết, cuối cùng đem Mộ Dung gia bị Đoan Mộc Khuất Sung diệt môn, với lại sự việc bản thân bị này áp chế tìm Ma Thần Khí toàn bộ nói với Lâm Diệp.
Lâm Diệp nghe xong đúng ngấm ngầm kinh ngạc, theo lời của Lâm Phong nói, Đoan Mộc Khuất Sùng là từ Ma giới trên trời giáng xuống một Ma vương Cửu Chuyển Tu La, thực lực cực kỳ cường đại, Vô Cực Tinh không có ai là đối thủ cửa hắn. Một nhân vật lợi hại như thế, mà lại còn đã từng giết chết Ma Thần Khảm Phổ, cả người Lâm Diệp dâng lên một luồng cảm giác vô lực.
Bất cứ người nào đối mặt với tu vị mạnh hơn bản thân, đối thủ hơn trăm đến ngàn lần đều cũng sẽ không thoải mái, bởi vì thực lực cách xa quá lớn, đã không là dựa vào mưu kế có thể thắng lợi. Trước mặt thực lực tuyệt đối, cho dù mưu kết chặt chẽ thế nào cũng sẽ không có tác dụng.
“ Phong nhi, ngươi rời khỏi Lâm gia liền phải bắt đầu tìm kiếm Ma Thần Khí tàn kiện sao?” Lâm Diệp trầm giọng nói.
Lâm Phong thoáng gật gật đầu:” Hiện giờ việc duy nhất đồ nhi phải làm chính là, nhanh chóng tìm đầy đủ sáu món Ma Thần Khí tàn kiện còn lại, muốn cứu Nhược Tuyết, đây là biện pháp tốt nhất.”
Lâm Diệp trầm ngâm nói:” Bên sư tổ ngươi ta đi nói, Phong nhi. Lần này sư phụ không thể cùng ngươi đi với nhau, ngươi nhất định mọi sự phải cẩn thận.”
“ Sư phụ, ngài yên tâm, đồ nhi hiểu rõ.”
Lâm Phong cáo biệt Lâm Diệp vọt người mà đi, Lâm Diệp lẳng lặng nhìn lấy thân ảnh của Lâm Phong rời khỏi, thở dài một tiếng, xoay người đi vào chỗ ở của bản thân.
Chỉ là ngắn ngủi hai ngày thời gian, tin tức Mộ Dung gia bị Lâm Phong và một người thần bí diệt môn liền truyền khắp cả Vô Cực Tinh.
Rất nhiều thế lực tu chân chánh phái ào ào tụ tập với nhau thương nghị, gây ra tội lỗi ngập trời như thế. Lâm Phong nhất định phải chết! Lâm gia ở đây thanh minh, thái độ của Lâm Phong không có bất cứ quan hệ gì với gia tộc, có tội nghiệp thế hoàn toàn là bản thân hắn làm ra.
Điều này là biện pháp không có cách nào, nếu như Lâm gia vì một người Lâm Phong, mà chống lại với thế lực chánh phái ở cả Vô Cực Tinh, như vậy bởi thế mà người chết đi sẽ càng nhiều hơn.
Vì nghĩ cho lợi ích của gia tộc, cho dù biết rõ Lâm Phong không có động thủ giết người, cũng chỉ có thể hy sinh hắn.
Trong khoảng thời gian. Các đại môn phái tu chân đều phái ra rất nhiều cao thủ, khắp nơi đi tìm kiếm Lâm Phong, cần phải đem Lâm Phong chặn giết, tránh cho hắn tiếp tục làm hại Vô Cực Tinh.
Và những thế lực tu cha6 tà phái kia, lại là nhân cơ hội muốn lôi kéo Lâm Phong, đồng dạng cũng phái ra rất nhiều cao thủ đi tìm Lâm Phong, có thể đem một tu chân môn phái trung đẳng diệt môn, thực lực như thế không thể không khiến thế lực tu chân tà phái nhìn trúng.
“ Ma Thần Khảm Phổ, ta như thế nào mới có thể mượn Thiên Hồng thương giúp đỡ đi tìm kiếm Ma Thần Khí tàn kiện?” Lâm Phong nhìn Thiên Hồng thương ở trước mắt hỏi.
“ Ngươi đem toàn bộ tâm thần đắm chìm ở trong Thiên Hồng thương, sau khi với Thiên Hồng thương dung hợp thành thể, thì có thể cảm ứng được hơi thở của Ma Thần khí tàn kiện rời ngươi gần nhất.” Ma Thần Khảm Phổ nói.
Lâm Phong nghe vậy liền vứt hết tất cả tạp nhiệm trong lòng, tập trung lực ý chí và lực tinh thần của bản thân, toàn tâm toàn ý vùi đầu vào trong Thiên Hồng thương, vừa mới bắt đầu như thế nào cũng không nắm được mấu chốt, Thiên Hồng thương dường như không muốn với bản thân dung hợp. Không ngừng bài xích lực tâm thần của chính mình.
Lâm Phong trải qua không ngừng cố gắng, cuối cùng, linh thức của Lâm Phong cảm ứng được một luồng năng lượng kỳ diệu dao động, trong đầu não của Lâm Phong ánh tượng ra môt hình ảnh.
Biển rộng mênh mông vô biên vô hạn, trong chỗ sâu ở hải dương, có một đạo năng lượng ý thức tồn tại với huyết mạch bản thân, Lâm Phong có thể rõ ràng nhìn thấy, chính là ở hướng tây nam, một nơi ba trăm vạn dặm phía ngoài bên trong đại dương biển rộng. Năng lượng ý thức là ẩn ở nơi đó.
“ Ta nhìn thấy rồi, rất rõ ràng, Ma Thần Khí tàn kiện món thứ năm.”
Lâm Phong thu hồi tâm thần, toàn lực thi triển Phong Ảnh Quyết, chỉ để lại một tàn ảnh nhàn nhạt liền nhanh chóng hướng về phía tây nam phương bay đi.
Mặc dù Lâm Phong hiện giờ đã là thực lực luyện Thần kỳ trung kỳ, nhưng thi triển Phong Ảnh Quyết hết tốc lực bay hành nửa ngày, vẫn cảm thấy có chút uể oải, với tốc độ bay nhanh nhất hiện giờ của Lâm Phong. Một ngày bay lên tỷ dặm không thể nào. Bay trên vài ngàn vạn dặm vẫn là có dư.
Sau ba canh giờ, Lâm Phong đến được mảnh hải vực rộng lớn này thông qua Thiên Hồng thương của bản thân nhìn thấy. Hư đứng ở trên không trung hải dương, Lâm Phong buông ra linh thức, hướng xuống mặt nước biển quét mắt qua.
Mảnh hải vực này Lâm Phong đang ở, là Cực Tận Thanh Hải một bộ phận trong tam đại hải vực ở Vô Cực Tinh.
Vô Cực Tinh tổng cộng có tam đại hải vực, phân biệt là Tây vực hải, Cực Tận Thanh Hải và Tiên Nguyên Huyễn Hải.
Trong tam đại hải vực, diện tích lớn nhất là Cực Tận Thanh Hải, hung hiểm nhất là Tận Nguyên Huyễn Hải, một nơi người tu Yêu tụ tập, cũng có thể nói là Tây vực hải người tu Yêu số lượng nhiều nhất.
Diện tích Cực Tận Thanh Hải rộng lớn, phương viên trong mấy trăm tỷ đều là hải vực phạm vi của Cực Tận Thanh Hải.
Hải vực lớn như thế, ở trong đó dĩ nhiên có vô số thiên tài địa bảo, cho nên, ở trong Cực Tận Thanh Hải cũng có rất nhiều người tu chân ở đây tu luyện.
Linh thức của Lâm Phong rất nhanh liền tìm được vị trí chính xác món thứ năm Ma Thần Khí tàn kiện, chính là ở chỗ dưới mấy ngàn thước ngay mặt nước, xác nhận mục tiêu ở đâu, Lâm Phong rất nhanh lội vào hướng về phía trong biển bơi đi.
Mặc dù đang ở trong nước biển, nhưng lực Hỗn Nguyên trong cơ thể Lâm Phong, vẫn là đem nước biển cứng rắn bức ra không gian một người lớn nhỏ, như vậy cho dù là lực cản trong nước biển rất lớn, tốc độ của Lâm Phong lặn xuống cũng không giảm chậm ít nhiều.
Càng là lặn xuống, ánh sáng chiếu xạ càng ít ỏi, đến hai ngàn thước trở xuống, trên cơ bản là một đoàn tối đen như mực, cái gì đều không nhìn rõ ràng. Nhưng ánh sáng đối với Lâm Phong mà nói đã không còn ý nghĩa gì, vận lên hai đạo lực Hỗn Nguyên rót đưa vào đôi mắt. Lâm Phong vẫn là có thể nhìn thấy cảnh vật ngoài một dặm.
Sau khi thời gian chén trà nhỏ qua đi, Lâm Phong lặn xuống đến nơi Ma Thần Khí tàn kiện, một mảnh đáy biển khu vực đá lớn chập trùng hom hỏm, món thứ năm Ma Thần Khí tàn kiện chính là ở chỗ này.
Hướng đi về phía trước lụi lọi qua, vòng qua không ngừng xuất hiện ở trước mắt, đàn đá lớn hình trạng vô cùng kì quặc, Lâm Phong lại là nhìn thấy một nơi thủy phủ.
Ở phía trên cửa lớn thủy phủ này, viết lấy bốn cái chữ lớn cứng cáp- - - - Bích Hải Tiên Phủ.
Lâm Phong có chút kinh dị, không nghĩ tới ở chỗ sâu đáy biển vẫn có thể nhìn thấy tòa thủy phủ này. Thông thường ở chỗ sâu đáy biển sẽ kiến tạo thủy phủ không phải là Thượng Cổ Tiên Nhân liền là người tu Yêu, thường thường sau khi những cao nhân thế ngoại phi thăng, thì ra trong thủy phủ đều sẽ để lại một số bảo vật.
Chỉ là không biết trong Bích Hải Thủy Phủ trước mắt, có người tu Yêu hoặc là người tu chân tồn tại hay không chứ?
Linh thức Lâm Phong lập tức cẩn thận dò xét qua đi, quả nhiên, lúc ở linh thức của Lâm Phong vừa mới quét ra, một đạo khí thế sắc bén từ trong Bích Hải Thủy Phủ tán phát ra ngoài. Linh thức của Lâm Phong vừa đúng lúc gặp nhau với đạo khí thế sắc bén này, xem ra bản thân muốn đi vào Bích Hải Thủy Phủ này. Mục đích thu lấy Ma Thần Khí tàn kiện không thể dễ dàng đạt thành.
“ Không biết trong Tiên phủ có cao nhân ở đây tu luyện, tại hại Lâm Phong, mạo muội đến phỏng, mong cao nhân hiện thân để gặp.” Lâm Phong khiêm cung nói.
“ Ngươi đến Bích Hải Tiên Phủ chắc là vì tầm bảo mà đến chứ? Hừ! Ta nói với ngươi, muốn tìm bảo vật, đến nơi khác đi, nơi này không hoan nghênh người tu chân như vậy!” Một âm thanh bén nhọn lại âm trầm quát.
Lâm Phong vừa nói thì bị người ta đoán ra ý đồ, có chút xấu hổ. Nhưng không thể như thế quay về, liền giương giọng nói:” Ta đến nơi này quả thật là vì tìm kiếm một món khí vật, nhưng lại không phải là bảo vật gì, hy vọng là ngươi có thể cho ta đi vào. Ta cam đoan, tìm được khí vật liền lập tức rời đi, tuyệt đối không làm một chút ở lại.”
Âm thanh bén nhọn chói tai hô:” Ngươi tưởng ta là đứa ngốc sao? Một khi cho ngươi đi vào Bích Hải Tiên phủ, ngươi chỉ lấy một món bảo vật liền đi? Lập tức cút ra! Nếu không cho ngươi được đến không được đi!”
Lâm Phong vừa nghe lời này không khỏi tức giận trong lòng. Nếu không thể nói thông, vậy đành phải dùng sức mạnh.
Ý niệm vừa động, Thiên Hồng thương liền xuất hiện trong tay, Lâm Phong trầm giọng nói:” Nếu các hạ không nguyện ý cho ta đi vào lấy bảo vật, vậy đừng nên trách ta động võ!”
Nói xong, Thiên Hồng thương ảnh tung hoàng bay vụt, như hồng quang lược ảnh vậy dày đặc mà lại nhanh chóng đập bể đâm về phía cửa đá Bích Hải Tiên phủ, tiếng lách cách của vỡ châu bên tai không dứt, Thiên Hồng thương trong nháy mắt công kích cửa đá mấy trăm lần.
Nhưng kết quả lại khiến Lâm Phong kinh ngạc. Nhìn cửa đá bình thường không có gì lạ lại là hoàn toàn chặn lại công kích của chính mình, với lại vết rách ở trên cửa đá kia bị Thiên Hồng thương vẫn còn**tự động phục hồi. Cửa đá này rốt cuộc là tư chất gì làm ra, tại sao lại kiên cứng như thế?
Không thể ngờ sẽ tự động phục hồi vết rách? Chẳng lẽ trên cửa đá này có trận pháp phòng ngự sao?
“ Ha ha ha ha! Tiểu tử! Ngươi không cần uổng công phí lực, ngoài Bích Hải Tiên phủ có chủ nhân ta bày ra trận pháp phòng ngự, cho dù người công kích bao nhiều lần, chỉ cần một lần không thể công phá trận này, trận pháp sẽ tự động phục hồi qua lại.” Tiếng bén nhọn đắc ý nói.
Lâm Phong không xem thường nói:” Vậy sao? Vừa rồi ta chỉ là cố ý thử dò xét, ngươi đã nói cho ta nghe phương pháp phá trận như thế nào. Ta muốn không làm theo lời nói của ngươi. Chẳng phải là phụ một lòng tốt của ngươi? Đúng là đa tạ !”
Tiếng bén nhọn kia giận dữ nói:” Tiểu tử hèn mạt! Ngươi lại dám cả gan trêu chọc ta? Ta cùng ngươi lên mấy chiêu, cho ngươi nhận thấy một chút thực lực của ta!”
Vừa dứt lời. Cửa đá kia không ngờ mở ra, từ trong chạy ra ngoài một người, không, hẳn nên nói là một con cực kì xấu xím giống như một con quái vật Thằn Lằn.
Toàn thân của quái vật kia hiện đầy vảy cá màu xanh nhạt, tứ chi cường tráng, nhất là bàn chân, lại là như vịt vậy dính vào nhau. Quái vật này đại khái cao như một người, thân dài chừng hai thước, và tướng mạo trên đầu Thằn Lằn đặc biệt khắp nơi mọc thịt giác, con mắt to lớn dường như sắp sửa phải hướng về phía ngoài nhìn chằm chằm bản thân, nhìn lên rất hết sức tức cười.
Lâm Phong thật sự là khống chết không được cảm xúc của chính mình, hí hửng cười phá lên.
Lâm Phong đứng ở trên không Lâm gia, nhìn lấy cảnh vật quen thuộc trước mắt, trong lòng có chút xúc cảnh thương tình, lần này bản thân đi có thể vĩnh viễn cũng sẽ không quay về nữa, nghĩ tới chỗ này, Lâm Phong không khỏi khẽ than nhẹ lắc đầu.
Sau khi nhẹ nhàng hạ xuống, Lâm Phong đến trước chỗ ở của Lâm Diệp, nhẹ giọng truyền âm nói:” Sư phụ.”
“ Phong nhi, ngươi quay về, vào đi.” Tiếng của Lâm Diệp thấp trầm truyền âm qua.
Đẩy cửa đi vào phòng, khi Lâm Phong nhìn thấy Lâm Diệp lập tức quỳ ở trước mặt Lâm Diệp, thấp giọng nói:” Sư phụ, đồ nhi trong một ý niệm phạm sai lầm lớn, giờ đây chỉ có thể lựa chọn rời khỏi Lâm gia, để tránh liên lụy đến cả gia tộc.”
Lâm Diệp vì Lâm Phong làm ra một cử động kỳ lạ này cảm thấy hoài nghi không hiểu, vì vậy liền hỏi:” Phong nhi, vừa rồi ngươi nói là ý gì? Cái gì sai lầm lớn? Ngươi đem ngọn nguồi sự việc nói rõ ràng một chút cho vi sư.”
Lâm Phong ngẩng đầu nhìn chăm chú vẻ mặt đầy nghi hoặc của Lâm Diệp, liền đầu đuôi gốc ngọn đem như thế nào tìm được Ma Thần Khí tàn kiện, sau đó với Mộ Dung Hàn Sơn quyết đấu đem giết chết, cuối cùng đem Mộ Dung gia bị Đoan Mộc Khuất Sung diệt môn, với lại sự việc bản thân bị này áp chế tìm Ma Thần Khí toàn bộ nói với Lâm Diệp.
Lâm Diệp nghe xong đúng ngấm ngầm kinh ngạc, theo lời của Lâm Phong nói, Đoan Mộc Khuất Sùng là từ Ma giới trên trời giáng xuống một Ma vương Cửu Chuyển Tu La, thực lực cực kỳ cường đại, Vô Cực Tinh không có ai là đối thủ cửa hắn. Một nhân vật lợi hại như thế, mà lại còn đã từng giết chết Ma Thần Khảm Phổ, cả người Lâm Diệp dâng lên một luồng cảm giác vô lực.
Bất cứ người nào đối mặt với tu vị mạnh hơn bản thân, đối thủ hơn trăm đến ngàn lần đều cũng sẽ không thoải mái, bởi vì thực lực cách xa quá lớn, đã không là dựa vào mưu kế có thể thắng lợi. Trước mặt thực lực tuyệt đối, cho dù mưu kết chặt chẽ thế nào cũng sẽ không có tác dụng.
“ Phong nhi, ngươi rời khỏi Lâm gia liền phải bắt đầu tìm kiếm Ma Thần Khí tàn kiện sao?” Lâm Diệp trầm giọng nói.
Lâm Phong thoáng gật gật đầu:” Hiện giờ việc duy nhất đồ nhi phải làm chính là, nhanh chóng tìm đầy đủ sáu món Ma Thần Khí tàn kiện còn lại, muốn cứu Nhược Tuyết, đây là biện pháp tốt nhất.”
Lâm Diệp trầm ngâm nói:” Bên sư tổ ngươi ta đi nói, Phong nhi. Lần này sư phụ không thể cùng ngươi đi với nhau, ngươi nhất định mọi sự phải cẩn thận.”
“ Sư phụ, ngài yên tâm, đồ nhi hiểu rõ.”
Lâm Phong cáo biệt Lâm Diệp vọt người mà đi, Lâm Diệp lẳng lặng nhìn lấy thân ảnh của Lâm Phong rời khỏi, thở dài một tiếng, xoay người đi vào chỗ ở của bản thân.
Chỉ là ngắn ngủi hai ngày thời gian, tin tức Mộ Dung gia bị Lâm Phong và một người thần bí diệt môn liền truyền khắp cả Vô Cực Tinh.
Rất nhiều thế lực tu chân chánh phái ào ào tụ tập với nhau thương nghị, gây ra tội lỗi ngập trời như thế. Lâm Phong nhất định phải chết! Lâm gia ở đây thanh minh, thái độ của Lâm Phong không có bất cứ quan hệ gì với gia tộc, có tội nghiệp thế hoàn toàn là bản thân hắn làm ra.
Điều này là biện pháp không có cách nào, nếu như Lâm gia vì một người Lâm Phong, mà chống lại với thế lực chánh phái ở cả Vô Cực Tinh, như vậy bởi thế mà người chết đi sẽ càng nhiều hơn.
Vì nghĩ cho lợi ích của gia tộc, cho dù biết rõ Lâm Phong không có động thủ giết người, cũng chỉ có thể hy sinh hắn.
Trong khoảng thời gian. Các đại môn phái tu chân đều phái ra rất nhiều cao thủ, khắp nơi đi tìm kiếm Lâm Phong, cần phải đem Lâm Phong chặn giết, tránh cho hắn tiếp tục làm hại Vô Cực Tinh.
Và những thế lực tu cha6 tà phái kia, lại là nhân cơ hội muốn lôi kéo Lâm Phong, đồng dạng cũng phái ra rất nhiều cao thủ đi tìm Lâm Phong, có thể đem một tu chân môn phái trung đẳng diệt môn, thực lực như thế không thể không khiến thế lực tu chân tà phái nhìn trúng.
“ Ma Thần Khảm Phổ, ta như thế nào mới có thể mượn Thiên Hồng thương giúp đỡ đi tìm kiếm Ma Thần Khí tàn kiện?” Lâm Phong nhìn Thiên Hồng thương ở trước mắt hỏi.
“ Ngươi đem toàn bộ tâm thần đắm chìm ở trong Thiên Hồng thương, sau khi với Thiên Hồng thương dung hợp thành thể, thì có thể cảm ứng được hơi thở của Ma Thần khí tàn kiện rời ngươi gần nhất.” Ma Thần Khảm Phổ nói.
Lâm Phong nghe vậy liền vứt hết tất cả tạp nhiệm trong lòng, tập trung lực ý chí và lực tinh thần của bản thân, toàn tâm toàn ý vùi đầu vào trong Thiên Hồng thương, vừa mới bắt đầu như thế nào cũng không nắm được mấu chốt, Thiên Hồng thương dường như không muốn với bản thân dung hợp. Không ngừng bài xích lực tâm thần của chính mình.
Lâm Phong trải qua không ngừng cố gắng, cuối cùng, linh thức của Lâm Phong cảm ứng được một luồng năng lượng kỳ diệu dao động, trong đầu não của Lâm Phong ánh tượng ra môt hình ảnh.
Biển rộng mênh mông vô biên vô hạn, trong chỗ sâu ở hải dương, có một đạo năng lượng ý thức tồn tại với huyết mạch bản thân, Lâm Phong có thể rõ ràng nhìn thấy, chính là ở hướng tây nam, một nơi ba trăm vạn dặm phía ngoài bên trong đại dương biển rộng. Năng lượng ý thức là ẩn ở nơi đó.
“ Ta nhìn thấy rồi, rất rõ ràng, Ma Thần Khí tàn kiện món thứ năm.”
Lâm Phong thu hồi tâm thần, toàn lực thi triển Phong Ảnh Quyết, chỉ để lại một tàn ảnh nhàn nhạt liền nhanh chóng hướng về phía tây nam phương bay đi.
Mặc dù Lâm Phong hiện giờ đã là thực lực luyện Thần kỳ trung kỳ, nhưng thi triển Phong Ảnh Quyết hết tốc lực bay hành nửa ngày, vẫn cảm thấy có chút uể oải, với tốc độ bay nhanh nhất hiện giờ của Lâm Phong. Một ngày bay lên tỷ dặm không thể nào. Bay trên vài ngàn vạn dặm vẫn là có dư.
Sau ba canh giờ, Lâm Phong đến được mảnh hải vực rộng lớn này thông qua Thiên Hồng thương của bản thân nhìn thấy. Hư đứng ở trên không trung hải dương, Lâm Phong buông ra linh thức, hướng xuống mặt nước biển quét mắt qua.
Mảnh hải vực này Lâm Phong đang ở, là Cực Tận Thanh Hải một bộ phận trong tam đại hải vực ở Vô Cực Tinh.
Vô Cực Tinh tổng cộng có tam đại hải vực, phân biệt là Tây vực hải, Cực Tận Thanh Hải và Tiên Nguyên Huyễn Hải.
Trong tam đại hải vực, diện tích lớn nhất là Cực Tận Thanh Hải, hung hiểm nhất là Tận Nguyên Huyễn Hải, một nơi người tu Yêu tụ tập, cũng có thể nói là Tây vực hải người tu Yêu số lượng nhiều nhất.
Diện tích Cực Tận Thanh Hải rộng lớn, phương viên trong mấy trăm tỷ đều là hải vực phạm vi của Cực Tận Thanh Hải.
Hải vực lớn như thế, ở trong đó dĩ nhiên có vô số thiên tài địa bảo, cho nên, ở trong Cực Tận Thanh Hải cũng có rất nhiều người tu chân ở đây tu luyện.
Linh thức của Lâm Phong rất nhanh liền tìm được vị trí chính xác món thứ năm Ma Thần Khí tàn kiện, chính là ở chỗ dưới mấy ngàn thước ngay mặt nước, xác nhận mục tiêu ở đâu, Lâm Phong rất nhanh lội vào hướng về phía trong biển bơi đi.
Mặc dù đang ở trong nước biển, nhưng lực Hỗn Nguyên trong cơ thể Lâm Phong, vẫn là đem nước biển cứng rắn bức ra không gian một người lớn nhỏ, như vậy cho dù là lực cản trong nước biển rất lớn, tốc độ của Lâm Phong lặn xuống cũng không giảm chậm ít nhiều.
Càng là lặn xuống, ánh sáng chiếu xạ càng ít ỏi, đến hai ngàn thước trở xuống, trên cơ bản là một đoàn tối đen như mực, cái gì đều không nhìn rõ ràng. Nhưng ánh sáng đối với Lâm Phong mà nói đã không còn ý nghĩa gì, vận lên hai đạo lực Hỗn Nguyên rót đưa vào đôi mắt. Lâm Phong vẫn là có thể nhìn thấy cảnh vật ngoài một dặm.
Sau khi thời gian chén trà nhỏ qua đi, Lâm Phong lặn xuống đến nơi Ma Thần Khí tàn kiện, một mảnh đáy biển khu vực đá lớn chập trùng hom hỏm, món thứ năm Ma Thần Khí tàn kiện chính là ở chỗ này.
Hướng đi về phía trước lụi lọi qua, vòng qua không ngừng xuất hiện ở trước mắt, đàn đá lớn hình trạng vô cùng kì quặc, Lâm Phong lại là nhìn thấy một nơi thủy phủ.
Ở phía trên cửa lớn thủy phủ này, viết lấy bốn cái chữ lớn cứng cáp- - - - Bích Hải Tiên Phủ.
Lâm Phong có chút kinh dị, không nghĩ tới ở chỗ sâu đáy biển vẫn có thể nhìn thấy tòa thủy phủ này. Thông thường ở chỗ sâu đáy biển sẽ kiến tạo thủy phủ không phải là Thượng Cổ Tiên Nhân liền là người tu Yêu, thường thường sau khi những cao nhân thế ngoại phi thăng, thì ra trong thủy phủ đều sẽ để lại một số bảo vật.
Chỉ là không biết trong Bích Hải Thủy Phủ trước mắt, có người tu Yêu hoặc là người tu chân tồn tại hay không chứ?
Linh thức Lâm Phong lập tức cẩn thận dò xét qua đi, quả nhiên, lúc ở linh thức của Lâm Phong vừa mới quét ra, một đạo khí thế sắc bén từ trong Bích Hải Thủy Phủ tán phát ra ngoài. Linh thức của Lâm Phong vừa đúng lúc gặp nhau với đạo khí thế sắc bén này, xem ra bản thân muốn đi vào Bích Hải Thủy Phủ này. Mục đích thu lấy Ma Thần Khí tàn kiện không thể dễ dàng đạt thành.
“ Không biết trong Tiên phủ có cao nhân ở đây tu luyện, tại hại Lâm Phong, mạo muội đến phỏng, mong cao nhân hiện thân để gặp.” Lâm Phong khiêm cung nói.
“ Ngươi đến Bích Hải Tiên Phủ chắc là vì tầm bảo mà đến chứ? Hừ! Ta nói với ngươi, muốn tìm bảo vật, đến nơi khác đi, nơi này không hoan nghênh người tu chân như vậy!” Một âm thanh bén nhọn lại âm trầm quát.
Lâm Phong vừa nói thì bị người ta đoán ra ý đồ, có chút xấu hổ. Nhưng không thể như thế quay về, liền giương giọng nói:” Ta đến nơi này quả thật là vì tìm kiếm một món khí vật, nhưng lại không phải là bảo vật gì, hy vọng là ngươi có thể cho ta đi vào. Ta cam đoan, tìm được khí vật liền lập tức rời đi, tuyệt đối không làm một chút ở lại.”
Âm thanh bén nhọn chói tai hô:” Ngươi tưởng ta là đứa ngốc sao? Một khi cho ngươi đi vào Bích Hải Tiên phủ, ngươi chỉ lấy một món bảo vật liền đi? Lập tức cút ra! Nếu không cho ngươi được đến không được đi!”
Lâm Phong vừa nghe lời này không khỏi tức giận trong lòng. Nếu không thể nói thông, vậy đành phải dùng sức mạnh.
Ý niệm vừa động, Thiên Hồng thương liền xuất hiện trong tay, Lâm Phong trầm giọng nói:” Nếu các hạ không nguyện ý cho ta đi vào lấy bảo vật, vậy đừng nên trách ta động võ!”
Nói xong, Thiên Hồng thương ảnh tung hoàng bay vụt, như hồng quang lược ảnh vậy dày đặc mà lại nhanh chóng đập bể đâm về phía cửa đá Bích Hải Tiên phủ, tiếng lách cách của vỡ châu bên tai không dứt, Thiên Hồng thương trong nháy mắt công kích cửa đá mấy trăm lần.
Nhưng kết quả lại khiến Lâm Phong kinh ngạc. Nhìn cửa đá bình thường không có gì lạ lại là hoàn toàn chặn lại công kích của chính mình, với lại vết rách ở trên cửa đá kia bị Thiên Hồng thương vẫn còn**tự động phục hồi. Cửa đá này rốt cuộc là tư chất gì làm ra, tại sao lại kiên cứng như thế?
Không thể ngờ sẽ tự động phục hồi vết rách? Chẳng lẽ trên cửa đá này có trận pháp phòng ngự sao?
“ Ha ha ha ha! Tiểu tử! Ngươi không cần uổng công phí lực, ngoài Bích Hải Tiên phủ có chủ nhân ta bày ra trận pháp phòng ngự, cho dù người công kích bao nhiều lần, chỉ cần một lần không thể công phá trận này, trận pháp sẽ tự động phục hồi qua lại.” Tiếng bén nhọn đắc ý nói.
Lâm Phong không xem thường nói:” Vậy sao? Vừa rồi ta chỉ là cố ý thử dò xét, ngươi đã nói cho ta nghe phương pháp phá trận như thế nào. Ta muốn không làm theo lời nói của ngươi. Chẳng phải là phụ một lòng tốt của ngươi? Đúng là đa tạ !”
Tiếng bén nhọn kia giận dữ nói:” Tiểu tử hèn mạt! Ngươi lại dám cả gan trêu chọc ta? Ta cùng ngươi lên mấy chiêu, cho ngươi nhận thấy một chút thực lực của ta!”
Vừa dứt lời. Cửa đá kia không ngờ mở ra, từ trong chạy ra ngoài một người, không, hẳn nên nói là một con cực kì xấu xím giống như một con quái vật Thằn Lằn.
Toàn thân của quái vật kia hiện đầy vảy cá màu xanh nhạt, tứ chi cường tráng, nhất là bàn chân, lại là như vịt vậy dính vào nhau. Quái vật này đại khái cao như một người, thân dài chừng hai thước, và tướng mạo trên đầu Thằn Lằn đặc biệt khắp nơi mọc thịt giác, con mắt to lớn dường như sắp sửa phải hướng về phía ngoài nhìn chằm chằm bản thân, nhìn lên rất hết sức tức cười.
Lâm Phong thật sự là khống chết không được cảm xúc của chính mình, hí hửng cười phá lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.