Chương 83: Cự tuyệt
Kinh Kha Thủ
01/04/2014
Mùa xuân là mùa có ánh mặt trời ấm áp. Nhưng đồng thời nó cũng là mùa có rất nhiều ngày mưa. Làm như ghen tị với ánh mặt trời độc hưởng cả một mùa xuân đẹp, một trận mưa trút xuống. Trận mưa này kéo dài rất lâu, một trận mưa bụi tinh tế, nhẹ nhàng xoa dịu cây cỏ mới mọc, làm ẩm ướt ruộng đất.
Giá treo cổ ở cửa thành đã sớm được dỡ bỏ. Trên mặt đất, những dấu tích rất nhỏ đã bị những trận mưa đầu mùa xóa hết.
Ngược lại khoảng thời gian thử thách hôm đó. Ngày đó Đặc Ni Tư bị tước đi tư cách mục sư, sau đó bị một đám dân chung vây quanh xem hắn bị treo cổ ở cửa trấn. Cùng lúc đó, vì được thần ân phủ xuống người, nhị tiểu thư cũng bất ngờ trở thành mục sư chủ trì thần điện.
Thử thách. Thần ân. Hai sự kiện đều làm chấn động thị trấn nhỏ một thời.
Lúc đó, La Mông còn tự mình đi xem Đặc Ni Tư bị treo cổ, nhìn kẻ đối nghịch mình giãy dụa khi dây thừng hạ xuống, dần dần tắt thở, một lúc sau lắc lư trong gió. Nhưng không hiểu vì sao trong lòng La Mông lại đột nhiên có một cảm giác kỳ lạ. Đó là sự cô đơn thê lương.
Loại cảm giác này khiến cho La Mông nhiều lần cảm thấy bị ảnh hưởng. Bất quá, hắn vẫn nhìn từ xa cảnh binh sĩ kéo xác của mục sư như kéo xác chó tha đi. Đã từng có địa vị vinh quang, một ngày mất đi thì sẽ không bằng chó lợn. Hiện thực. Cũng là chân thật. Nhìn cái xác bị tha đi rất xa, La Mông cảm than một tiếng, cuối cùng thì chuyện này đã kết thúc.
Khi hắn bỏ đi không phát hiện thấy một chiếc xe ngựa đang đứng một góc khuất. Nam tước đại nhân đẩy một góc màn xe, lạnh lùng nhìn chăm chú vào bóng lưng hắn.
Sau sự kiện thử thách, thị trấn lại khôi phục lại vẻ bình yên.
Tuy rằng thỉnh thoảng vẫn có người bàn luận về sự kiện thử thách. Thế nhưng thời gian thực sự là một loại vũ khí có khả năng tiêu diệt bất cứ điều gì, bất kể là cảm giác bùi ngùi, hay sự kinh ngạc sửng sốt đều theo thời gian trôi đi, từ từ bị xóa bỏ. Huống hồ, bây giờ là lúc xuân đang đến, mọi người dân trong thị trấn đều bận rộn tập trung vào công việc. Thỉnh thoảng họ có nói chuyện về thử thách ngày đó. Nhưng theo thời gian trôi đi, càng ngày những người biết về chuyện ấy càng ít. Càng ngày càng có nhiều chuyện thú vị mới xuất hiện thu hút sự chú ý của họ. Nào là những chuyện gia đình của các ông chủ… mới là những chuyện dân chúng thường ngày hay buôn chuyện.
Khí trời càng ngày càng ấm áp cũng đồng nghĩa với việc nhiệm vụ do công hội mạo hiểm đưa ra càng lúc càng nhiều. Những người mạo hiểm không còn bàn luận tới đề tài đó nữa.
Sự thử thách tuy rằng chấn động một thời, thế nhưng cuối cùng cũng lắng xuống.
Mọi người vẫn ra vào rừng Kinh Cức như thường lệ. La Mông cũng đi theo tiểu đội Hải Ngõa Duy, tiếp tục chấp hành nhiệm vụ. Nhưng những nhiệm vụ liên quan tới dã thú thì hắn không tham gia.
Lúc này công tác vẽ bản đồ đã tiến triển rất nhiều. La Mông đã có một mảnh vẽ ở bên ngoài rừng bụi gai, chú thích là “Khu vực rìa bờ rừng”. Khoảng một nửa bản đồ hắn tiến hành ghi chép tỉ mỉ. Một mặt hắn đưa cho nam tước bản đồ vẽ tổng thể, cùng lúc lại lưu cho mình một bản có ghi chú kỹ càng những suy nghĩ của mình cùng những ý kiến của người khác.
“La Mông, trở lại tắm rửa, ngủ một hôm thôi. Nhiệm vụ lần này gặp phải mấy ngày mưa, thật đúng là xui xẻo”. Ngày này, tiểu đội Hải Ngõa Duy từ trong rừng Kinh Cức đi ra. Lúc này đây, bọn họ hoàn thành xong nhiệm vụ vì nhiệm vụ lần này gặp phải vài ngày mưa nhỏ liên miên. Thế nên quần áo trên người mọi người đều bị ướt. Vừa ra khỏi rừng cây thì ai cũng muốn lập tức về nhà thay quần áo khô ráo.
Đội trưởng Hải Ngõa Duy vì sự tình lần trước tự nhiên có cảm tình tốt hơn với La Mông nên lần này có nhiều phá lệ chiếu cố. Qua chuyện phân phối bảo vật, đội viên Hải Ngõa Duy cùng đội viên Lam Tạp Tây càng đánh giá cao nhân phẩm của vị Đức Lỗ Y La Mông này.
Một lần nữa, bọn họ chia số tiền chiến lợi phẩm tìm được trong địa đạo. Căn cứ vào quy định của dong binh thì số chiến lợi phẩm này, ngoại trừ cho gia đình những đội viên đã chết, số tiền còn lại thì chín phần chia đều cho ba mươi đội viên hai bên, còn lại một phần thì cho La Mông. Vì ngày ấy La Mông đã cứu vãn tình thế nguy hiểm.
Tuy rằng La Mông cần nhiều tiền để thực lực của mình càng ngày càng mạnh. Thế nhưng, hắn mà cầm toàn bộ số tiền, chỉ sợ phiền phức cũng sẽ không ít. Như vậy, hắn chỉ cầm một phần tiền mà thôi, để mang tiếng là không tham lam với người khác. Nhưng đổi lại hắn có thể tiếp cận mối quan hệ thêm gần hơn, cũng có thể nói là có lợi cho hắn. Dù sao thì một phần của số bảo vật cũng đáng giá đến 600 đồng vàng, quả thực là không ít.
Với số vàng này, hơn nữa còn có tiền hắn kiếm được nhờ mở cửa hàng, cùng với những lần rửa tiền trước, thì bây giờ trong túi của hắn có khoảng chừng ba nghìn đồng vàng. Đây là một khoản lớn. Chỉ cần hắn có thể nhận được một mảnh đất, hắn có thể nhanh chóng phát triển căn cứ địa của Đức Lỗ Y. Mỗi lần nghĩ đến đây, La Mông đều cảm thấy phấn khởi hơn.
Nghe được đội trưởng Hải Ngõa Duy nói, tuy rằng cảm thấy đột phá của chính mình, tâm trạng cũng tốt hơn, La Mông nở nụ cười: “Cũng không thể nói là xui. Nếu như không phải trận mưa này, nhiệm vụ cũng không có khả năng hoàn thành nhanh được, có đúng hay không?”
“Haha. Nếu như không phải vì trời mưa, thì tung tích của cáo lông đỏ không thể bị chúng ta phát hiện nhanh như vậy. Sức chiến đấu của nó cũng bị yếu đi. Nói như vậy, ta lại càng cần trận mưa này ít nhiều đấy chứ.” Hải Ngõa Duy nghe La Mông nói, cười ha hả trả lời.
Đoàn người nói cười một chút rồi đi về hướng về thị trấn. Tới chỗ giao lộ trên thị trấn, vì muốn giao nhiệm vụ cho công hội, Hải Ngõa Duy cùng với mọi người chia tay La Mông.
La Mông trở lại tiệm thuốc. Đầu tiên là hắn pha nước nóng tắm, sau đó thay một bộ quần áo khô ráo, nằm lên giường, ngẫm nghĩ lại một lần trong đầu những việc phát sinh trong rừng.
Phần nào bản thân mình cần phải cải thiện, phần nào bản thân làm không tốt, La Mông đều hồi tưởng lại một lần. Sau đó hắn nhắm mắt lại, tâm trạng mệt mỏi chìm vào trong không gian Sừng Thần Nông.
Diện tích không gian lúc này, có lẽ khoảng năm mẫu, ba mươi cây ăn quả. Trong khoảng thời gian này, chúng cao lên rất nhiều, đồng thời lại bắt đầu kết những trái nhỏ. Nói vậy, không bao lâu nữa có thể mùa hái trái cây ăn rồi.
Mà khi đến, hắn không ngờ có một loạt dược thảo lục nha, bây giờ đã lớn lên, cao hơn nhiều so với trước đây, làm thành một mảng xanh mượt, trông vô cùng khả quan.
Quả cầu ánh sáng bên trong không gian vẫn có vẻ caonhư cũ. Bởi vì trong khoảng thời gian này, không gian bên ngoài luôn đổ mưa liên miên nên ánh sáng bắt đầu mờ xuống nhưng nó vẫn thực hiện nhiệm vụ của mình, đem ánh sáng chiếu vào bất kể góc nào của không gian, sưởi ấm vạn vật.
Một trận gió thổi qua nhẹ trên một khe suối. Vài con ong mật bận rộn bay qua lại trên mặt nước. Dòng suối nhỏ có mọc rất nhiều hoa nhỏ mê người, phơi bày vẻ đẹp. Khắp không gian tràn ngập mùi hoa.
Mỗi lần La Mông đến nơi này, đều có một cảm giác hết sức tự tại thanh thản. Hắn dạo bước ven dòng suối nhỏ, không ngừng xem xét tình trạng sinh trưởng của thực vật. Thông thường, lui tới không gian này lâu sẽ có một tinh thần mệt mỏi uể oải. Thế nhưng lần này chẳng biết vì sao, khi hắn có ý thức rời khỏi không gian, thì vẫn cảm thấy tràn đầy sức lực.
Thế nhưng lúc này, La Mông vẫn còn lo lắng một chuyện. Trong lòng hắn kêu lên, tức khắc trước mặt hắn xuất hiện một đốm sáng nhỏ nhàn nhạt rồi nhanh chóng to ra, biến thành một nửa khung dữ liệu trong suốt. Khung dữ liệu mang theo một thứ ánh sáng lờ mờ, nổi lơ lửng giữa tầm mắt, hiện ra hàng loạt số liệu.
Tên họ: Tiễn Phẩm Cát, La Mông.
Sinh mệnh chủng tộc: loài người không rõ huyết thống, kích hoạt cấp hai.
Nghề nghiệp: ông chủ có quyền hạn bậc nhất của không gian, Đức Lỗ Y cấp ba.
Sinh mệnh thuộc tính: sức mạnh: 12, thể chất nhanh nhẹn: 12, trí thông minh: 14, cảm giác và mị lực sức hấp dẫn: 15.
“Quả nhiên là khi đạt đến Đức Lỗ Y cấp ba rồi, các trị số cũng tăng trên diện rộng?” La Mông lẩm bẩm đọc thông tin, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng kinh ngạc cùng vẻ mặt sáng tỏ.
Kỳ thực, về phương diện tăng cường sức mạnh cùng thể chất, sau sự việc với Lam Tạp Tây, hắn cũng đã có cảm thấy được. Khi trở về, hắn tự cảm thấy tốc độ của bản thân nhanh hơn nhiều. Hơn nữa, thời gian đi đường trong rừng Kim Cức, hắn cũng cảm thấy thoải mái nhẹ nhõm hơn so với trước kia. Lúc cầm kiếm chiến đấu cùng dã thú, sức mạnh cũng tăng lên không ít.
Lúc đó La Mông chưa kịp tự kiểm tra tỉ mỉ bản thân mình đã có gì xảy ra. Mãi cho đến gần đây, hắn đột nhiên cảm thấy được sự đột phá lúc đó.
Vào lúc này đang rảnh rỗi, nghĩ lại kỹ càng thì toàn bộ trị số đều tăng lên lần này, rất có khả năng liên quan đến chuyện mạo hiểm. Có thể vì chính bản thân trải qua một lần sinh tử nên các phương diện đều có đột phá.
Khả năng lớn hơn nữa có thể là do tượng thần đã trị hết những vết thương trong cơ thể hắn, thay đổi thể chất của hắn, khiến cho các trị số lần này nhảy vọt.
Nói đến tượng thần gỗ kia, từ lần suýt chết trước, hắn được tượng thần truyền cho sức mạnh để trị hết vết thương. Cuối cùng nghĩ lại, hắn vẫn chưa lần nào sử dụng toàn bộ sức lực của mình. Thậm chí hắn chỉ mới dùng một phần nhỏ trong đó mà thôi. Còn phần lớn năng lượng của tượng thần đều ẩn bên trong cơ thể hắn. Tuy rằng khi thức dậy có cảm giác là lạ, nhưng đối với chuyện đó La Mông không có cách nào, chỉ biết thuận theo tự nhiên mà thôi.
Mặc kệ thế nào, các trị số phương diện của hắn đều được nâng cao đồng thời hắn còn bất ngờ được thăng chức Đức Lỗ Y đến cấp ba. Chuyện này thật khiến kẻ khác phải kinh ngạc.
Phải biết rằng Đức Lỗ Y cấp hai muốn lên cấp ba thì không dễ dàng bằng cấp một thăng chức lên cấp hai. Có thể nhanh chóng thăng chức tới Đức Lỗ Y cấp ba, bất kể một bước nhỏ tu luyện, địa vị trong hiện thực của hắn chắc chắn được nâng cao.
Pháp thuật của Đức Lỗ Y cấp hai.
Thuật thụ phu, thuật cậy mạnh, thuật nhẹ nhàng, thuật tạo gió, thuật định thân động vật, thứ cấp giải trừ ma pháp, thuật thứ cấp phục hồi như cũ, thuật ngụy trang trong bầy đàn, chống lại nguyên tố thương tổn, thuật triệp tập quái vật cấp hai, thuật quấy rầy.
Xem xét tỉ mỉ lực lực lượng thiên nhiên, một lát sau, trên mặt La Mông lộ ra vẻ phấn khởi tươi cười. Nói chung, hắn đã gia tăng sáu phần lực lượng thiên nhiên.
Đương nhiên, điều có ý nghĩa chính là câu này: “kích hoạt huyết mạch cấp hai không biết”. Cho tới bây giờ hắn còn chưa thể hiện ra sự khác thường.
Giá treo cổ ở cửa thành đã sớm được dỡ bỏ. Trên mặt đất, những dấu tích rất nhỏ đã bị những trận mưa đầu mùa xóa hết.
Ngược lại khoảng thời gian thử thách hôm đó. Ngày đó Đặc Ni Tư bị tước đi tư cách mục sư, sau đó bị một đám dân chung vây quanh xem hắn bị treo cổ ở cửa trấn. Cùng lúc đó, vì được thần ân phủ xuống người, nhị tiểu thư cũng bất ngờ trở thành mục sư chủ trì thần điện.
Thử thách. Thần ân. Hai sự kiện đều làm chấn động thị trấn nhỏ một thời.
Lúc đó, La Mông còn tự mình đi xem Đặc Ni Tư bị treo cổ, nhìn kẻ đối nghịch mình giãy dụa khi dây thừng hạ xuống, dần dần tắt thở, một lúc sau lắc lư trong gió. Nhưng không hiểu vì sao trong lòng La Mông lại đột nhiên có một cảm giác kỳ lạ. Đó là sự cô đơn thê lương.
Loại cảm giác này khiến cho La Mông nhiều lần cảm thấy bị ảnh hưởng. Bất quá, hắn vẫn nhìn từ xa cảnh binh sĩ kéo xác của mục sư như kéo xác chó tha đi. Đã từng có địa vị vinh quang, một ngày mất đi thì sẽ không bằng chó lợn. Hiện thực. Cũng là chân thật. Nhìn cái xác bị tha đi rất xa, La Mông cảm than một tiếng, cuối cùng thì chuyện này đã kết thúc.
Khi hắn bỏ đi không phát hiện thấy một chiếc xe ngựa đang đứng một góc khuất. Nam tước đại nhân đẩy một góc màn xe, lạnh lùng nhìn chăm chú vào bóng lưng hắn.
Sau sự kiện thử thách, thị trấn lại khôi phục lại vẻ bình yên.
Tuy rằng thỉnh thoảng vẫn có người bàn luận về sự kiện thử thách. Thế nhưng thời gian thực sự là một loại vũ khí có khả năng tiêu diệt bất cứ điều gì, bất kể là cảm giác bùi ngùi, hay sự kinh ngạc sửng sốt đều theo thời gian trôi đi, từ từ bị xóa bỏ. Huống hồ, bây giờ là lúc xuân đang đến, mọi người dân trong thị trấn đều bận rộn tập trung vào công việc. Thỉnh thoảng họ có nói chuyện về thử thách ngày đó. Nhưng theo thời gian trôi đi, càng ngày những người biết về chuyện ấy càng ít. Càng ngày càng có nhiều chuyện thú vị mới xuất hiện thu hút sự chú ý của họ. Nào là những chuyện gia đình của các ông chủ… mới là những chuyện dân chúng thường ngày hay buôn chuyện.
Khí trời càng ngày càng ấm áp cũng đồng nghĩa với việc nhiệm vụ do công hội mạo hiểm đưa ra càng lúc càng nhiều. Những người mạo hiểm không còn bàn luận tới đề tài đó nữa.
Sự thử thách tuy rằng chấn động một thời, thế nhưng cuối cùng cũng lắng xuống.
Mọi người vẫn ra vào rừng Kinh Cức như thường lệ. La Mông cũng đi theo tiểu đội Hải Ngõa Duy, tiếp tục chấp hành nhiệm vụ. Nhưng những nhiệm vụ liên quan tới dã thú thì hắn không tham gia.
Lúc này công tác vẽ bản đồ đã tiến triển rất nhiều. La Mông đã có một mảnh vẽ ở bên ngoài rừng bụi gai, chú thích là “Khu vực rìa bờ rừng”. Khoảng một nửa bản đồ hắn tiến hành ghi chép tỉ mỉ. Một mặt hắn đưa cho nam tước bản đồ vẽ tổng thể, cùng lúc lại lưu cho mình một bản có ghi chú kỹ càng những suy nghĩ của mình cùng những ý kiến của người khác.
“La Mông, trở lại tắm rửa, ngủ một hôm thôi. Nhiệm vụ lần này gặp phải mấy ngày mưa, thật đúng là xui xẻo”. Ngày này, tiểu đội Hải Ngõa Duy từ trong rừng Kinh Cức đi ra. Lúc này đây, bọn họ hoàn thành xong nhiệm vụ vì nhiệm vụ lần này gặp phải vài ngày mưa nhỏ liên miên. Thế nên quần áo trên người mọi người đều bị ướt. Vừa ra khỏi rừng cây thì ai cũng muốn lập tức về nhà thay quần áo khô ráo.
Đội trưởng Hải Ngõa Duy vì sự tình lần trước tự nhiên có cảm tình tốt hơn với La Mông nên lần này có nhiều phá lệ chiếu cố. Qua chuyện phân phối bảo vật, đội viên Hải Ngõa Duy cùng đội viên Lam Tạp Tây càng đánh giá cao nhân phẩm của vị Đức Lỗ Y La Mông này.
Một lần nữa, bọn họ chia số tiền chiến lợi phẩm tìm được trong địa đạo. Căn cứ vào quy định của dong binh thì số chiến lợi phẩm này, ngoại trừ cho gia đình những đội viên đã chết, số tiền còn lại thì chín phần chia đều cho ba mươi đội viên hai bên, còn lại một phần thì cho La Mông. Vì ngày ấy La Mông đã cứu vãn tình thế nguy hiểm.
Tuy rằng La Mông cần nhiều tiền để thực lực của mình càng ngày càng mạnh. Thế nhưng, hắn mà cầm toàn bộ số tiền, chỉ sợ phiền phức cũng sẽ không ít. Như vậy, hắn chỉ cầm một phần tiền mà thôi, để mang tiếng là không tham lam với người khác. Nhưng đổi lại hắn có thể tiếp cận mối quan hệ thêm gần hơn, cũng có thể nói là có lợi cho hắn. Dù sao thì một phần của số bảo vật cũng đáng giá đến 600 đồng vàng, quả thực là không ít.
Với số vàng này, hơn nữa còn có tiền hắn kiếm được nhờ mở cửa hàng, cùng với những lần rửa tiền trước, thì bây giờ trong túi của hắn có khoảng chừng ba nghìn đồng vàng. Đây là một khoản lớn. Chỉ cần hắn có thể nhận được một mảnh đất, hắn có thể nhanh chóng phát triển căn cứ địa của Đức Lỗ Y. Mỗi lần nghĩ đến đây, La Mông đều cảm thấy phấn khởi hơn.
Nghe được đội trưởng Hải Ngõa Duy nói, tuy rằng cảm thấy đột phá của chính mình, tâm trạng cũng tốt hơn, La Mông nở nụ cười: “Cũng không thể nói là xui. Nếu như không phải trận mưa này, nhiệm vụ cũng không có khả năng hoàn thành nhanh được, có đúng hay không?”
“Haha. Nếu như không phải vì trời mưa, thì tung tích của cáo lông đỏ không thể bị chúng ta phát hiện nhanh như vậy. Sức chiến đấu của nó cũng bị yếu đi. Nói như vậy, ta lại càng cần trận mưa này ít nhiều đấy chứ.” Hải Ngõa Duy nghe La Mông nói, cười ha hả trả lời.
Đoàn người nói cười một chút rồi đi về hướng về thị trấn. Tới chỗ giao lộ trên thị trấn, vì muốn giao nhiệm vụ cho công hội, Hải Ngõa Duy cùng với mọi người chia tay La Mông.
La Mông trở lại tiệm thuốc. Đầu tiên là hắn pha nước nóng tắm, sau đó thay một bộ quần áo khô ráo, nằm lên giường, ngẫm nghĩ lại một lần trong đầu những việc phát sinh trong rừng.
Phần nào bản thân mình cần phải cải thiện, phần nào bản thân làm không tốt, La Mông đều hồi tưởng lại một lần. Sau đó hắn nhắm mắt lại, tâm trạng mệt mỏi chìm vào trong không gian Sừng Thần Nông.
Diện tích không gian lúc này, có lẽ khoảng năm mẫu, ba mươi cây ăn quả. Trong khoảng thời gian này, chúng cao lên rất nhiều, đồng thời lại bắt đầu kết những trái nhỏ. Nói vậy, không bao lâu nữa có thể mùa hái trái cây ăn rồi.
Mà khi đến, hắn không ngờ có một loạt dược thảo lục nha, bây giờ đã lớn lên, cao hơn nhiều so với trước đây, làm thành một mảng xanh mượt, trông vô cùng khả quan.
Quả cầu ánh sáng bên trong không gian vẫn có vẻ caonhư cũ. Bởi vì trong khoảng thời gian này, không gian bên ngoài luôn đổ mưa liên miên nên ánh sáng bắt đầu mờ xuống nhưng nó vẫn thực hiện nhiệm vụ của mình, đem ánh sáng chiếu vào bất kể góc nào của không gian, sưởi ấm vạn vật.
Một trận gió thổi qua nhẹ trên một khe suối. Vài con ong mật bận rộn bay qua lại trên mặt nước. Dòng suối nhỏ có mọc rất nhiều hoa nhỏ mê người, phơi bày vẻ đẹp. Khắp không gian tràn ngập mùi hoa.
Mỗi lần La Mông đến nơi này, đều có một cảm giác hết sức tự tại thanh thản. Hắn dạo bước ven dòng suối nhỏ, không ngừng xem xét tình trạng sinh trưởng của thực vật. Thông thường, lui tới không gian này lâu sẽ có một tinh thần mệt mỏi uể oải. Thế nhưng lần này chẳng biết vì sao, khi hắn có ý thức rời khỏi không gian, thì vẫn cảm thấy tràn đầy sức lực.
Thế nhưng lúc này, La Mông vẫn còn lo lắng một chuyện. Trong lòng hắn kêu lên, tức khắc trước mặt hắn xuất hiện một đốm sáng nhỏ nhàn nhạt rồi nhanh chóng to ra, biến thành một nửa khung dữ liệu trong suốt. Khung dữ liệu mang theo một thứ ánh sáng lờ mờ, nổi lơ lửng giữa tầm mắt, hiện ra hàng loạt số liệu.
Tên họ: Tiễn Phẩm Cát, La Mông.
Sinh mệnh chủng tộc: loài người không rõ huyết thống, kích hoạt cấp hai.
Nghề nghiệp: ông chủ có quyền hạn bậc nhất của không gian, Đức Lỗ Y cấp ba.
Sinh mệnh thuộc tính: sức mạnh: 12, thể chất nhanh nhẹn: 12, trí thông minh: 14, cảm giác và mị lực sức hấp dẫn: 15.
“Quả nhiên là khi đạt đến Đức Lỗ Y cấp ba rồi, các trị số cũng tăng trên diện rộng?” La Mông lẩm bẩm đọc thông tin, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng kinh ngạc cùng vẻ mặt sáng tỏ.
Kỳ thực, về phương diện tăng cường sức mạnh cùng thể chất, sau sự việc với Lam Tạp Tây, hắn cũng đã có cảm thấy được. Khi trở về, hắn tự cảm thấy tốc độ của bản thân nhanh hơn nhiều. Hơn nữa, thời gian đi đường trong rừng Kim Cức, hắn cũng cảm thấy thoải mái nhẹ nhõm hơn so với trước kia. Lúc cầm kiếm chiến đấu cùng dã thú, sức mạnh cũng tăng lên không ít.
Lúc đó La Mông chưa kịp tự kiểm tra tỉ mỉ bản thân mình đã có gì xảy ra. Mãi cho đến gần đây, hắn đột nhiên cảm thấy được sự đột phá lúc đó.
Vào lúc này đang rảnh rỗi, nghĩ lại kỹ càng thì toàn bộ trị số đều tăng lên lần này, rất có khả năng liên quan đến chuyện mạo hiểm. Có thể vì chính bản thân trải qua một lần sinh tử nên các phương diện đều có đột phá.
Khả năng lớn hơn nữa có thể là do tượng thần đã trị hết những vết thương trong cơ thể hắn, thay đổi thể chất của hắn, khiến cho các trị số lần này nhảy vọt.
Nói đến tượng thần gỗ kia, từ lần suýt chết trước, hắn được tượng thần truyền cho sức mạnh để trị hết vết thương. Cuối cùng nghĩ lại, hắn vẫn chưa lần nào sử dụng toàn bộ sức lực của mình. Thậm chí hắn chỉ mới dùng một phần nhỏ trong đó mà thôi. Còn phần lớn năng lượng của tượng thần đều ẩn bên trong cơ thể hắn. Tuy rằng khi thức dậy có cảm giác là lạ, nhưng đối với chuyện đó La Mông không có cách nào, chỉ biết thuận theo tự nhiên mà thôi.
Mặc kệ thế nào, các trị số phương diện của hắn đều được nâng cao đồng thời hắn còn bất ngờ được thăng chức Đức Lỗ Y đến cấp ba. Chuyện này thật khiến kẻ khác phải kinh ngạc.
Phải biết rằng Đức Lỗ Y cấp hai muốn lên cấp ba thì không dễ dàng bằng cấp một thăng chức lên cấp hai. Có thể nhanh chóng thăng chức tới Đức Lỗ Y cấp ba, bất kể một bước nhỏ tu luyện, địa vị trong hiện thực của hắn chắc chắn được nâng cao.
Pháp thuật của Đức Lỗ Y cấp hai.
Thuật thụ phu, thuật cậy mạnh, thuật nhẹ nhàng, thuật tạo gió, thuật định thân động vật, thứ cấp giải trừ ma pháp, thuật thứ cấp phục hồi như cũ, thuật ngụy trang trong bầy đàn, chống lại nguyên tố thương tổn, thuật triệp tập quái vật cấp hai, thuật quấy rầy.
Xem xét tỉ mỉ lực lực lượng thiên nhiên, một lát sau, trên mặt La Mông lộ ra vẻ phấn khởi tươi cười. Nói chung, hắn đã gia tăng sáu phần lực lượng thiên nhiên.
Đương nhiên, điều có ý nghĩa chính là câu này: “kích hoạt huyết mạch cấp hai không biết”. Cho tới bây giờ hắn còn chưa thể hiện ra sự khác thường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.