Chương 15: Thần Cách
Tiêu Thiên Tứ
09/02/2021
Chư Thần Thời Đại, vì tranh đoạn tư nguyên tu hành, đặc biệt nhất là các mỏ Nguyên Tinh Thạch, chiến đấu bất kỳ lúc nào cũng có thể xảy ra. Thi thể Thần Tộc chiến sĩ phơi ngoài đồng ruộng khô quạnh, trở thành những miếng mồi cho dã thú.
Thời đại hỗn loạn này, cũng chỉ có Thượng Thần mới coi như đảm bảo được mạng sống. Muốn trở thành Thượng Thần, đó chính là ngưng tụ ra được thần cách.
Và Thiên, một khắc này hắn dưới năng lượng to lớn bên trong Thái Sơn Nguyên Tinh Thạch mà Độc Mãng Đại Thần tặng cho hắn đã thành công ngưng tụ thần cách của mình, đã đặt chân vào hàng ngũ Thượng Thần.
Thiên thức tỉnh sáu loại thần lực, bao gồm: Kim Cang Thần Lực, Sinh Mệnh Thần Lực, Vạn Tượng Thần Lực, Âm Minh Thần Lực, Ngũ Hành Thần Lực và Ám Thiên Giới Thần Lực.
Mặc dù Âm Minh Thần Lực gần đây thức tỉnh, đối với nó, Thiên giác ngộ chưa đủ sâu, không nghĩ đến thần cách đầu tiên hắn ngưng tụ lại chính là nó.
Có điều, Thiên chính là thiên tài chiến đấu trời sinh, giống hệt như phụ thân hắn Tam Dịch Hiên, không, thời khắc này, so với cha mình, Thiên đã vượt lên trên một bậc.
Khói bụi mù mịt, tiếng gầm gừ của một con rồng đang cuồng nộ vang ra, phong vân biến chuyển, Thiên đôi long nhãn tràn đầy sát lục lăng lệ, lúc này đây, hắn toàn thân hắc sắc long lân bao phủ, trên đầu mọc ra một đôi long gạc, hơi thở truyền ra từng sợi trọc khí băng giá.
“Thiên?!” Tất cả giật mình nhìn Thiên lúc này, hắn thật chẳng gì một đầu hung thú được thả xích.
“Giết!”
Huyết Mâu trong tay Thiên xoay tròn, âm thanh vù vù xé gió, không quản phía trước là kẻ nào, Thiên chân trước đạp lên, cầm Huyết Mâu phóng thẳng về phía trước.
Thần khí Huyết Mâu phá không mà đến. Huyết Khôi sững người ra trong giây lát, con ngươi kịch liệt co rút, hắn có cảm giác cả người bị rất nhiều xiềng xích quấn thân, thế nên vô pháp phản ứng. Đến lúc kịp nhận ra thì Huyết Mâu đã đâm xuyên thủng đầu lâu của hắn, máu tươi phun ra mang theo dịch não.
“Cái gì… Thiên, ngươi…” Huyết Khôi hoàn toàn chẳng kịp ú ớ.
Hoàng kim lôi điện chớp nháy, Thiên thân ảnh thuấn di đến, một tay cầm Huyết Mâu, hai chân đạp vào cổ của đối phương.
“Súc sinh, chết đi.” Thiên hét dài, Âm Minh Thần Lực vận chuyển độc tố được sinh ra, theo Huyết Mâu xâm nhập thẳng vào trong thân thể Huyết Khôi.
Ánh tử quang chớp lóe, rốt cuộc bạo một tiếng, Huyết Khôi thần khu nổ tung, huyết nhục văng tung tóe, gió thổi mạnh tạo ra một cơn huyết vũ hôi tanh, mặc dù không nhiều như huyết vũ lúc Ma Lang Đại Thần xé đôi thần khu Độc Mãng Đại Thần, nhưng nhìn viễn cảnh này vẫn như cũ rất đáng sợ.
“Huyết Khôi!”
“Thiên, ngươi muốn chết! Ta phải bắt ngươi đền mạng.”
Đây là lần thứ hai Huyết Việt Thần nhìn thấy con trai mình thảm bại trong tay Thiên, một lần ở tại Độc Mãng Sơn Nguyên tuyển chọn Thần Vệ Quân, lần thứ hai, cũng chính là lần sinh ly tử biệt.
Huyết Việt Thần thần lực oanh phát ra, đồng dạng giống như Huyết Khôi cùng là Âm Minh Thần Lực. Ánh lục quang quỷ dị bao quanh thân thể Huyết Việt Thần, chỉ giây lát sau đó tắt đi, Huyết Việt Thần biến thành một tên Độc Mãng Xà Nhân to lớn ngập tràn hung uy.
Không nhiều lời, Huyết Việt Thần trực tiếp bò đến, nơi hắn đi qua đều biến thành một vùng không gian chết, từ không trung cho đến mặt đất đều không ngoại lệ, dù bằng mắt thường cũng nhìn thấy được cây cối héo mòn mất đi sức sống.
“Đến đây, ta lấy đầu ngươi xuống!”
Luận độ điên cuồng, so với Huyết Việt Thần, Thiên càng dữ dội hơn, nếu không điên cuồng, hắn làm sao quay lại và tử chiến đến cùng.
Huyết Việt Thần là Thượng Thần nhiều năm, tu vi cùng kinh nghiệm chiến đấu lão luyện. Còn Thiên chỉ vừa mới ngưng tụ thần cách không lâu, thần cách liệu có ổn định hay không vẫn rất khó nói. Nhìn bên ngoài vào mà phán xét, nhất định ai cũng cho rằng Thiên sẽ thảm bại.
Nhưng kết quả lại hoàn toàn khác biệt, bởi vì Thiên là thiên tài chiến đấu trời sinh. Hắn thể chất so với Thần Tộc khác vô cùng vượt trội, tim của hắn là Long Nguyên Tinh Thạch thay thế, mà Long Nguyên Tinh Thạch xếp vào Hỗn Độn Nguyên Tinh Thạch quý giá, mang đến cho Thiên năng lượng gần như vô cùng vô tận.
Vết thương do chiến đấu, hắn có Sinh Mệnh Thần Lực bất kỳ thời khắc nào cũng chữa lành vết thương vượt trội, độc tố mà Huyết Việt Thần nhờ vào việc thức tỉnh Âm Minh Thần Lực, Thiên cũng làm được chuyện này.
Mà đó là còn chưa nói đến, Âm Minh Thần Lực lợi hại nhất không phải là độc tố, mà là triệu hồi sinh linh quỷ dị từ thế giới khác.
“Âm Minh Thần Lực.”
Thần cách lực lượng thăng hoa, khi Huyết Việt Thần còn đang chuẩn bị muốn nghiền nát Thiên thành tro bụi thì chính lúc đó một tiếng rống dài đầy sự hung hãn, không gian giống như muốn sụp đổ vậy, một cánh cổng u minh bất thình lình mở ra, từ bên trong một thứ gì đó nhìn có vẻ tang thương cũ kỹ, nhìn giống như một khối xương cốt gai nhọn.
Một cái xương cốt, thế nhưng giống như một tòa đại sơn. Khi cổng địa ngục mở ra, mặt đất rung chuyển sụp đổ, từng trận u minh quỷ vụ bốc lên, cùng với đó là khối gai xương cốt này. Huyết Việt Thần hoàn toàn không kịp phản ứng, thế là bị khối xương cốt đụng trúng, thần khu như muốn ngay tại chỗ băng diệt sụp đổ, trong cơ thể từng khối xương cốt vỡ nát.
Giữa thân một lỗ thủng thật lớn, huyết dịch như suối cuồng cuộn chảy ra.
“A…”
Huyết Việt Thần miệng tru tréo thảm thiết.
“Đây chính là kết quả của kẻ phản bội.”
“Huyết Việt Thần, đầu chó của ngươi, ta đến lấy.”
Thiên uy dũng vô song, bừng bừng khí thế xuất hiện ngay phía trên, đối với kẻ phản bội Thiên xuất thủ một chút nương tay cũng chẳng có.
Huyết Mâu sắc bén không gì sánh được, cho dù thần khu rất lớn, thế nhưng bị Huyết Mâu chém qua, cái đầu lớn của Huyết Việt Thần đã bị trảm xuống, bị kình lực làm cho bạo tạc ngay tại chỗ, óc não máu tươi xương vụn trộn lẫn với nhau đổ đầy ra đất.
Địa ngục chi môn đóng lại, khối xương cốt thần bí kia dần dần biết mất, thần khu to lớn của Huyết Việt Thần liên tục vùng vẫy giẫy chết, nhưng rất nhanh sau đó liền xụi lơ.
Cha con Huyết Việt Thần và Huyết Khôi, kẻ đã hại Độc Mãng Đại Thần và rất nhiều Độc Mãng Bộ chiến sĩ mất mạng, hiện tại đã bị Thiên cắt đầu xuống, dùng nó làm vật hiến tế cho người đã khuất.
Nhưng chưa dừng lại tại đây, giết xong Huyết Việt Thần, Thiên chuyển người lại, mũi mâu quét chéo mặt đất. Thiên bây giờ cả người máu tươi của kẻ địch bị hắn giết chết dính đầy cả lên, mùi hôi tanh nồng nặc, tóc đen phần nào đã bị nhiễm đỏ bởi sát lục bay phần phật trong làn u phong, đôi long nhãn chiến ý chưa tan, chẳng khác gì một con quái vật khát máu.
Bắt gặp ánh mắt này của hắn, tất cả chiến sĩ Ma Lang Bộ đều bị dọa cho thần hồn thất lạc, ngay cả Ma Lang Đại Thần đã từng giết qua cả ngàn sinh linh thời khắc này cũng chẳng dám nhìn thẳng vào mắt hắn.
“Ngươi… là Chân Long Bộ tộc nhân?” Ma Lang Đại Thần giọng nói nặng nề vang lên.
Chân Long Bộ, một trong tam đại bá chủ phía nam Chư Thần Đại Lục, Đại Thần số lượng nhiều không kể xiết, đặt Ma Lang Đại Thần ra so sánh, tuy cùng là Đại Thần, nhưng tại Chân Long Bộ chỉ xếp vào loại địa vị thấp nhất mà thôi.
Nếu như tiểu tử tàn bạo kia thật là tộc nhân Chân Long Bộ rời tộc tu hành, vậy thì Ma Lang Đại Thần không chọc nổi. Tuy nói Chư Thần Đại Lục, Thần Tộc Long Bộ số lượng cũng tương đối nhiều, không phải tộc nào cũng là bá chủ, nhưng Thiên chiến lực quá đỗi vượt trội, vậy nên Ma Lang Đại Thần muốn cẩn thận dò xét.
Thời đại hỗn loạn này, cũng chỉ có Thượng Thần mới coi như đảm bảo được mạng sống. Muốn trở thành Thượng Thần, đó chính là ngưng tụ ra được thần cách.
Và Thiên, một khắc này hắn dưới năng lượng to lớn bên trong Thái Sơn Nguyên Tinh Thạch mà Độc Mãng Đại Thần tặng cho hắn đã thành công ngưng tụ thần cách của mình, đã đặt chân vào hàng ngũ Thượng Thần.
Thiên thức tỉnh sáu loại thần lực, bao gồm: Kim Cang Thần Lực, Sinh Mệnh Thần Lực, Vạn Tượng Thần Lực, Âm Minh Thần Lực, Ngũ Hành Thần Lực và Ám Thiên Giới Thần Lực.
Mặc dù Âm Minh Thần Lực gần đây thức tỉnh, đối với nó, Thiên giác ngộ chưa đủ sâu, không nghĩ đến thần cách đầu tiên hắn ngưng tụ lại chính là nó.
Có điều, Thiên chính là thiên tài chiến đấu trời sinh, giống hệt như phụ thân hắn Tam Dịch Hiên, không, thời khắc này, so với cha mình, Thiên đã vượt lên trên một bậc.
Khói bụi mù mịt, tiếng gầm gừ của một con rồng đang cuồng nộ vang ra, phong vân biến chuyển, Thiên đôi long nhãn tràn đầy sát lục lăng lệ, lúc này đây, hắn toàn thân hắc sắc long lân bao phủ, trên đầu mọc ra một đôi long gạc, hơi thở truyền ra từng sợi trọc khí băng giá.
“Thiên?!” Tất cả giật mình nhìn Thiên lúc này, hắn thật chẳng gì một đầu hung thú được thả xích.
“Giết!”
Huyết Mâu trong tay Thiên xoay tròn, âm thanh vù vù xé gió, không quản phía trước là kẻ nào, Thiên chân trước đạp lên, cầm Huyết Mâu phóng thẳng về phía trước.
Thần khí Huyết Mâu phá không mà đến. Huyết Khôi sững người ra trong giây lát, con ngươi kịch liệt co rút, hắn có cảm giác cả người bị rất nhiều xiềng xích quấn thân, thế nên vô pháp phản ứng. Đến lúc kịp nhận ra thì Huyết Mâu đã đâm xuyên thủng đầu lâu của hắn, máu tươi phun ra mang theo dịch não.
“Cái gì… Thiên, ngươi…” Huyết Khôi hoàn toàn chẳng kịp ú ớ.
Hoàng kim lôi điện chớp nháy, Thiên thân ảnh thuấn di đến, một tay cầm Huyết Mâu, hai chân đạp vào cổ của đối phương.
“Súc sinh, chết đi.” Thiên hét dài, Âm Minh Thần Lực vận chuyển độc tố được sinh ra, theo Huyết Mâu xâm nhập thẳng vào trong thân thể Huyết Khôi.
Ánh tử quang chớp lóe, rốt cuộc bạo một tiếng, Huyết Khôi thần khu nổ tung, huyết nhục văng tung tóe, gió thổi mạnh tạo ra một cơn huyết vũ hôi tanh, mặc dù không nhiều như huyết vũ lúc Ma Lang Đại Thần xé đôi thần khu Độc Mãng Đại Thần, nhưng nhìn viễn cảnh này vẫn như cũ rất đáng sợ.
“Huyết Khôi!”
“Thiên, ngươi muốn chết! Ta phải bắt ngươi đền mạng.”
Đây là lần thứ hai Huyết Việt Thần nhìn thấy con trai mình thảm bại trong tay Thiên, một lần ở tại Độc Mãng Sơn Nguyên tuyển chọn Thần Vệ Quân, lần thứ hai, cũng chính là lần sinh ly tử biệt.
Huyết Việt Thần thần lực oanh phát ra, đồng dạng giống như Huyết Khôi cùng là Âm Minh Thần Lực. Ánh lục quang quỷ dị bao quanh thân thể Huyết Việt Thần, chỉ giây lát sau đó tắt đi, Huyết Việt Thần biến thành một tên Độc Mãng Xà Nhân to lớn ngập tràn hung uy.
Không nhiều lời, Huyết Việt Thần trực tiếp bò đến, nơi hắn đi qua đều biến thành một vùng không gian chết, từ không trung cho đến mặt đất đều không ngoại lệ, dù bằng mắt thường cũng nhìn thấy được cây cối héo mòn mất đi sức sống.
“Đến đây, ta lấy đầu ngươi xuống!”
Luận độ điên cuồng, so với Huyết Việt Thần, Thiên càng dữ dội hơn, nếu không điên cuồng, hắn làm sao quay lại và tử chiến đến cùng.
Huyết Việt Thần là Thượng Thần nhiều năm, tu vi cùng kinh nghiệm chiến đấu lão luyện. Còn Thiên chỉ vừa mới ngưng tụ thần cách không lâu, thần cách liệu có ổn định hay không vẫn rất khó nói. Nhìn bên ngoài vào mà phán xét, nhất định ai cũng cho rằng Thiên sẽ thảm bại.
Nhưng kết quả lại hoàn toàn khác biệt, bởi vì Thiên là thiên tài chiến đấu trời sinh. Hắn thể chất so với Thần Tộc khác vô cùng vượt trội, tim của hắn là Long Nguyên Tinh Thạch thay thế, mà Long Nguyên Tinh Thạch xếp vào Hỗn Độn Nguyên Tinh Thạch quý giá, mang đến cho Thiên năng lượng gần như vô cùng vô tận.
Vết thương do chiến đấu, hắn có Sinh Mệnh Thần Lực bất kỳ thời khắc nào cũng chữa lành vết thương vượt trội, độc tố mà Huyết Việt Thần nhờ vào việc thức tỉnh Âm Minh Thần Lực, Thiên cũng làm được chuyện này.
Mà đó là còn chưa nói đến, Âm Minh Thần Lực lợi hại nhất không phải là độc tố, mà là triệu hồi sinh linh quỷ dị từ thế giới khác.
“Âm Minh Thần Lực.”
Thần cách lực lượng thăng hoa, khi Huyết Việt Thần còn đang chuẩn bị muốn nghiền nát Thiên thành tro bụi thì chính lúc đó một tiếng rống dài đầy sự hung hãn, không gian giống như muốn sụp đổ vậy, một cánh cổng u minh bất thình lình mở ra, từ bên trong một thứ gì đó nhìn có vẻ tang thương cũ kỹ, nhìn giống như một khối xương cốt gai nhọn.
Một cái xương cốt, thế nhưng giống như một tòa đại sơn. Khi cổng địa ngục mở ra, mặt đất rung chuyển sụp đổ, từng trận u minh quỷ vụ bốc lên, cùng với đó là khối gai xương cốt này. Huyết Việt Thần hoàn toàn không kịp phản ứng, thế là bị khối xương cốt đụng trúng, thần khu như muốn ngay tại chỗ băng diệt sụp đổ, trong cơ thể từng khối xương cốt vỡ nát.
Giữa thân một lỗ thủng thật lớn, huyết dịch như suối cuồng cuộn chảy ra.
“A…”
Huyết Việt Thần miệng tru tréo thảm thiết.
“Đây chính là kết quả của kẻ phản bội.”
“Huyết Việt Thần, đầu chó của ngươi, ta đến lấy.”
Thiên uy dũng vô song, bừng bừng khí thế xuất hiện ngay phía trên, đối với kẻ phản bội Thiên xuất thủ một chút nương tay cũng chẳng có.
Huyết Mâu sắc bén không gì sánh được, cho dù thần khu rất lớn, thế nhưng bị Huyết Mâu chém qua, cái đầu lớn của Huyết Việt Thần đã bị trảm xuống, bị kình lực làm cho bạo tạc ngay tại chỗ, óc não máu tươi xương vụn trộn lẫn với nhau đổ đầy ra đất.
Địa ngục chi môn đóng lại, khối xương cốt thần bí kia dần dần biết mất, thần khu to lớn của Huyết Việt Thần liên tục vùng vẫy giẫy chết, nhưng rất nhanh sau đó liền xụi lơ.
Cha con Huyết Việt Thần và Huyết Khôi, kẻ đã hại Độc Mãng Đại Thần và rất nhiều Độc Mãng Bộ chiến sĩ mất mạng, hiện tại đã bị Thiên cắt đầu xuống, dùng nó làm vật hiến tế cho người đã khuất.
Nhưng chưa dừng lại tại đây, giết xong Huyết Việt Thần, Thiên chuyển người lại, mũi mâu quét chéo mặt đất. Thiên bây giờ cả người máu tươi của kẻ địch bị hắn giết chết dính đầy cả lên, mùi hôi tanh nồng nặc, tóc đen phần nào đã bị nhiễm đỏ bởi sát lục bay phần phật trong làn u phong, đôi long nhãn chiến ý chưa tan, chẳng khác gì một con quái vật khát máu.
Bắt gặp ánh mắt này của hắn, tất cả chiến sĩ Ma Lang Bộ đều bị dọa cho thần hồn thất lạc, ngay cả Ma Lang Đại Thần đã từng giết qua cả ngàn sinh linh thời khắc này cũng chẳng dám nhìn thẳng vào mắt hắn.
“Ngươi… là Chân Long Bộ tộc nhân?” Ma Lang Đại Thần giọng nói nặng nề vang lên.
Chân Long Bộ, một trong tam đại bá chủ phía nam Chư Thần Đại Lục, Đại Thần số lượng nhiều không kể xiết, đặt Ma Lang Đại Thần ra so sánh, tuy cùng là Đại Thần, nhưng tại Chân Long Bộ chỉ xếp vào loại địa vị thấp nhất mà thôi.
Nếu như tiểu tử tàn bạo kia thật là tộc nhân Chân Long Bộ rời tộc tu hành, vậy thì Ma Lang Đại Thần không chọc nổi. Tuy nói Chư Thần Đại Lục, Thần Tộc Long Bộ số lượng cũng tương đối nhiều, không phải tộc nào cũng là bá chủ, nhưng Thiên chiến lực quá đỗi vượt trội, vậy nên Ma Lang Đại Thần muốn cẩn thận dò xét.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.