Chương 121: Tìm một cuộc sống mới (13)
hacgiay181
07/10/2019
“Là anh muốn em lần sau không được quên.” - Đoàn Nam Phong vừa hôn nàng vừa ngẩng mặt lên nói rồi lại cúi đầu tiếp tục đại sự.
Tinh Vân nghe vậy liền lớn tiếng thề thốt: “Không quên, không quên, cả đời cũng không dám quên.”
Cô cứ ngỡ hắn sẽ nói: “Không được, phải phạt thì em mới nhớ”, nhưng không ngờ hắn lại chịu tha cho nàng, nhẹ nhàng nhấc hai cánh tay đang trụ bên người nàng lên rồi quay về ghế ngồi, ung dung chỉnh lại quần áo. Tinh Vân cũng thuận theo tình hình thở phào nhẹ nhõm rồi kéo lại váy áo, chải lại tóc. Lúc nàng chuẩn bị bước xuống xe, vẫn không quên tình tứ giữ cánh tay hắn rồi áp môi hôn lên má hắn hôn một cái thật kêu. Đoàn Nam Phong vui vẻ nở nụ cười buổi sáng tươi hơnhoa, thỏ thẻ vào tai nàng: “Trưa anh qua ăn trưa cùng em rồi chúng ta “tranh thủ” trong văn phòng của em.”
Nghe đến đây Tinh Vân liền cắn môi lườm hắn, nghĩ thầm: “Cái tên ham ăn này, từ ngày đi làm, hắn không có giờ nghỉ trưa nào chịu tha cho mình. Sống cùng một nhà mà cứ như yêu nhau lâu lắm mới gặp vậy.”
Đoàn Nam Phong nhìn biểu cảm trên mặt nàng thì biết nàng không muốn thuận theo lời hắn nói, cho nên liền nghiêm giọng dọa dẫm: “Hay em muốn ngay bây giờ?”
“Không có.” - Tinh Vân sực tỉnh, phản ứng nhanh nhẹn, đáp lẹ.
Đoàn Nam Phong che miệng phì cười, cuối cùng cũng chịu cho nàng xuống xe. Trước khi nàng rời đi, hắn còn lưu luyến cầm tay nàng hôn nhẹ lên rồi nói: “Đừng ráng sức quá, thấy mệt thì phải nghỉ ngơi, biết không?”
Tinh Vân lúc đó không cảm thấy gì khác ngoài xúc động tận tim. Nàng mỉm cười rồi khẽ gất đầu, sau mới quay lưng bước vào công ty.
----
Thời gian tốt đẹp cũng nhanh chóng đi qua. Hạnh phúc giản đơn phút chốc chỉ còn là kỷ niệm. Mộng đẹp cũng có lúc tỉnh. Quan hệ nhân tình này sớm muộn cũng phải thay đổi. Đứa bé trước sau cũng được sinh ra, hắn trước sau cũng sẽ quay về bên vợ mình...
Người vợ hắn thật tâm muốn cưới đã quay trở về với hắn. Hắn liền dang rộng vòng tay cho cô ấy. Nếu hắn không yêu thương Lưu Uyển Linh thì đã sớm ly hôn với cô ta, không phải là chờ đến lúc này vẫn là “không bỏ được”. Nghĩ đến đây Tinh Vân thấy lòng nguội lạnh, cô cúi đầu bước qua tòa nhà công ty cũ mang theo nhiều nuối tiếc xót xa của ngày hôm qua.
...
(C) Các tác phẩm được đăng tải trên website này có bản quyền thuộc về Hạc Giấy. Mọi hành vi sao chép, chỉnh sửa, in ấn đều là vi phạm pháp luật của nước CHXHCN Việt Nam và Luật Bản Quyền Thế Giới.
Works published on this website are copyrighted by the Cranes. All acts of copying, modifying and printing are in violation of the laws of the Socialist Republic of Vietnam and the World Copyright Law.
Tinh Vân nghe vậy liền lớn tiếng thề thốt: “Không quên, không quên, cả đời cũng không dám quên.”
Cô cứ ngỡ hắn sẽ nói: “Không được, phải phạt thì em mới nhớ”, nhưng không ngờ hắn lại chịu tha cho nàng, nhẹ nhàng nhấc hai cánh tay đang trụ bên người nàng lên rồi quay về ghế ngồi, ung dung chỉnh lại quần áo. Tinh Vân cũng thuận theo tình hình thở phào nhẹ nhõm rồi kéo lại váy áo, chải lại tóc. Lúc nàng chuẩn bị bước xuống xe, vẫn không quên tình tứ giữ cánh tay hắn rồi áp môi hôn lên má hắn hôn một cái thật kêu. Đoàn Nam Phong vui vẻ nở nụ cười buổi sáng tươi hơnhoa, thỏ thẻ vào tai nàng: “Trưa anh qua ăn trưa cùng em rồi chúng ta “tranh thủ” trong văn phòng của em.”
Nghe đến đây Tinh Vân liền cắn môi lườm hắn, nghĩ thầm: “Cái tên ham ăn này, từ ngày đi làm, hắn không có giờ nghỉ trưa nào chịu tha cho mình. Sống cùng một nhà mà cứ như yêu nhau lâu lắm mới gặp vậy.”
Đoàn Nam Phong nhìn biểu cảm trên mặt nàng thì biết nàng không muốn thuận theo lời hắn nói, cho nên liền nghiêm giọng dọa dẫm: “Hay em muốn ngay bây giờ?”
“Không có.” - Tinh Vân sực tỉnh, phản ứng nhanh nhẹn, đáp lẹ.
Đoàn Nam Phong che miệng phì cười, cuối cùng cũng chịu cho nàng xuống xe. Trước khi nàng rời đi, hắn còn lưu luyến cầm tay nàng hôn nhẹ lên rồi nói: “Đừng ráng sức quá, thấy mệt thì phải nghỉ ngơi, biết không?”
Tinh Vân lúc đó không cảm thấy gì khác ngoài xúc động tận tim. Nàng mỉm cười rồi khẽ gất đầu, sau mới quay lưng bước vào công ty.
----
Thời gian tốt đẹp cũng nhanh chóng đi qua. Hạnh phúc giản đơn phút chốc chỉ còn là kỷ niệm. Mộng đẹp cũng có lúc tỉnh. Quan hệ nhân tình này sớm muộn cũng phải thay đổi. Đứa bé trước sau cũng được sinh ra, hắn trước sau cũng sẽ quay về bên vợ mình...
Người vợ hắn thật tâm muốn cưới đã quay trở về với hắn. Hắn liền dang rộng vòng tay cho cô ấy. Nếu hắn không yêu thương Lưu Uyển Linh thì đã sớm ly hôn với cô ta, không phải là chờ đến lúc này vẫn là “không bỏ được”. Nghĩ đến đây Tinh Vân thấy lòng nguội lạnh, cô cúi đầu bước qua tòa nhà công ty cũ mang theo nhiều nuối tiếc xót xa của ngày hôm qua.
...
(C) Các tác phẩm được đăng tải trên website này có bản quyền thuộc về Hạc Giấy. Mọi hành vi sao chép, chỉnh sửa, in ấn đều là vi phạm pháp luật của nước CHXHCN Việt Nam và Luật Bản Quyền Thế Giới.
Works published on this website are copyrighted by the Cranes. All acts of copying, modifying and printing are in violation of the laws of the Socialist Republic of Vietnam and the World Copyright Law.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.