Chương 125: Tìm một cuộc sống mới (17)
hacgiay181
30/12/2019
Cô đưa tay níu lấy bàn tay anh, giữ chặt. Ánh mắt cô mong chờ tha thiết nhìn anh, từng hồi gập gáp nói: “Nam Phong, em
còn chưa nói xong... Em...”
Đoàn Nam Phong dứt khoát kéo tay cô ra, mắt vẫn hướng về phía Tinh Vân đang bước đi, lạnh lùng gắt: “Buông tay.”
“Không, em không buông.” - Lưu Uyển Linh kiên quyết nói, tay vẫn giữ chặt cánh tay anh.
Đoàn Nam Phong lạnh lùng rút mạnh tay ra, buông lại vài tiếng lạnh như băng gây gắt: “Chưa đến lượt cô quyết định.”
Lưu Uyển Linh sững sờ nhìn Đoàn Nam Phong, cô không thể ngờ rằng có một lúc nào đấy trong đời anh có thể lớn tiếng nói ra những lời lạnh lùng với cô như vậy. Cô bất lực buông lơi bàn tay ra, không muốn níu thêm nữa.
Ngay khi Đoàn Nam Phong thoát khỏi mớ nhập nhằng với Lưu Uyển Linh để chạy đến giữ Tinh Vân thì cũng là lúc Tinh Vân bước vào trong thang máy. Cánh cửa đóng lại nhanh chóng khiến Đoàn Nam Phong không kịp nhìn thấy cô lần nữa. Anh kêu lên một tiếng: “Chờ đã!”
Kết quả vẫn là không kịp chạm đến nhưng anh không bỏ cuộc. Anh đưa mắt nhìn số tầng thang máy cô đi lên, miệng anh lẩm bẩm: “Năm mươi tám. Cô ấy ở tầng năm mươi tám sao?”
Đoàn Nam Phong hơi nhíu mày, bởi vì tầng năm mươi tám là tầng của phòng Tổng thống duy nhất trong khách sạn năm sao đắt đỏ nhất Los Angeles này. Căn phòng này có an ninh bảo mật tốt nhất và cũng không bao giờ được cho thuê.
Bởi vì nó chỉ dành cho Tổng thống của một cường quốc nào đó hoặc là nhân vật tầm cỡ có ảnh hưởng đến chính giới. Anh không hiểu vì sao Hoàng Gia Khiêm chưa chắc có thể thuê được phòng này mà Tinh Vân lại nghiễm nhiên ở trong đây. Cô ấy là đang qua lại với nhân vật tầm cỡ nào? Đoàn Nam Phong liền lắc đầu: “Không, không thể, Tinh Vân chỉ vừa đến Mĩ không lâu, sao cô ấy có thể qua lại với nhiều nhân vật lớn như vậy được?”
“Không lẽ mình nhìn nhầm?”
“Càng không thể, sao mình có thể nhìn nhầm cô ấy được?”
Mải ngẩn ngơ nghĩ ngợi thì một tiếng “đing” của thang máy đã làm anh sực tỉnh. Anh bước vào bên trong, đưa tay bấm số tầng năm mươi tám thì mới thấy số tầng ở đây cần mật mã để mở. Anh lại vội vàng cuống cuồng chạy ra phòng tiếp tân xin mật mã, nhưng họ nói rằng khu vực phòng tổng thống chỉ có duy nhất một mật mã cung cấp cho khách trú lại
Đoàn Nam Phong dứt khoát kéo tay cô ra, mắt vẫn hướng về phía Tinh Vân đang bước đi, lạnh lùng gắt: “Buông tay.”
“Không, em không buông.” - Lưu Uyển Linh kiên quyết nói, tay vẫn giữ chặt cánh tay anh.
Đoàn Nam Phong lạnh lùng rút mạnh tay ra, buông lại vài tiếng lạnh như băng gây gắt: “Chưa đến lượt cô quyết định.”
Lưu Uyển Linh sững sờ nhìn Đoàn Nam Phong, cô không thể ngờ rằng có một lúc nào đấy trong đời anh có thể lớn tiếng nói ra những lời lạnh lùng với cô như vậy. Cô bất lực buông lơi bàn tay ra, không muốn níu thêm nữa.
Ngay khi Đoàn Nam Phong thoát khỏi mớ nhập nhằng với Lưu Uyển Linh để chạy đến giữ Tinh Vân thì cũng là lúc Tinh Vân bước vào trong thang máy. Cánh cửa đóng lại nhanh chóng khiến Đoàn Nam Phong không kịp nhìn thấy cô lần nữa. Anh kêu lên một tiếng: “Chờ đã!”
Kết quả vẫn là không kịp chạm đến nhưng anh không bỏ cuộc. Anh đưa mắt nhìn số tầng thang máy cô đi lên, miệng anh lẩm bẩm: “Năm mươi tám. Cô ấy ở tầng năm mươi tám sao?”
Đoàn Nam Phong hơi nhíu mày, bởi vì tầng năm mươi tám là tầng của phòng Tổng thống duy nhất trong khách sạn năm sao đắt đỏ nhất Los Angeles này. Căn phòng này có an ninh bảo mật tốt nhất và cũng không bao giờ được cho thuê.
Bởi vì nó chỉ dành cho Tổng thống của một cường quốc nào đó hoặc là nhân vật tầm cỡ có ảnh hưởng đến chính giới. Anh không hiểu vì sao Hoàng Gia Khiêm chưa chắc có thể thuê được phòng này mà Tinh Vân lại nghiễm nhiên ở trong đây. Cô ấy là đang qua lại với nhân vật tầm cỡ nào? Đoàn Nam Phong liền lắc đầu: “Không, không thể, Tinh Vân chỉ vừa đến Mĩ không lâu, sao cô ấy có thể qua lại với nhiều nhân vật lớn như vậy được?”
“Không lẽ mình nhìn nhầm?”
“Càng không thể, sao mình có thể nhìn nhầm cô ấy được?”
Mải ngẩn ngơ nghĩ ngợi thì một tiếng “đing” của thang máy đã làm anh sực tỉnh. Anh bước vào bên trong, đưa tay bấm số tầng năm mươi tám thì mới thấy số tầng ở đây cần mật mã để mở. Anh lại vội vàng cuống cuồng chạy ra phòng tiếp tân xin mật mã, nhưng họ nói rằng khu vực phòng tổng thống chỉ có duy nhất một mật mã cung cấp cho khách trú lại
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.