Chương 47: Bắt Tay (1)
hương ly
26/06/2023
"Cho hỏi vị tiểu thư đây là…?"
Đôi lông mày trên khuôn mặt Dịch Lăng Phong nhíu chặt nhìn chằm chằm người phụ nữ đang đứng trước mặt, anh ta biểu thị thái độ khó hiểu rõ ràng. Có lẽ đối phương đang chưa hiểu được đối phương rốt cuộc tới tìm mình vì mục đích gì.
Bạch Tuệ Nghiên cong môi cười, cô ta khoanh tay trước ngực, điềm tĩnh mở miệng: "Chào anh, tôi là Bạch Tuệ Nghiên, nhị tiểu thư nhà họ Bạch cũng là em gái cùng cha khác mẹ với Bạch Tuệ Nghi." Ẩn sâu trong đôi mắt người phụ nữ lấp lóe những tia mờ ám đến rùng rợn.
"Ồ." Dịch Lăng Phong trợn mắt ngạc nhiên, anh ta gật đầu nói: "Vậy nhị tiểu thư nhà họ Bạch tìm tôi là có vấn đề gì à? Tôi nhớ dường như giữa tôi và cô hình như chả liên hệ gì với nhau cơ mà nhỉ?" Khóe môi người đàn ông bất giác cong lên, anh ta ngấm ngầm quan sát cùng với đưa ra đánh giá về Bạch Tuệ Nghiên trước mặt.
Cô ta công nhận cũng được gọi là xinh đẹp đấy, nhưng với Dịch Lăng Phong, so với chị gái đối phương Bạch Tuệ Nghi thì cô ta còn kém xa nhiều. Tâm tư trong lòng anh ta xuất hiện nhiều suy nghĩ mới, hẳn một điều rằng Dịch Lăng Phong đã ngờ ngợ đoán ra được nguyên nhân Bạch Tuệ Nghiên đến đây tìm mình trong lúc bữa tiệc đang diễn ra sôi nổi.
Bạch Tuệ Nghiên trên mặt luôn giữ nụ cười, cô ta nhún vai: "Đương nhiên anh chẳng biết tôi rồi. Nhưng Dịch đại thiếu gia à, rất nhanh thôi, chúng ta sẽ trở nên khá thân thiết đấy." Nghỉ ngơi vài giây, người phụ nữ tiếp tục lên tiếng: "Về vấn đề tôi tới tìm anh, không biết rằng Dịch đại thiếu gia có thể cho tôi chút thời gian? Chúng ta tìm nơi vắng vẻ đi, ở đây có chút bất tiện." Trực tiếp đưa ra lời mời mọc, dường như Bạch Tuệ Nghiên đang vô cùng tự tin sau khi được Lưu Diên Huệ tận tâm vạch sẵn từng đường đi nước bước.
"Được thôi." Dịch Lăng Phong chẳng cần suy nghĩ mà trực tiếp gật đầu đồng ý. Anh ta mở lời, chìa tay ra phía trước: "Nhị tiểu thư, mời dẫn đường."
Đúng như những gì Bạch Tuệ Nghiên dự đoán, cô ta khoái chí, đắc ý cười thầm, ngay lập tức xoay người đưa Dịch Lăng Phong rời khỏi hiện trường bữa tiệc, tới một căn phòng bí mật nằm trong nhà họ Bạch. Đầu cô ta hiện giờ chỉ tưởng tượng ra cảnh tượng Bạch Tuệ Nghi sớm muộn cũng có ngày bị bản thân đè dưới chân làm toàn thân Bạch Tuệ Nghiên trở nên nhộn nhạo, mong chờ. Giờ cô ta chỉ cần thuyết trình Dịch Lăng Phong giúp đỡ mình thì mọi kế hoạch đều trở nên hoàn hảo hơn bao giờ hết.
Ngồi xuống ghế, Dịch Lăng Phong vắt chéo chân, những ngón tay của anh ta đan xen vào nhau, khóe môi cong vút: "Mời nhị tiểu thư nói." Anh ta ngấm ngầm hiểu được rồi, tuy nhiên vẫn muốn nghe trực tiếp từ người phụ nữ trước mặt.
"Dịch đại thiếu gia, theo như tôi được biết thì anh với vợ chồng Dịch Khải Văn cùng Bạch Tuệ Nghi có mối quan hệ khá gay gắt nhỉ?" Bạch Tuệ Nghiên chẳng chút vòng vo, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: "Nói đúng hơn, hai người bọn họ là kẻ thù gây nguy hiểm cho anh, tôi nói đúng chứ?" Lồng ngực người phụ nữ phập phồng lên xuống, nhắc đến kẻ không đội trời chung với bản thân, đặc biệt khi cô ta bị Bạch Tuệ Nghi ức hiếp đủ đường, ngay lập tức Bạch Tuệ Nghiên tràn ngập cảm giác phẫn nộ, chỉ muốn một nhát chém chết đối phương ngay lập tức nhưng cuối cùng cô ta vẫn phải nuốt cơn giận xuống dưới.
Bởi Bạch Tuệ Nghiên chưa muốn để Dịch Lăng Phong trông thấy bản chất thật bên trong, đầu tiên cần phải thỏa thuận mọi thứ cùng với đối phương cái đã.
Người đàn ông làm ra dáng vẻ ngạc nhiên, anh ta ồ lên một tiếng, nửa đùa nửa thật: "Sao tự nhiên nhị tiểu thư nói như vậy nhỉ? Cô điều tra gia đình tôi kỹ quá rồi chăng." Ẩn sâu trong Dịch Lăng Phong lúc này chẳng khác gì con sói đói đang chuẩn bị vồ lấy miếng mồi ngon được trưng ra trước mặt.
Nụ cười trên khuôn mặt anh ta chưa hề vụt tắt, thậm chí còn càng ngày càng đậm dần, đối với tâm tư Bạch Tuệ Nghiên bày ra hiện tại đều bị Dịch Lăng Phong nhìn thấu toàn bộ, nhưng anh ra vẫn quyết định im lặng xem đối phương tiếp theo đây sẽ cho Dịch Lăng Phong thấy những gì.
"Cũng chả có gì đâu." Dù đối diện với ý cười mà mang đầy sát khí từ Dịch Lăng Phong, sống lưng Bạch Tuệ Nghiên hơi lạnh, toàn thân cô ta run rẩy tuy nhiên người phụ nữ luôn thể hiện ra bên ngoài dáng vẻ điềm tĩnh. Cô ta cười lạnh: "Vừa mới nãy tôi vô tình nghe được cuộc đối thoại giữa Dịch đại thiếu gia với vợ chồng chị gái tôi, nên tôi mới khẳng định rằng giữa anh với họ dường như đang đấu đá lẫn nhau mà thôi." Cô ta cực kỳ thành thật, bởi người đang ngồi trước mặt Bạch Tuệ Nghiên vô cùng nguy hiểm, hoàn toàn khác xa với bề ngoài kia.
Cô ta cũng chỉ tình cờ thôi, nhưng ai dè biết được vài chuyện thú vị. Đặc biệt, Bạch Tuệ Nghi cùng Dịch Khải Văn vô cùng ghét nhân vật Dịch Lăng Phong dù bọn họ có quan hệ máu mủ ruột thịt.
Đôi lông mày trên khuôn mặt Dịch Lăng Phong nhíu chặt nhìn chằm chằm người phụ nữ đang đứng trước mặt, anh ta biểu thị thái độ khó hiểu rõ ràng. Có lẽ đối phương đang chưa hiểu được đối phương rốt cuộc tới tìm mình vì mục đích gì.
Bạch Tuệ Nghiên cong môi cười, cô ta khoanh tay trước ngực, điềm tĩnh mở miệng: "Chào anh, tôi là Bạch Tuệ Nghiên, nhị tiểu thư nhà họ Bạch cũng là em gái cùng cha khác mẹ với Bạch Tuệ Nghi." Ẩn sâu trong đôi mắt người phụ nữ lấp lóe những tia mờ ám đến rùng rợn.
"Ồ." Dịch Lăng Phong trợn mắt ngạc nhiên, anh ta gật đầu nói: "Vậy nhị tiểu thư nhà họ Bạch tìm tôi là có vấn đề gì à? Tôi nhớ dường như giữa tôi và cô hình như chả liên hệ gì với nhau cơ mà nhỉ?" Khóe môi người đàn ông bất giác cong lên, anh ta ngấm ngầm quan sát cùng với đưa ra đánh giá về Bạch Tuệ Nghiên trước mặt.
Cô ta công nhận cũng được gọi là xinh đẹp đấy, nhưng với Dịch Lăng Phong, so với chị gái đối phương Bạch Tuệ Nghi thì cô ta còn kém xa nhiều. Tâm tư trong lòng anh ta xuất hiện nhiều suy nghĩ mới, hẳn một điều rằng Dịch Lăng Phong đã ngờ ngợ đoán ra được nguyên nhân Bạch Tuệ Nghiên đến đây tìm mình trong lúc bữa tiệc đang diễn ra sôi nổi.
Bạch Tuệ Nghiên trên mặt luôn giữ nụ cười, cô ta nhún vai: "Đương nhiên anh chẳng biết tôi rồi. Nhưng Dịch đại thiếu gia à, rất nhanh thôi, chúng ta sẽ trở nên khá thân thiết đấy." Nghỉ ngơi vài giây, người phụ nữ tiếp tục lên tiếng: "Về vấn đề tôi tới tìm anh, không biết rằng Dịch đại thiếu gia có thể cho tôi chút thời gian? Chúng ta tìm nơi vắng vẻ đi, ở đây có chút bất tiện." Trực tiếp đưa ra lời mời mọc, dường như Bạch Tuệ Nghiên đang vô cùng tự tin sau khi được Lưu Diên Huệ tận tâm vạch sẵn từng đường đi nước bước.
"Được thôi." Dịch Lăng Phong chẳng cần suy nghĩ mà trực tiếp gật đầu đồng ý. Anh ta mở lời, chìa tay ra phía trước: "Nhị tiểu thư, mời dẫn đường."
Đúng như những gì Bạch Tuệ Nghiên dự đoán, cô ta khoái chí, đắc ý cười thầm, ngay lập tức xoay người đưa Dịch Lăng Phong rời khỏi hiện trường bữa tiệc, tới một căn phòng bí mật nằm trong nhà họ Bạch. Đầu cô ta hiện giờ chỉ tưởng tượng ra cảnh tượng Bạch Tuệ Nghi sớm muộn cũng có ngày bị bản thân đè dưới chân làm toàn thân Bạch Tuệ Nghiên trở nên nhộn nhạo, mong chờ. Giờ cô ta chỉ cần thuyết trình Dịch Lăng Phong giúp đỡ mình thì mọi kế hoạch đều trở nên hoàn hảo hơn bao giờ hết.
Ngồi xuống ghế, Dịch Lăng Phong vắt chéo chân, những ngón tay của anh ta đan xen vào nhau, khóe môi cong vút: "Mời nhị tiểu thư nói." Anh ta ngấm ngầm hiểu được rồi, tuy nhiên vẫn muốn nghe trực tiếp từ người phụ nữ trước mặt.
"Dịch đại thiếu gia, theo như tôi được biết thì anh với vợ chồng Dịch Khải Văn cùng Bạch Tuệ Nghi có mối quan hệ khá gay gắt nhỉ?" Bạch Tuệ Nghiên chẳng chút vòng vo, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: "Nói đúng hơn, hai người bọn họ là kẻ thù gây nguy hiểm cho anh, tôi nói đúng chứ?" Lồng ngực người phụ nữ phập phồng lên xuống, nhắc đến kẻ không đội trời chung với bản thân, đặc biệt khi cô ta bị Bạch Tuệ Nghi ức hiếp đủ đường, ngay lập tức Bạch Tuệ Nghiên tràn ngập cảm giác phẫn nộ, chỉ muốn một nhát chém chết đối phương ngay lập tức nhưng cuối cùng cô ta vẫn phải nuốt cơn giận xuống dưới.
Bởi Bạch Tuệ Nghiên chưa muốn để Dịch Lăng Phong trông thấy bản chất thật bên trong, đầu tiên cần phải thỏa thuận mọi thứ cùng với đối phương cái đã.
Người đàn ông làm ra dáng vẻ ngạc nhiên, anh ta ồ lên một tiếng, nửa đùa nửa thật: "Sao tự nhiên nhị tiểu thư nói như vậy nhỉ? Cô điều tra gia đình tôi kỹ quá rồi chăng." Ẩn sâu trong Dịch Lăng Phong lúc này chẳng khác gì con sói đói đang chuẩn bị vồ lấy miếng mồi ngon được trưng ra trước mặt.
Nụ cười trên khuôn mặt anh ta chưa hề vụt tắt, thậm chí còn càng ngày càng đậm dần, đối với tâm tư Bạch Tuệ Nghiên bày ra hiện tại đều bị Dịch Lăng Phong nhìn thấu toàn bộ, nhưng anh ra vẫn quyết định im lặng xem đối phương tiếp theo đây sẽ cho Dịch Lăng Phong thấy những gì.
"Cũng chả có gì đâu." Dù đối diện với ý cười mà mang đầy sát khí từ Dịch Lăng Phong, sống lưng Bạch Tuệ Nghiên hơi lạnh, toàn thân cô ta run rẩy tuy nhiên người phụ nữ luôn thể hiện ra bên ngoài dáng vẻ điềm tĩnh. Cô ta cười lạnh: "Vừa mới nãy tôi vô tình nghe được cuộc đối thoại giữa Dịch đại thiếu gia với vợ chồng chị gái tôi, nên tôi mới khẳng định rằng giữa anh với họ dường như đang đấu đá lẫn nhau mà thôi." Cô ta cực kỳ thành thật, bởi người đang ngồi trước mặt Bạch Tuệ Nghiên vô cùng nguy hiểm, hoàn toàn khác xa với bề ngoài kia.
Cô ta cũng chỉ tình cờ thôi, nhưng ai dè biết được vài chuyện thú vị. Đặc biệt, Bạch Tuệ Nghi cùng Dịch Khải Văn vô cùng ghét nhân vật Dịch Lăng Phong dù bọn họ có quan hệ máu mủ ruột thịt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.