Chương 34: Chạm Mặt Dịch Lăng Phong
hương ly
17/06/2023
"Chào em, em là Bạch Tuệ Nghi, vợ mới cưới của Khải Văn đúng không nhỉ?"
Bạch Tuệ Nghi vừa mới xuống nhà thì tình cờ đụng mặt Dịch Lăng Phong, người anh trai trong truyền thuyết được thiên hạ bàn tán rất nhiều nhưng vẫn chưa có cơ hội được thấy mặt đối phương. Cô nàng bất chợt nhíu mày trước vẻ mặt thân thiện kia, dường như chẳng có chút gì gọi là vui vẻ, thậm chí Bạch Tuệ Nghi còn cảm thấy khó chịu trước những hành động đến từ phía người đàn ông trước mặt.
Gì vậy trời?
Cô nàng khó hiểu nhăn mặt.
Tự dưng tới tìm cô, đừng nói Dịch Lăng Phong tính làm chuyện gì mờ ám đấy. Từ lần gặp mặt đầu tiên cho tới hiện tại, Bạch Tuệ Nghi hoàn toàn chưa hề có chút thiện cảm nào dành cho Dịch Lăng Phong. Cô luôn băn khoăn suy nghĩ những chuyện liên quan tới vị anh chồng đang đứng trước mặt. Cộng thêm việc Dịch Khải Văn đêm hôm qua cứ liên tục nhắc nhở Bạch Tuệ Nghi tốt nhất hãy tránh đối phương càng xa càng tốt, cô nàng bắt đầu nảy ra vài suy nghĩ liên quan tới Dịch Lăng Phong.
Dù người trước mặt có xấu hay tốt cô đều chẳng quan tâm. Tránh xa ra cho đỡ rước phiền phức vào người. Nhà họ Dịch, ngoại trừ ông nội cùng Dịch Khải Văn ra thì Bạch Tuệ Nghi hoàn toàn chẳng muốn liên quan tới bất kỳ ai khác cả. Hơn nữa, những linh cảm của Bạch Tuệ Nghi rất ít khi sai mỗi khi đánh giá về người nào đó.
Nhanh chóng khôi phục tinh thần, Bạch Tuệ Nghi khoanh tay trước ngực, sắc mặt lạnh tanh, gật đầu trả lời qua loa: "Phải, chào anh. Anh có việc gì hả? Nếu không thì để tôi đi trước." Đặc biệt có hai người như vậy thì càng dễ hiểu lầm.
"Em dâu, khoan đã." Dịch Lăng Phong thấy cô nàng trước mặt định rời khỏi, người đàn ông vội vàng ngăn cản: "Anh định nói chút chuyện với em, em bớt chút thời gian được chứ? Dù sao hiện giờ em dâu cũng đang rảnh mà."
Đôi lông mày trên khuôn mặt Bạch Tuệ Nghi bất giác nhíu chặt, cô nhìn chằm chằm Dịch Lăng Phong, khóe môi bất giác giương cao: "Theo tôi nhớ thì chúng ta chẳng hề quen biết mà nhỉ? Dịch đại thiếu gia định nói chuyện gì?" Thái độ Bạch Tuệ Nghi suốt từ nãy đến giờ vẫn luôn giữ nguyên một trạng thái, hừ lạnh một tiếng, chán chường chả chú hứng thú gì với đối phương.
Dịch Lăng Phong định gây ra chuyện cho cô giải quyết à?
Đang yên đang lành chạy tới bắt chuyện cùng Bạch Tuệ Nghi cực kỳ vô tư trong khi cô nàng đang hoang mang tột cùng. Rồi lúc bấy giờ thậm chí còn muốn cùng cô ngồi xuống giao lưu nữa.
Ai rảnh?
Ai rảnh mà phí thời gian ở cùng Dịch Lăng Phong?
Nhiều khi còn là cái bẫy giăng ra đợi Bạch Tuệ Nghi nhảy vào ấy chứ.
"Em dâu, em đừng nên nghĩ xấu cho anh như vậy." Sắc mặt Dịch Lăng Phong thoáng chốc khó coi, tuy nhiên, rất nhanh người đàn ông đã khôi phục dáng vẻ điềm tĩnh cùng nụ cười ban đầu, càng thêm phần sắc sảo hơn. Thanh âm vang lên bên tai: "Anh chỉ muốn cùng em ngồi xuống trò chuyện về em và Khải Văn, dù sao nó cũng là em trai anh mà. Tuy nhiên, có vẻ như em dâu mang hiềm khích rất lớn đối với anh thì phải. Chẳng lẽ anh làm em khó chịu hay khiến em bất mãn à? Nhưng theo anh nhớ thì đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt mà nhỉ?"
Bạch Tuệ Nghi bắt đầu ngán ngẩm, cô đảo mắt liên tục, đưa tay đỡ trán, khóe môi giật giật: "Tôi chả hề khó chịu với anh hay gì, nhưng tốt nhất với quan hệ căng thẳng giữa chồng tôi cùng gia đình anh cũng như những người xung quanh, theo tôi thấy mình không cần phải thân thiết quá chi cho phiền. Rồi nhiều kẻ sẽ tưởng tôi mang theo ý đồ bất chính tới tiếp cận Dịch công tử đây mất. Oan uổng này có khi tôi nhảy xuống sông hoàng hà cũng chẳng thể rửa sạch nổi. Nên mong anh nếu không có chuyện thì đừng làm phiền tôi, chúng ta chưa thân tới mức có thể ngồi xuống trò chuyện tâm sự đâu." Cô nàng rạch ròi nhấn mạnh từng chữ, trong lời nói còn chất chứa chút hàm ý mỉa mai.
Hừ.
Bạch Tuệ Nghi thầm ghét bỏ trong lòng, với Dịch Lăng Phong, cô luôn có những cảm giác bất an lạ thường, lý trí liên tục nhắc nhở Bạch Tuệ Nghi là đừng nên tới gần người đàn ông trước mặt quá, nó chắc chắn sẽ gây ra cho cô những bất lợi.
Huống chi người trong nhà họ Dịch đa nghi như vậy, nếu Bạch Tuệ Nghi chấp nhận lời đề nghị Dịch Lăng Phong vừa đưa ra, vô tình bị bọn họ bắt gặp thì mọi chuyện xác định hỏng bét. Đảm bảo những kẻ vốn dĩ mang lòng thù ghét với Dịch Khải Văn nhất định đem Bạch Tuệ Nghi ra làm chủ đề bàn tán, miệt thị đủ kiểu. Dù Bạch Tuệ Nghi chẳng muốn để tâm tới bọn họ nhưng danh tiếng cô chưa ai có quyền được bôi nhọ.
"Tuệ Nghi, em quả nhiên rất thông minh, Khải Văn lấy được em đúng là phúc phận nó tu mấy kiếp." Dịch Lăng Phong mập mờ cất giọng: "Em xinh đẹp, giỏi giang thế này, tư duy còn nhạy bén, cẩn trọng trong mọi việc, tuy nhiên số xui lại lấy phải Dịch Khải Văn. Dù đang là người nắm quyền điều hành bất động sản trong tay, tuy nhiên, chưa biết được mọi chuyện ngày mai sẽ ra sao nữa." Nghe như có vẻ Dịch Lăng Phong đang tích cực khen ngợi Bạch Tuệ Nghi, nhưng thực chất đối phương đang ngấm ngầm mỉa mai em trai mình.
Bạch Tuệ Nghi phì cười, cô hừ lạnh một tiếng, thầm cảm thán, cuối cùng cũng chịu để lộ ra con người tâm cơ bên trong rồi. Cô nàng khoanh tay trước ngực, lạnh lùng đáp trả: "Việc mai sau thì để mai sau tính. Khỏi cần thiếu gia nhắc nhở, lựa chọn kết hôn cũng Dịch Khải Văn là một trong những quyết định đúng đắn nhất mà tôi đưa ra trong cuộc đời. Anh muốn gì cứ trực tiếp đi thẳng vào vấn đề hộ tôi, bớt vòng vo tam quốc." Đáy mắt cô để lộ rõ ra những tia khinh bỉ đến cùng cực, thầm chửi Dịch Lăng Phong mấy câu trong lòng.
Biết ngay mà.
Cô đoán có sai chữ nào đâu.
Dịch Lăng Phong ngoài mặt trông giống thư sinh chưa trải sự đời vậy thôi chứ tâm cơ trong lòng người đàn ông đang đứng trước mặt Bạch Tuệ Nghi thâm sâu khó lường lắm. Rõ ràng là muốn móc máy hạ bệ Dịch Khải Văn, nhất là ở trước mặt cô, hẳn là Dịch Lăng Phong đang định dở trò với Bạch Tuệ Nghi. Từ trước đến giờ, cô ghét nhất là những kẻ giả nai như vậy, hết con nhỏ Bạch Tuệ Nghiên đang bị cấm túc ở nhà rồi tới lượt Dịch Lăng Phong.
Tự hỏi lúc trước Bạch Tuệ Nghi gây nghiệp gì à mà cứ bắt cô phải gặp những thành phần chả ra đâu vào đâu thế?
Chán hết buồn nói.
Không lấy Dịch Khải Văn chẳng lẽ lấy anh ta à? Thôi đi, có cho thì Bạch Tuệ Nghi cũng chả thèm. Cô xin phép nhường hết cho người khác. Theo những gì Bạch Tuệ Nghi suy đoán thì điều Dịch Lăng Phong đang nhắm tới chính là chiếc ghế chủ tịch trong tập đoàn Dịch thị. Biết Bạch Tuệ Nghi đang cai quản công ty gia đình mình nên Dịch Lăng Phong mới tới tìm cô đề nghị ngồi xuống nói chuyện.
Tâm tư lộ rõ rành rành như vậy kìa.
"Quả không hổ danh là đại tiểu thư, thiên kim nhà họ Bạch." Dịch Lăng Phong vỗ tay, cười lạnh, trút bỏ lớp mặt nạ bản thân đeo bao nhiêu lâu. Anh ta thẳng thắn đi vào vấn đề: "Anh có một đề nghị với em, em hãy bỏ quách Dịch Khải Văn đi, nó chẳng xứng để cho em hy sinh tuổi thanh xuân đâu. Thay vì thế, Bạch Tuệ Nghi, em hãy đến bên cạnh làm cánh tay đắc lực cho anh. Dịch Khải Văn cho em được những gì, anh nhất định trả em gấp đôi. Khi anh giành lấy Dịch thị, anh để cho em làm nữ chủ nhân, thế nào?"
Nụ cười nham hiểm trên môi người đàn ông càng đậm dần.
Đây chính là toan tính trong lòng Dịch Lăng Phong trong suốt bấy nhiêu năm qua. Anh ta muốn ngồi lên vị trí cao nhất trong công ty, cũng tham vọng thu hết tài sản về tay bản thân. Những năm vừa qua, Dịch Lăng Phong ngoài mặt tỏ vẻ hời hợt nhưng chính anh ta là người đứng đằng sau kích động những người kia chèn ép Dịch Khải Văn, khiến em trai mình phải từ bỏ vị trí chủ tịch mới thôi. Dịch Lăng Phong luôn nhận định rằng, nó là của anh ta, và người đàn ông rất ghét Dịch Khải Văn.
Vì sao ư?
Nguyên nhân là bởi anh ta cho rằng Dịch Khải Văn mang dòng máu thấp kém, chỉ là con trai người hầu nhưng leo lên tới đỉnh cao, còn Dịch Lăng Phong cố gắng luôn chẳng được nhìn nhận. Anh ta luôn ghê tởm những kẻ thấp kém hơn bản thân, nên từ nhỏ Dịch Khải Văn với Dịch Lăng Phong thường xuyên xảy ra đấu đá, anh ta trong mắt người nhà luôn là đứa trẻ ngoan ngoãn, chính vì thế, Dịch Khải Văn đều phải lãnh đủ mọi hình phạt.
Kế hoạch xây dựng kỹ càng, kể cả việc ra nước ngoài cũng vậy. Tuy nhiên, điều khiến Dịch Lăng Phong chẳng thể ngờ được rằng đứa em trai anh ta luôn ghét bỏ ra mặt vẫn còn ngồi tại vị trên chức vụ Dịch Lăng Phong ao ước bấy lâu nay. Thậm chí Dịch Khải Văn đã kết hôn với Bạch Tuệ Nghi, một cô gái xinh đẹp.
Khi mới gặp cô, Dịch Lăng Phong hoàn toàn bị đối phương thu hút, anh ta cảm thấy có hứng thú với vợ em trai. Hơn nữa, người đàn ông khẳng định rằng Bạch Tuệ Nghi là cô gái thông minh khi một tay tiếp quản Bạch thị, nếu như hai người bọn họ bắt tay hợp tác với nhau thì sớm muộn gì cũng có ngày Dịch Lăng Phong có được tất cả. Hơn nữa, anh ta muốn để Bạch Tuệ Nghi ở cạnh mình, vừa là cánh tay đắc lực, vừa khiến Dịch Lăng Phong thỏa mãn mọi thứ.
Vì vậy, anh ta trực tiếp đến gặp Bạch Tuệ Nghi đề nghị với đối phương. Chỉ là cô lạnh lùng, nhạy bén hơn những gì Dịch Lăng Phong nghĩ. Anh ta tự nhủ rằng, như này thì càng tốt, Dịch Lăng Phong cần người thông minh, tư duy nhanh nhẹn giống Bạch Tuệ Nghi.
Người con gái hừ lạnh, thầm lắc đầu, mỉa mai giễu cợt mở miệng, trừng mắt nhìn chằm chằm Dịch Lăng Phong: "À thế hóa ra đây mới là bộ mặt thật của đại thiếu gia nhỉ? Đúng là khiến tôi ngứa mắt thật đấy. Suýt nữa tôi bị anh lừa thê thảm rồi."
Bạch Tuệ Nghi vừa mới xuống nhà thì tình cờ đụng mặt Dịch Lăng Phong, người anh trai trong truyền thuyết được thiên hạ bàn tán rất nhiều nhưng vẫn chưa có cơ hội được thấy mặt đối phương. Cô nàng bất chợt nhíu mày trước vẻ mặt thân thiện kia, dường như chẳng có chút gì gọi là vui vẻ, thậm chí Bạch Tuệ Nghi còn cảm thấy khó chịu trước những hành động đến từ phía người đàn ông trước mặt.
Gì vậy trời?
Cô nàng khó hiểu nhăn mặt.
Tự dưng tới tìm cô, đừng nói Dịch Lăng Phong tính làm chuyện gì mờ ám đấy. Từ lần gặp mặt đầu tiên cho tới hiện tại, Bạch Tuệ Nghi hoàn toàn chưa hề có chút thiện cảm nào dành cho Dịch Lăng Phong. Cô luôn băn khoăn suy nghĩ những chuyện liên quan tới vị anh chồng đang đứng trước mặt. Cộng thêm việc Dịch Khải Văn đêm hôm qua cứ liên tục nhắc nhở Bạch Tuệ Nghi tốt nhất hãy tránh đối phương càng xa càng tốt, cô nàng bắt đầu nảy ra vài suy nghĩ liên quan tới Dịch Lăng Phong.
Dù người trước mặt có xấu hay tốt cô đều chẳng quan tâm. Tránh xa ra cho đỡ rước phiền phức vào người. Nhà họ Dịch, ngoại trừ ông nội cùng Dịch Khải Văn ra thì Bạch Tuệ Nghi hoàn toàn chẳng muốn liên quan tới bất kỳ ai khác cả. Hơn nữa, những linh cảm của Bạch Tuệ Nghi rất ít khi sai mỗi khi đánh giá về người nào đó.
Nhanh chóng khôi phục tinh thần, Bạch Tuệ Nghi khoanh tay trước ngực, sắc mặt lạnh tanh, gật đầu trả lời qua loa: "Phải, chào anh. Anh có việc gì hả? Nếu không thì để tôi đi trước." Đặc biệt có hai người như vậy thì càng dễ hiểu lầm.
"Em dâu, khoan đã." Dịch Lăng Phong thấy cô nàng trước mặt định rời khỏi, người đàn ông vội vàng ngăn cản: "Anh định nói chút chuyện với em, em bớt chút thời gian được chứ? Dù sao hiện giờ em dâu cũng đang rảnh mà."
Đôi lông mày trên khuôn mặt Bạch Tuệ Nghi bất giác nhíu chặt, cô nhìn chằm chằm Dịch Lăng Phong, khóe môi bất giác giương cao: "Theo tôi nhớ thì chúng ta chẳng hề quen biết mà nhỉ? Dịch đại thiếu gia định nói chuyện gì?" Thái độ Bạch Tuệ Nghi suốt từ nãy đến giờ vẫn luôn giữ nguyên một trạng thái, hừ lạnh một tiếng, chán chường chả chú hứng thú gì với đối phương.
Dịch Lăng Phong định gây ra chuyện cho cô giải quyết à?
Đang yên đang lành chạy tới bắt chuyện cùng Bạch Tuệ Nghi cực kỳ vô tư trong khi cô nàng đang hoang mang tột cùng. Rồi lúc bấy giờ thậm chí còn muốn cùng cô ngồi xuống giao lưu nữa.
Ai rảnh?
Ai rảnh mà phí thời gian ở cùng Dịch Lăng Phong?
Nhiều khi còn là cái bẫy giăng ra đợi Bạch Tuệ Nghi nhảy vào ấy chứ.
"Em dâu, em đừng nên nghĩ xấu cho anh như vậy." Sắc mặt Dịch Lăng Phong thoáng chốc khó coi, tuy nhiên, rất nhanh người đàn ông đã khôi phục dáng vẻ điềm tĩnh cùng nụ cười ban đầu, càng thêm phần sắc sảo hơn. Thanh âm vang lên bên tai: "Anh chỉ muốn cùng em ngồi xuống trò chuyện về em và Khải Văn, dù sao nó cũng là em trai anh mà. Tuy nhiên, có vẻ như em dâu mang hiềm khích rất lớn đối với anh thì phải. Chẳng lẽ anh làm em khó chịu hay khiến em bất mãn à? Nhưng theo anh nhớ thì đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt mà nhỉ?"
Bạch Tuệ Nghi bắt đầu ngán ngẩm, cô đảo mắt liên tục, đưa tay đỡ trán, khóe môi giật giật: "Tôi chả hề khó chịu với anh hay gì, nhưng tốt nhất với quan hệ căng thẳng giữa chồng tôi cùng gia đình anh cũng như những người xung quanh, theo tôi thấy mình không cần phải thân thiết quá chi cho phiền. Rồi nhiều kẻ sẽ tưởng tôi mang theo ý đồ bất chính tới tiếp cận Dịch công tử đây mất. Oan uổng này có khi tôi nhảy xuống sông hoàng hà cũng chẳng thể rửa sạch nổi. Nên mong anh nếu không có chuyện thì đừng làm phiền tôi, chúng ta chưa thân tới mức có thể ngồi xuống trò chuyện tâm sự đâu." Cô nàng rạch ròi nhấn mạnh từng chữ, trong lời nói còn chất chứa chút hàm ý mỉa mai.
Hừ.
Bạch Tuệ Nghi thầm ghét bỏ trong lòng, với Dịch Lăng Phong, cô luôn có những cảm giác bất an lạ thường, lý trí liên tục nhắc nhở Bạch Tuệ Nghi là đừng nên tới gần người đàn ông trước mặt quá, nó chắc chắn sẽ gây ra cho cô những bất lợi.
Huống chi người trong nhà họ Dịch đa nghi như vậy, nếu Bạch Tuệ Nghi chấp nhận lời đề nghị Dịch Lăng Phong vừa đưa ra, vô tình bị bọn họ bắt gặp thì mọi chuyện xác định hỏng bét. Đảm bảo những kẻ vốn dĩ mang lòng thù ghét với Dịch Khải Văn nhất định đem Bạch Tuệ Nghi ra làm chủ đề bàn tán, miệt thị đủ kiểu. Dù Bạch Tuệ Nghi chẳng muốn để tâm tới bọn họ nhưng danh tiếng cô chưa ai có quyền được bôi nhọ.
"Tuệ Nghi, em quả nhiên rất thông minh, Khải Văn lấy được em đúng là phúc phận nó tu mấy kiếp." Dịch Lăng Phong mập mờ cất giọng: "Em xinh đẹp, giỏi giang thế này, tư duy còn nhạy bén, cẩn trọng trong mọi việc, tuy nhiên số xui lại lấy phải Dịch Khải Văn. Dù đang là người nắm quyền điều hành bất động sản trong tay, tuy nhiên, chưa biết được mọi chuyện ngày mai sẽ ra sao nữa." Nghe như có vẻ Dịch Lăng Phong đang tích cực khen ngợi Bạch Tuệ Nghi, nhưng thực chất đối phương đang ngấm ngầm mỉa mai em trai mình.
Bạch Tuệ Nghi phì cười, cô hừ lạnh một tiếng, thầm cảm thán, cuối cùng cũng chịu để lộ ra con người tâm cơ bên trong rồi. Cô nàng khoanh tay trước ngực, lạnh lùng đáp trả: "Việc mai sau thì để mai sau tính. Khỏi cần thiếu gia nhắc nhở, lựa chọn kết hôn cũng Dịch Khải Văn là một trong những quyết định đúng đắn nhất mà tôi đưa ra trong cuộc đời. Anh muốn gì cứ trực tiếp đi thẳng vào vấn đề hộ tôi, bớt vòng vo tam quốc." Đáy mắt cô để lộ rõ ra những tia khinh bỉ đến cùng cực, thầm chửi Dịch Lăng Phong mấy câu trong lòng.
Biết ngay mà.
Cô đoán có sai chữ nào đâu.
Dịch Lăng Phong ngoài mặt trông giống thư sinh chưa trải sự đời vậy thôi chứ tâm cơ trong lòng người đàn ông đang đứng trước mặt Bạch Tuệ Nghi thâm sâu khó lường lắm. Rõ ràng là muốn móc máy hạ bệ Dịch Khải Văn, nhất là ở trước mặt cô, hẳn là Dịch Lăng Phong đang định dở trò với Bạch Tuệ Nghi. Từ trước đến giờ, cô ghét nhất là những kẻ giả nai như vậy, hết con nhỏ Bạch Tuệ Nghiên đang bị cấm túc ở nhà rồi tới lượt Dịch Lăng Phong.
Tự hỏi lúc trước Bạch Tuệ Nghi gây nghiệp gì à mà cứ bắt cô phải gặp những thành phần chả ra đâu vào đâu thế?
Chán hết buồn nói.
Không lấy Dịch Khải Văn chẳng lẽ lấy anh ta à? Thôi đi, có cho thì Bạch Tuệ Nghi cũng chả thèm. Cô xin phép nhường hết cho người khác. Theo những gì Bạch Tuệ Nghi suy đoán thì điều Dịch Lăng Phong đang nhắm tới chính là chiếc ghế chủ tịch trong tập đoàn Dịch thị. Biết Bạch Tuệ Nghi đang cai quản công ty gia đình mình nên Dịch Lăng Phong mới tới tìm cô đề nghị ngồi xuống nói chuyện.
Tâm tư lộ rõ rành rành như vậy kìa.
"Quả không hổ danh là đại tiểu thư, thiên kim nhà họ Bạch." Dịch Lăng Phong vỗ tay, cười lạnh, trút bỏ lớp mặt nạ bản thân đeo bao nhiêu lâu. Anh ta thẳng thắn đi vào vấn đề: "Anh có một đề nghị với em, em hãy bỏ quách Dịch Khải Văn đi, nó chẳng xứng để cho em hy sinh tuổi thanh xuân đâu. Thay vì thế, Bạch Tuệ Nghi, em hãy đến bên cạnh làm cánh tay đắc lực cho anh. Dịch Khải Văn cho em được những gì, anh nhất định trả em gấp đôi. Khi anh giành lấy Dịch thị, anh để cho em làm nữ chủ nhân, thế nào?"
Nụ cười nham hiểm trên môi người đàn ông càng đậm dần.
Đây chính là toan tính trong lòng Dịch Lăng Phong trong suốt bấy nhiêu năm qua. Anh ta muốn ngồi lên vị trí cao nhất trong công ty, cũng tham vọng thu hết tài sản về tay bản thân. Những năm vừa qua, Dịch Lăng Phong ngoài mặt tỏ vẻ hời hợt nhưng chính anh ta là người đứng đằng sau kích động những người kia chèn ép Dịch Khải Văn, khiến em trai mình phải từ bỏ vị trí chủ tịch mới thôi. Dịch Lăng Phong luôn nhận định rằng, nó là của anh ta, và người đàn ông rất ghét Dịch Khải Văn.
Vì sao ư?
Nguyên nhân là bởi anh ta cho rằng Dịch Khải Văn mang dòng máu thấp kém, chỉ là con trai người hầu nhưng leo lên tới đỉnh cao, còn Dịch Lăng Phong cố gắng luôn chẳng được nhìn nhận. Anh ta luôn ghê tởm những kẻ thấp kém hơn bản thân, nên từ nhỏ Dịch Khải Văn với Dịch Lăng Phong thường xuyên xảy ra đấu đá, anh ta trong mắt người nhà luôn là đứa trẻ ngoan ngoãn, chính vì thế, Dịch Khải Văn đều phải lãnh đủ mọi hình phạt.
Kế hoạch xây dựng kỹ càng, kể cả việc ra nước ngoài cũng vậy. Tuy nhiên, điều khiến Dịch Lăng Phong chẳng thể ngờ được rằng đứa em trai anh ta luôn ghét bỏ ra mặt vẫn còn ngồi tại vị trên chức vụ Dịch Lăng Phong ao ước bấy lâu nay. Thậm chí Dịch Khải Văn đã kết hôn với Bạch Tuệ Nghi, một cô gái xinh đẹp.
Khi mới gặp cô, Dịch Lăng Phong hoàn toàn bị đối phương thu hút, anh ta cảm thấy có hứng thú với vợ em trai. Hơn nữa, người đàn ông khẳng định rằng Bạch Tuệ Nghi là cô gái thông minh khi một tay tiếp quản Bạch thị, nếu như hai người bọn họ bắt tay hợp tác với nhau thì sớm muộn gì cũng có ngày Dịch Lăng Phong có được tất cả. Hơn nữa, anh ta muốn để Bạch Tuệ Nghi ở cạnh mình, vừa là cánh tay đắc lực, vừa khiến Dịch Lăng Phong thỏa mãn mọi thứ.
Vì vậy, anh ta trực tiếp đến gặp Bạch Tuệ Nghi đề nghị với đối phương. Chỉ là cô lạnh lùng, nhạy bén hơn những gì Dịch Lăng Phong nghĩ. Anh ta tự nhủ rằng, như này thì càng tốt, Dịch Lăng Phong cần người thông minh, tư duy nhanh nhẹn giống Bạch Tuệ Nghi.
Người con gái hừ lạnh, thầm lắc đầu, mỉa mai giễu cợt mở miệng, trừng mắt nhìn chằm chằm Dịch Lăng Phong: "À thế hóa ra đây mới là bộ mặt thật của đại thiếu gia nhỉ? Đúng là khiến tôi ngứa mắt thật đấy. Suýt nữa tôi bị anh lừa thê thảm rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.