Thiên Kim Hào Môn Ở Thập Niên 60
Chương 4:
Hồ Đồ
19/04/2022
Lần này, trong nhóm người bị điều tra, có một cô gái nhỏ lớn lên thanh tú duyên dáng động lòng người, đôi mắt to linh động tò mò nhìn mọi thứ xung quanh.
Ngay từ đầu chẳng ai chú ý đến cô gái nhỏ này. Đồng chí cảnh sát phụ trách điều tra chuyện này tùy tiện lướt qua nhóm người giúp việc, bỗng nhiên liền ngây ngẩn cả người, sau đó gãi gãi đầu, lần trước nhóm người giúp việc mà Tống gia lưu lại, hắn cũng là tận mắt nhìn thấy qua. Lẽ ra một tiểu nha đầu lớn lên xinh đẹp như vậy, hắn hẳn là sẽ có chút ấn tượng, tại sao hắn lại không nhớ nhỉ? Làm thế nào lại tự nhiên nhiều ra một cô gái nhỏ đây?
Lại cẩn thận hồi tưởng lại một lúc, hình như cũng không phải đột nhiên xuất hiện một cô gái nhỏ, hình như là có một cô gái như vậy,chắc là do hắn không chú ý kĩ.
Kí ức trong đầu mơ mơ hồ hồ làm hắn hoài nghi, đến cùng đến chính hắn cũng nói không rõ ràng đã gặp qua người này hay chưa, nhưng mà trong đầu đã nảy sinh sự nghi ngờ, chờ lát nữa thẩm vấn thì sẽ hỏi kĩ càng hơn một chút.
Rốt cuộc thì cô gái nhỏ này, dáng người tuy rằng cùng những người giúp việc kia giống nhau, gầy gầy nhược nhược, nhưng cái khí chất toàn thân kia rõ ràng đều không giống một người giúp việc. Nếu cô gái này được nuôi tốt hơn một chút, không chừng nói là tiểu thư nhà giàu thì cũng có người tin.
Đồng chí Lâm Kiều không biết chính mình đã nhận được sự “chăm sóc đặc biệt” của đồng chí cảnh sát kia. Cô lúc này sắp sụp đổ đến nơi rồi.
Cô thật sự là bị hố rồi!
Bị một con mèo mập tự xưng là tinh linh trò chơi lừa mất.
Rõ ràng đều nói trước với nhau là sẽ được làm vị hôn thê xinh đẹp của sĩ quan, tại sao bây giờ lại biến thành tù nhân rồi? Sắp tới còn phải đi gặp chú cảnh sát để lấy khẩu cung.
Hơn nữa thân phận này của cô cũng quá không hợp lí rồi, từ vị hôn thê của sĩ quan biến thành một người giúp việc của một nhà giàu đang chạy trốn.
Ý thức của nàng tiến vào bên trong không gia của trò chơi, mặt đối mặt với cái màn hình lớn, rồi tức giận kêu lên: “Một lũ lừa đảo! Trò chơi này của các người quá rác rưởi rồi, cưỡng chế ta chơi trò chơi thì không nói, lại còn lừa gạt ta!’
Lâm Kiều tủi thân đến sắp hỏng rồi, lớn đến từng này rồi nhưng đây là lần đầu tiên cô chịu ủy khuất lớn như vậy. Những ủy khuất mấy ngày nay mấy ngày nay cộng lại có khi hơn nhiều những gì mà người khác trải qua trong cả một đời.
Cha ruột phản bội, đứa con riêng kia đột nhiên xuất hiện mang đến cho cô thêm nhiều áp lực,… bây giờ đến thứ trò chơi chết tiệt không biết đến từ nơi nào, cũng đến bắt nạt cô!
Chính là như vậy đấy, tờ hồ sơ thông tin mà Lâm Kiều kê khai lần trước căn bản không phải do tổ tiết mục của “Biến hình kí” gửi tới. Mà cái này gọi là “Tưởng nhớ các vì sao” chính tinh linh trong trò chơi đã gửi nó cho cô.
Cô lúc ấy vừa điền xong, một lúc sau liền mất đi ý thức. Chờ đến thời điểm tỉnh lại, liền bị đưa đến bên trong một cái không gian rộng chừng một trăm mét vuông. Bên trong không gian ấy không có bất cứ một vật gì trừ một cái màn hình lớn, trên màn hình hiển thị một con mèo mập.
Cô lúc ấy thập phần sợ hãi, cho rằng chính mình đã gặp phải thứ gì đó kì quái, không sạch sẽ.
Sau khi biết đây là chỉ là trong không gian của của khoa học kĩ thuật, chứ không phải thứ yêu ma quỷ quái gì đó, cô mới hòa hoãn lại một chút. Thế nhưng Lâm Kiều tuy rằng không tim không phổi, nhưng đã là thiên kim của một tập đoàn lớn như vậy, khẳng định không ngốc, biết đây là đồ vật không thể chạm vào.
Lập tức cô liền đưa ra yêu cầu muốn rời khỏi trò chơi, tất cả đều là hiểu lầm, cô không muốn ở lại trong cái trò chơi này lâu hơn nữa.
Kết quả con mèo mập ấy thế mà nói cho cô, trò chơi này không thể rời khỏi, rời khỏi sẽ bị tính là thất bại, sẽ bị xóa sổ.
Ngay từ đầu chẳng ai chú ý đến cô gái nhỏ này. Đồng chí cảnh sát phụ trách điều tra chuyện này tùy tiện lướt qua nhóm người giúp việc, bỗng nhiên liền ngây ngẩn cả người, sau đó gãi gãi đầu, lần trước nhóm người giúp việc mà Tống gia lưu lại, hắn cũng là tận mắt nhìn thấy qua. Lẽ ra một tiểu nha đầu lớn lên xinh đẹp như vậy, hắn hẳn là sẽ có chút ấn tượng, tại sao hắn lại không nhớ nhỉ? Làm thế nào lại tự nhiên nhiều ra một cô gái nhỏ đây?
Lại cẩn thận hồi tưởng lại một lúc, hình như cũng không phải đột nhiên xuất hiện một cô gái nhỏ, hình như là có một cô gái như vậy,chắc là do hắn không chú ý kĩ.
Kí ức trong đầu mơ mơ hồ hồ làm hắn hoài nghi, đến cùng đến chính hắn cũng nói không rõ ràng đã gặp qua người này hay chưa, nhưng mà trong đầu đã nảy sinh sự nghi ngờ, chờ lát nữa thẩm vấn thì sẽ hỏi kĩ càng hơn một chút.
Rốt cuộc thì cô gái nhỏ này, dáng người tuy rằng cùng những người giúp việc kia giống nhau, gầy gầy nhược nhược, nhưng cái khí chất toàn thân kia rõ ràng đều không giống một người giúp việc. Nếu cô gái này được nuôi tốt hơn một chút, không chừng nói là tiểu thư nhà giàu thì cũng có người tin.
Đồng chí Lâm Kiều không biết chính mình đã nhận được sự “chăm sóc đặc biệt” của đồng chí cảnh sát kia. Cô lúc này sắp sụp đổ đến nơi rồi.
Cô thật sự là bị hố rồi!
Bị một con mèo mập tự xưng là tinh linh trò chơi lừa mất.
Rõ ràng đều nói trước với nhau là sẽ được làm vị hôn thê xinh đẹp của sĩ quan, tại sao bây giờ lại biến thành tù nhân rồi? Sắp tới còn phải đi gặp chú cảnh sát để lấy khẩu cung.
Hơn nữa thân phận này của cô cũng quá không hợp lí rồi, từ vị hôn thê của sĩ quan biến thành một người giúp việc của một nhà giàu đang chạy trốn.
Ý thức của nàng tiến vào bên trong không gia của trò chơi, mặt đối mặt với cái màn hình lớn, rồi tức giận kêu lên: “Một lũ lừa đảo! Trò chơi này của các người quá rác rưởi rồi, cưỡng chế ta chơi trò chơi thì không nói, lại còn lừa gạt ta!’
Lâm Kiều tủi thân đến sắp hỏng rồi, lớn đến từng này rồi nhưng đây là lần đầu tiên cô chịu ủy khuất lớn như vậy. Những ủy khuất mấy ngày nay mấy ngày nay cộng lại có khi hơn nhiều những gì mà người khác trải qua trong cả một đời.
Cha ruột phản bội, đứa con riêng kia đột nhiên xuất hiện mang đến cho cô thêm nhiều áp lực,… bây giờ đến thứ trò chơi chết tiệt không biết đến từ nơi nào, cũng đến bắt nạt cô!
Chính là như vậy đấy, tờ hồ sơ thông tin mà Lâm Kiều kê khai lần trước căn bản không phải do tổ tiết mục của “Biến hình kí” gửi tới. Mà cái này gọi là “Tưởng nhớ các vì sao” chính tinh linh trong trò chơi đã gửi nó cho cô.
Cô lúc ấy vừa điền xong, một lúc sau liền mất đi ý thức. Chờ đến thời điểm tỉnh lại, liền bị đưa đến bên trong một cái không gian rộng chừng một trăm mét vuông. Bên trong không gian ấy không có bất cứ một vật gì trừ một cái màn hình lớn, trên màn hình hiển thị một con mèo mập.
Cô lúc ấy thập phần sợ hãi, cho rằng chính mình đã gặp phải thứ gì đó kì quái, không sạch sẽ.
Sau khi biết đây là chỉ là trong không gian của của khoa học kĩ thuật, chứ không phải thứ yêu ma quỷ quái gì đó, cô mới hòa hoãn lại một chút. Thế nhưng Lâm Kiều tuy rằng không tim không phổi, nhưng đã là thiên kim của một tập đoàn lớn như vậy, khẳng định không ngốc, biết đây là đồ vật không thể chạm vào.
Lập tức cô liền đưa ra yêu cầu muốn rời khỏi trò chơi, tất cả đều là hiểu lầm, cô không muốn ở lại trong cái trò chơi này lâu hơn nữa.
Kết quả con mèo mập ấy thế mà nói cho cô, trò chơi này không thể rời khỏi, rời khỏi sẽ bị tính là thất bại, sẽ bị xóa sổ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.