Chương 1: Thân phận mới
cá chép may mắn
03/08/2023
Sát thủ K nổi tiếng tàn ác lại chết dưới tay quản đốc của mình, trước khi chết cô lấy hết sức lực bóp cò nổ chết tên quản đốc kia.
Nếu có kiếp sau cô chỉ ước mình được tự do.
~ Bệnh viện Lâm An ~
Phòng bệnh VIP , người nằm trên giường bệnh là một cô gái, làn da trắng muốt như thiên sứ, ngũ quan tinh xảo nhưng đáng tiếc gương mặt tái nhợt không chút máu.
Y tá kiểm tra từng phòng bệnh, đến phòng cuối cùng xem các chỉ số của bệnh nhân vẫn không tiến triển gì liền lắc đầu tiếc nuối rồi đem bản báo cáo nộp cho bác sĩ chính liền đi nghỉ ngơi.
Ngay sau đó, người trên giường bệnh bỗng mở to mắt ra nhìn thấy trần nhà trắng xóa, mùi thuốc khử trùng thoang thoảng. Sát thủ K trong đầu liền: "??? chẳng lẽ ta chưa chết ? Không đúng, ta xác thực đã die rồi kia mà, quan trọng hơn nữa đây là nơi nào"
Cô nhìn xung quanh quan sát ở đây là phòng bệnh hơn nữa trên mặt cô còn gắn mặt nạ oxy
Cô đưa tay gỡ chiếc mặt nạ ra rồi vô tình nhìn lướt qua phía đầu giường, chiếc bảng treo tên ghi " Chu Phong Thanh " . Cô ngây người vài giây rồi mới phản ứng được , không phải cô chưa chết mà cô đã xuyên không thành người khác rồi. Đã như vậy cô sẽ sống thật tốt , rồi đưa tay vuốt chiếc bảng tên:" Cả phần của cô nữa Chu Phong Thanh " tiếng nói khàn khàn vang lên trong phòng bệnh.
Bây giờ cô không phải là K nữa, cô là Chu Phong Thanh !
Cô thử giọng phát âm a b c d một lúc, cảm thấy rằng giọng này thật hay âm thanh trầm thấp nhẹ nhàng, thật thích.
Chu Phong Thanh đưa tay sờ sờ lên khuôn mặt, thầm nghĩ người này chắc đẹp lắm cảm thấy rất hài lòng rồi bỏ tay xuống, cô muốn xuống giường ra ngoài bỗng cảm thấy kì lạ, hình như chân của cô không cử động được
Chẳng lẽ thân thể này là người tàn tật ư !!!
Cô tính ra ngoài xem thế giới này như thế nào, hết cách Phong Thanh đành cố gắng dịch qua gần nút bấm khẩn cấp ở đầu giường, cô bấm nút tiếng chuông oang oang vang lên.
Bác sĩ và y tá chạy đến ngay lập tức, ai cũng há hốc mồm kinh ngạc vì tiểu thư họ Chu này làm người thực vật suốt 3 tháng trời , ai cũng nghĩ rằng vị này sẽ không tỉnh lại được nữa, bác sĩ nhanh chóng phản ứng tiến lên kiểm tra cho Chu Phong Thanh, đồng thời cũng kêu ý tá liên hệ với Chu gia.
Trong lúc kiểm tra các chỉ số cho Phong Thanh, cô liền nhanh miệng hỏi vì lo cho đôi chân nhỏ xinh của mình :" Bác sĩ, sao chân của tôi không thể cử động được" bác sĩ đáp :" việc này chúng tôi cần phải làm thêm một vài xét nghiệm mới có thể đưa ra kết quả chính xác" sau đó bác sĩ đưa cô đi làm một loạt kiểm tra dài dằng dặc . Sau khi ra khỏi phòng kiểm tra bỗng có hai người tiến lên ôm cô rồi khóc nức nở, theo sau có thêm hai người nữa dù hai mắt đỏ hoe đầy tơ máu nhưng đều tràn ngập vui mừng.
Phong Thanh theo bản năng muốn né ra nhưng đột nhiên nhớ tới chân của mình liền để mặc cho hai người họ ôm , rồi đột nhiên có luồng kí ức không thuộc về cô.
À đây là cha mẹ nguyên chủ, cha là Chu Phục Kinh, mẹ là Dạ Tinh Lam , hai người đằng sau chắc là hai anh trai của nguyên chủ , anh cả Chu Nhất Phi, anh hai Chu Xung Thiên.
Nhất Phi Xung Thiên* ? Tên cũng hay thật mạnh mẽ nhưng sao nguyên chủ lại tên nhẹ nhàng thế.
Năm nay nguyên chủ 17 tuổi, là đứa con gái bảo bối được cưng chiều của Chu gia bậc nhất Hạ quốc, cô gặp tai nạn giao thông khi đang đi tới trường học kèm theo đó là sức khỏe ốm yếu từ nhỏ cuối cùng kết quả là nằm trên giường suốt 3 tháng trời, và bây giờ có nguy cơ là một người tàn tật, ôi cô bé đáng thương.
Chu Phong Thanh không quen được người khác ôm thế này, nhưng đôi mắt thanh lãnh dường như có chút suy tư vì trong đầu cô càng đặt ra nghi vấn về vụ tai nạn này.
Con nhà đại gia , tai nạn giao thông ?
Sau khi ba mẹ Chu ổn định tâm tình, Chu Nhất Phi mới tiến lên hỏi bác sĩ :" Tình trạng em gái tôi như thế nào rồi ? "
-------------------------------
(*)Nhất Phi Xung Thiên trong câu
Thử điểu bất phi tắc dĩ, nhất phi xung thiên; bất minh tắc dĩ, nhất minh kinh nhân.
此鸟不飞则已, 一飞冲天; 不鸣则已, 一鸣惊人.
ngụ ý là con chim đó không bay thì thôi, một khi đã bay thì bay vút lên trời; không hót thì thôi, một khi đã hót thì khiến người ta kinh ngạc! (Sử kí - hoạt kê liệt truyện)
Còn tên của nữ chính là Phong Thanh trong câu Thu Phong Thanh của Thu Phong Từ - Lý Bạch
Thu phong thanh,
Thu nguyệt minh.
Lạc diệp tụ hoàn tán,
Hàn nha thê phục kinh.
Tương tư, tương kiến tri hà nhật?
Thử thì, thử dạ nan vi tình...
ngụ ý là : gió thu mát mẻ , con gái nhẹ nhàng dễ chịu như gió mùa thu đó~~
Nếu có kiếp sau cô chỉ ước mình được tự do.
~ Bệnh viện Lâm An ~
Phòng bệnh VIP , người nằm trên giường bệnh là một cô gái, làn da trắng muốt như thiên sứ, ngũ quan tinh xảo nhưng đáng tiếc gương mặt tái nhợt không chút máu.
Y tá kiểm tra từng phòng bệnh, đến phòng cuối cùng xem các chỉ số của bệnh nhân vẫn không tiến triển gì liền lắc đầu tiếc nuối rồi đem bản báo cáo nộp cho bác sĩ chính liền đi nghỉ ngơi.
Ngay sau đó, người trên giường bệnh bỗng mở to mắt ra nhìn thấy trần nhà trắng xóa, mùi thuốc khử trùng thoang thoảng. Sát thủ K trong đầu liền: "??? chẳng lẽ ta chưa chết ? Không đúng, ta xác thực đã die rồi kia mà, quan trọng hơn nữa đây là nơi nào"
Cô nhìn xung quanh quan sát ở đây là phòng bệnh hơn nữa trên mặt cô còn gắn mặt nạ oxy
Cô đưa tay gỡ chiếc mặt nạ ra rồi vô tình nhìn lướt qua phía đầu giường, chiếc bảng treo tên ghi " Chu Phong Thanh " . Cô ngây người vài giây rồi mới phản ứng được , không phải cô chưa chết mà cô đã xuyên không thành người khác rồi. Đã như vậy cô sẽ sống thật tốt , rồi đưa tay vuốt chiếc bảng tên:" Cả phần của cô nữa Chu Phong Thanh " tiếng nói khàn khàn vang lên trong phòng bệnh.
Bây giờ cô không phải là K nữa, cô là Chu Phong Thanh !
Cô thử giọng phát âm a b c d một lúc, cảm thấy rằng giọng này thật hay âm thanh trầm thấp nhẹ nhàng, thật thích.
Chu Phong Thanh đưa tay sờ sờ lên khuôn mặt, thầm nghĩ người này chắc đẹp lắm cảm thấy rất hài lòng rồi bỏ tay xuống, cô muốn xuống giường ra ngoài bỗng cảm thấy kì lạ, hình như chân của cô không cử động được
Chẳng lẽ thân thể này là người tàn tật ư !!!
Cô tính ra ngoài xem thế giới này như thế nào, hết cách Phong Thanh đành cố gắng dịch qua gần nút bấm khẩn cấp ở đầu giường, cô bấm nút tiếng chuông oang oang vang lên.
Bác sĩ và y tá chạy đến ngay lập tức, ai cũng há hốc mồm kinh ngạc vì tiểu thư họ Chu này làm người thực vật suốt 3 tháng trời , ai cũng nghĩ rằng vị này sẽ không tỉnh lại được nữa, bác sĩ nhanh chóng phản ứng tiến lên kiểm tra cho Chu Phong Thanh, đồng thời cũng kêu ý tá liên hệ với Chu gia.
Trong lúc kiểm tra các chỉ số cho Phong Thanh, cô liền nhanh miệng hỏi vì lo cho đôi chân nhỏ xinh của mình :" Bác sĩ, sao chân của tôi không thể cử động được" bác sĩ đáp :" việc này chúng tôi cần phải làm thêm một vài xét nghiệm mới có thể đưa ra kết quả chính xác" sau đó bác sĩ đưa cô đi làm một loạt kiểm tra dài dằng dặc . Sau khi ra khỏi phòng kiểm tra bỗng có hai người tiến lên ôm cô rồi khóc nức nở, theo sau có thêm hai người nữa dù hai mắt đỏ hoe đầy tơ máu nhưng đều tràn ngập vui mừng.
Phong Thanh theo bản năng muốn né ra nhưng đột nhiên nhớ tới chân của mình liền để mặc cho hai người họ ôm , rồi đột nhiên có luồng kí ức không thuộc về cô.
À đây là cha mẹ nguyên chủ, cha là Chu Phục Kinh, mẹ là Dạ Tinh Lam , hai người đằng sau chắc là hai anh trai của nguyên chủ , anh cả Chu Nhất Phi, anh hai Chu Xung Thiên.
Nhất Phi Xung Thiên* ? Tên cũng hay thật mạnh mẽ nhưng sao nguyên chủ lại tên nhẹ nhàng thế.
Năm nay nguyên chủ 17 tuổi, là đứa con gái bảo bối được cưng chiều của Chu gia bậc nhất Hạ quốc, cô gặp tai nạn giao thông khi đang đi tới trường học kèm theo đó là sức khỏe ốm yếu từ nhỏ cuối cùng kết quả là nằm trên giường suốt 3 tháng trời, và bây giờ có nguy cơ là một người tàn tật, ôi cô bé đáng thương.
Chu Phong Thanh không quen được người khác ôm thế này, nhưng đôi mắt thanh lãnh dường như có chút suy tư vì trong đầu cô càng đặt ra nghi vấn về vụ tai nạn này.
Con nhà đại gia , tai nạn giao thông ?
Sau khi ba mẹ Chu ổn định tâm tình, Chu Nhất Phi mới tiến lên hỏi bác sĩ :" Tình trạng em gái tôi như thế nào rồi ? "
-------------------------------
(*)Nhất Phi Xung Thiên trong câu
Thử điểu bất phi tắc dĩ, nhất phi xung thiên; bất minh tắc dĩ, nhất minh kinh nhân.
此鸟不飞则已, 一飞冲天; 不鸣则已, 一鸣惊人.
ngụ ý là con chim đó không bay thì thôi, một khi đã bay thì bay vút lên trời; không hót thì thôi, một khi đã hót thì khiến người ta kinh ngạc! (Sử kí - hoạt kê liệt truyện)
Còn tên của nữ chính là Phong Thanh trong câu Thu Phong Thanh của Thu Phong Từ - Lý Bạch
Thu phong thanh,
Thu nguyệt minh.
Lạc diệp tụ hoàn tán,
Hàn nha thê phục kinh.
Tương tư, tương kiến tri hà nhật?
Thử thì, thử dạ nan vi tình...
ngụ ý là : gió thu mát mẻ , con gái nhẹ nhàng dễ chịu như gió mùa thu đó~~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.