Thiên Kim Thật Chỉ Muốn Làm Ruộng
Chương 50:
Trạch Miêu
23/10/2024
“Trước đó tôi đã muốn gặp cô rồi, nhưng lại lo lắng cô không vui.” Khi Trình Sương Sương nói lời này, bờ mi khẽ rủ xuống, nét mặt vui vẻ dần nhạt nhòa.
Ngô Duyên chậm rãi nói ra: “Có gì mà không vui.”
Nếu như gặp một lần mà có một triệu, cô rất sẵn lòng gặp thêm mấy lần.
Nụ cười của Trình Sương Sương càng tươi hơn: “Thật vậy sao? Vậy về sau tôi có thể thường xuyên đi tìm cô không, chúng ta có thể cùng nhau ăn uống, du lịch.”
Cô ta đi đến bên cạnh Ngô Duyên, muốn khoác lấy tay cô, chỉ là khi ánh mắt rơi lên trên mặt Ngô Duyên, động tác bỗng khựng lại.
Mỗi lần gặp Ngô Duyên, dường như cô lại xinh đẹp hơn. Cô không cần làm gì cả, chỉ đứng ở nơi đó, tự nhiên đã thu hút ánh mắt của rất nhiều người.
Đứng ở khoảng cách gần, sự chênh lệch về nhan sắc giữa hai người càng rõ ràng hơn, ngay cả khi không trang điểm, cũng không tìm thấy một lỗ chân lông nào, làn da trắng nõn phát sáng giống như ngọc thượng đẳng, cánh môi hồng hào kiều diễm mà không một loại son môi nào có thể tái hiện, giống như cánh hồng vừa chớm nở.
Rõ ràng trước đây, mọi người đều nghĩ rằng cô ta đẹp hơn Ngô Duyên. Chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi, một người có thể thay đổi diện mạo lớn đến vậy sao? Trừ phi Ngô Duyên dùng thủ đoạn khác.
Trình Sương Sương thốt ra: “Chẳng lẽ cô đi phẫu thuật thẩm mỹ?”
“Đương nhiên phẫu thuật thẩm mỹ cũng chẳng sao cả, con gái theo đuổi cái đẹp không có gì sai.”
Vừa nói ra câu này, nơi đây lập tức yên tĩnh, ai nấy đều tỏ vẻ khiếp sợ nhìn về phía Trình Sương Sương.
Phó đạo diễn Triệu Tuần ở bên cạnh lại càng không nhịn được lắc đầu: Những năm gần đây Trình Sương Sương quá mức thuận buồm xuôi gió, có thể nói là được nuông chiều mà lớn lên, cho dù gặp khó khăn cũng có quý nhân giúp đỡ, gặp dữ hóa lành. Điều này cũng khiến cho khả năng chịu đựng của cô ta kém hơn người khác, hôm nay vừa bị Ngô Duyên kích thích vậy thôi đã mất kiểm soát rồi.
Trong phòng phát sóng trực tiếp đã có người chế nhạo.
—— Cái quỷ gì vậy? Đẹp hơn cô ta thì nhất định là phẫu thuật thẩm mỹ à? Đã nói là tiểu thiên sứ mà, thiết lập nhân vật sụp đổ rồi à?
—— Hừm, lúc trước từng là fan qua đường của cô ta, bây giờ nhìn thấy cảnh này, tâm trạng hơi phức tạp, như thể bộ lọc đã vỡ tan tành.
…
Khi nghe thấy lời này của Trình Sương Sương, Ngô Duyên cũng không tức giận, trái lại cảm thấy buồn cười. Ở trong mắt Trình Sương Sương, cô nên kém hơn cô ta ở mọi mặt. Cũng đúng thôi, cô ta đứng trên mây quan sát xuống dưới quá lâu, sớm đã quen với vị trí như vậy.
“Phẫu thuật thẩm mỹ?” Giọng điệu của cô vẫn nhẹ nhàng như cũ, ánh mắt rơi lên trên người Vân Mộng Dao: “Chị Vân, tôi có thể gọi chị như vậy không?”
Vân Mộng Dao bị gọi tên thì hơi ngẩn ra, sau đó gật đầu: “Không thành vấn đề.”
Ngô Duyên nói: “Tôi không hiểu nhiều về giá cả thị trường của phẫu thuật thẩm mỹ, nhưng chị là ngôi sao lớn, kiến thức rộng rãi, chắc hẳn biết nhiều hơn tôi.” Cô sờ lên mặt mình: “Nếu như tôi muốn chỉnh ra khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần như của tôi thì hết bao nhiêu tiền?”
Người khác tự khen mình xinh đẹp tuyệt trần sẽ chỉ khiến người khác cảm thấy tự phụ, nhưng lời này nói ra từ miệng Ngô Duyên lại mang sắc thái tự tin đanh thép, khiến cho người ta không thể không tin phục. Không sai, trước đó Trình Sương Sương được thổi phồng là xinh đẹp tuyệt trần, vậy đương nhiên Ngô Duyên chính là nguyên bản của vẻ đẹp tuyệt trần.
Vân Mộng Dao nhìn mặt cô mấy lần, khóe môi cong lên nở nụ cười: “Vô giá, không sửa ra được.”
Khuôn mặt của cô vô cùng tự nhiên, căn bản không có dấu hiệu của việc động dao kéo, đặc biệt là mỗi cái nhăn mày mỗi nụ cười, rực rỡ tỏa sáng, khiến cho người ta không thể rời mắt.
Ngô Duyên cười: “Tôi nghe nói có một loại thuốc tiêm, tiêm một mũi cũng phải hơn trăm nghìn tệ! Cô xem tôi đi, ngay cả một triệu cũng phải bắt chẹt, tôi sẽ nỡ mang tiền đi phẫu thuật thẩm mỹ sao?”
“Phẫu thuật thẩm mỹ quá đắt, tôi là người nghèo, không làm nổi.” Có số tiền kia, mang đi tu luyện không tốt sao?
Khi cô nói những lời này còn nhìn về phía Trình Sương Sương, ý chỉ trước đó chương trình đi bài ‘bắt chẹt một triệu tệ’.
Cô thở dài một hơi, hai mắt rủ xuống, dáng vẻ buồn bã lập tức toát ra: “Từ đầu đến cuối tôi không hề ép tổ chương trình nhất định phải quay chụp ở nơi này của tôi, trước đó tôi cũng đã nói ra yêu cầu của mình, mấy người có chấp nhận hay không thì là quyền của mấy người, một người dân bình thường như tôi không có năng lực kề dao lên cổ cưỡng ép đe dọa các người ký hợp đồng, cho nên tôi cũng không hiểu, sao nhiều người nói tôi bắt chẹt như vậy?”
Thật ra ai cũng biết điều này, nhưng trước đó mọi người đều bị tẩy não, hình tượng của Ngô Duyên thật sự quá tệ, đương nhiên mọi người nghĩ về cô theo hướng xấu nhất.
Ngô Duyên chậm rãi nói ra: “Có gì mà không vui.”
Nếu như gặp một lần mà có một triệu, cô rất sẵn lòng gặp thêm mấy lần.
Nụ cười của Trình Sương Sương càng tươi hơn: “Thật vậy sao? Vậy về sau tôi có thể thường xuyên đi tìm cô không, chúng ta có thể cùng nhau ăn uống, du lịch.”
Cô ta đi đến bên cạnh Ngô Duyên, muốn khoác lấy tay cô, chỉ là khi ánh mắt rơi lên trên mặt Ngô Duyên, động tác bỗng khựng lại.
Mỗi lần gặp Ngô Duyên, dường như cô lại xinh đẹp hơn. Cô không cần làm gì cả, chỉ đứng ở nơi đó, tự nhiên đã thu hút ánh mắt của rất nhiều người.
Đứng ở khoảng cách gần, sự chênh lệch về nhan sắc giữa hai người càng rõ ràng hơn, ngay cả khi không trang điểm, cũng không tìm thấy một lỗ chân lông nào, làn da trắng nõn phát sáng giống như ngọc thượng đẳng, cánh môi hồng hào kiều diễm mà không một loại son môi nào có thể tái hiện, giống như cánh hồng vừa chớm nở.
Rõ ràng trước đây, mọi người đều nghĩ rằng cô ta đẹp hơn Ngô Duyên. Chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi, một người có thể thay đổi diện mạo lớn đến vậy sao? Trừ phi Ngô Duyên dùng thủ đoạn khác.
Trình Sương Sương thốt ra: “Chẳng lẽ cô đi phẫu thuật thẩm mỹ?”
“Đương nhiên phẫu thuật thẩm mỹ cũng chẳng sao cả, con gái theo đuổi cái đẹp không có gì sai.”
Vừa nói ra câu này, nơi đây lập tức yên tĩnh, ai nấy đều tỏ vẻ khiếp sợ nhìn về phía Trình Sương Sương.
Phó đạo diễn Triệu Tuần ở bên cạnh lại càng không nhịn được lắc đầu: Những năm gần đây Trình Sương Sương quá mức thuận buồm xuôi gió, có thể nói là được nuông chiều mà lớn lên, cho dù gặp khó khăn cũng có quý nhân giúp đỡ, gặp dữ hóa lành. Điều này cũng khiến cho khả năng chịu đựng của cô ta kém hơn người khác, hôm nay vừa bị Ngô Duyên kích thích vậy thôi đã mất kiểm soát rồi.
Trong phòng phát sóng trực tiếp đã có người chế nhạo.
—— Cái quỷ gì vậy? Đẹp hơn cô ta thì nhất định là phẫu thuật thẩm mỹ à? Đã nói là tiểu thiên sứ mà, thiết lập nhân vật sụp đổ rồi à?
—— Hừm, lúc trước từng là fan qua đường của cô ta, bây giờ nhìn thấy cảnh này, tâm trạng hơi phức tạp, như thể bộ lọc đã vỡ tan tành.
…
Khi nghe thấy lời này của Trình Sương Sương, Ngô Duyên cũng không tức giận, trái lại cảm thấy buồn cười. Ở trong mắt Trình Sương Sương, cô nên kém hơn cô ta ở mọi mặt. Cũng đúng thôi, cô ta đứng trên mây quan sát xuống dưới quá lâu, sớm đã quen với vị trí như vậy.
“Phẫu thuật thẩm mỹ?” Giọng điệu của cô vẫn nhẹ nhàng như cũ, ánh mắt rơi lên trên người Vân Mộng Dao: “Chị Vân, tôi có thể gọi chị như vậy không?”
Vân Mộng Dao bị gọi tên thì hơi ngẩn ra, sau đó gật đầu: “Không thành vấn đề.”
Ngô Duyên nói: “Tôi không hiểu nhiều về giá cả thị trường của phẫu thuật thẩm mỹ, nhưng chị là ngôi sao lớn, kiến thức rộng rãi, chắc hẳn biết nhiều hơn tôi.” Cô sờ lên mặt mình: “Nếu như tôi muốn chỉnh ra khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần như của tôi thì hết bao nhiêu tiền?”
Người khác tự khen mình xinh đẹp tuyệt trần sẽ chỉ khiến người khác cảm thấy tự phụ, nhưng lời này nói ra từ miệng Ngô Duyên lại mang sắc thái tự tin đanh thép, khiến cho người ta không thể không tin phục. Không sai, trước đó Trình Sương Sương được thổi phồng là xinh đẹp tuyệt trần, vậy đương nhiên Ngô Duyên chính là nguyên bản của vẻ đẹp tuyệt trần.
Vân Mộng Dao nhìn mặt cô mấy lần, khóe môi cong lên nở nụ cười: “Vô giá, không sửa ra được.”
Khuôn mặt của cô vô cùng tự nhiên, căn bản không có dấu hiệu của việc động dao kéo, đặc biệt là mỗi cái nhăn mày mỗi nụ cười, rực rỡ tỏa sáng, khiến cho người ta không thể rời mắt.
Ngô Duyên cười: “Tôi nghe nói có một loại thuốc tiêm, tiêm một mũi cũng phải hơn trăm nghìn tệ! Cô xem tôi đi, ngay cả một triệu cũng phải bắt chẹt, tôi sẽ nỡ mang tiền đi phẫu thuật thẩm mỹ sao?”
“Phẫu thuật thẩm mỹ quá đắt, tôi là người nghèo, không làm nổi.” Có số tiền kia, mang đi tu luyện không tốt sao?
Khi cô nói những lời này còn nhìn về phía Trình Sương Sương, ý chỉ trước đó chương trình đi bài ‘bắt chẹt một triệu tệ’.
Cô thở dài một hơi, hai mắt rủ xuống, dáng vẻ buồn bã lập tức toát ra: “Từ đầu đến cuối tôi không hề ép tổ chương trình nhất định phải quay chụp ở nơi này của tôi, trước đó tôi cũng đã nói ra yêu cầu của mình, mấy người có chấp nhận hay không thì là quyền của mấy người, một người dân bình thường như tôi không có năng lực kề dao lên cổ cưỡng ép đe dọa các người ký hợp đồng, cho nên tôi cũng không hiểu, sao nhiều người nói tôi bắt chẹt như vậy?”
Thật ra ai cũng biết điều này, nhưng trước đó mọi người đều bị tẩy não, hình tượng của Ngô Duyên thật sự quá tệ, đương nhiên mọi người nghĩ về cô theo hướng xấu nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.