Thiên Kim Thật Dựa Vào Phát Điên Tung Hoành Hào Môn
Chương 25: Rụng Đầu Thì Chắc Không Đến Mức
Phó Y Lăng
26/10/2024
Khán giả cũng nhận ra thái độ của Tống Vũ dành cho An Tầm có điều gì đó khác thường. Đại tiểu thư này dù ở trên mạng hay ngoài đời đều là một kẻ ngang tàng kiêu ngạo, chưa ai từng thấy cô ả dịu dàng đến vậy.
"Người ta chào anh kìa, chí ít cũng đáp lại chút đi chứ." An Duyệt dùng vai huých nhẹ An Tầm, suýt nữa anh ta đã bị cô đẩy ngã.
Mé! Chắc chắn con nhóc này cố ý! Rõ ràng đang muốn anh ta ngã chổng vó, mất mặt trước hàng triệu khán giả cả nước đây mà!
An Tầm đặt hành lý xuống, xoa nhẹ vai rồi lén lườm An Duyệt một cái.
Từ khi con nhóc này bước vào nhà, anh ta có cảm giác hình tượng của mình ngày càng sụp đổ thê thảm.
Những hành động nhỏ nhặt giữa hai người đều bị máy quay ghi lại rõ ràng. Thấy An Tầm bị huých mạnh đến mức suýt ngã, khán giả ai nấy cũng cười khoái chí.
[Ha ha ha! Biểu cảm thích thú của An Duyệt giống y hệt của tôi vậy. An Tầm nhìn to cao thế mà sao yếu đuối vậy chứ?]
[Tôi nghĩ không phải yếu đâu, nhìn An Duyệt tát mấy gã đàn ông to khỏe như quay con quay thì biết sức lực của cô ấy mạnh thế nào rồi. An Tầm không hề đề phòng, bị đẩy đến suýt ngã cũng là chuyện bình thường thôi.]
[Sao tôi cứ cảm thấy cặp anh em này như oan gia thế nhỉ? Mà An Tầm với Tống Vũ có quen gì nhau không?]
Quen hay không thì không rõ, vì An Tầm vốn chẳng có ý định để ý đến Tống Vũ.
Thấy anh ta chẳng hề đoái hoài, nụ cười của Tống Vũ thoáng chốc cứng lại, nhưng chỉ vài giây sau, cô ả lại trở về vẻ ngạo mạn thường thấy, bắt đầu mắng nhiếc đám vệ sĩ của mình.
Khán giả không khỏi tỏ ra thương cảm cho những vệ sĩ kia, hầu hạ một đại tiểu thư thế này thật sự quá khổ, mà cô đại tiểu thư này còn rất giỏi chửi người.
Nhìn đám vệ sĩ bị mắng đến mức mặt mày tái mét, An Duyệt chậc một tiếng, lắc đầu ngao ngán.
Thế nhưng âm thanh này của cô lại khiến ngọn lửa trong người Tống Vũ đột ngột chuyển hướng.
"Cái cô này chậc chậc gì đấy? Cô đang khinh thường tôi đúng không? Hay là định lên tiếng bênh vực họ?"
Chớp mắt, Tống Vũ đã xông thẳng đến trước mặt An Duyệt, khiến cô không khỏi hoa mắt.
Nhìn khuôn mặt hầm hầm sát khí của Tống Vũ trước mặt, An Duyệt híp mắt, lùi lại một bước dài.
Lúc này An Tầm và An Hân rút lui sang một bên, trông vô cùng phấn khích.
An Hân chẳng biết lôi từ đâu ra một gói hạt dưa nhỏ: "Anh à, anh nghĩ họ có đánh nhau không? Chắc là Tống Vũ không chịu nổi một cái tát của An Duyệt đâu nhỉ? Em cá chỉ cần một tát thôi là đầu cô ta rụng liền!"
An Tầm giật lấy gói hạt dưa trong tay An Hân, vừa nhai vừa nói: "Rụng đầu thì chắc là không đến mức, nhưng đánh như con quay thì có khả năng đấy. Tống Vũ chưa xem cái clip kia à? Sao cô ta lại tự dâng mình đến cửa thế kia."
Nhìn hai người bình thản cắn hạt dưa, khán giả đang xem trực tiếp trên mạng:... Không phải chứ, các người không định vào can ngăn à?
[Hai người này cứ thế mà ngồi cắn hạt dưa sao? Thật sự không định vào can ngăn à? An Duyệt làm gì đối phó được cô đại tiểu thư kia chứ?]
[Ha ha ha, tình huống của ba anh em này hoàn toàn khác xa những gì tôi tưởng tượng. Hai người họ cắn hạt dưa cũng chân thực quá rồi, thế mà An Hân còn mang cả hạt dưa theo, mà thao tác bóc hạt của cô ấy cũng quá thành thạo rồi.]
[Tôi thấy hai người kia nói không sai đâu. Tống Vũ thân hình yếu ớt chắc chắn không đọ được với chị gái đánh quay, một cái tát của chị ấy là đủ để biến Tống Vũ thành con quay rồi, không cần lo lắng.]
An Duyệt không hề biết cư dân mạng đang bình luận mình thế nào, vì giờ đây cô hoàn toàn bị Tống Vũ làm cho chóng mặt.
Miệng Tống Vũ cứ nổ đoàng đoàng như súng máy, lại còn vừa nói vừa đến gần cô.
"Người ta chào anh kìa, chí ít cũng đáp lại chút đi chứ." An Duyệt dùng vai huých nhẹ An Tầm, suýt nữa anh ta đã bị cô đẩy ngã.
Mé! Chắc chắn con nhóc này cố ý! Rõ ràng đang muốn anh ta ngã chổng vó, mất mặt trước hàng triệu khán giả cả nước đây mà!
An Tầm đặt hành lý xuống, xoa nhẹ vai rồi lén lườm An Duyệt một cái.
Từ khi con nhóc này bước vào nhà, anh ta có cảm giác hình tượng của mình ngày càng sụp đổ thê thảm.
Những hành động nhỏ nhặt giữa hai người đều bị máy quay ghi lại rõ ràng. Thấy An Tầm bị huých mạnh đến mức suýt ngã, khán giả ai nấy cũng cười khoái chí.
[Ha ha ha! Biểu cảm thích thú của An Duyệt giống y hệt của tôi vậy. An Tầm nhìn to cao thế mà sao yếu đuối vậy chứ?]
[Tôi nghĩ không phải yếu đâu, nhìn An Duyệt tát mấy gã đàn ông to khỏe như quay con quay thì biết sức lực của cô ấy mạnh thế nào rồi. An Tầm không hề đề phòng, bị đẩy đến suýt ngã cũng là chuyện bình thường thôi.]
[Sao tôi cứ cảm thấy cặp anh em này như oan gia thế nhỉ? Mà An Tầm với Tống Vũ có quen gì nhau không?]
Quen hay không thì không rõ, vì An Tầm vốn chẳng có ý định để ý đến Tống Vũ.
Thấy anh ta chẳng hề đoái hoài, nụ cười của Tống Vũ thoáng chốc cứng lại, nhưng chỉ vài giây sau, cô ả lại trở về vẻ ngạo mạn thường thấy, bắt đầu mắng nhiếc đám vệ sĩ của mình.
Khán giả không khỏi tỏ ra thương cảm cho những vệ sĩ kia, hầu hạ một đại tiểu thư thế này thật sự quá khổ, mà cô đại tiểu thư này còn rất giỏi chửi người.
Nhìn đám vệ sĩ bị mắng đến mức mặt mày tái mét, An Duyệt chậc một tiếng, lắc đầu ngao ngán.
Thế nhưng âm thanh này của cô lại khiến ngọn lửa trong người Tống Vũ đột ngột chuyển hướng.
"Cái cô này chậc chậc gì đấy? Cô đang khinh thường tôi đúng không? Hay là định lên tiếng bênh vực họ?"
Chớp mắt, Tống Vũ đã xông thẳng đến trước mặt An Duyệt, khiến cô không khỏi hoa mắt.
Nhìn khuôn mặt hầm hầm sát khí của Tống Vũ trước mặt, An Duyệt híp mắt, lùi lại một bước dài.
Lúc này An Tầm và An Hân rút lui sang một bên, trông vô cùng phấn khích.
An Hân chẳng biết lôi từ đâu ra một gói hạt dưa nhỏ: "Anh à, anh nghĩ họ có đánh nhau không? Chắc là Tống Vũ không chịu nổi một cái tát của An Duyệt đâu nhỉ? Em cá chỉ cần một tát thôi là đầu cô ta rụng liền!"
An Tầm giật lấy gói hạt dưa trong tay An Hân, vừa nhai vừa nói: "Rụng đầu thì chắc là không đến mức, nhưng đánh như con quay thì có khả năng đấy. Tống Vũ chưa xem cái clip kia à? Sao cô ta lại tự dâng mình đến cửa thế kia."
Nhìn hai người bình thản cắn hạt dưa, khán giả đang xem trực tiếp trên mạng:... Không phải chứ, các người không định vào can ngăn à?
[Hai người này cứ thế mà ngồi cắn hạt dưa sao? Thật sự không định vào can ngăn à? An Duyệt làm gì đối phó được cô đại tiểu thư kia chứ?]
[Ha ha ha, tình huống của ba anh em này hoàn toàn khác xa những gì tôi tưởng tượng. Hai người họ cắn hạt dưa cũng chân thực quá rồi, thế mà An Hân còn mang cả hạt dưa theo, mà thao tác bóc hạt của cô ấy cũng quá thành thạo rồi.]
[Tôi thấy hai người kia nói không sai đâu. Tống Vũ thân hình yếu ớt chắc chắn không đọ được với chị gái đánh quay, một cái tát của chị ấy là đủ để biến Tống Vũ thành con quay rồi, không cần lo lắng.]
An Duyệt không hề biết cư dân mạng đang bình luận mình thế nào, vì giờ đây cô hoàn toàn bị Tống Vũ làm cho chóng mặt.
Miệng Tống Vũ cứ nổ đoàng đoàng như súng máy, lại còn vừa nói vừa đến gần cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.