Thiên Kim Thật Dựa Vào Phát Điên Tung Hoành Hào Môn

Chương 34: Tư Duy Kỳ Lạ

Phó Y Lăng

07/11/2024

"Đỉnh quá, đỉnh quá trời! Cậu múa gậy đỉnh thật đấy!"

An Duyệt ngồi bên dùng sức vỗ tay, cô thực sự hưng phấn mà cổ vũ.

Thấy hai người bên cạnh không vỗ tay, cô còn thúc giục: "Sao hai người không vỗ tay vậy? Chẳng lẽ hai người thấy màn biểu diễn này không xuất sắc? Thế hai người có màn nào đặc sắc hơn không?"

An Hân và Tống Vũ vội vàng lắc đầu rồi điên cuồng vỗ tay: "Xuất sắc, xuất sắc lắm! Hồi nãy chúng tôi bị cuốn hút quá nên ngẩn người thôi. Hai chúng tôi chẳng có tài năng gì, làm một khán giả nhiệt tình là được rồi."

Đùa chắc, họ biểu diễn tài năng gì cho được? Một người biểu diễn khả năng diễn xuất của bạch liên bông, một người biểu diễn khả năng mắng người à?

Nhìn Tạ Thần giẫm lên mình điên cuồng thể hiện, vẻ mặt An Tầm như sắp nứt ra tới nơi.

Thằng nhóc này đang cố ý đúng không? Chắc chắn đang cố ý!

Đây chắc chắn là giẫm lên anh ta mà tỏa sáng! Cái người này lòng dạ sâu không thấy đáy, là ai trong giới thượng lưu nói thằng này thẳng tính vậy? Thẳng tính cái quần què, rõ ràng là lắm mưu mô!

Khán giả cũng đã mê mẩn bởi sự ngầu lòi của Tạ Thần, thi nhau tung hô không ngớt.

[A a a! Tạ Thần! Anh chính là Hầu Ca trong lòng em!]

[Hầu Ca là "tình hầu" trong mộng của em, còn anh thì là tình nhân trong mộng!]

[Màn múa gậy này đẹp quá, tuy không có tính sát thương nhưng mãn nhãn quá chừng!]



[Có ai chú ý tới An Tầm ngồi bên cạnh không? Sắc mặt của anh ấy hài chết đi được. Đây là lần đầu tiên tôi thấy ai đó có thể diễn tả ra được đủ loại cảm xúc phức tạp đến vậy, hai phần ghen tị, hai phần không cam lòng, ba phần hận thù và ba phần khinh thường.]

[Lầu trên tổng hợp hay ghê, mấy tiểu thịt tươi trong giới qua đây mà học tập đi, xem người ta diễn tả cảm xúc phức tạp như nào kìa, mà anh ấy còn chẳng phải diễn viên chuyên nghiệp nữa cơ.]

Mấy tiểu thịt tươi vô duyên vô cớ bị so sánh: ...

Bọn họ đâu có phải sếp tổng bá đạo thực thụ, người ta sinh ra đã là cậu ấm nhà giàu, diễn được cảm xúc của sếp tổng bá đạo chẳng phải là chuyện đương nhiên sao?

Sau khi biểu diễn xong, Tạ Thần lại đưa gậy cho An Tầm.

An Tầm: ??? Cậu lại muốn gì nữa đây, muốn giẫm tôi thêm lần nữa hả!

Chỉ thấy Tạ Thần thở dài nói: "Tôi chỉ có thể giải vây cho anh đến đây thôi, tiếp theo tự anh lo đi, múa vài chiêu là được rồi."

An Duyệt bên cạnh đã cười đến mức phát ra tiếng ngỗng kêu. Sao lại có người nghiêm túc mà buồn cười đến thế này cơ chứ?

An Hân và Tống Vũ cúi đầu, bả vai rung lên dữ dội. Trước giờ chỉ nghe nói cậu ấm nhà họ Tạ tính tình không tốt lắm, nhưng hoàn toàn không biết anh lại hài hước đến mức này.

Giữ nguyên gương mặt lạnh như băng mà thốt ra những lời tấu hề như thế, thật sự không phải đang kể chuyện cười sao?

An Hân tức đến mức mắt sắp trợn ngược lên trời: "Tôi không múa! Cậu bỏ cái gậy của cậu ra chỗ khác cho tôi! Tôi không muốn nhìn thấy nó nữa!"

Mẹ thiệt chứ đây là giải vây ư? Có ai giải vây mà thế này không? Anh ta gần như bị tên này giẫm bẹp dí dưới đất rồi, rốt cuộc tên này có hiểu thế nào là giải vây không vậy?

Vốn dĩ cho rằng con nhóc An Duyệt đã đủ khiến người khác phát điên rồi, không ngờ lại có một người khác còn tệ hơn.



Ban đầu khán giả thấy Tạ Thần đưa gậy cho An Tầm cũng khá tò mò không biết anh định làm gì, thế là mấy câu nói kế tiếp của anh khiến người ta cười lăn cười bò.

[Tôi từng thấy người có tư duy kỳ lạ nhưng chưa từng thấy tư duy nào kỳ lạ như thế. Cậu Tạ à, cậu là thần tượng của em!]

[Tóc của An Hân sắp dựng đứng hết lên rồi kìa, lần đầu tiên tôi hiểu được nghĩa của cụm từ tức đến xù lông đấy!]

[Nếu tôi là An Tầm thì chắc là tôi cũng tức phát điên thôi, Tạ Thần đúng là một tài năng xuất chúng!]

Cha Tạ nhìn đứa con trai tư duy độc đáo của mình trong phòng phát sóng, lại nhìn qua vợ đang ngồi mải mê chỉnh sửa video CP với nụ cười mê muội, ông ấy bất đắc dĩ thở dài một hơi.

Thằng con trai út này thật sự giống y như đúc mẹ nó, có điều cảm xúc không thể hiện nhiều ra ngoài mà thôi.

Tiết mục hôm nay An Tầm có thấy xuất sắc hay không thì không biết, nhưng khán giả thấy xuất sắc là cái chắc rồi.

Thật ra chơi như vậy thì thời gian trôi qua cũng rất nhanh, An Duyệt ngáp dài, lơ mơ nói: "Tôi đi ngủ đây, mọi người muốn làm gì cứ tự tiện nhé."

Tạ Thần đang mải suy nghĩ không hiểu mình sai ở đâu mà An Tầm lại nổi giận như thế, bất chợt nghe thấy câu nói của An Duyệt.

Anh vì đang mất tập trung nên không nghe rõ, vậy nên thắc mắc hỏi lại: "Gì mà tự mình đi đại tiện?"

Mọi người có mặt: …

Toàn bộ khán giả đang xem phát sóng trực tiếp: …

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Kim Thật Dựa Vào Phát Điên Tung Hoành Hào Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook