Thiên Kim Thật Ốm Yếu, Biết 100 Triệu Điểm Huyền Học Thì Có Gì Sai

Chương 12

Lạc Sanh Sanh

07/06/2024

Trì Nhạc theo bản năng đưa nhìn mắt xe, chỉ thấy trên nóc xe, quỷ thắt cổ đang ngồi rất chi là ngay ngắn ở trên đó.

Tiếng khóc chợt im bặt.

Trì Vũ dùng âm lượng chỉ có hai người nghe được, nói: "Nếu như anh vẫn không chịu đi thì đêm nay nó sẽ xuất hiện ở trong phòng anh đấy!"

Tay Trì Nhạc buông cây cột ra nhanh hơn cả suy nghĩ.

┭┮﹏┭┮ Mấy con quỷ không có giới hạn này thật đáng ghét!

Con rất xin lỗi mọi người trong nhà, con cũng muốn chống cự nhưng đối thủ thật sự quá mạnh!

Trì Vũ rất vừa lòng, mỉm cười kéo tay Trì Nhạc rồi nói với mẹ Trì rằng: "Chúng con đi học đây ạ."

Trì Nhạc nhắm mắt theo đuôi đi theo Trì Vũ, đưa lưng về phía mọi người với biểu tình khẳng khái chịu chết.

Trì Vũ nhét Trì Nhạc vào trong xe trước, lễ phép vẫy tay với mẹ Trì rồi lên xe.

Mẹ Trì: Luôn cảm thấy chỗ nào là lạ, nhưng lại không rõ chỗ nào là lạ.

Trong xe, Trì Nhạc cao một mét tám núp trong góc, ước gì cách Trì Vũ rất xa.

Tài xế nhìn Trì Nhạc, xem ra cậu năm thật sự không thích cô Vũ mà!

Đúng lúc Trì Vũ cũng không muốn phản ứng với nít ranh, vui vẻ thanh tịnh.



Chỉ là nửa đường thì xe bị hỏng…

Trì Vũ nhìn Trì Nhạc bên cạnh, cô quên mất tên ranh con này còn mang theo buff xui xẻo nữa!

Cũng may hai người ra cửa sớm, Trì Vũ lấy điện thoại ra chuẩn bị gọi xe.

Đột nhiên Trì Nhạc nói: "Chúng ta gọi xe riêng đi!"

Trì Vũ nhướn mày: "Anh chắc không?"

"Chắc chắn!" Trì Nhạc gật đầu thật mạnh.

Năm phút sau, xe taxi dừng lại trước mặt Trì Vũ, cô mở cửa xe nhìn về phía Trì Nhạc, hỏi lại một lần: "Anh chắc là sẽ không đi cùng em hả?"

Trì Nhạc nhìn phần mềm gọi xe của mình thật lâu không có tài xế nhận đơn, lại nhìn Trì Vũ, cuối cùng cắn răng nói: "Tự anh có thể.”

Trì Vũ nhún vai, mặc kệ cậu ta, lên xe đi thẳng đến trường học.

Trường trung học Tân Lâm, trường quý tộc số một Giang Thành.

Xe vững vàng dừng trước cổng trường, Trì Vũ xuống xe suy nghĩ một chút rồi vẫn gọi điện thoại cho Trì Nhạc.

"Này, anh đi đến đâu rồi? Hay là em bảo tài xế taxi tới đón anh nhé? Nếu không thì sẽ tới muộn mất."



Trì Nhạc vẫn đang đứng tại chỗ:...

Cậu ta nhìn đường lớn đến một chiếc xe cũng không có, cùng với giao diện phần mềm không có người nhận đơn, nhận thua.

Trì Vũ cười cúp điện thoại bảo tài xế taxi trở về đón Trì Nhạc, có vài đứa nhỏ thật sự là không đến một giây cuối cùng thì không chịu cúi đầu.

Cô cúp điện thoại, tự mình đi vào trường học, không có Trì Nhạc dẫn đường, đầu tiên cô tìm được bảng thông báo, nơi đó có bản đồ trường học.

"Phòng giáo vụ ở đâu nhỉ?" Trì Vũ tìm tòi trên bản đồ.

"Bạn học, cậu muốn đến phòng giáo vụ hả?"

Trì Vũ quay đầu nhìn người bên cạnh, thiếu niên trước mặt ước chừng cùng tuổi với cô, mặc đồng phục chỉnh tề, ánh mắt trong suốt, trên mặt mang theo nụ cười ngại ngùng, là một anh đẹp trai dịu dàng.

Có lẽ là bởi vì ánh mắt của Trì Vũ dừng trên người mình thật lâu, thiếu niên có hơi ngượng ngùng, gương mặt cũng hơi ửng đỏ lên.

"Nè, sao mà cậu lại nhìn chằm chằm người khác như vậy hả?"

Thiếu nữ bên cạnh thiếu niên rất bất mãn với ánh mắt của Trì Vũ, đứng ra che trước người cậu thiếu niên kia, hai tay chống nạnh trừng mắt nhìn Trì Vũ: "Phòng giáo vụ ở ngay bên kia, cậu đi nhanh đi!"

Thiếu niên kéo thiếu nữ trở về, hơi ngượng ngùng nói xin lỗi với Trì Vũ: "Thật ngại quá, phòng giáo vụ ở tầng ba bên kia, cậu mau qua đó đi."

Trì Vũ nhướn mày, nói cảm ơn với hai người đó rồi xoay người đi về phía phòng giáo vụ.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Kim Thật Ốm Yếu, Biết 100 Triệu Điểm Huyền Học Thì Có Gì Sai

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook