Thiên Kim Thật Ốm Yếu, Biết 100 Triệu Điểm Huyền Học Thì Có Gì Sai
Chương 28
Lạc Sanh Sanh
11/06/2024
Nghĩ đến bộ dạng chật vật của mình hôm đó, Trì Vũ nhún vai.
Cố Thần nói: "Tôi đưa mẹ tôi đến đây kiểm tra sức khỏe, bà ấy có một khối u, bác sĩ nói may mà phát hiện sớm."
Nói xong, anh ta nhìn Trì Vũ, trong mắt lộ ra vẻ đánh giá: “Tôi đã hỏi mẹ tôi, bà ấy không quen cô, gần đây cũng không có đi khám sức khỏe, không biết cô Trì biết về tình trạng bệnh của mẹ tôi bằng cách nào?"
Trì Vũ cười cười: “Làm sao biết được quan trọng lắm sao?"
Cố Thần nhìn cô gái trẻ trước mặt, trẻ trung, xinh đẹp và bí ẩn.
"Đúng là không quan trọng." Cố Thần không truy cứu vấn đề này nữa, anh ta cúi đầu thật sâu với Trì Vũ: “Cảm ơn cô."
Trì Vũ đứng đó, nhận lời cảm ơn của Cố Thần, nói: "Không cần cảm ơn đâu, thật ra tối qua dù không có tôi, anh cũng sẽ không chết."
Chỉ là, mẹ anh thì chưa chắc, lời cảm ơn này của anh ta, cô xứng đáng được nhận.
Cố Thần rất biết ơn Trì Vũ, hôm qua anh ta đưa mẹ đi kiểm tra, bác sĩ nói nếu để chậm thêm chút nữa có lẽ sẽ không cứu được.
Đêm hôm đó nếu anh ta nhảy xuống, mẹ anh ta lại ốm đau thì sau này biết phải làm sao?
Trì Vũ không chỉ cứu anh ta, mà còn cứu cả mẹ anh ta.
"Cô Trì, chuyện cô dặn, tôi sẽ làm tốt." Cố Thần vừa nói vừa lấy điện thoại ra: “Nhưng mà khoản tiền đó tôi không thể nhận được."
"Mẹ tôi bị bệnh, tôi đã dùng một phần, coi như tôi mượn, còn lại tôi sẽ trả..."
Trì Vũ giữ tay anh ta đang định chuyển khoản: “Anh không muốn trả thù sao?"
Cố Thần sửng sốt.
Trì Vũ nhìn anh ta: “Tôi không biết cụ thể anh đã trải qua chuyện gì, nhưng theo những gì tôi thấy, hiện tại anh đang rất cần tiền."
Cô cười nói: "Anh sẽ không thực sự nghĩ rằng tôi cứu anh lên chỉ để anh đi chuyển đồ hộ tôi đấy chứ?"
"Tôi nhìn ra được, anh có tài năng, có khả năng, có tham vọng, chỉ là trước đây vận may chưa tới, nhưng bây giờ thì khác rồi."
Chết đi sống lại, từ đêm đó trở đi, số phận Cố Thần đã thay đổi.
"Số tiền đó coi như là khoản đầu tư của tôi cho anh." Trì Vũ nói.
Cố Thần nhìn cô gái trẻ trước mặt, trầm mặc một lúc rồi rút tay về, nói: "Đã có ai từng nói với cô rằng, cô Trì rất gan dạ chưa?"
Chưa thành niên mà đã mang hai trăm triệu ra đầu tư.
"Cô không sợ tối qua tôi ôm tiền bỏ trốn sao?"
Trì Vũ cười nói: "Chúng ta không phải vẫn gặp lại nhau đây sao?"
Cố Thần không thể nhìn thấu người trước mặt. Trước đây anh ta chưa từng tiếp xúc với cô, nhưng người trước mắt lại nói chính xác những chuyện đã xảy ra với anh ta, thậm chí còn cho anh ta vốn liếng để vực dậy.
Nhưng rốt cuộc là cô muốn gì?
Trì Vũ để mặc anh ta đánh giá mình, thản nhiên nói: "Hai trăm triệu này anh Cố muốn làm gì cũng được, nhưng lợi nhuận thu được từ hai trăm triệu này, anh phải nộp một phần mười cho tôi, một phần mười dùng để làm từ thiện, còn lại tùy ý anh sử dụng."
Cố Thần suy nghĩ một lát, cười nói: "Là đối tác kinh doanh, chúng ta có nên trao đổi thông tin liên lạc không?"
Trì Vũ mỉm cười, nói chuyện với người thông minh quả là đơn giản.
Hai người trao đổi thông tin liên lạc, sau đó vì phải bận chăm sóc mẹ nên Cố Thần xin phép rời đi trước.
Trì Vũ nhìn theo bóng lưng của anh ta, cô chưa bao giờ là người thụ động chờ đợi. Trong tình huống biết chắc chắn không giữ được tiền, điều cô có thể làm là tìm mọi cách giảm thiểu tổn thất.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Cố Thần nói: "Tôi đưa mẹ tôi đến đây kiểm tra sức khỏe, bà ấy có một khối u, bác sĩ nói may mà phát hiện sớm."
Nói xong, anh ta nhìn Trì Vũ, trong mắt lộ ra vẻ đánh giá: “Tôi đã hỏi mẹ tôi, bà ấy không quen cô, gần đây cũng không có đi khám sức khỏe, không biết cô Trì biết về tình trạng bệnh của mẹ tôi bằng cách nào?"
Trì Vũ cười cười: “Làm sao biết được quan trọng lắm sao?"
Cố Thần nhìn cô gái trẻ trước mặt, trẻ trung, xinh đẹp và bí ẩn.
"Đúng là không quan trọng." Cố Thần không truy cứu vấn đề này nữa, anh ta cúi đầu thật sâu với Trì Vũ: “Cảm ơn cô."
Trì Vũ đứng đó, nhận lời cảm ơn của Cố Thần, nói: "Không cần cảm ơn đâu, thật ra tối qua dù không có tôi, anh cũng sẽ không chết."
Chỉ là, mẹ anh thì chưa chắc, lời cảm ơn này của anh ta, cô xứng đáng được nhận.
Cố Thần rất biết ơn Trì Vũ, hôm qua anh ta đưa mẹ đi kiểm tra, bác sĩ nói nếu để chậm thêm chút nữa có lẽ sẽ không cứu được.
Đêm hôm đó nếu anh ta nhảy xuống, mẹ anh ta lại ốm đau thì sau này biết phải làm sao?
Trì Vũ không chỉ cứu anh ta, mà còn cứu cả mẹ anh ta.
"Cô Trì, chuyện cô dặn, tôi sẽ làm tốt." Cố Thần vừa nói vừa lấy điện thoại ra: “Nhưng mà khoản tiền đó tôi không thể nhận được."
"Mẹ tôi bị bệnh, tôi đã dùng một phần, coi như tôi mượn, còn lại tôi sẽ trả..."
Trì Vũ giữ tay anh ta đang định chuyển khoản: “Anh không muốn trả thù sao?"
Cố Thần sửng sốt.
Trì Vũ nhìn anh ta: “Tôi không biết cụ thể anh đã trải qua chuyện gì, nhưng theo những gì tôi thấy, hiện tại anh đang rất cần tiền."
Cô cười nói: "Anh sẽ không thực sự nghĩ rằng tôi cứu anh lên chỉ để anh đi chuyển đồ hộ tôi đấy chứ?"
"Tôi nhìn ra được, anh có tài năng, có khả năng, có tham vọng, chỉ là trước đây vận may chưa tới, nhưng bây giờ thì khác rồi."
Chết đi sống lại, từ đêm đó trở đi, số phận Cố Thần đã thay đổi.
"Số tiền đó coi như là khoản đầu tư của tôi cho anh." Trì Vũ nói.
Cố Thần nhìn cô gái trẻ trước mặt, trầm mặc một lúc rồi rút tay về, nói: "Đã có ai từng nói với cô rằng, cô Trì rất gan dạ chưa?"
Chưa thành niên mà đã mang hai trăm triệu ra đầu tư.
"Cô không sợ tối qua tôi ôm tiền bỏ trốn sao?"
Trì Vũ cười nói: "Chúng ta không phải vẫn gặp lại nhau đây sao?"
Cố Thần không thể nhìn thấu người trước mặt. Trước đây anh ta chưa từng tiếp xúc với cô, nhưng người trước mắt lại nói chính xác những chuyện đã xảy ra với anh ta, thậm chí còn cho anh ta vốn liếng để vực dậy.
Nhưng rốt cuộc là cô muốn gì?
Trì Vũ để mặc anh ta đánh giá mình, thản nhiên nói: "Hai trăm triệu này anh Cố muốn làm gì cũng được, nhưng lợi nhuận thu được từ hai trăm triệu này, anh phải nộp một phần mười cho tôi, một phần mười dùng để làm từ thiện, còn lại tùy ý anh sử dụng."
Cố Thần suy nghĩ một lát, cười nói: "Là đối tác kinh doanh, chúng ta có nên trao đổi thông tin liên lạc không?"
Trì Vũ mỉm cười, nói chuyện với người thông minh quả là đơn giản.
Hai người trao đổi thông tin liên lạc, sau đó vì phải bận chăm sóc mẹ nên Cố Thần xin phép rời đi trước.
Trì Vũ nhìn theo bóng lưng của anh ta, cô chưa bao giờ là người thụ động chờ đợi. Trong tình huống biết chắc chắn không giữ được tiền, điều cô có thể làm là tìm mọi cách giảm thiểu tổn thất.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.