Thiên Kim Thật Ốm Yếu, Biết 100 Triệu Điểm Huyền Học Thì Có Gì Sai

Chương 33

Lạc Sanh Sanh

12/06/2024

Mặt bố Lương trắng bệch, há miệng thở dốc, ông ta không thốt ra được một chữ nào.

Triệu Cẩm cũng không cần ông ta trả lời, cô ta tự nói: "Không biết mẹ vợ tốt của ông biết đến sự tồn tại của mẹ con tôi từ đâu, lo lắng chúng tôi sẽ uy hiếp đến con gái và cháu ngoại của bà ta, vậy nên đã tìm người tông vào xe của mẹ tôi!"

Ngoài cửa nổ ầm một tiếng, mưa to đập vào cửa sổ.

Bố Lương ngồi bệt xuống đất, tia chớp chiếu sáng mặt ông ta, không có chút máu nào, vẻ mặt đau đớn.

Triệu Cẩm thưởng thức vẻ mặt đau đớn của ông ta: "Mẹ vì bảo vệ tôi và em trai nên đã chết trong vụ tai nạn đó."

Câu nói của Triệu Cẩm giống như đè bẹp nốt cọng rơm cứu mạng cuối cùng của bố Lương, ông ta đau khổ nhắm mặt lại, cả người giống như đã không còn sức sống.

Bà ngoại Lương ôm cổ của mình, giọng nói khàn khàn: "Cô... Cô... Sao cô biết được?"

Triệu Cẩm cười, nụ cười đầy vẻ thê lương: "Cái này còn phải cảm ơn cháu ngoại của bà, nếu tôi không bị giết, tôi không thể biến thành quỷ, cũng không thể luôn đi theo cậu ta."

"Chắc bà nhớ rõ gần đây người tài xế năm đó gọi điện tống tiền bà, vừa khéo, tôi ở ngay bên cạnh, chính tai tôi nghe được."

Cô ta cười quỷ dị: "Tôi còn phải cảm ơn cháu ngoại của bà, nếu không sợ là cả đời này tôi cũng không biết, vụ tai nạn năm đó không phải là chuyện ngoài ý muốn."

"Bà yên tâm, chờ bà chết rồi, tôi sẽ chăm sóc cẩn thận cháu ngoại của bà."



Triệu Cẩm nói xong, tay dần siết chặt, con ngươi càng ngày càng đỏ hơn.

Bà ngoại Lương đang lơ lửng trên không trung, liên tục lay cổ, khuôn mặt đầy đau đớn.

Mẹ Lương quỳ trên đất kéo cơ thể bà ngoại Lương, bà ta khóc rống, không ngừng kêu gào.

Bố Lương ở bên cạnh thì đau khổ, ngã xuống đất.

Triệu Cẩm nhìn ba người này, chỉ cảm thấy sảng khoái, cô ta càng điên cuồng hơn, ngửa mặt lên trời cười to.

Khi bà ngoại Lương sắp tắt thở, cơ thể Triệu Cẩm bỗng xuất hiện một luồng ánh sáng.

Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên trong biệt thự.

Lòng bàn tay Triệu Cẩm bỗng có một ngọn lửa, cô ta kêu thảm thiết, lập tức rút tay lại.

Bà ngoại Lương té xuống, ngồi phịch trên đất ho khan, mẹ Lương ôm bà ta, hoảng sợ nhìn Triệu Cẩm.

"Xem ra cô không để tâm lời cảnh cáo của tôi."

Một tia ánh sáng chói mắt chiếu vào biệt thự đen tối, Triệu Cẩm quay đầu lại, lần thứ hai nhìn thấy ánh sáng đèn pin quen thuộc kia.

"Là cô!" Triệu Cẩm không thấy rõ người phía sau ngọn đèn, nhưng cô ta nhớ rõ ánh đèn này, nhớ rõ giọng nói này.



Trì Vũ cầm đèn pin, đầu tiên cô chiếu vào mấy người nhà họ Lương, thấy người không chết thì chiếu đèn pin vào Triệu Cẩm.

Triệu Cẩm bay trên không trung, cô ta không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Trì Vũ thở dài nhìn Triệu Cẩm, cô bước sang bên cạnh, một bóng người đi ra từ phía sau cô.

Triệu Cẩm nhìn thấy người đi tới, càng ngày càng gần, cho đến khi thấy rõ người nọ, cô ta như bị sét đánh.

"Em trai..."

Triệu Phong nhìn Triệu Cẩm trước mặt, trong mắt chứa đầy nước mắt, nhưng trên mặt lại mang theo ý cười: "Chị, cuối cùng em cũng được gặp lại chị."

Triệu Cẩm nhìn Triệu Phong đang đến gần, cô ta lùi về sau, sau đó ngẩng đầu bối rối nhìn Trì Vũ: "Tại sao cô lại dẫn em ấy đến?"

Bây giờ cô ta đã biến thành ma quỷ, sao có thể gặp em trai?

Trì Vũ thản nhiên nói: "Tôi đã nói với cô rất nhiều lần, nếu cô làm chuyện xấu, tôi sẽ gọi cảnh sát đến bắt cô, vừa khéo tôi quen cảnh sát Triệu nên đã dẫn đến! Cô cho rằng tôi nói giỡn sao?"

Triệu Cẩm: ...

Nhóm dịch: Nhà YooAhin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Kim Thật Ốm Yếu, Biết 100 Triệu Điểm Huyền Học Thì Có Gì Sai

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook