Thiên Kim Thật Ốm Yếu, Biết 100 Triệu Điểm Huyền Học Thì Có Gì Sai
Chương 48
Lạc Sanh Sanh
15/06/2024
Ảnh đế Từ Hoa là người bước lên đầu tiên với tư cách người đi trước, anh ta cất giọng nhẹ nhàng, không nhanh không chậm: “Tôi là Từ Hoa, mong được mọi người quan tâm nhiều hơn.”
“Trì Yến, mong mọi người quan tâm.”
“Tôi là Cố Oánh Oánh, mong nhận được sự quan tâm của mọi người.”
Ngày hôm qua vẫn chưa cố định hẳn chỗ người cho ba người, giáo viên chỉ vào những vị trí còn trống, bảo ba người họ tự chọn.
Từ Hoa chọn vị trí gần cửa sổ, Cố Oánh Oánh chọn hàng thứ tư, chéo trước mặt đám người Trì Vũ.
Chỉ còn một vị trí trống cuối cùng, mọi người tưởng Trì Yến sẽ tới đó ngồi, ai ngờ Trì Yến lại từ từ bước đến trước mặt Tô Tiêu Tiêu.
“Bạn học, có thể đổi chỗ ngồi cho tôi được không?” Trì Yến cười hỏi.
Tô Tiêu Tiêu sửng sốt, sau đó vội phản ứng lại: “Được ạ được ạ!”
Chỗ ngồi được sắp xếp ban đầu là hàng ghế phía sau Trì Nhạc, cách cũng không quá xa, nhưng không ngờ Trì Yến lại thẳng thắn yêu cầu ngồi bên cạnh Trì Vũ.
Vì để không làm chậm giờ học của học sinh, chương trình sắp xếp một số máy quay phim cố định và một nhiếp ảnh gia.
Mấy máy quay phim cố định đã được sắp xếp ổn thỏa với chỗ ngồi ban đầu, nhưng mọi người không ngờ Trì Yến lại lựa chọn như vậy.
Đạo diễn nhanh chóng nhờ người điều chỉnh máy quay.
Trì Vũ nhìn chiếc máy quay đối diện thẳng mình rồi lại trừng mắt nhìn Trì Yến, chẳng lẽ sau này cô phải đọc tiểu thuyết trước hàng ngàn hàng vạn khán giả sao?
Bão bình luận lại đến.
“Anh trai ơi, tại sao anh lại ngồi chỗ đó?”
“A a a, tiểu yêu tinh này từ đâu tới, sao dám mê hoặc anh ấy!”
“Không đúng, chủ nhiệm lớp đã sắp xếp chỗ ngồi sẵn rồi, sao Trì Yến lại đổi chỗ ngồi, anh ấy có ý gì? Cảm thấy mình lợi hại hơn người khác à?”
“Đúng vậy, nghe nói trước đây anh ta là ngôi sao nổi tiếng, nhưng bây giờ không xuất hiện trong các chương trình nữa đúng không?”
Chương trình vừa mới bắt đầu, bình luận tràn vào như bão. Mặc dù đạo diễn cũng không thể hiểu tại sao Trì Yến muốn đổi chỗ ngồi, nhưng đây là điểm nóng và thu hút người xem!
Trong phòng học, Trì Yến ngồi xuống, Cố Oánh Oánh và Từ Hoa cũng nhìn anh ấy bằng ánh mắt khó hiểu.
Chỉ thấy đỉnh lưu của chúng ta từ từ vươn tay và chộp lấy quyển sách trên bàn của người bạn cùng bàn mới.
Bạn nhỏ kia vội úp mặt xuống để bảo vệ cuốn sách của mình.
“Chuyện gì vậy?”
“Sao anh ấy lại cướp quyển sách?”
“Chẳng lẽ anh ấy ngồi ở đó chỉ vì muốn đọc tiểu thuyết?”
Đạo diễn cũng không hiểu chuyện gì nhưng vẫn đưa máy quay lại gần.
Trì Yến nhìn Trì Vũ cố chấp chống đối đến cùng, anh ấy cười nói: “Em có đưa cho anh hay không?”
“Không đưa!”
“Em đi học không học, ngồi đọc tiểu thuyết là đúng à?”
Trì Yến thật sự không hiểu, mấy người anh bọn họ luôn không có gì phải lo lắng về việc học tập, nhưng tại sao đến lượt hai đứa nhóc này lại phiền phức như vậy.
“Em không đúng, nhưng em thích đọc!” Trì Vũ trả lời thẳng thừng.
Trì Yến tức điên: “Em…”
“Thầy Trì, anh làm vậy sẽ khiến cô bé sợ đấy.” Cố Oánh Oánh ngồi cách hai người họ không xa, thấy hai người như sắp cãi nhau, cô ta tỏ vẻ dịu dàng săn sóc: “Còn nữa, anh không thể cướp sách của cô bé như vậy được.”
Trong phòng trực tiếp có anti-fan của Trì Yến, họ rất tán đồng với lời Cố Oánh Oánh nói.
“Trì Yến là thổ phỉ à? Vừa mới tới đã cướp sách bạn học!”
“Đúng vậy, dù bạn học kia làm sai, nhưng anh ta nói nhỏ nhẹ thôi là được rồi, cướp sách vậy có quá đáng không?”
Trì Yến nhìn Cố Oánh Oánh đang tỏ vẻ chính nghĩa kia, anh ấy cười nói: “Sao? Tôi dạy dỗ em gái mình, cô có ý kiến à?”
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
“Trì Yến, mong mọi người quan tâm.”
“Tôi là Cố Oánh Oánh, mong nhận được sự quan tâm của mọi người.”
Ngày hôm qua vẫn chưa cố định hẳn chỗ người cho ba người, giáo viên chỉ vào những vị trí còn trống, bảo ba người họ tự chọn.
Từ Hoa chọn vị trí gần cửa sổ, Cố Oánh Oánh chọn hàng thứ tư, chéo trước mặt đám người Trì Vũ.
Chỉ còn một vị trí trống cuối cùng, mọi người tưởng Trì Yến sẽ tới đó ngồi, ai ngờ Trì Yến lại từ từ bước đến trước mặt Tô Tiêu Tiêu.
“Bạn học, có thể đổi chỗ ngồi cho tôi được không?” Trì Yến cười hỏi.
Tô Tiêu Tiêu sửng sốt, sau đó vội phản ứng lại: “Được ạ được ạ!”
Chỗ ngồi được sắp xếp ban đầu là hàng ghế phía sau Trì Nhạc, cách cũng không quá xa, nhưng không ngờ Trì Yến lại thẳng thắn yêu cầu ngồi bên cạnh Trì Vũ.
Vì để không làm chậm giờ học của học sinh, chương trình sắp xếp một số máy quay phim cố định và một nhiếp ảnh gia.
Mấy máy quay phim cố định đã được sắp xếp ổn thỏa với chỗ ngồi ban đầu, nhưng mọi người không ngờ Trì Yến lại lựa chọn như vậy.
Đạo diễn nhanh chóng nhờ người điều chỉnh máy quay.
Trì Vũ nhìn chiếc máy quay đối diện thẳng mình rồi lại trừng mắt nhìn Trì Yến, chẳng lẽ sau này cô phải đọc tiểu thuyết trước hàng ngàn hàng vạn khán giả sao?
Bão bình luận lại đến.
“Anh trai ơi, tại sao anh lại ngồi chỗ đó?”
“A a a, tiểu yêu tinh này từ đâu tới, sao dám mê hoặc anh ấy!”
“Không đúng, chủ nhiệm lớp đã sắp xếp chỗ ngồi sẵn rồi, sao Trì Yến lại đổi chỗ ngồi, anh ấy có ý gì? Cảm thấy mình lợi hại hơn người khác à?”
“Đúng vậy, nghe nói trước đây anh ta là ngôi sao nổi tiếng, nhưng bây giờ không xuất hiện trong các chương trình nữa đúng không?”
Chương trình vừa mới bắt đầu, bình luận tràn vào như bão. Mặc dù đạo diễn cũng không thể hiểu tại sao Trì Yến muốn đổi chỗ ngồi, nhưng đây là điểm nóng và thu hút người xem!
Trong phòng học, Trì Yến ngồi xuống, Cố Oánh Oánh và Từ Hoa cũng nhìn anh ấy bằng ánh mắt khó hiểu.
Chỉ thấy đỉnh lưu của chúng ta từ từ vươn tay và chộp lấy quyển sách trên bàn của người bạn cùng bàn mới.
Bạn nhỏ kia vội úp mặt xuống để bảo vệ cuốn sách của mình.
“Chuyện gì vậy?”
“Sao anh ấy lại cướp quyển sách?”
“Chẳng lẽ anh ấy ngồi ở đó chỉ vì muốn đọc tiểu thuyết?”
Đạo diễn cũng không hiểu chuyện gì nhưng vẫn đưa máy quay lại gần.
Trì Yến nhìn Trì Vũ cố chấp chống đối đến cùng, anh ấy cười nói: “Em có đưa cho anh hay không?”
“Không đưa!”
“Em đi học không học, ngồi đọc tiểu thuyết là đúng à?”
Trì Yến thật sự không hiểu, mấy người anh bọn họ luôn không có gì phải lo lắng về việc học tập, nhưng tại sao đến lượt hai đứa nhóc này lại phiền phức như vậy.
“Em không đúng, nhưng em thích đọc!” Trì Vũ trả lời thẳng thừng.
Trì Yến tức điên: “Em…”
“Thầy Trì, anh làm vậy sẽ khiến cô bé sợ đấy.” Cố Oánh Oánh ngồi cách hai người họ không xa, thấy hai người như sắp cãi nhau, cô ta tỏ vẻ dịu dàng săn sóc: “Còn nữa, anh không thể cướp sách của cô bé như vậy được.”
Trong phòng trực tiếp có anti-fan của Trì Yến, họ rất tán đồng với lời Cố Oánh Oánh nói.
“Trì Yến là thổ phỉ à? Vừa mới tới đã cướp sách bạn học!”
“Đúng vậy, dù bạn học kia làm sai, nhưng anh ta nói nhỏ nhẹ thôi là được rồi, cướp sách vậy có quá đáng không?”
Trì Yến nhìn Cố Oánh Oánh đang tỏ vẻ chính nghĩa kia, anh ấy cười nói: “Sao? Tôi dạy dỗ em gái mình, cô có ý kiến à?”
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.