Thiên Kim Thật Tố Chất Không Cường, Thực Lực Siêu Cường
Chương 20:
Cật Hương Thái Đích Trư Trư
21/08/2024
Đầu dây bên kia, Tô Mục Hủ nhuộm một mái tóc đỏ chói, hai mắt trợn trừng: “Không được nói bậy, em đi đâu được chứ, em mới là em gái cùng anh lớn lên, nó muốn đi thì để nó đi.”
“Giảo Giảo đừng khóc, chờ anh hai về, anh hai sẽ bảo vệ em, bảy ngày nữa ông nội không phải muốn tổ chức yến tiệc để công khai thân phận của nó sao, đến lúc đó anh sẽ khiến nó mất mặt.”
Tô Giảo Giảo: “Anh hai, anh đừng làm loạn, em… Em không đáng đâu.”
Tô Mục Hủ: “Em là em gái anh, có gì mà không đáng, chỉ là cho nó một bài học nho nhỏ thôi.”
Cúp điện thoại, Tô Giảo Giảo vô cảm lau nước mắt, trong mắt tràn đầy vẻ lạnh lẽo.
Tô Nguyên Dữu, cô cứ chờ xem, cô ta nhất định sẽ đuổi cô ra khỏi Tô Gia!
Cùng lúc đó, trong giới thượng lưu cũng truyền tai nhau ồn ào náo nhiệt, những người nên biết thì đều đã biết, thậm chí bọn họ còn biết được Tô Nguyên Dữu đã được Tô lão gia tử đón về nhà tổ của Tô gia ở.
Trong nhất thời, mọi người đều đang phỏng đoán vị tiểu thư thật sự của Tô Gia vừa được tìm về này rốt cuộc có ma lực gì, mà lại có thể khiến Tô lão gia tử yêu thích như vậy.
…
Nhà tổ của Tô Gia.
Nhìn một đống quần áo mới mua, còn có cả nội y, Tô Nguyên Dữu khẽ giật khóe miệng.
Anh cả làm việc thật sự rất chu đáo.
Tô Mục Cẩm thản nhiên đẩy đẩy mắt kính, lại đưa một chiếc điện thoại cho Tô Nguyên Dữu: “Đây là điện thoại mới mua cho em, bên trong đã lưu số điện thoại của anh và ông nội.”
Tô Nguyên Dữu nhận lấy điện thoại, dừng một chút: “Anh cả, có thể lắp một cái máy tính ở trong phòng em được không?”
Có một số thứ, vẫn là dùng máy tính thì tiện hơn.
“Được.” Tô Mục Cẩm gật đầu: "Ngày mai anh sẽ sắp xếp người lắp một cái máy tính trong phòng cho em.”
Tô Nguyên Dữu mỉm cười: “Vậy thì em cảm ơn anh cả.”
Tô Mục Cẩm: “Ừm, công ty còn có việc, anh đi trước, có chuyện gì thì cứ gọi điện thoại cho anh.”
Tô Nguyên Dữu: “Anh cả, em muốn đến căn nhà trước đây em ở một chuyến, có một số thứ em muốn lấy về.”
Tô Mục Cẩm gật đầu: “Được, anh đưa em đi.”
Nói với Tô lão gia tử một tiếng, rồi họ rời khỏi Quán Lan Sơn Trang.
Từ sau khi học cấp 3, nguyên chủ đã không ở cô nhi viện nữa, mà thuê một căn nhà trong một khu chung cư cũ nát, căn nhà rất nhỏ, rất tồi tàn, cách âm lại càng không tốt.
“Giảo Giảo đừng khóc, chờ anh hai về, anh hai sẽ bảo vệ em, bảy ngày nữa ông nội không phải muốn tổ chức yến tiệc để công khai thân phận của nó sao, đến lúc đó anh sẽ khiến nó mất mặt.”
Tô Giảo Giảo: “Anh hai, anh đừng làm loạn, em… Em không đáng đâu.”
Tô Mục Hủ: “Em là em gái anh, có gì mà không đáng, chỉ là cho nó một bài học nho nhỏ thôi.”
Cúp điện thoại, Tô Giảo Giảo vô cảm lau nước mắt, trong mắt tràn đầy vẻ lạnh lẽo.
Tô Nguyên Dữu, cô cứ chờ xem, cô ta nhất định sẽ đuổi cô ra khỏi Tô Gia!
Cùng lúc đó, trong giới thượng lưu cũng truyền tai nhau ồn ào náo nhiệt, những người nên biết thì đều đã biết, thậm chí bọn họ còn biết được Tô Nguyên Dữu đã được Tô lão gia tử đón về nhà tổ của Tô gia ở.
Trong nhất thời, mọi người đều đang phỏng đoán vị tiểu thư thật sự của Tô Gia vừa được tìm về này rốt cuộc có ma lực gì, mà lại có thể khiến Tô lão gia tử yêu thích như vậy.
…
Nhà tổ của Tô Gia.
Nhìn một đống quần áo mới mua, còn có cả nội y, Tô Nguyên Dữu khẽ giật khóe miệng.
Anh cả làm việc thật sự rất chu đáo.
Tô Mục Cẩm thản nhiên đẩy đẩy mắt kính, lại đưa một chiếc điện thoại cho Tô Nguyên Dữu: “Đây là điện thoại mới mua cho em, bên trong đã lưu số điện thoại của anh và ông nội.”
Tô Nguyên Dữu nhận lấy điện thoại, dừng một chút: “Anh cả, có thể lắp một cái máy tính ở trong phòng em được không?”
Có một số thứ, vẫn là dùng máy tính thì tiện hơn.
“Được.” Tô Mục Cẩm gật đầu: "Ngày mai anh sẽ sắp xếp người lắp một cái máy tính trong phòng cho em.”
Tô Nguyên Dữu mỉm cười: “Vậy thì em cảm ơn anh cả.”
Tô Mục Cẩm: “Ừm, công ty còn có việc, anh đi trước, có chuyện gì thì cứ gọi điện thoại cho anh.”
Tô Nguyên Dữu: “Anh cả, em muốn đến căn nhà trước đây em ở một chuyến, có một số thứ em muốn lấy về.”
Tô Mục Cẩm gật đầu: “Được, anh đưa em đi.”
Nói với Tô lão gia tử một tiếng, rồi họ rời khỏi Quán Lan Sơn Trang.
Từ sau khi học cấp 3, nguyên chủ đã không ở cô nhi viện nữa, mà thuê một căn nhà trong một khu chung cư cũ nát, căn nhà rất nhỏ, rất tồi tàn, cách âm lại càng không tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.