Thiên Kim Thật Tố Chất Không Cường, Thực Lực Siêu Cường
Chương 28:
Cật Hương Thái Đích Trư Trư
21/08/2024
Trong số đó, điểm sáng màu tím dường như rất muốn chui vào cơ thể cô.
Ô hô, không ngờ lại là Lôi Linh Căn ngàn năm khó gặp!
Nếu không phải hiện tại Tô Nguyên Dữu đang trong thời kỳ mấu chốt, cô nhất định sẽ chống nạnh cười to.
Oa ha ha ha ha!
Đám lão già truy sát cô kia, chắc chắn nằm mơ cũng không ngờ rằng cô không những được sống lại mà còn có được cơ thể có Lôi Linh Căn!
Cô nín thở, nhìn những đốm sáng màu tím đó.
Bảo bối ~ Bảo bối ~ Nhanh vào trong cơ thể mẹ, mẹ nhất định sẽ yêu thương các con thật tốt ~
Thế nhưng: "Bịch” một tiếng, giấc mộng tan vỡ!
Tô Nguyên Dữu bất đắc dĩ mở mắt ra, nhìn mặt trời đã lên cao.
Lại thất bại rồi!
Sờ sờ bụng, lại đói rồi.
Cô lấy bánh mì và nước đã chuẩn bị sẵn trong ba lô ra ăn.
Rồi lại ngủ bù một lúc.
Tiếp tục tu luyện!
Biết mình là Lôi Linh Căn, Tô Nguyên Dữu càng thêm phấn chấn.
Dẫn khí nhập thể là chuyện sớm muộn, chỉ là vấn đề thời gian.
Ngay lúc Tô Nguyên Dữu hai tai không nghe thấy chuyện ngoài cửa sổ, một lòng chỉ tập trung tu luyện.
Thì Tô Gia lại có mấy vị khách đến.
Bởi vì người phụ nữ vô tội được Tô Nguyên Dữu ra tay cứu giúp chính là Tạ Nhược Dao, tiểu thư nhà họ Tạ vừa du học từ nước ngoài trở về.
Tạ Gia và Tô Gia đều là những gia tộc giàu có ở Hải Thị, hai nhà ngang tài ngang sức.
Lúc đó, Tạ Nhược Dao đang đi trên đường thì bị người ta nhận nhầm một cách khó hiểu, suýt chút nữa mất mạng, chuyện này Tạ Gia đương nhiên là vô cùng tức giận.
Trực tiếp tìm người gây sức ép với cảnh sát, để gã đàn ông kia ngồi tù cả đời, không bao giờ ra ngoài được nữa.
Đối với Tô Nguyên Dữu đã cứu Tạ Nhược Dao, bọn họ đương nhiên là vô cùng cảm kích, lập tức cho người đi điều tra thân phận cô, sau đó tra tới tra lui lại tra được đến Tô Gia.
Lúc này, trong căn nhà tổ của Tô Gia.
Tạ lão gia tử và Tô lão gia tử nhìn nhau, đều hừ lạnh một tiếng rồi quay mặt đi.
Tạ Minh Văn bất đắc dĩ thở dài: "Cha, hôm nay chúng ta đến là để cảm ơn, cha đừng có lúc nào cũng trưng ra cái bản mặt đó chứ." Làm như bọn họ đến đây để trả thù vậy.
Nghe vậy, sắc mặt Tạ lão gia tử dịu đi một chút: "Tô Tông, cháu gái ruột được tìm về của ông đâu rồi?"
Tô lão gia tử thản nhiên nói: "Dữu Dữu không có ở đây, có chuyện gì thì cứ nói với tôi, nói với ai cũng như nhau."
Ô hô, không ngờ lại là Lôi Linh Căn ngàn năm khó gặp!
Nếu không phải hiện tại Tô Nguyên Dữu đang trong thời kỳ mấu chốt, cô nhất định sẽ chống nạnh cười to.
Oa ha ha ha ha!
Đám lão già truy sát cô kia, chắc chắn nằm mơ cũng không ngờ rằng cô không những được sống lại mà còn có được cơ thể có Lôi Linh Căn!
Cô nín thở, nhìn những đốm sáng màu tím đó.
Bảo bối ~ Bảo bối ~ Nhanh vào trong cơ thể mẹ, mẹ nhất định sẽ yêu thương các con thật tốt ~
Thế nhưng: "Bịch” một tiếng, giấc mộng tan vỡ!
Tô Nguyên Dữu bất đắc dĩ mở mắt ra, nhìn mặt trời đã lên cao.
Lại thất bại rồi!
Sờ sờ bụng, lại đói rồi.
Cô lấy bánh mì và nước đã chuẩn bị sẵn trong ba lô ra ăn.
Rồi lại ngủ bù một lúc.
Tiếp tục tu luyện!
Biết mình là Lôi Linh Căn, Tô Nguyên Dữu càng thêm phấn chấn.
Dẫn khí nhập thể là chuyện sớm muộn, chỉ là vấn đề thời gian.
Ngay lúc Tô Nguyên Dữu hai tai không nghe thấy chuyện ngoài cửa sổ, một lòng chỉ tập trung tu luyện.
Thì Tô Gia lại có mấy vị khách đến.
Bởi vì người phụ nữ vô tội được Tô Nguyên Dữu ra tay cứu giúp chính là Tạ Nhược Dao, tiểu thư nhà họ Tạ vừa du học từ nước ngoài trở về.
Tạ Gia và Tô Gia đều là những gia tộc giàu có ở Hải Thị, hai nhà ngang tài ngang sức.
Lúc đó, Tạ Nhược Dao đang đi trên đường thì bị người ta nhận nhầm một cách khó hiểu, suýt chút nữa mất mạng, chuyện này Tạ Gia đương nhiên là vô cùng tức giận.
Trực tiếp tìm người gây sức ép với cảnh sát, để gã đàn ông kia ngồi tù cả đời, không bao giờ ra ngoài được nữa.
Đối với Tô Nguyên Dữu đã cứu Tạ Nhược Dao, bọn họ đương nhiên là vô cùng cảm kích, lập tức cho người đi điều tra thân phận cô, sau đó tra tới tra lui lại tra được đến Tô Gia.
Lúc này, trong căn nhà tổ của Tô Gia.
Tạ lão gia tử và Tô lão gia tử nhìn nhau, đều hừ lạnh một tiếng rồi quay mặt đi.
Tạ Minh Văn bất đắc dĩ thở dài: "Cha, hôm nay chúng ta đến là để cảm ơn, cha đừng có lúc nào cũng trưng ra cái bản mặt đó chứ." Làm như bọn họ đến đây để trả thù vậy.
Nghe vậy, sắc mặt Tạ lão gia tử dịu đi một chút: "Tô Tông, cháu gái ruột được tìm về của ông đâu rồi?"
Tô lão gia tử thản nhiên nói: "Dữu Dữu không có ở đây, có chuyện gì thì cứ nói với tôi, nói với ai cũng như nhau."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.