Thiên Kim Thật Tố Chất Không Cường, Thực Lực Siêu Cường
Chương 32:
Cật Hương Thái Đích Trư Trư
21/08/2024
Khoảng hai mươi phút sau, Tô Nguyên Dữu đặt hai con sói con một đen một trắng trước mặt sói mẹ.
Sói yêu đã thoi thóp, cố gắng dùng thân mình liếm sạch sẽ cho hai con sói con, sau đó từ trong miệng nhả ra một cái túi.
Tô Nguyên Dữu hơi mở to hai mắt, đây là túi trữ vật?
Sói yêu dùng mõm đẩy túi trữ vật về phía Tô Nguyên Dữu, sau đó nhìn hai con sói con, ý của nó rất rõ ràng.
Đồ đạc cho cô, hãy chăm sóc con của tôi.
Khóe miệng Tô Nguyên Dữu nở một nụ cười, nói: “Yên tâm đi, hai đứa nhỏ rất đáng yêu, tôi sẽ chăm sóc chúng thật tốt.”
Sói yêu nhận được câu trả lời của Tô Nguyên Dữu, cuối cùng lại cúi đầu nhìn hai con sói con, chậm rãi nhắm mắt lại.
Thấy vậy, Tô Nguyên Dữu lấy từ trong túi ra một chiếc áo khoác bọc hai con sói con lại, tránh bị muỗi trên núi cắn.
Sau đó, cô thức cả đêm để đào một cái hố, chôn cất thi thể của sói yêu.
Trời còn chưa sáng, Tô Nguyên Dữu đã xuống núi, không còn cách nào khác, sói con còn đói, cần được bú sữa!
Chuyến này đi ra ngoài thật sự là kiếm bộn rồi.
Nhặt được hai con sói yêu con.
Còn có một cái túi trữ vật, chưa nói đến những thứ khác, bên trong lại có mấy ngàn viên linh thạch, đủ cho cô tu luyện đến Luyện Khí tầng bảy.
…
Lái chiếc xe máy điện màu hồng của mình, cô phóng nhanh trên đường, giữa đường tìm một quán cơm, bỏ chút tiền sạc điện cho chiếc xe.
Cuối cùng cũng về đến Quán Lan Sơn Trang vào buổi trưa.
Tuy nhiên, cô bị chặn lại ở bên ngoài.
Những người vào Quán Lan Sơn Trang đều là xe sang, chưa từng thấy ai đi xe máy điện, thêm vào đó Tô Nguyên Dữu lại là gương mặt xa lạ nên bảo vệ đương nhiên không cho cô vào.
Tô Nguyên Dữu chỉ có thể một tay ôm hai con sói con, một tay gọi điện thoại cho Tô Mục Cẩm.
Bên kia gần như bắt máy ngay lập tức.
“Anh, em đang ở ngoài Quán Lan Sơn Trang, không vào được!”
Tô Mục Cẩm: “Em đợi đó, anh đang trên đường đến.”
Tô Nguyên Dữu: “Ừ, được.”
Sau khi cúp điện thoại, Tô Nguyên Dữu tìm một chỗ râm mát dưới gốc cây đặt hai con sói con xuống đất.
Khác với tộc sói bình thường, sói con của sói yêu vừa sinh ra đã mở mắt, dường như chúng biết mẹ mình đã giao phó chúng cho Tô Nguyên Dữu nên rất thân thiết với cô.
Vừa đặt xuống đất, Tiểu Hắc, Tiểu Bạch đã kêu lên mấy tiếng, đang cố gắng chống bốn chân, bò về phía Tô Nguyên Dữu.
Sói yêu đã thoi thóp, cố gắng dùng thân mình liếm sạch sẽ cho hai con sói con, sau đó từ trong miệng nhả ra một cái túi.
Tô Nguyên Dữu hơi mở to hai mắt, đây là túi trữ vật?
Sói yêu dùng mõm đẩy túi trữ vật về phía Tô Nguyên Dữu, sau đó nhìn hai con sói con, ý của nó rất rõ ràng.
Đồ đạc cho cô, hãy chăm sóc con của tôi.
Khóe miệng Tô Nguyên Dữu nở một nụ cười, nói: “Yên tâm đi, hai đứa nhỏ rất đáng yêu, tôi sẽ chăm sóc chúng thật tốt.”
Sói yêu nhận được câu trả lời của Tô Nguyên Dữu, cuối cùng lại cúi đầu nhìn hai con sói con, chậm rãi nhắm mắt lại.
Thấy vậy, Tô Nguyên Dữu lấy từ trong túi ra một chiếc áo khoác bọc hai con sói con lại, tránh bị muỗi trên núi cắn.
Sau đó, cô thức cả đêm để đào một cái hố, chôn cất thi thể của sói yêu.
Trời còn chưa sáng, Tô Nguyên Dữu đã xuống núi, không còn cách nào khác, sói con còn đói, cần được bú sữa!
Chuyến này đi ra ngoài thật sự là kiếm bộn rồi.
Nhặt được hai con sói yêu con.
Còn có một cái túi trữ vật, chưa nói đến những thứ khác, bên trong lại có mấy ngàn viên linh thạch, đủ cho cô tu luyện đến Luyện Khí tầng bảy.
…
Lái chiếc xe máy điện màu hồng của mình, cô phóng nhanh trên đường, giữa đường tìm một quán cơm, bỏ chút tiền sạc điện cho chiếc xe.
Cuối cùng cũng về đến Quán Lan Sơn Trang vào buổi trưa.
Tuy nhiên, cô bị chặn lại ở bên ngoài.
Những người vào Quán Lan Sơn Trang đều là xe sang, chưa từng thấy ai đi xe máy điện, thêm vào đó Tô Nguyên Dữu lại là gương mặt xa lạ nên bảo vệ đương nhiên không cho cô vào.
Tô Nguyên Dữu chỉ có thể một tay ôm hai con sói con, một tay gọi điện thoại cho Tô Mục Cẩm.
Bên kia gần như bắt máy ngay lập tức.
“Anh, em đang ở ngoài Quán Lan Sơn Trang, không vào được!”
Tô Mục Cẩm: “Em đợi đó, anh đang trên đường đến.”
Tô Nguyên Dữu: “Ừ, được.”
Sau khi cúp điện thoại, Tô Nguyên Dữu tìm một chỗ râm mát dưới gốc cây đặt hai con sói con xuống đất.
Khác với tộc sói bình thường, sói con của sói yêu vừa sinh ra đã mở mắt, dường như chúng biết mẹ mình đã giao phó chúng cho Tô Nguyên Dữu nên rất thân thiết với cô.
Vừa đặt xuống đất, Tiểu Hắc, Tiểu Bạch đã kêu lên mấy tiếng, đang cố gắng chống bốn chân, bò về phía Tô Nguyên Dữu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.