Thiên Kim Thật Và Thiên Kim Giả Hợp Tác Với Nhau
Chương 71:
Mang Quả Nhãn Kính Nương
06/05/2023
Tần Giản: [??? Sao anh của tớ lại vào được đây?]
Tần Sóc: [Anh cũng không vào được.]
Tần Giản: [Nếu nói là do âm khí ảnh hưởng, anh là một cảnh sát, trên thân mang đầy chính khí mà có thể đi vào, chẳng phải rất kì quái sao?]
Bách Tinh Thần: [Tớ hơi tò mò cái trang web này làm thế nào mà phân biệt người nào trên người có âm khí, đây là điều mà công nghệ thông thường có thể làm được sao? Có năng lực này thì có cái gì mà không làm được?]
Triệu Tình Họa: [Tớ để bùa bình an và bùa lôi ở bên cạnh thử một lần, vẫn không được.]
Hứa Đôn: [Còn có bùa lôi nữa à???]
Tần Sóc: [Anh cũng chưa nghe nói đến cái này bao giờ.]
Tô Vân Thiều không để ý tới hai người bọn họ, cố gắng tìm kiếm cô gái địa ngục.
Cô bấm tay một cái, trên tay xuất hiện một luồng âm khí nhưng vẫn không nhìn thấy cái khung nào xuất hiện.
Tô Vân Thiều: [Không phải âm khí.]
Bách Tinh Thần: [Cái Khiết chỉ khác chúng ta một vài điểm, sau khi dùng phương pháp loại trừ thì chỉ còn lại hai yếu tố là 12 giờ và âm hôn, nhưng hiện tại cậu ấy có thể vào được thì yếu tố 12 giờ không phải là điểm mấu chốt.]
Cái Khiết: [Tớ vào lúc 12 giờ trưa ngày Tết Đoan Ngọ, liệu nó có liên quan đến thời gian không?]
Tần Giản: [Mười hai giờ trưa còn dễ nói, nếu yêu cầu phải vào ngày lễ, vậy thì cũng quá hà khắc rồi.]
Lôi Sơ Mạn: [Tớ cũng nghĩ là không có khả năng.]
Tô Vân Thiều: [Đêm nay mười hai giờ, thử lại lần nữa.]
Tất cả mọi người đồng ý, lúc này ba Tôn và mẹ Tôn cũng đã ầm ĩ xong.
Tô Vân Thiều nói: “Phiền chú và dì phối hợp với cháu để hoàn thành một thí nghiệm, có lẽ thí nghiệm này có thể biết là ai đã ra tay với Tôn Kha.”
Ba Tôn và mẹ Tôn đồng ý.
Sau khi Tô Vân Thiều nói rõ quá trình thí nghiệm chỉ là mở trình duyệt ra, ở trong thanh tìm kiếm gõ xuống bốn chữ cô gái địa ngục, lại nhấp vào nút tìm kiếm là được, hai người nhất thời không còn hứng thú gì.”
Ba Tôn: “Đây là loại thí nghiệm gì vậy?”
Mẹ Tôn: “Cháu đang đùa với chúng tôi sao?”
Trên người Tô Vân Thiều đang mặc đồng phục học sinh trung học, gương mặt lại non nớt, quả thật thiếu sức thuyết phục.
Bởi vì như thế nên Tần Sóc mới đặc biệt dành thời gian đi cùng cô tới đây.
Nghe được sự nghi ngờ của ba mẹ Tôn, Tần Sóc vội nói: “Chúng tôi đã tìm rất nhiều người làm thí nghiệm này rồi, cũng không nói đùa với hai vị, phiền hai vị phối hợp hoàn thành.”
Ba mẹ Tôn nửa tin nửa ngờ, nghĩ toàn bộ quá trình cộng lại chỉ mất vài giây, làm một cái cũng không có gì ghê gớm nên cũng đồng ý.
Ba Tôn làm theo từng bước một, chỉ nhảy ra trang kết quả tìm kiếm bình thường.
Mẹ Tôn đi vào phòng ngủ lấy điện thoại di động của mình, chỉ tùy tiện ấn nút tìm kiếm, kết quả giữa màn hình bỗng nhiên nhảy ra một cái khung.
Mẹ Tôn sững sờ tại chỗ, ba Tôn cũng kinh ngạc: "Chuyện gì xảy ra vậy?"
Ông ở bên cạnh tận mắt nhìn thấy từng thao tác của vợ, rõ ràng là cùng làm theo trình tự giống nhau như đúc, vậy mà kết quả lại hoàn toàn bất đồng.
Tô Vân Thiều: "Có lẽ đây không phải là lần đầu tiên dì nhìn thấy trang web này."
Mẹ Tôn ngẩng đầu, khó hiểu nói: “Có phải trang web này do chính kẻ đã giết con gái tôi tạo ra không?”
Tần Sóc: "Vụ án còn đang trong quá trình điều tra."
Anh nói lời này là sợ Tô Vân Thiều không cẩn thận làm bại lộ chuyện quỷ anh giết Tôn Kha, chẳng may mẹ Tôn lại nghĩ cách tự mình đi giết quỷ anh kia, người bị hại càng ngày càng nhiều thì mọi thứ sẽ trở nên rắc rối hơn.
Trên thực tế, Tô Vân Thiều rất thận trọng.
"Dì ơi, dì có thể nói tỉ mỉ một chút được không? Chỉ khi có được sự phối hợp của dì, chúng tôi mới có thể sớm ngày điều tra rõ ràng chân tướng."
Ánh mắt của mẹ Tôn nhìn chằm chằm vào cái khung kia như muốn nhỏ máu, hai tay nắm chặt điện thoại di động, nhắm mắt lại, đến lúc mở ra thì cả người đã trở nên thoải mái hơn một chút, như thể đã nghĩ thông suốt hay buông tha cái gì đó.
Mẹ Tôn bình tĩnh nói: "Dì không biết Tiểu Kha làm sao biết được địa chỉ web đó, dì không tin cái kia cho nên dì không hỏi..."
Từ khi chuyện ba Tôn ngoại tình nuôi tiểu tam bên ngoài bị lộ ra, trong nhà ngày nào cũng cãi nhau, ném đồ, không có ngày nào được sống yên ổn. Sau nhiều lần, ba Tôn cũng lười đối phó với mẹ Tôn nên phần lớn thời gian đều không về nhà.
Cách đây không lâu, Mao Hàm Nguyệt mang thai, nghe nói đã tìm người xem qua thì biết được trong bụng cô ta đang mang thai một bé trai.
Ba Tôn vốn trọng nam khinh nữ, nằm mơ cũng muốn có một đứa con trai để kế thừa hương khói nhà họ Tôn, nên khi biết được Mao Hàm Nguyệt mang thai một đứa con trai thì mỗi ngày đều ân cần hỏi han, mua cái này đưa cái kia và không trở về nhà nữa.
Tối hôm đó, mẹ Tôn một mình ở phòng khách xem ti vi, đang chờ chồng và con gái về nhà.
Một giờ sáng, Tôn Kha hào hứng trở về, trên người mang theo mùi thuốc lá và mùi rượu nồng nặc, bước đi xiêu vẹo lè lưỡi nói: "Mẹ, con có biện pháp làm cho nhà chúng ta trở lại như trước rồi!"
Cô ấy chỉ vào cái khung kia và nói: "Chỉ cần ở chỗ này nhập tên người mà mình cảm thấy chướng mắt vào, không bao lâu người đó sẽ chết."
Thời cổ đại muốn thuê kẻ giết người phải trả một khoản tiền rất lớn, ở thời hiện đại giết người là phải vào tù, thậm chí có thể bị xử bắn, làm sao có thể đơn giản đến mức chỉ cần viết tên là được? Mẹ Tôn căn bản không tin chút nào.
"Được rồi, con mau tắm rửa rồi đi ngủ, cả người đầy mùi rượu nồng nặc, ngày mai còn phải đi học đấy!"
"Mẹ, mẹ tin con, con sẽ làm cho gia đình mình trở lại bình thường!"
"Vài ngày sau cảnh sát đến hỏi thăm tình hình, tôi mới biết Mao Hàm Nguyệt nhảy sông tự sát. Đã nói là tự sát, vậy thì có liên quan gì đến Tiểu Kha đâu?" Mẹ Tôn che mặt, chảy xuống nước mắt hối hận, "Sớm biết vậy, tôi nên ngăn cản con bé, hu hu..."
Tần Sóc: [Anh cũng không vào được.]
Tần Giản: [Nếu nói là do âm khí ảnh hưởng, anh là một cảnh sát, trên thân mang đầy chính khí mà có thể đi vào, chẳng phải rất kì quái sao?]
Bách Tinh Thần: [Tớ hơi tò mò cái trang web này làm thế nào mà phân biệt người nào trên người có âm khí, đây là điều mà công nghệ thông thường có thể làm được sao? Có năng lực này thì có cái gì mà không làm được?]
Triệu Tình Họa: [Tớ để bùa bình an và bùa lôi ở bên cạnh thử một lần, vẫn không được.]
Hứa Đôn: [Còn có bùa lôi nữa à???]
Tần Sóc: [Anh cũng chưa nghe nói đến cái này bao giờ.]
Tô Vân Thiều không để ý tới hai người bọn họ, cố gắng tìm kiếm cô gái địa ngục.
Cô bấm tay một cái, trên tay xuất hiện một luồng âm khí nhưng vẫn không nhìn thấy cái khung nào xuất hiện.
Tô Vân Thiều: [Không phải âm khí.]
Bách Tinh Thần: [Cái Khiết chỉ khác chúng ta một vài điểm, sau khi dùng phương pháp loại trừ thì chỉ còn lại hai yếu tố là 12 giờ và âm hôn, nhưng hiện tại cậu ấy có thể vào được thì yếu tố 12 giờ không phải là điểm mấu chốt.]
Cái Khiết: [Tớ vào lúc 12 giờ trưa ngày Tết Đoan Ngọ, liệu nó có liên quan đến thời gian không?]
Tần Giản: [Mười hai giờ trưa còn dễ nói, nếu yêu cầu phải vào ngày lễ, vậy thì cũng quá hà khắc rồi.]
Lôi Sơ Mạn: [Tớ cũng nghĩ là không có khả năng.]
Tô Vân Thiều: [Đêm nay mười hai giờ, thử lại lần nữa.]
Tất cả mọi người đồng ý, lúc này ba Tôn và mẹ Tôn cũng đã ầm ĩ xong.
Tô Vân Thiều nói: “Phiền chú và dì phối hợp với cháu để hoàn thành một thí nghiệm, có lẽ thí nghiệm này có thể biết là ai đã ra tay với Tôn Kha.”
Ba Tôn và mẹ Tôn đồng ý.
Sau khi Tô Vân Thiều nói rõ quá trình thí nghiệm chỉ là mở trình duyệt ra, ở trong thanh tìm kiếm gõ xuống bốn chữ cô gái địa ngục, lại nhấp vào nút tìm kiếm là được, hai người nhất thời không còn hứng thú gì.”
Ba Tôn: “Đây là loại thí nghiệm gì vậy?”
Mẹ Tôn: “Cháu đang đùa với chúng tôi sao?”
Trên người Tô Vân Thiều đang mặc đồng phục học sinh trung học, gương mặt lại non nớt, quả thật thiếu sức thuyết phục.
Bởi vì như thế nên Tần Sóc mới đặc biệt dành thời gian đi cùng cô tới đây.
Nghe được sự nghi ngờ của ba mẹ Tôn, Tần Sóc vội nói: “Chúng tôi đã tìm rất nhiều người làm thí nghiệm này rồi, cũng không nói đùa với hai vị, phiền hai vị phối hợp hoàn thành.”
Ba mẹ Tôn nửa tin nửa ngờ, nghĩ toàn bộ quá trình cộng lại chỉ mất vài giây, làm một cái cũng không có gì ghê gớm nên cũng đồng ý.
Ba Tôn làm theo từng bước một, chỉ nhảy ra trang kết quả tìm kiếm bình thường.
Mẹ Tôn đi vào phòng ngủ lấy điện thoại di động của mình, chỉ tùy tiện ấn nút tìm kiếm, kết quả giữa màn hình bỗng nhiên nhảy ra một cái khung.
Mẹ Tôn sững sờ tại chỗ, ba Tôn cũng kinh ngạc: "Chuyện gì xảy ra vậy?"
Ông ở bên cạnh tận mắt nhìn thấy từng thao tác của vợ, rõ ràng là cùng làm theo trình tự giống nhau như đúc, vậy mà kết quả lại hoàn toàn bất đồng.
Tô Vân Thiều: "Có lẽ đây không phải là lần đầu tiên dì nhìn thấy trang web này."
Mẹ Tôn ngẩng đầu, khó hiểu nói: “Có phải trang web này do chính kẻ đã giết con gái tôi tạo ra không?”
Tần Sóc: "Vụ án còn đang trong quá trình điều tra."
Anh nói lời này là sợ Tô Vân Thiều không cẩn thận làm bại lộ chuyện quỷ anh giết Tôn Kha, chẳng may mẹ Tôn lại nghĩ cách tự mình đi giết quỷ anh kia, người bị hại càng ngày càng nhiều thì mọi thứ sẽ trở nên rắc rối hơn.
Trên thực tế, Tô Vân Thiều rất thận trọng.
"Dì ơi, dì có thể nói tỉ mỉ một chút được không? Chỉ khi có được sự phối hợp của dì, chúng tôi mới có thể sớm ngày điều tra rõ ràng chân tướng."
Ánh mắt của mẹ Tôn nhìn chằm chằm vào cái khung kia như muốn nhỏ máu, hai tay nắm chặt điện thoại di động, nhắm mắt lại, đến lúc mở ra thì cả người đã trở nên thoải mái hơn một chút, như thể đã nghĩ thông suốt hay buông tha cái gì đó.
Mẹ Tôn bình tĩnh nói: "Dì không biết Tiểu Kha làm sao biết được địa chỉ web đó, dì không tin cái kia cho nên dì không hỏi..."
Từ khi chuyện ba Tôn ngoại tình nuôi tiểu tam bên ngoài bị lộ ra, trong nhà ngày nào cũng cãi nhau, ném đồ, không có ngày nào được sống yên ổn. Sau nhiều lần, ba Tôn cũng lười đối phó với mẹ Tôn nên phần lớn thời gian đều không về nhà.
Cách đây không lâu, Mao Hàm Nguyệt mang thai, nghe nói đã tìm người xem qua thì biết được trong bụng cô ta đang mang thai một bé trai.
Ba Tôn vốn trọng nam khinh nữ, nằm mơ cũng muốn có một đứa con trai để kế thừa hương khói nhà họ Tôn, nên khi biết được Mao Hàm Nguyệt mang thai một đứa con trai thì mỗi ngày đều ân cần hỏi han, mua cái này đưa cái kia và không trở về nhà nữa.
Tối hôm đó, mẹ Tôn một mình ở phòng khách xem ti vi, đang chờ chồng và con gái về nhà.
Một giờ sáng, Tôn Kha hào hứng trở về, trên người mang theo mùi thuốc lá và mùi rượu nồng nặc, bước đi xiêu vẹo lè lưỡi nói: "Mẹ, con có biện pháp làm cho nhà chúng ta trở lại như trước rồi!"
Cô ấy chỉ vào cái khung kia và nói: "Chỉ cần ở chỗ này nhập tên người mà mình cảm thấy chướng mắt vào, không bao lâu người đó sẽ chết."
Thời cổ đại muốn thuê kẻ giết người phải trả một khoản tiền rất lớn, ở thời hiện đại giết người là phải vào tù, thậm chí có thể bị xử bắn, làm sao có thể đơn giản đến mức chỉ cần viết tên là được? Mẹ Tôn căn bản không tin chút nào.
"Được rồi, con mau tắm rửa rồi đi ngủ, cả người đầy mùi rượu nồng nặc, ngày mai còn phải đi học đấy!"
"Mẹ, mẹ tin con, con sẽ làm cho gia đình mình trở lại bình thường!"
"Vài ngày sau cảnh sát đến hỏi thăm tình hình, tôi mới biết Mao Hàm Nguyệt nhảy sông tự sát. Đã nói là tự sát, vậy thì có liên quan gì đến Tiểu Kha đâu?" Mẹ Tôn che mặt, chảy xuống nước mắt hối hận, "Sớm biết vậy, tôi nên ngăn cản con bé, hu hu..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.