Thiên Kim Thật Và Thiên Kim Giả Hợp Tác Với Nhau
Chương 97:
Mang Quả Nhãn Kính Nương
10/05/2023
Từ tất những điều này, có thể thấy được Tô Vân Thiều đã thật sự coi Tô Y Y là em gái.
Ba Tô vẫn luôn lo lắng Tô Vân Thiều và Tô Y Y vừa sinh ra đã bị ôm nhầm, số phận bị đảo lộn, mười bảy năm sau lại làm chị em, trong lòng sẽ có khoảng cách, không thể nào thân mật với nhau được.
Mẹ Tô cũng lo lắng như vậy, nhưng bà cảm thấy sau này ngày rộng tháng dài, có thể từ từ mà làm quen.
Bản chất con người vốn lương thiện, sao có nhiều ác ý như vậy được?
Tô Vân Thiều đã học được cách trở thành chị gái, Tô Y Y cũng nỗ lực hòa thuận với chị gái, chuyện thiên kim - giả của nhà họ Tô bị đồn khắp thành phố B giống hệt cốt truyện cung đấu, may mắn không diễn ra, thật sự quá tốt rồi!
Nhưng mà…
Mẹ Tô: “Chị con có việc gì, sao nhất quyết phải ra ngoài ở?”
Tô Y Y không muốn lừa gạt người khác, đặc biệt là mẹ mình.
Cô suy nghĩ một chút, cảm thấy chỉ cần không nói rõ quà sinh nhật là cái gì, để khi mọi người nhìn thấy món quà ấy vẫn sẽ ngạc nhiên và cảm động.
“Mẹ, ba có ở nhà không?”
“Không thể nói cho ba con biết à?” Mẹ Tô nghĩ tới điều gì đó, “Cuối tuần này sẽ tổ chức sinh nhật, Vân Vân lại không có ở nhà, có phải con bé đang chuẩn bị quà sinh nhật cho ba?”
Hệ thống:【 Đinh – Thám tử lừng danh Mama đã online. 】
Tô Y Y bị hệ thống chọc cười, ôm mẹ Tô làm nũng, nói: “Mẹ, con đã xem qua món quà sinh nhật mà chị gái đang chuẩn bị, để làm ra nó thực sự tốn rất nhiều thời gian, chúng ta cùng nhau giữ bí mật với ba nhé?”
Mẹ Tô chìa tay ra: “Lấy ảnh chụp ra đây.”
“Ảnh gì ạ?” Tô Y Y giả ngu.
“Mẹ còn không biết con à? Vân Vân không thích chụp ảnh, con thì khác hoàn toàn, cái gì cũng chụp, 100% con có chụp ảnh lại, còn không chỉ chụp có một, hai tấm thôi đâu.”
“Con đã đồng ý với chị gái là sẽ giữ bí mật rồi.” Tô Y Y cảnh giác mà giấu di động đi.
Mẹ Tô tung ra chiêu cuối cùng: “Đó là quà sinh nhật của ba con, con nói nhỏ cho mẹ biết, mẹ bảo đảm không nói cho ông ấy đâu!”
Tô Y Y thầm nghĩ trong lòng: Mẹ đã dùng cách này với con từ nhỏ rồi, có lần nào mà mẹ không kể lại cho ba đâu, sau đó lại liên thủ với ba lừa gạt con chứ gì?
“Hừ, lần này con sẽ không mắc mưu của mẹ nữa đâu!” Tô Y Y ôm chặt túi xách, nhanh chóng bỏ chạy.
Cô bỏ chạy vội vàng, không dám quay đầu lại nhìn, vì thế không phát hiện ra trên mặt mẹ Tô đang nở nụ cười vui vẻ.
Buổi tối, ba Tô đi làm về, mẹ Tô đã thuật lại lời kể của Tô Y Y.
Cuối cùng, bà thốt lên câu cảm thán quen thuộc của một người mẹ già: “Con cái lớn rồi, không dễ lừa được nữa.”
“Như vậy không phải rất tốt sao?” ba Tô cười nói, “Không phải bà sợ sau này các con ra ngoài sẽ bị người ta lừa gạt à, cho nên bà mới cùng tôi nghĩ ra nhiều cách lừa gạt bọn nhỏ?”
Mẹ Tô chỉ cười mà không nói, sao có thể nói là lừa gạt con của mình chứ? Đó gọi là nhớ lâu!
******
Ngày hôm sau, Tô Vân Thiều cứ theo thói quen thường ngày mà đi chạy bộ buổi sáng, ăn cơm, đi học.
Vừa mới bước vào cổng trường chưa được bao lâu, đã thấy Trần Tinh Nguyên đã gặp mặt một lần chạy tới, “Đàn chị, chào buổi sáng.”
Tô Vân Thiều vẫn nhớ rõ cậu ta, đó chính là cậu em khóa dưới đã chủ động đến làm quen với cô và xin kết bạn WeChat, nhưng lại không nhắn một tin nào.
“Chào buổi sáng.”
Trần Tinh Nguyên lùi lại hai bước, cùng sánh bước với Tô Vân Thiều, không có trò chuyện, không có nói nguyên nhân, mà đột ngột nói một câu: “Đàn chị, em mời chị ăn một bữa cơm nhé.”
Tô Vân Thiều: “Vì sao?”
Trần Tinh Nguyên cười đến híp cả mắt, có chút giống con mèo sư tử trên ảnh đại diện WeChat của cậu ta.
“Mời đàn chị khóa trên xinh đẹp ăn cơm mà còn cần lý do sao?”
“Em trai sáng suốt như thế, chắc là không ngại mời cả đàn anh đẹp trai cùng ăn một bữa đâu nhỉ?” Tiếng bước chân chạy và tiếng nói từ phía sau cùng nhau vang lên.
Tần Giản vươn cánh tay, trực tiếp kéo Trần Tinh Nguyên ra khỏi bên người Tô Vân Thiều, cùng Bách Tinh Thần một trái một phải mà vây quanh Trần Tinh Nguyên.
Trần Tinh Nguyên bất ngờ bị kéo ra nên không kịp phòng bị, khi ngẩng đầu nhìn lên phát hiện ra mình đã bị hai đàn anh khóa trên dùng sức ép chặt.
“… Đàn anh không chê là tốt rồi.”
“Làm sao mà chê được?” Tần Giản khoác vai Trần Tinh Nguyên, ngoài miệng cười nhưng trong lòng không cười, nói, “Em trai không chê đàn anh ăn nhiều là được rồi.”
Cho đến khi đi đến trước khu giảng đường của khối mười, Trần Tinh Nguyên cũng không tìm được cơ hội nói chuyện với Tô Vân Thiều, cậu không thể không rời đi.
Nhìn theo bóng dáng em trái khoá dưới đi lên tầng, ba người đi về khu giảng đường của khối mười một.
Tần Giản: “Vân Thiều, vì sao thằng oắt kia lại mời cậu ăn cơm?”
Bách Tinh Thần: “Ánh mắt cậu ta nhìn cậu cũng không giống như đang nhìn mối tình đầu.”
Đây mới là lý do vì sao lần trước Tần Giản còn có thể hóng hớt chuyện Tô Vân Thiều được em trai khoá dưới chặn đường xin kết bạn WeChat có cảm giác với cậu nhóc đó hay không, còn lần này lại chạy tới quấy rối cậu ta.
Tô Vân Thiều cũng không gạt bọn họ: “Trên người cậu ta có sát khí.”
Tần Giản: “Sát khí?”
“Có thể hiểu là một luồng khí tà ác.” Nói như vậy, người ngoài có thể nghe không hiểu, Tô Vân Thiều bèn đưa ra một ví dụ, “Cửa trước và cửa sau của một căn nhà thường được đặt chung trên một đường thẳng, gió có thể đi qua sảnh lớn giúp không khí lưu thông nhanh hơn, nhưng từ góc độ phong thuỷ mà nói, đây chính là một cái bẫy, không giữ được tiền tài.”
Tần Giản: “Phong thuỷ nhà cậu ta không tốt à?”
Bách Tinh Thần: “Có phải cậu ta đã nghe thấy điều gì nên mới tìm tới cậu để xin sự giúp đỡ?”
Ba Tô vẫn luôn lo lắng Tô Vân Thiều và Tô Y Y vừa sinh ra đã bị ôm nhầm, số phận bị đảo lộn, mười bảy năm sau lại làm chị em, trong lòng sẽ có khoảng cách, không thể nào thân mật với nhau được.
Mẹ Tô cũng lo lắng như vậy, nhưng bà cảm thấy sau này ngày rộng tháng dài, có thể từ từ mà làm quen.
Bản chất con người vốn lương thiện, sao có nhiều ác ý như vậy được?
Tô Vân Thiều đã học được cách trở thành chị gái, Tô Y Y cũng nỗ lực hòa thuận với chị gái, chuyện thiên kim - giả của nhà họ Tô bị đồn khắp thành phố B giống hệt cốt truyện cung đấu, may mắn không diễn ra, thật sự quá tốt rồi!
Nhưng mà…
Mẹ Tô: “Chị con có việc gì, sao nhất quyết phải ra ngoài ở?”
Tô Y Y không muốn lừa gạt người khác, đặc biệt là mẹ mình.
Cô suy nghĩ một chút, cảm thấy chỉ cần không nói rõ quà sinh nhật là cái gì, để khi mọi người nhìn thấy món quà ấy vẫn sẽ ngạc nhiên và cảm động.
“Mẹ, ba có ở nhà không?”
“Không thể nói cho ba con biết à?” Mẹ Tô nghĩ tới điều gì đó, “Cuối tuần này sẽ tổ chức sinh nhật, Vân Vân lại không có ở nhà, có phải con bé đang chuẩn bị quà sinh nhật cho ba?”
Hệ thống:【 Đinh – Thám tử lừng danh Mama đã online. 】
Tô Y Y bị hệ thống chọc cười, ôm mẹ Tô làm nũng, nói: “Mẹ, con đã xem qua món quà sinh nhật mà chị gái đang chuẩn bị, để làm ra nó thực sự tốn rất nhiều thời gian, chúng ta cùng nhau giữ bí mật với ba nhé?”
Mẹ Tô chìa tay ra: “Lấy ảnh chụp ra đây.”
“Ảnh gì ạ?” Tô Y Y giả ngu.
“Mẹ còn không biết con à? Vân Vân không thích chụp ảnh, con thì khác hoàn toàn, cái gì cũng chụp, 100% con có chụp ảnh lại, còn không chỉ chụp có một, hai tấm thôi đâu.”
“Con đã đồng ý với chị gái là sẽ giữ bí mật rồi.” Tô Y Y cảnh giác mà giấu di động đi.
Mẹ Tô tung ra chiêu cuối cùng: “Đó là quà sinh nhật của ba con, con nói nhỏ cho mẹ biết, mẹ bảo đảm không nói cho ông ấy đâu!”
Tô Y Y thầm nghĩ trong lòng: Mẹ đã dùng cách này với con từ nhỏ rồi, có lần nào mà mẹ không kể lại cho ba đâu, sau đó lại liên thủ với ba lừa gạt con chứ gì?
“Hừ, lần này con sẽ không mắc mưu của mẹ nữa đâu!” Tô Y Y ôm chặt túi xách, nhanh chóng bỏ chạy.
Cô bỏ chạy vội vàng, không dám quay đầu lại nhìn, vì thế không phát hiện ra trên mặt mẹ Tô đang nở nụ cười vui vẻ.
Buổi tối, ba Tô đi làm về, mẹ Tô đã thuật lại lời kể của Tô Y Y.
Cuối cùng, bà thốt lên câu cảm thán quen thuộc của một người mẹ già: “Con cái lớn rồi, không dễ lừa được nữa.”
“Như vậy không phải rất tốt sao?” ba Tô cười nói, “Không phải bà sợ sau này các con ra ngoài sẽ bị người ta lừa gạt à, cho nên bà mới cùng tôi nghĩ ra nhiều cách lừa gạt bọn nhỏ?”
Mẹ Tô chỉ cười mà không nói, sao có thể nói là lừa gạt con của mình chứ? Đó gọi là nhớ lâu!
******
Ngày hôm sau, Tô Vân Thiều cứ theo thói quen thường ngày mà đi chạy bộ buổi sáng, ăn cơm, đi học.
Vừa mới bước vào cổng trường chưa được bao lâu, đã thấy Trần Tinh Nguyên đã gặp mặt một lần chạy tới, “Đàn chị, chào buổi sáng.”
Tô Vân Thiều vẫn nhớ rõ cậu ta, đó chính là cậu em khóa dưới đã chủ động đến làm quen với cô và xin kết bạn WeChat, nhưng lại không nhắn một tin nào.
“Chào buổi sáng.”
Trần Tinh Nguyên lùi lại hai bước, cùng sánh bước với Tô Vân Thiều, không có trò chuyện, không có nói nguyên nhân, mà đột ngột nói một câu: “Đàn chị, em mời chị ăn một bữa cơm nhé.”
Tô Vân Thiều: “Vì sao?”
Trần Tinh Nguyên cười đến híp cả mắt, có chút giống con mèo sư tử trên ảnh đại diện WeChat của cậu ta.
“Mời đàn chị khóa trên xinh đẹp ăn cơm mà còn cần lý do sao?”
“Em trai sáng suốt như thế, chắc là không ngại mời cả đàn anh đẹp trai cùng ăn một bữa đâu nhỉ?” Tiếng bước chân chạy và tiếng nói từ phía sau cùng nhau vang lên.
Tần Giản vươn cánh tay, trực tiếp kéo Trần Tinh Nguyên ra khỏi bên người Tô Vân Thiều, cùng Bách Tinh Thần một trái một phải mà vây quanh Trần Tinh Nguyên.
Trần Tinh Nguyên bất ngờ bị kéo ra nên không kịp phòng bị, khi ngẩng đầu nhìn lên phát hiện ra mình đã bị hai đàn anh khóa trên dùng sức ép chặt.
“… Đàn anh không chê là tốt rồi.”
“Làm sao mà chê được?” Tần Giản khoác vai Trần Tinh Nguyên, ngoài miệng cười nhưng trong lòng không cười, nói, “Em trai không chê đàn anh ăn nhiều là được rồi.”
Cho đến khi đi đến trước khu giảng đường của khối mười, Trần Tinh Nguyên cũng không tìm được cơ hội nói chuyện với Tô Vân Thiều, cậu không thể không rời đi.
Nhìn theo bóng dáng em trái khoá dưới đi lên tầng, ba người đi về khu giảng đường của khối mười một.
Tần Giản: “Vân Thiều, vì sao thằng oắt kia lại mời cậu ăn cơm?”
Bách Tinh Thần: “Ánh mắt cậu ta nhìn cậu cũng không giống như đang nhìn mối tình đầu.”
Đây mới là lý do vì sao lần trước Tần Giản còn có thể hóng hớt chuyện Tô Vân Thiều được em trai khoá dưới chặn đường xin kết bạn WeChat có cảm giác với cậu nhóc đó hay không, còn lần này lại chạy tới quấy rối cậu ta.
Tô Vân Thiều cũng không gạt bọn họ: “Trên người cậu ta có sát khí.”
Tần Giản: “Sát khí?”
“Có thể hiểu là một luồng khí tà ác.” Nói như vậy, người ngoài có thể nghe không hiểu, Tô Vân Thiều bèn đưa ra một ví dụ, “Cửa trước và cửa sau của một căn nhà thường được đặt chung trên một đường thẳng, gió có thể đi qua sảnh lớn giúp không khí lưu thông nhanh hơn, nhưng từ góc độ phong thuỷ mà nói, đây chính là một cái bẫy, không giữ được tiền tài.”
Tần Giản: “Phong thuỷ nhà cậu ta không tốt à?”
Bách Tinh Thần: “Có phải cậu ta đã nghe thấy điều gì nên mới tìm tới cậu để xin sự giúp đỡ?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.