Thiên Kim Tiểu Thư Làm Tình Nhân
Chương 92: Hay mình làm một đứa như họ đi?(H++)
Pink Peach
03/09/2022
Nhà Lý tổng đương nhiên rất nhiều phòng. Văn Văn và Việt là phòng góc trái, Hoàng Nhi và Chí Đinh là góc phải. Nếu Hoàng Nhi không muốn thì có thể về phòng cũ là bên cạnh.
Hoàng Nhi cười tươi, bảo rằng đã ngủ với Chí Đinh từ lâu, cứ thế khoác tay anh lên phòng khiến bốn người còn lại không khỏi ngỡ ngàng.
- Sao lại lừa mọi người như thế? - Chí Đinh thắc mắc.
- Để họ yên tâm thôi. Dù sao giường cũng lớn mà.
Húc Dương và Tiểu Y tiễn mọi người rồi dắt tay nhau đi dạo trong vườn. Hai người cùng khiêu vũ bên chiếc hồ nhỏ, giao bôi và ngắm trăng. Còn Tiểu Ý Ý đã bị pơ một bên:)))
Văn Văn và Việt đi về phòng, anh đi tắm trước còn cô thì chạy đi xem con nuôi của mình. Tính cô trẻ con nên gặp trẻ con cũng rất vui. Tuy Ý Ý đã ngủ nhưng cô vẫn thích ngắm khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu này. Việt đã phải chạy đến phòng của tiểu thư nhỏ để bế công chúa lớn của anh về.
- Tắm nhanh đi!
- Tại sao?
- Hôm nay hết kì rồi còn gì?
Văn Văn đỏ mặt, ngượng đến lắp ba lắp bắp:
- Ý...ý anh là...
- Anh thấy em rất thích trẻ con.. Hay mình là đứa như họ đi.
Có cách nào trốn trong phòng tắm luôn không, giúp Văn Văn với.
- Nhanh lên, nếu không anh sẽ tắm giúp em đấy.
Thực ra nói hôm nay hết kì thì không đủ nung nấu ý chí ''ăn'' Văn Văn như thế, chỉ là cô cấm dục anh cũng đã hai tháng để lo cho đám cưới của bạn thân mình. Hôm nay anh đã nhịn đủ rồi.
Cô lân la kéo thời gian trong phòng tắm khiến Việt nhiều lần đến gõ cửa hối thúc.
Cuối cùng cừu non đã đi ra. Văn Văn sợ hãi nhìn lên giường. Sắp có trận chiến xảy ra rồi. Cô ngồi lên mép giường mà run run, Việt đã khoá cửa, đêm nay sẽ không ai làm phiền hai người cả.
- Leo lên đùi anh này.
Cô ngoan ngoãn làm theo. Việt hôn ngấu nghiến, bắt đầu tháo bỏ chiếc áo tắm của cô. Cảnh xuân lộ ra hết, cô nắm chặt lấy gương mặt anh tuấn của anh cho đỡ ngại. Việt chuyển nơi, lui xuống cắn mút nhũ hoa cho ***** **** cả lên. Một bên chà xát bằng miệng một bên dùng tay vân vê bóp và miết đủ kiểu. Cô ngửa cổ lên, ngửa thật cao để chặn họng không phát ra bất kì âm thanh mê người.
Chỉ mới thế thôi đã đủ để kích thích cho đêm dài hôm nay.
- Em ướt rồi nhỉ...
Việt thả cô nằm xuống, tách chân cô thành chữ M bắt đầu miết miết hai cánh bướm hồng hào. Văn Văn không chịu nỗi, lâu lâu lại rên lên, cảm giác nóng bỏng, ướt át này khiến cô chìm vào hố sâu đen tối.
Anh miết rồi dần dần đưa một ngón tay vào.
- Chưa gì đã siết chặt lấy tay anh... Văn Văn, em thật là...
Văn Văn ngượng không dám trả lời. Cô không giỏi việc này, chỉ đành để Việt thực hành trọn bộ. Chưa bao giờ cô nghĩ trước khi kết hôn đã trải nghiệm cảm giác khoái lạc này...
Văn Văn cảm nhận được đùi cô đang dần nóng, từ đầu gối xuống. Cô mở mắt, khó chịu nhìn Việt:
- Đ..đừng làm vậy... em ngứa lắm..
Việt ma ranh hơn, giữ cố định đùi cô, dùi mặt vào trong vùng tam giác... liếm!
Cô giãy nảy lên, không nhịn được buông tiếng rên dâm đãng.
- Em rên rồi kìa, sướng không!
- Đừng chọc em nữa... nhanh đi...
Cô không dám chần chừ nữa, có mà không kìm được mà rên khàn tiếng quá!
- Ra...mất..
Việt đợi mỗi thế. Anh kéo cô ngồi dậy, chiều theo ý cô cho hai nơi giao hợp với nhau. Sự căng cứng, nóng rát của anh khiến cô bịt chặt miệng, tuy nhiên sự thoả mãn xấu hổ khó giấu đi được.
Anh húc cô liên tục, có đôi lần như muốn đâm tận tử cung của cô. Miệng không rảnh rỗi tiếp tục mút lấy nhũ hoa, anh trêu ghẹo:
- Chỗ này để em bé bú sữa đúng không?
- Ưmmm... đừng cắn...
- Em mê người quá đấy, bảo bối...
Cô kéo khuôn mặt của Việt lại, hôn lấy anh để giải thoát của bầu ngực đỏ ửng. Nhưng ôm chặt lấy anh khiến hai đầu nhũ hoa của hai người cứ cọ xát nhau cũng chẳng thể cản được sự chiếm hữu của anh.
Hô hấp cả hai đều trở nên loạn lạc. Văn Văn không chịu được gục đầu vào vai anh, thở dốc, bàn tay bấu chặt vào lưng anh để giảm cơn mê.
- Em quỳ thành bốn chân đi.
Cô làm theo, tư thế này lạ quá, cô chỉ thường làm khi tập yoga thôi...
Cứ tưởng anh đang cho cô nghỉ ngơi, nào ngờ không một lời báo hiệu, trực tiếp đâm vào *** ***** sưng đỏ kia. Cô không chuẩn bị tinh thần, anh lại như vũ bão, liên tục đẩy cô.
- Ahhh~ đau... quá...
Cô không ngăn được nước mắt.
- Suỵt, người ta nghe đấy... Em còn kém cỏi quá..
- Em.. lại muốn..
Anh cúi người, hôn lên tấm lưng trắng trẻo của cô. Bàn tay len lỏi bóp ngực cô.
Qua bao buổi "thực hành", cô đã không còn tự ti về cơ thể bởi những lời nói đường mật của người, bây giờ cần rèn cho cô sự "dẻo dai" nữa!
Khi anh rút cậu bé ra cũng là lúc cô thở phào nằm xuống. Chắc là đủ rồi đấy. Khoan, hình như có gì thiếu thiếu.
Chợt cô nghe được tiếng bóc tách... Anh đang đeo bao...
- Gì vậy... Nữa ư?
- Anh đang chờ để cả hai cùng ra đấy... Nằm ngửa lại đi.
Cô lắc đầu, cô hết sức rồi. Việt xoay người cô, nâng hông cô lên...
- Dừng... dừng lại đii..
- Gra giường đã ướt đẫm thế, còn bảo dừng ư...
Lần này, anh thực sự rất lớn, mang theo sự yêu thương chạm đến đỉnh của cô.
Tay cô run run, ôm anh làm điểm tựa. Từng đợt từng đợt bị thúc khiến cô vừa đau lại vừa sướng...
- Cả hai cùng ra nhé?
#Ha... #
Văn Văn giờ đây chỉ muốn khép mắt lại, 3 lần rồi nhưng người trên cô vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.
Đã hơn nửa đêm rồi, chẳng lẽ cứ làm chuyện này đến sáng chứ???
Cũng thật may, khi cô đang mơ màng đã thấy anh đang đắp chăn ôm cô. Hạ thân không còn di chuyển nữa, có thể yên tâm ngủ rồi.
Hoàng Nhi cười tươi, bảo rằng đã ngủ với Chí Đinh từ lâu, cứ thế khoác tay anh lên phòng khiến bốn người còn lại không khỏi ngỡ ngàng.
- Sao lại lừa mọi người như thế? - Chí Đinh thắc mắc.
- Để họ yên tâm thôi. Dù sao giường cũng lớn mà.
Húc Dương và Tiểu Y tiễn mọi người rồi dắt tay nhau đi dạo trong vườn. Hai người cùng khiêu vũ bên chiếc hồ nhỏ, giao bôi và ngắm trăng. Còn Tiểu Ý Ý đã bị pơ một bên:)))
Văn Văn và Việt đi về phòng, anh đi tắm trước còn cô thì chạy đi xem con nuôi của mình. Tính cô trẻ con nên gặp trẻ con cũng rất vui. Tuy Ý Ý đã ngủ nhưng cô vẫn thích ngắm khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu này. Việt đã phải chạy đến phòng của tiểu thư nhỏ để bế công chúa lớn của anh về.
- Tắm nhanh đi!
- Tại sao?
- Hôm nay hết kì rồi còn gì?
Văn Văn đỏ mặt, ngượng đến lắp ba lắp bắp:
- Ý...ý anh là...
- Anh thấy em rất thích trẻ con.. Hay mình là đứa như họ đi.
Có cách nào trốn trong phòng tắm luôn không, giúp Văn Văn với.
- Nhanh lên, nếu không anh sẽ tắm giúp em đấy.
Thực ra nói hôm nay hết kì thì không đủ nung nấu ý chí ''ăn'' Văn Văn như thế, chỉ là cô cấm dục anh cũng đã hai tháng để lo cho đám cưới của bạn thân mình. Hôm nay anh đã nhịn đủ rồi.
Cô lân la kéo thời gian trong phòng tắm khiến Việt nhiều lần đến gõ cửa hối thúc.
Cuối cùng cừu non đã đi ra. Văn Văn sợ hãi nhìn lên giường. Sắp có trận chiến xảy ra rồi. Cô ngồi lên mép giường mà run run, Việt đã khoá cửa, đêm nay sẽ không ai làm phiền hai người cả.
- Leo lên đùi anh này.
Cô ngoan ngoãn làm theo. Việt hôn ngấu nghiến, bắt đầu tháo bỏ chiếc áo tắm của cô. Cảnh xuân lộ ra hết, cô nắm chặt lấy gương mặt anh tuấn của anh cho đỡ ngại. Việt chuyển nơi, lui xuống cắn mút nhũ hoa cho ***** **** cả lên. Một bên chà xát bằng miệng một bên dùng tay vân vê bóp và miết đủ kiểu. Cô ngửa cổ lên, ngửa thật cao để chặn họng không phát ra bất kì âm thanh mê người.
Chỉ mới thế thôi đã đủ để kích thích cho đêm dài hôm nay.
- Em ướt rồi nhỉ...
Việt thả cô nằm xuống, tách chân cô thành chữ M bắt đầu miết miết hai cánh bướm hồng hào. Văn Văn không chịu nỗi, lâu lâu lại rên lên, cảm giác nóng bỏng, ướt át này khiến cô chìm vào hố sâu đen tối.
Anh miết rồi dần dần đưa một ngón tay vào.
- Chưa gì đã siết chặt lấy tay anh... Văn Văn, em thật là...
Văn Văn ngượng không dám trả lời. Cô không giỏi việc này, chỉ đành để Việt thực hành trọn bộ. Chưa bao giờ cô nghĩ trước khi kết hôn đã trải nghiệm cảm giác khoái lạc này...
Văn Văn cảm nhận được đùi cô đang dần nóng, từ đầu gối xuống. Cô mở mắt, khó chịu nhìn Việt:
- Đ..đừng làm vậy... em ngứa lắm..
Việt ma ranh hơn, giữ cố định đùi cô, dùi mặt vào trong vùng tam giác... liếm!
Cô giãy nảy lên, không nhịn được buông tiếng rên dâm đãng.
- Em rên rồi kìa, sướng không!
- Đừng chọc em nữa... nhanh đi...
Cô không dám chần chừ nữa, có mà không kìm được mà rên khàn tiếng quá!
- Ra...mất..
Việt đợi mỗi thế. Anh kéo cô ngồi dậy, chiều theo ý cô cho hai nơi giao hợp với nhau. Sự căng cứng, nóng rát của anh khiến cô bịt chặt miệng, tuy nhiên sự thoả mãn xấu hổ khó giấu đi được.
Anh húc cô liên tục, có đôi lần như muốn đâm tận tử cung của cô. Miệng không rảnh rỗi tiếp tục mút lấy nhũ hoa, anh trêu ghẹo:
- Chỗ này để em bé bú sữa đúng không?
- Ưmmm... đừng cắn...
- Em mê người quá đấy, bảo bối...
Cô kéo khuôn mặt của Việt lại, hôn lấy anh để giải thoát của bầu ngực đỏ ửng. Nhưng ôm chặt lấy anh khiến hai đầu nhũ hoa của hai người cứ cọ xát nhau cũng chẳng thể cản được sự chiếm hữu của anh.
Hô hấp cả hai đều trở nên loạn lạc. Văn Văn không chịu được gục đầu vào vai anh, thở dốc, bàn tay bấu chặt vào lưng anh để giảm cơn mê.
- Em quỳ thành bốn chân đi.
Cô làm theo, tư thế này lạ quá, cô chỉ thường làm khi tập yoga thôi...
Cứ tưởng anh đang cho cô nghỉ ngơi, nào ngờ không một lời báo hiệu, trực tiếp đâm vào *** ***** sưng đỏ kia. Cô không chuẩn bị tinh thần, anh lại như vũ bão, liên tục đẩy cô.
- Ahhh~ đau... quá...
Cô không ngăn được nước mắt.
- Suỵt, người ta nghe đấy... Em còn kém cỏi quá..
- Em.. lại muốn..
Anh cúi người, hôn lên tấm lưng trắng trẻo của cô. Bàn tay len lỏi bóp ngực cô.
Qua bao buổi "thực hành", cô đã không còn tự ti về cơ thể bởi những lời nói đường mật của người, bây giờ cần rèn cho cô sự "dẻo dai" nữa!
Khi anh rút cậu bé ra cũng là lúc cô thở phào nằm xuống. Chắc là đủ rồi đấy. Khoan, hình như có gì thiếu thiếu.
Chợt cô nghe được tiếng bóc tách... Anh đang đeo bao...
- Gì vậy... Nữa ư?
- Anh đang chờ để cả hai cùng ra đấy... Nằm ngửa lại đi.
Cô lắc đầu, cô hết sức rồi. Việt xoay người cô, nâng hông cô lên...
- Dừng... dừng lại đii..
- Gra giường đã ướt đẫm thế, còn bảo dừng ư...
Lần này, anh thực sự rất lớn, mang theo sự yêu thương chạm đến đỉnh của cô.
Tay cô run run, ôm anh làm điểm tựa. Từng đợt từng đợt bị thúc khiến cô vừa đau lại vừa sướng...
- Cả hai cùng ra nhé?
#Ha... #
Văn Văn giờ đây chỉ muốn khép mắt lại, 3 lần rồi nhưng người trên cô vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.
Đã hơn nửa đêm rồi, chẳng lẽ cứ làm chuyện này đến sáng chứ???
Cũng thật may, khi cô đang mơ màng đã thấy anh đang đắp chăn ôm cô. Hạ thân không còn di chuyển nữa, có thể yên tâm ngủ rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.