Chương 86: Về Anh
Huyền Yizi
13/01/2021
Cô suy nghĩ một lúc rồi từ từ cởi cúc áo, nhìn hành động của cô anh đã
hiểu cô tính làm gì. Anh bật cười giữ tay cô lại, còn lấy áo che đi phần cô đã cởi.
"Em làm cái gì đấy?"
"Không phải anh muốn… em lấy thân… báo đáp sao?"
"Nhiệt tình như thế cũng tốt nhưng không phải lúc nào anh cũng chỉ muốn cái đó từ em"
"Vậy… anh muốn cái gì?"
"Đơn giản chỉ cần em ở bên anh, không lừa dối anh là được"
Cô nghe nói vậy trong lòng có hơi áy náy. Cô cài áo lại rồi tựa đầu vào lòng anh, vì mải suy nghĩ mà thiếp đi mất.
Sau khi xong việc, anh thấy chân mình tê cứng hóa ra cô vẫn còn nằm ở đây.
"Hiên Di? Hiên Di?"
Không thấy cô trả lời anh nghĩ cô đã ngủ rồi bèn nhẹ nhàng bế cô lên đưa về phòng.
…
Sáng hôm sau,
Cô tỉnh dậy thì thấy có một tờ giấy đặt trên bàn. Trên đó ghi "25% cổ phần anh đã chuyển qua cho em rồi. Buổi sáng tốt lành, anh đi làm trước đây - Lâm Hạo Thiên".
Nhìn nét chữ của anh trê mảnh giấy cô nở một nụ cười, cô bị sự dịu dàng của anh đánh gục. Sau khi vệ sinh cá nhân cô bắt đầu lấy laptop ra để kiểm tra tài khoản, đúng là anh đã chuyển nhượng 25% cổ phần thừa ấy cho cô.
Cô lướt tìm thông tin về Sở Thị thì thấy một bài viết về việc tìm nhà đầu tư vốn nước ngoài của tập đoàn Sở Thị.
"Thì ra bọn họ cũng đang tìm một vốn đầu tư nước ngoài. Bây giờ mình đã có 25% cổ phần… đúng là ông trời không phụ lòng người tốt"
Cô quyết định đầu tư vào Sở Thị…
Tới khâu điền thông tin cô mới sực nhớ không nên để tên thật mà phải tìm một tên khác. Cô nghĩ ra một cái tên rất hay và từ nay về sau sẽ dùng cái tên này dưới danh nghĩa nhà đầu tư Sở Thị - Saran.
"Phải nhờ Finnic thiết lập thông tin giả về cái tên Saran này nếu không họ sẽ phát hiện ra mất…"
Cô gọi điện cho Finnic nhờ sự giúp đỡ.
"Alo, Finnic"
"Vâng chị dâu. Có chuyện gì không?"
"Em có thể thiết lập hộ chị thông tin giả về một người không?"
"Thông tin giả? Được, em có thể"
"Vậy tí nữa chị sẽ gửi file cho em"
"Vâng..."
Cô cúp máy, cười đắc ý. Bước đầu tiên để vào Sở Thị coi như đã hoàn thành bây giờ chỉ chờ phản ứng của bên Dịch Thần và Sở Nguyệt.
…
Hôm sau,
Lâm phu nhân quyết định đưa Lâm lão gia về Anh để chữa trị và bên đó còn có công ty chủ của C.O hiện vẫn còn trống ghế chủ tịch. Hôm nay, anh và cô cùng ra sân bay để tiễn Lâm phu nhân và Lâm lão gia.
Chuyến bay đến Anh khởi hành lúc 9 giờ sáng, bây giờ đã là 9 giờ 20 phút còn 10 phút nữa là Lâm phu nhân và Lâm lão gia đã phải rời đi. Cô đi cùng anh ra sân bay cứ đứng khép nép rụt rè, thấy cô còn ngại ngùng như thế Lâm phu nhân tiến tới nắm lấy tay cô.
"Mong là sau này con sẽ thay bác chăm sóc Hạo Thiên"
"Vâng thưa phu nhân"
"Sao còn gọi là phu nhân? Em phải gọi mẹ anh là bác gái hoặc mẹ chứ?" - anh nhảy vào chen lời.
"Cái thằng này có phải muốn rước người ta về lắm rồi không?"
Cả ba người đều cười trông cứ như một gia đình thực thụ. Lâm phu nhân đánh mắt sang nhìn Finnic đang chán nản gục đầu xuống vai Alex ở đằng kia. Bà thở dài:
"Còn cả Finnic, Hạo Thiên, Finnic nó muốn ở lại đây cùng con nhớ phải coi chừng nó… rảnh rỗi thì tìm cho nó người xem mặt đừng để nó cứ tối ngày ủ rũ như đàn bà thế kia"
"Mẹ yên tâm. Finnic nó không dám trái lời con đâu"
Finnic nhìn từ xa, tuy không nghe rõ anh và Lâm phu nhân nói chuyện gì nhưng nhìn khẩu hình miệng và sắc mặt cũng đoán được là họ đang nói về mình.
"Bác gái, anh… hai người nói gì là em nghe thấy đấy nhé" - Finnic bỗng hét lên.
Anh lườm nguýt Finnic, còn Lâm phu nhân và cô thì cười giòn giã. Chuyến bay sắp khởi hành, Lâm phu nhân phải lên máy bay để không trễ giờ.
"Mẹ đi đây, khi nào ba con chuyển biến tốt mẹ sẽ gọi điện"
"Vâng"
Anh chứng kiến thái độ của cô đối với mẹ mình cứ giông giống một người con dâu đối với mẹ chồng vậy, anh nảy ý trêu cô:
"Được một bà mẹ chồng tuyệt vời như Lâm phu nhân đây chắc em đang nóng lòng muốn làm vợ anh phải không?"
"Làm gì có, em ấn tượng với mẹ anh… còn anh… thì không"
"Cái gì? Em dám nói thế sao? Để xem tối nay… anh có khiến em liệt giường hay không?"
Qua mươi phút sau, khi mẹ anh lên máy bay thì máy bay bắt đầu cất cánh. Anh và cô đứng nhìn theo khi máy bay khuất mất mới rời đi. Anh nắm tay cô rảo bước, lúc này dường như cô đã rung động, rung động vì những gì đã cùng anh trải qua.
"Sau này khi chúng ta có con anh sẽ đưa em và con đi khắp nơi trên thế giới"
"Hả? Ai nói sẽ lấy anh mà sinh con cho anh chứ?"
"Em thử không lấy anh xem. Nếu mà… em không lấy anh mà lấy người đàn ông khác… anh sẽ tới đó phá đám cưới và giết chú rể của em"
"Vậy nếu chú rể là anh thì sao?"
Nghe cô nói câu này anh dừng lại không bước tiếp nữa đứng đối diện cô cẩn thận vuốt ve mái tóc dài đang bay trước gió.
"Nếu chú rể là anh, thì anh sẽ chẳng cần ra tay vì em đã giết anh từ lâu rồi"
"Cái gì?"
"Em lấy đi trái tim anh không phải là đã giết anh rồi sao?"
Anh quả đúng là một tên khéo ăn nói, miệng lưỡi sắc bén nhất thế gian, từng lời của anh nói ra đều khiến cô phải bật cười. Một lúc anh đứng nhìn cô chăm chăm, nhìn biểu cảm này của anh cô đoán chắc chắn anh sẽ định làm gì đó.
Quả là không nằm ngoài dự đoán, anh ôm chặt lấy cô từ từ đưa môi tới môi của cô để được cùng hòa quyện. Nụ hôn lãng mạn ngay ở sân bay như vậy quả là khiến người khác si mê. Finnic và Alex đi đằng sau nhìn thấy cảnh anh hôn cô cũng trở nên ghen tị, Alex thì không biết nhưng Finnic thì tức tối ra mặt.
"Hai người họ tưởng đây là nhà mình sao? Đúng là… muốn thử một lần cảm nhận vị khi được hôn"
Không gian yên tĩnh một lúc, Finnic quay sang nhìn Alex với ánh mắt đầy thèm thuồng:
"Hay là… chúng ta…"
"Ấy tiểu thiếu gia. Chúng ta đều là đàn ông… không được"
"Đàn ông thì sao chứ? Anh nhịn được khi nhìn họ hôn nhau sao?"
"Cho dù có không nhịn được thì cũng… không được, tiểu thiếu gia… không được"
Nói rồi Alex chạy đi như kiểu bị Finnic dọa cho sợ chạy mất. Finnic còn chưa kịp nói gì thì Alex đã hoảng hồn mà chạy mất.
"Mình còn chưa nói gì mà,… này… Alex đứng lại"…
-----------
Tại Sở Thị, Sở Nguyệt sau khi tìm được nhà đầu tư mới đã cảm thấy rất ưng ý vì thông tin quý giá của người này nên đã lập tức nói với Dịch Thần.
"Mẹ, con tìm được nhà đầu tư mới của công ty ta rồi"
"Nhanh thế đã tìm được rồi sao? Là ai thế?"
"Ở đây ghi… cô ấy tên là Saran từng là nhà đầu tư của rất nhiều công ty có tiếng trên thế giới"…
"Em làm cái gì đấy?"
"Không phải anh muốn… em lấy thân… báo đáp sao?"
"Nhiệt tình như thế cũng tốt nhưng không phải lúc nào anh cũng chỉ muốn cái đó từ em"
"Vậy… anh muốn cái gì?"
"Đơn giản chỉ cần em ở bên anh, không lừa dối anh là được"
Cô nghe nói vậy trong lòng có hơi áy náy. Cô cài áo lại rồi tựa đầu vào lòng anh, vì mải suy nghĩ mà thiếp đi mất.
Sau khi xong việc, anh thấy chân mình tê cứng hóa ra cô vẫn còn nằm ở đây.
"Hiên Di? Hiên Di?"
Không thấy cô trả lời anh nghĩ cô đã ngủ rồi bèn nhẹ nhàng bế cô lên đưa về phòng.
…
Sáng hôm sau,
Cô tỉnh dậy thì thấy có một tờ giấy đặt trên bàn. Trên đó ghi "25% cổ phần anh đã chuyển qua cho em rồi. Buổi sáng tốt lành, anh đi làm trước đây - Lâm Hạo Thiên".
Nhìn nét chữ của anh trê mảnh giấy cô nở một nụ cười, cô bị sự dịu dàng của anh đánh gục. Sau khi vệ sinh cá nhân cô bắt đầu lấy laptop ra để kiểm tra tài khoản, đúng là anh đã chuyển nhượng 25% cổ phần thừa ấy cho cô.
Cô lướt tìm thông tin về Sở Thị thì thấy một bài viết về việc tìm nhà đầu tư vốn nước ngoài của tập đoàn Sở Thị.
"Thì ra bọn họ cũng đang tìm một vốn đầu tư nước ngoài. Bây giờ mình đã có 25% cổ phần… đúng là ông trời không phụ lòng người tốt"
Cô quyết định đầu tư vào Sở Thị…
Tới khâu điền thông tin cô mới sực nhớ không nên để tên thật mà phải tìm một tên khác. Cô nghĩ ra một cái tên rất hay và từ nay về sau sẽ dùng cái tên này dưới danh nghĩa nhà đầu tư Sở Thị - Saran.
"Phải nhờ Finnic thiết lập thông tin giả về cái tên Saran này nếu không họ sẽ phát hiện ra mất…"
Cô gọi điện cho Finnic nhờ sự giúp đỡ.
"Alo, Finnic"
"Vâng chị dâu. Có chuyện gì không?"
"Em có thể thiết lập hộ chị thông tin giả về một người không?"
"Thông tin giả? Được, em có thể"
"Vậy tí nữa chị sẽ gửi file cho em"
"Vâng..."
Cô cúp máy, cười đắc ý. Bước đầu tiên để vào Sở Thị coi như đã hoàn thành bây giờ chỉ chờ phản ứng của bên Dịch Thần và Sở Nguyệt.
…
Hôm sau,
Lâm phu nhân quyết định đưa Lâm lão gia về Anh để chữa trị và bên đó còn có công ty chủ của C.O hiện vẫn còn trống ghế chủ tịch. Hôm nay, anh và cô cùng ra sân bay để tiễn Lâm phu nhân và Lâm lão gia.
Chuyến bay đến Anh khởi hành lúc 9 giờ sáng, bây giờ đã là 9 giờ 20 phút còn 10 phút nữa là Lâm phu nhân và Lâm lão gia đã phải rời đi. Cô đi cùng anh ra sân bay cứ đứng khép nép rụt rè, thấy cô còn ngại ngùng như thế Lâm phu nhân tiến tới nắm lấy tay cô.
"Mong là sau này con sẽ thay bác chăm sóc Hạo Thiên"
"Vâng thưa phu nhân"
"Sao còn gọi là phu nhân? Em phải gọi mẹ anh là bác gái hoặc mẹ chứ?" - anh nhảy vào chen lời.
"Cái thằng này có phải muốn rước người ta về lắm rồi không?"
Cả ba người đều cười trông cứ như một gia đình thực thụ. Lâm phu nhân đánh mắt sang nhìn Finnic đang chán nản gục đầu xuống vai Alex ở đằng kia. Bà thở dài:
"Còn cả Finnic, Hạo Thiên, Finnic nó muốn ở lại đây cùng con nhớ phải coi chừng nó… rảnh rỗi thì tìm cho nó người xem mặt đừng để nó cứ tối ngày ủ rũ như đàn bà thế kia"
"Mẹ yên tâm. Finnic nó không dám trái lời con đâu"
Finnic nhìn từ xa, tuy không nghe rõ anh và Lâm phu nhân nói chuyện gì nhưng nhìn khẩu hình miệng và sắc mặt cũng đoán được là họ đang nói về mình.
"Bác gái, anh… hai người nói gì là em nghe thấy đấy nhé" - Finnic bỗng hét lên.
Anh lườm nguýt Finnic, còn Lâm phu nhân và cô thì cười giòn giã. Chuyến bay sắp khởi hành, Lâm phu nhân phải lên máy bay để không trễ giờ.
"Mẹ đi đây, khi nào ba con chuyển biến tốt mẹ sẽ gọi điện"
"Vâng"
Anh chứng kiến thái độ của cô đối với mẹ mình cứ giông giống một người con dâu đối với mẹ chồng vậy, anh nảy ý trêu cô:
"Được một bà mẹ chồng tuyệt vời như Lâm phu nhân đây chắc em đang nóng lòng muốn làm vợ anh phải không?"
"Làm gì có, em ấn tượng với mẹ anh… còn anh… thì không"
"Cái gì? Em dám nói thế sao? Để xem tối nay… anh có khiến em liệt giường hay không?"
Qua mươi phút sau, khi mẹ anh lên máy bay thì máy bay bắt đầu cất cánh. Anh và cô đứng nhìn theo khi máy bay khuất mất mới rời đi. Anh nắm tay cô rảo bước, lúc này dường như cô đã rung động, rung động vì những gì đã cùng anh trải qua.
"Sau này khi chúng ta có con anh sẽ đưa em và con đi khắp nơi trên thế giới"
"Hả? Ai nói sẽ lấy anh mà sinh con cho anh chứ?"
"Em thử không lấy anh xem. Nếu mà… em không lấy anh mà lấy người đàn ông khác… anh sẽ tới đó phá đám cưới và giết chú rể của em"
"Vậy nếu chú rể là anh thì sao?"
Nghe cô nói câu này anh dừng lại không bước tiếp nữa đứng đối diện cô cẩn thận vuốt ve mái tóc dài đang bay trước gió.
"Nếu chú rể là anh, thì anh sẽ chẳng cần ra tay vì em đã giết anh từ lâu rồi"
"Cái gì?"
"Em lấy đi trái tim anh không phải là đã giết anh rồi sao?"
Anh quả đúng là một tên khéo ăn nói, miệng lưỡi sắc bén nhất thế gian, từng lời của anh nói ra đều khiến cô phải bật cười. Một lúc anh đứng nhìn cô chăm chăm, nhìn biểu cảm này của anh cô đoán chắc chắn anh sẽ định làm gì đó.
Quả là không nằm ngoài dự đoán, anh ôm chặt lấy cô từ từ đưa môi tới môi của cô để được cùng hòa quyện. Nụ hôn lãng mạn ngay ở sân bay như vậy quả là khiến người khác si mê. Finnic và Alex đi đằng sau nhìn thấy cảnh anh hôn cô cũng trở nên ghen tị, Alex thì không biết nhưng Finnic thì tức tối ra mặt.
"Hai người họ tưởng đây là nhà mình sao? Đúng là… muốn thử một lần cảm nhận vị khi được hôn"
Không gian yên tĩnh một lúc, Finnic quay sang nhìn Alex với ánh mắt đầy thèm thuồng:
"Hay là… chúng ta…"
"Ấy tiểu thiếu gia. Chúng ta đều là đàn ông… không được"
"Đàn ông thì sao chứ? Anh nhịn được khi nhìn họ hôn nhau sao?"
"Cho dù có không nhịn được thì cũng… không được, tiểu thiếu gia… không được"
Nói rồi Alex chạy đi như kiểu bị Finnic dọa cho sợ chạy mất. Finnic còn chưa kịp nói gì thì Alex đã hoảng hồn mà chạy mất.
"Mình còn chưa nói gì mà,… này… Alex đứng lại"…
-----------
Tại Sở Thị, Sở Nguyệt sau khi tìm được nhà đầu tư mới đã cảm thấy rất ưng ý vì thông tin quý giá của người này nên đã lập tức nói với Dịch Thần.
"Mẹ, con tìm được nhà đầu tư mới của công ty ta rồi"
"Nhanh thế đã tìm được rồi sao? Là ai thế?"
"Ở đây ghi… cô ấy tên là Saran từng là nhà đầu tư của rất nhiều công ty có tiếng trên thế giới"…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.