Chương 22: Bình yên
Lean
17/02/2022
Buổi chiều buông xuống một luồng khí lạnh nhưng vẫn có nhiều cặp đôi đi lại trên con phố tấp nập,đông đúc;họ cho nhau những cái ôm ấm áp cùng nụ hôn sưởi ấm hai trái tim.Trên xe Mã Thu đang ôm lấy Hình Thiên ngủ say,ngoài kia bao con người đang hạnh phúc hắn cũng không chạnh lòng cũng không cảm thấy chán ghét như lúc trước;bây giờ hắn cũng đã có tình yêu cho riêng mình.
Hình Thiên nằm trong lòng hắn khẽ chuyển người tìm kiếm chút hơi ấm,càng tham lam hít mùi hương trên người Mã Thu;hắn ôm lấy eo cậu,cằm dựa trên đầu cậu,lâu lâu lại trêu chọc thơm vào má Hình Thiên.Tài xế Lưu ngồi phía trước chỉ cảm thấy mình đã già cũng không đủ sức để xem màn tình cảm đang diễn ra phía sau;nhưng thấy cậu chủ mình hạnh phúc như vậy liền cũng cảm thấy vui vẻ.
Xe dừng trước biệt thự Hình gia,quả gia cùng vài người làm bước ra đứng chờ sẵn trước cửa nhà;Mã Thu nhẹ nhàng ôm cậu lên bế kiểu công chúa,tránh đánh thức cậu đang say giấc.Quản gia muốn tiến lên để người làm bế cậu qua nhưng lại bị hắn khước từ,giọng nói băng lãnh cùng ánh mắt chết chóc nhìn chằm chằm vào cô người làm phía sau.
-Tôi tự mình đưa em ấy lên,quản gia ông đi theo tôi lên trên tôi muốn nói chuyện với ông.
Quản gia hơi giật mình vì lối xưng hô có phần khác lạ của hắn,nhưng lại không suy nghĩ nhiều mà đi theo Mã Thu;hắn bước vào phòng đặt cậu lên giường,để cậu nằm tư thế thoải mái nhất.Bước ra ngoài thấy quản gia đang đứng chờ,hắn tiến tới dùng giọng nói lịch sự và cung kính nhất đối với ông,vì dù sao ông cũng là người quan trọng nhất của Hình Thiên.
-Để ý cô người làm mới vào đó,nếu có cơ hội sa thải cô ta càng nhanh càng tốt,đừng để cô ta đến gần cậu ấy.
Ông có chút khó hiểu tại sao Mã Thiên lại muốn đuổi cô người làm mới đó,hỏi vặn lại hắn chỉ nhận lại câu trả lời qua loa nhất: ''Cứ làm theo là được.'';ông cũng không thể hỏi thêm liền đáp ứng.Mã Thu như vậy vì trước kia cô ta hạ thuốc độc cậu,muốn cậu trở thành vết sẹo mãi không lành của hắn;nhưng đó sẽ là chuyện của kiếp trước,bây giờ dù chỉ là một tia hy vọng hắn cũng sẽ chặt đứt không lưu lại.
Hình Thiên nằm trong lòng hắn khẽ chuyển người tìm kiếm chút hơi ấm,càng tham lam hít mùi hương trên người Mã Thu;hắn ôm lấy eo cậu,cằm dựa trên đầu cậu,lâu lâu lại trêu chọc thơm vào má Hình Thiên.Tài xế Lưu ngồi phía trước chỉ cảm thấy mình đã già cũng không đủ sức để xem màn tình cảm đang diễn ra phía sau;nhưng thấy cậu chủ mình hạnh phúc như vậy liền cũng cảm thấy vui vẻ.
Xe dừng trước biệt thự Hình gia,quả gia cùng vài người làm bước ra đứng chờ sẵn trước cửa nhà;Mã Thu nhẹ nhàng ôm cậu lên bế kiểu công chúa,tránh đánh thức cậu đang say giấc.Quản gia muốn tiến lên để người làm bế cậu qua nhưng lại bị hắn khước từ,giọng nói băng lãnh cùng ánh mắt chết chóc nhìn chằm chằm vào cô người làm phía sau.
-Tôi tự mình đưa em ấy lên,quản gia ông đi theo tôi lên trên tôi muốn nói chuyện với ông.
Quản gia hơi giật mình vì lối xưng hô có phần khác lạ của hắn,nhưng lại không suy nghĩ nhiều mà đi theo Mã Thu;hắn bước vào phòng đặt cậu lên giường,để cậu nằm tư thế thoải mái nhất.Bước ra ngoài thấy quản gia đang đứng chờ,hắn tiến tới dùng giọng nói lịch sự và cung kính nhất đối với ông,vì dù sao ông cũng là người quan trọng nhất của Hình Thiên.
-Để ý cô người làm mới vào đó,nếu có cơ hội sa thải cô ta càng nhanh càng tốt,đừng để cô ta đến gần cậu ấy.
Ông có chút khó hiểu tại sao Mã Thiên lại muốn đuổi cô người làm mới đó,hỏi vặn lại hắn chỉ nhận lại câu trả lời qua loa nhất: ''Cứ làm theo là được.'';ông cũng không thể hỏi thêm liền đáp ứng.Mã Thu như vậy vì trước kia cô ta hạ thuốc độc cậu,muốn cậu trở thành vết sẹo mãi không lành của hắn;nhưng đó sẽ là chuyện của kiếp trước,bây giờ dù chỉ là một tia hy vọng hắn cũng sẽ chặt đứt không lưu lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.